Oán hận ma đầu đem sinh hồn Ba Thác kéo vào trong Ma Vực, kim quang chiếu rọi, đồng dạng đem ma niệm Ba Thác tinh luyện, năm luồng khói đen bị kim quang ném ra Ma Vực, người này đúng là có toàn bộ ngũ đại ma niệm. Bất quá Dương Lăng lười khiến ma đầu thu nạp ma ý yếu ớt như vậy, tâm niệm khống chế kim quang, không có tiếp tục đem sinh hồn Ba Thác luyện thành đan dược.
Ngay sau đó, Nộ sát chi ma đem một cây đại kỳ quỷ khí um tùm kéo vào trong kim quang. Cột cờ bị kim quang xông tới, bỗng nhiên "Bồng" lại trướng cao lên thập bội, toát ra hàng ức vạn đạo sâm sâm hắc quang, rốt cuộc chống đối lại kim quang trùng kích.
Dương Lăng trong lòng giật mình: "Đại kỳ này uy lực thật lớn! Cư nhiên có thể ngạnh kháng thần đăng!"
Dương Lăng ý thức được, đại kỳ trong tay người này sợ rằng căn bản không có phát huy ra uy lực chân chính. Đó là bởi vì người thi triển cờ tiềm lực quá thấp, không thể phát huy công năng đích thực của cờ này.
Hắc quang cùng kim quang giằng co lẫn nhau, Dương Lăng cảm giác loại tình huống này sợ rằng phải duy trì liên tục thật lâu, liền không hề để ý tới, đem ánh mắt hướng về phía sinh hồn.
Hồn phách Ba Thác lẳng lặng huyền phù trong kim quang, Dương Lăng nghĩ thầm: "Người này triệu hoán Quỷ hồn giết ta, không biết có đúng hay không Dương Hoài Thủy phái tới." Bỗng nhiên ký ức Tự Ma chân nhân có một môn "Bác linh thuật ", thuật này có thể khiến người thi pháp cấp tốc giữ lấy ký ức hồn phách.
Dương Lăng dựa theo pháp quyết ghi chép, mặc niệm tâm chú, một pho tượng ma đầu hung ác nhảy vào trong kim quang, há mồm nuốt sinh hồn Ba Thác. Một lát sau, ma đầu lại phun ra một đoàn lục quang, cở hạt đậu, lòe lòe nhấp nháy, lục quang ấy là ký ức khi còn sống của Ba Thác, bị ma đầu từ trong cơ thể Ba Thác tróc đi ra.
Lục quang cùng kim quang trong nguyên thần Dương Lăng hợp làm một, trong nháy mắt, Dương Lăng lấy được ký ức của chủ nhân lục quang.
Người này tên là Ba Thác, sơn lâm man tộc Xạ nhật tộc Vu sư, tự xưng "Ba Thác thượng sư" . Ba Thác người này tham lam háo sắc, với đại vu quyền lực vô ác bất tác, không biết hại chết bao nhiêu người rồi. Ba Thác thời niên thiếu đi đào trộm mộ, từ trong cổ mộ đoạt được một bộ "Âm quỷ kinh ", dần dần hiểu được Ngự quỷ thuật, đồng thời bằng vào thuật này trở thành Xạ nhật tộc Vu sư.
*( vô ác bất tác: không việc ác nào không làm ND)
Xạ nhật tộc là một bộ lạc cổ xưa, truyền thuyết thời kì thái cổ Xạ nhật tộc nhân đinh thịnh vượng, trong tộc đông đảo vô cùng ..., xưng bá Thiên Nam. Cùng kim quang chống lại, cờ này tên là "Huyền Minh Kỳ ", truyền lưu trong tay lịch đại tộc trưởng Xạ nhật tộc, đời đời truyền xuống.
Không lâu sau Ba Thác trở thành Vu sư, trước hại chết tộc trưởng, sau đó ** đảm nhiệm chức tộc trưởng. Ba Thác đối với Huyền Minh Kỳ cũng không hiểu nhiều lắm, một lần cơ hội ngẫu nhiên, phát hiện công năng của cờ chính là hiệu lệnh hung quỷ ác linh.
