Ái nữ của Lệ Cảnh Thành không phải loại phụ nữ bình thường, hắn có một trăm cái mạng cũng không dám đắt tội, lâu nay đều sống dưới sự kềm hãm của cô ta, từ năm này qua năm nọ cũng quen rồi, hắn có thể chịu nhục dưới chân cô ta, nhưng không thể chịu nổi người con gái hắn yêu bị cô ta chà đạp ức hiếp, nhìn cô ta vui vẻ đắt ý, hắn thật sự không cam tâm chút nào.
Và nhớ lại chuyện bỉ ổi mà cô ta đã làm với Thiến Vy, hắn chỉ hận không thể phanh thây, xé xác, rút gân, uống máu cô ta ngay lập tức, nếu không phải cô ta là con gái của Lệ Cảnh Thành hắn đã giết chết cô ta hơn trăm lần rồi, Camy thấy dáng vẻ tức giận mà không thể làm gì được của Nghiêm Thần, không khỏi thấy mắc cười.
“Anh nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống, có phải trong lòng lại đang chửi rủa tôi không?”
Nghiêm Thần im lặng không trả lời, như thể còn đang suy nghĩ điều gì đó. Camy ghét nhất chính là bị người khác ngó lơ, cô ta hỏi mà không trả lời tức là đang xem thường cô ta, không nhịn được liền phát cáu đứng dậy, từng bước đi tới chuẩn bị tính sổ hắn.
“Anh có coi tôi tồn tại không hả? Hay là anh chê món quà mà tôi đã tặng cho anh chưa đủ đặc sắc…ưm!..”
Camy tới lời còn chưa nói hết thì Nghiêm Thần đã dùng một nụ hôn ngăn chặn lại những chữ tiếp theo cô ta định nói ra, nụ hôn này Camy hoàn toàn không hề ngờ tới, Nghiêm Thần đang hôn cô, hắn ta đang hôn cô thật ư?
Giây phút này có bỡ ngỡ, có bất ngờ, và có cả sự mong chờ bao năm qua của cô ta, mắt đối mắt nhìn nhau, kể từ sau khi Nghiêm Thần mất trí nhớ thì cô ta chưa lúc nào được gần hắn như lúc này, cứ như là mơ vậy, nhưng nếu đây là mơ, cô bằng lòng mãi mãi không tỉnh lại, cô chỉ cần có hắn ở bên cạnh cho dù…chỉ là mơ.
Nụ hôn này hắn trao cho Camy là miễn cưỡng, cô ta cũng cảm nhận được hắn không phải tự nguyện, nhưng vẫn bất chấp chìm đắm trong nụ hôn không có ngọt ngào này, kéo dài mấy phút hắn mới chậm rãi rời môi cô, dùng ngón tay thon dài của mình nâng cằm cô lên, ghé sát nhìn.
“Em ghen với cô ta à?”
Camy rất lâu cũng chưa lấy lại được hồn phách, Nghiêm Thần hôm nay bị làm sao vậy? Sao đột nhiên lại trở nên dịu dàng gần gũi với cô như vậy? Nhất thời cô vẫn chưa thể chấp nhận được, lặng im nhìn gương mặt hoàn hảo không một góc chết của hắn, đã rất lâu rất lâu rồi cô mới được nhìn lại gương mặt đó với khoảng cách gần như vậy.
Nghiêm Thần ngược lại chỉ thấy chán ghét, nhưng điều đó không hề thể hiện ra bên ngoài, miễn cưỡng cười với người nọ một cái, nói:
“Em đang nhìn gì? Em có biết là em nhìn như vậy anh sẽ rất ngại không?”
“Hôm nay anh lạ lắm!”
“Lạ sao?”
“Ưm!..”
Nghiêm Thần lại một lần nữa hôn vào môi của Camy, nụ hôn lần này sâu hơn so với lúc nãy, mãnh liệt hơn lúc nãy, khiến cô thở dốc, mang theo một cảm giác bất lực, bị sự cuồng nhiệt bá đạo của người đàn ông đàn ông này làm cho mềm nhũn, khiến cô muốn hôn càng nhiều hơn.
Hắn hôn cô hai lần, cả hai lần đều không có cảm giác gì, có thì cũng chỉ có khó chịu, hoàn toàn khác với nụ hôn trước kia hắn trao cho Thiến Vy, nụ hôn lần đó làm tâm trí hắn trống rỗng, cảm giác như đang dần chìm vào biển sâu của ái tình, trái tim cũng vì sự ngốc nghếch của cô ấy mà trở nên loạn nhịp.
Hắn chỉ lo hồi tưởng những ký ức có lưu lại hình bóng của người con gái hắn yêu, mà quên luôn bản thân mình đang hôn ai, khi nhận ra đã lập tức dừng lại, giữ nguyên dáng vẻ lúc ban nãy, nói:
“Như vậy em đã quen chưa?”
Camy đỏ mặt nhìn qua chỗ khác. “Anh học đâu ra trò cưỡng hôn này vậy?”
“Em không thích sao?”
Nghe thấy câu này, Camy rất nhanh đã lấy lại dáng vẻ kiêu ngạo của mình. “Thế nào? Lâm Thiến Vy bị người ta chơi rồi, anh hết hứng thú với cô ta nên bây giờ lết về tìm tôi à?”
“Em vẫn còn ghen sao?”
“Anh đoán xem! Anh đối xử tốt với cô ta, bảo vệ cô ta trước mặt tôi, làm sao tôi có thể không tức cho được?”