Rất mừng rở, Ba Thác dụng tâm nghiên cứu, cư nhiên bị hắn tìm hiểu ra một ít môn đạo, có thể mượn bộ phận ma lực của cờ tăng cường uy lực pháp thuật.
Ba Thác vốn có pháp lực thấp, tối đa chỉ có thể triệu hoán ra ba, năm con quỷ quái. Nhưng mượn uy lực của cờ, Ba Thác tối đa có thể triệu hồi ra trên vạn hung linh ác quỷ, thực lực đại tăng.
Lúc được Huyền Minh Kỳ, pháp lực cường đại Ba Thác danh tiếng vang xa, ngay cả phụ cận Xạ nhật tộc ở có một ít tán tu, tinh quái cũng nguyện ý cùng kết giao, đây đó xưng huynh gọi đệ.
Bởi Ba Thác danh khí vang dội, mất thần đăng Dương Hoài Thủy tốn số tiền lớn mời Ba Thác, Ba Thác dùng Âm quỷ hiển ảnh thuật tra được Dương Lăng là người đoạt bảo đăng. Sau đó Dương Hoài Thủy lại thỉnh cầu Ba Thác đứng ra tróc nã Dương Lăng, lúc này mới diễn ra một màn "Vạn quỷ phệ hồn" vừa rồi.
Dương Lăng cũng nhờ có thần đăng hộ thể, đã không bị thương tổn, trái lại chiếm được thiên đại chỗ tốt. Nghìn vạn đạo Quỷ hồn đều bị kim quang luyện thành đan dược, phân ra đại lượng ma khí cũng bị ma đầu thôn phệ, lưỡng đại ma đầu từ Âm Ma trở thành Minh Ma, thực lực tăng vọt.
Dương Lăng đã biết tiền căn hậu quả, nghĩ thầm: "Ngày sau tu luyện thì nhất định phải cẩn thận, cư nhiên bị người tới gần còn không biết!" Nếu hôm nay Ba Thác không phải dùng “Vạn quỷ phệ hồn” công kích, mà là tiến lên cấp cho Dương Lăng mấy đao, Dương Lăng lúc này sợ đã bị mất mạng.
Trong kim quang bích sắc đan dược có hơn chín ngàn năm trăm viên a! Căn cứ ký ức Tự Ma chân nhân, đan dược ấy gọi là "Hồn đan ", thuộc về hạ phẩm Nguyên Đan. Nguyên Đan Huyết Đan là trân quý nhiều lắm, một quả hồn đan hiệu quả bằng trăm viên luyện thể ma đan.
Dương Lăng trong lòng không khỏi mừng như điên, hắn nghĩ không ra thần đăng phát sinh kim quang không chỉ có thể luyện ra Huyết Đan, cư nhiên còn có thể luyện chế Nguyên Đan! Trong thế tục, một viên hạ phẩm Nguyên Đan vạn kim khó cầu, hoàng đế được một quả cũng sẽ kinh hỉ không ngớt.
Dù là các tu chân môn phái chỉ có Luyện Khí Kỳ nội môn đệ tử mới có tư cách dùng Nguyên Đan, hơn nữa Nguyên Đan số lượng có hạn. Một gã nội môn đệ tử có thể thu được nhiều ít Nguyên Đan, đều phải căn cứ cống hiến của các nội môn đệ tử làm ra mà môn phái tính toán. Giống như Thái Dịch Môn mấy đại phái, nội môn đệ tử phổ thông một ngày có thể thu được ba đến năm mai Nguyên Đan thì là vận khí đã không tệ.
"Thực sự là lão Thiên trợ giúp cho ta! Có những ... Nguyên Đan này, ta sẽ có cơ hội tiến nhập Luyện Khí Kỳ!" Dương Lăng vui vô cùng, hồi lâu mới bình định nỗi lòng vui sướng lại.
Lúc này, Dương Lăng thấy Huyền Minh Kỳ còn đang cùng kim quang tranh đấu, song phương ai cũng không làm gì được ai, lập tức không đợi được nữa, rời khỏi Ma Vực, đứng dậy đi ra ngoài động kiểm tra.
Ba Thác thi thể đã lạnh, Dương Lăng tiến lên lật qua lật lại, từ trong người Ba Thác rớt ra một cái túi trữ vật da thú. Dương Lăng nhận biết loại túi trữ vật này, là một loại đê giai không gian đại (túi). Đưa vào một tia huyết khí, tình hình trong túi da thú thu hết vào trong mắt.
Túi trữ vật không gian dài, cao đều ước chừng trên dưới một trượng, bên trong ngoại trừ vàng bạc châu bảo chất đống, còn có một hắc cầu lớn dạng đầu người sâu kín khó dò. Ba Thác ký ức nói cho Dương Lăng biết, hắc cầu này phi kim phi thạch, ngày trước người của Xạ nhật tộc từ trong cổ lão chiểu trạch tìm được. Hỏa thiêu bất phôi, phủ kích bất toái.
*( Hỏa thiêu bất phôi, phủ kích bất toái: Lửa đốt không tiêu, búa đập không nát >> ND: để vậy như thành ngữ hay hơn!)
Ba Thác ngày trước cảm giác được hắc cầu này cổ quái, vì vậy nghĩ biện pháp đem hắc cầu cất kỹ, nhưng hắn cho đến chết cũng không có thể nghiên cứu ra hắc cầu rốt cuộc là vật gì.
Dương Lăng vỗ túi trữ vật, hắc cầu trong nháy mắt xuất hiện trên mặt đất. Hắc cầu vừa xuống tới mặt đất, Dương Lăng cảm giác như mặt đất chấn động, cầu thân bắt đầu chậm rãi trầm xuống. Mặt đất rắn chắc rốt cuộc bị nén xuống thành ao, có phân nửa hắc cầu chìm vào trong đó, không nghĩ tới hắc cầu này cư nhiên trầm trọng thần kỳ,
Dương Lăng lấy tay vuốt phẳng hắc cầu, phát hiện hắc cầu thập phần bóng loáng trơn truột, nổi lên hắc quang yếu ớt, làm cho xúc cảm như là ngọc thạch, nhưng nó cũng không phải ngọc thạch, cũng không phải kim thiết.
"Tạm thời lưu lại cầu này, sau này ta có thể tra ra lai lịch của nó." Dương Lăng một lần nữa đem hắc cầu thu vào không gian túi, sau đó thanh lý thi thể Ba Thác, trở lại thụ huyệt tu luyện.
Lúc lưỡng tôn ma đầu trở thành "Minh Ma", nuốt chững ma khí chính là tốc độ nhanh thập bội ngoài ra còn phun ra ma tức cũng càng thêm nồng nặc, kim quang luyện ra ma đan đã đạt được thượng phẩm Huyết Đan đẳng cấp. Dương Lăng mỗi ngày nuốt chững ma đan, tu vi đột nhiên tăng mạnh, không quá ba ngày liền tiến nhập luyện huyết ngũ trọng.
Ba ngày này, trong kim quang, Huyền Minh Kỳ vẫn như cũ cùng kim quang tranh đấu không ngớt, kim quang tựa hồ hơi chiếm thượng phong, Dương Lăng ý thức được Huyền Minh Kỳ trong khoảng thời gian ngắn không có khả năng bị kim quang thuyết phục, cũng không thèm để ý tới.
Lúc này thực lực luyện huyết ngũ trọng hơn nữa nuôi dưỡng ra lưỡng tôn ma đầu cấp Minh Ma, Dương Lăng đã có đủ thực lực đối phó với một nhà Dương Hoài Thủy. Vì vậy khi trời sáng Dương Lăng liền ra khỏi núi, Dương Lăng ẩn cư ở thâm sơn hơn một tháng hôm nay bước trên đường trở về nhà.
Dương gia trấn, Dương Hoài Thủy phụ tử lo lắng tiều tụy, Ba Thác đã đi nửa tháng, nhưng đến nay không hề có tin tức. Dương Hoài Thủy mấy ngày liền tính tình tàn bạo, hầu hạ hắn người hầu nha hoàn cả đám nơm nớp lo sợ, cẩn thận từng li từng tí.
Sắc trời gần tối, Dương Hoài Thủy một mình trong phòng uống rượu giải sầu. Thần đăng vẫn bặc vô tin tức, điều này làm cho Dương Hoài Thủy trong lòng khó có thể an ổn. Hắn đem hi vọng tuổi già đều ký thác trên thần đăng, có thần đăng, nhi tử Dương Đức mới có thể trở thành nội môn đệ tử thậm chí chân truyền đệ tử.
Đến thời gian đó, Dương Hoài Thủy hắn tự nhiên là có thể từ trong tay nhi tử cuồn cuộn không ngừng mà được đan dược thậm chí tu chân công pháp, từ đó đi trên con đường tu chân, một bước lên trời. Từ mười năm trước, Dương Hoài Thủy đã thiết kế tính được con đường này. Mà lúc này thần đăng không còn, mộng đẹp của hắn cũng muốn tan biến.
"Dương Lăng! Chờ ta tìm được ngươi, ta phải đem ngươi bầm thây vạn đoạn, tỏa cốt dương hôi!" Trong mắt Dương Hoài Thủy hiện lên hận ý không gì sánh được, hung hăng đem bàn ném đi, rượu và thức ăn đổ xuống đất.
Dương Hoài Thủy mơ mơ màng màng mà ngã vào trên giường ngủ, hắn đã rất nhiều ngày không ngủ ngon giấc, hôm nay mới nhắm mắt là ngủ như chết.
Đêm đã khuya, Dương Lăng lặng yên không một tiếng động xuất hiện trong nhà mình. Một lát sau, trên đỉnh đầu Dương Lăng phun ra một đạo hắc quang phóng lên cao, Nộ sát chi ma Ba Tuần chỉ mấy cái hô hấp đã phi đến ngọa thất Dương Hoài Thủy. Lúc này Dương Hoài Thủy đang ngủ rất say, ma đầu tiến nhập gian phòng, hắn cũng chưa phát giác ra chút nào.
Ma đầu Ba Tuần tới trước giường, ngũ chỉ đưa ra cách một ngón tay, năm đạo hắc khí bắn vào đính môn Dương Hoài Thủy. Ở trong nhà cách xa đó Dương Lăng hai mắt vừa mở, khẽ quát một tiếng: "Hóa Mộng Thuật! Nhiếp!"
Ma đầu Ba Tuần đem hắc khí vừa rồi thu lại, từ trên người Dương Hoài Thủy lấy ra một đạo lục quang, hóa thành hắc quang phản hồi lại. Hóa Mộng Thuật này cùng Bác Linh Thuật có tác dụng tương đồng, bất quá cái trước không có bá đạo như cái sau. Hóa Mộng Thuật có thể đem ký ức người khác với hình thức cảnh trong mơ hiển hiện do người thi pháp cấp cho, càng thêm trực quan. Hai thuật này đều là pháp thuật Tự Ma chân nhân thông hiểu, rất dễ thi triển.
Ma đầu trở về Ma Vực, Dương Lăng lúc này thông qua "Hóa Mộng Thuật" quan sát ký ức Dương Hoài Thủy. Dương Lăng muốn mượn thuật này tra ra ngoại trừ tộc trưởng ra, còn có người nào cùng Dương Hoài Thủy hợp mưu, tại ngày thăng tiên đại hội hại chết mẫu thân mình.
Đang thi triển Hóa Mộng Thuật Dương Lăng bỗng nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, hai mắt bỗng nhiên mở ra, như muốn phun ra lửa, thấp giọng quát: "Dương Hoài Thủy! Ngươi lão tặc chết tiệt!"
Nguyên Dương Lăng sưu biến ký ức Dương Hoài Thủy, cư nhiên khiến hắn phát hiện một việc đại bí mật kinh thiên! Dương Lăng một chi Dương thị tộc nhân lão ấu hơn ba trăm nhân khẩu, bao gồm cả phụ thân Dương Lăng, Dương Hoài Thành ở bên trong, đều bị Dương Hoài Thủy mưu đồ bí mật hại chết thảm!
Dương Lăng trong lòng sát ý ngập trời, hận không thể lập tức đem Dương Hoài Thủy rút gân lột da. Nhưng Dương Lăng đúng là vẫn còn nhịn xuống, trong lòng hận nói: "Cẩu tặc Dương Hoài Thủy, những gì ngươi đoạt được đều phải mất đi! Ta phải cho ngươi đánh mất hi vọng, sống không bằng chết!"