“Chỉ vì chuyện này mà em giận anh sao? Thật là…anh không giải thích đã làm cho em hiểu lầm mà ghen tuông thành cái bộ dạng này rồi!”
“Anh nói vậy là sao? Tôi hiểu lầm anh cái gì?”
Nghiêm Thần giữ vững thái độ bình thản trước sự nghi ngờ của Camy, hắn xưa nay không giỏi việc đóng kịch để qua mặt người khác, nhưng đến bước này nếu không làm thì chỉ có chết, trong lòng thầm thở dài một hơi, rồi lấy hết can đảm nhìn thẳng vào cô ta.
“Được rồi! Anh nói thật cho em biết vậy, anh bảo vệ Lâm Thiến Vy là có mục đích riêng. Em cũng biết rồi đó, Hằng Đại và Hằng Viễn là hai tập đoàn cạnh tranh không đội trời chung, từ xưa tới nay ở trên thương trường có bao giờ khách khí với nhau, mà người đàn bà Lâm Thiến Vy đó là con dâu của Dịch Kính Đình, anh muốn lôi kéo cô ta trở thành người mẫu của anh, em nghĩ xem! Nếu như Lâm Thiến Vy mà đồng ý hợp tác với anh thì chuyện gì sẽ xảy ra?”
Camy vốn không cần suy nghĩ cũng thừa biết, con hồ ly tinh đó là vợ của Dịch Thừa Phong, là người của Dịch gia, nếu cô ta mà hợp tác với Nghiêm Thần thì chắc chắn thế nào cũng sẽ bị mọi người chỉ trích là kẻ ăn cây táo rào cây sung, càng lớn hơn nữa là sẽ ảnh hưởng đến tình cảm ba chồng nàng dâu, không chỉ biến Dịch Thừa Phong trở thành trò cười, mà tất cả bọn họ đều sẽ vì cô con dâu này mà mất hết thể diện.
Đứa con dâu bé bỏng mình hết mực yêu thương lại đi giúp đỡ cho đối thủ cạnh tranh của mình mà không giúp đỡ cho mình, cảm giác đó sẽ như thế nào nhỉ?
“Nghiêm Thần! Anh muốn sỉ nhục bọn họ?”
“Không sai! Cái tên Dịch Thừa Phong đó từng đắc tội với ba vợ tương lai của anh, cũng đắc tội với em, anh sao có thể bỏ qua cho anh ta được, lần này coi như ông trời cho anh cơ hội, anh sẽ cho Dịch Thừa Phong nếm trải mùi vị bị một người phụ nữa làm mất hết mặt mũi là như thế nào! Lợi dụng Lâm Thiến Vy để làm xấu mặt nhà họ Dịch chính là dã tâm hiện giờ của anh!”
“Nhưng Lâm Thiến Vy không phải kẻ ngu, cô ta sẽ hợp tác với anh sao?”
“Cái này em khỏi lo! Cô ta muốn cũng phải hợp tác, không muốn cũng phải hợp tác, anh đã bỏ ra rất nhiều tâm tư chỉ để có được một phần niềm tin nhỏ nhoi của cô ta, hơn nữa cô ta còn mắc nợ anh, anh không tin cô ta dám quỵt nợ!”
“Cô ta nợ anh cái gì?”
“Chuyện này kể ra hơi dài dòng, khi nào rảnh rỗi anh sẽ nói cho em nghe!”
“Vậy cũng được!”
“Bây giờ em đã hết giận anh chưa? Cục cưng của anh!” Nghiêm Thần vừa véo má Camy vừa nói, hành động này của hắn làm cô ta đỏ mặt, chịu không nổi đành hất tay hắn ra rồi quay mặt qua chỗ khác.
Thái độ này, xem ra đã lừa được cô ta rồi, hắn vừa đắc ý xong liền nói thêm. “À phải rồi! Anh quên cảm ơn em một chuyện, cảm ơn món quà mà em đã gửi tặng cho anh, nhìn thấy Lâm Thiến Vy bị em hại thành ra như vậy, thật lòng anh thích lắm!”
“Anh thích sao?”
“Đúng! Anh rất thích!”
“Vậy sau này em hại cô ta nữa được không?”
“Không được!”
“Tại sao?”
Hắn nắm lấy hai tay cô ta nâng lên vuốt ve, nói: “Camy! Thân em là cành vàng lá ngọc, là bảo bối của anh, con tiện nhân thấp kém như Lâm Thiến Vy đó không xứng để em bẩn tay, em hiểu chứ?”
“Anh sợ em bẩn tay?”
“Tất nhiên là anh sợ rồi, Camy, anh thật sự không muốn em vì mấy thứ rác rưởi bẩn thỉu đó mà hạ thấp giá trị con người của mình, anh muốn em là một thiên kim thanh thoát bất phàm và không vướng bụi trần!”
“Nhưng em vẫn rất ghét con tiện nhân đó!”
“Anh biết em ghét cô ta, anh hứa với em, đợi sau khi lợi dụng cô ta xong, anh sẽ tung hết những tấm ảnh nóng bỏng của cô ta lên mạng để cô ta sống nhục nhã cả đời, nhưng mà anh đã lỡ tay làm mất chúng rồi, haizz…anh đúng là hồ đồ mà!”
“Anh không cần lo, trước khi gửi cho anh, em đã in ra rất nhiều tấm để dành chơi đùa với cô ta rồi.”
Quả nhiên hắn đoán không sai, xảo quyệt như Camy chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tha cho cô gái nhỏ của hắn, những tấm ảnh và máy quay lần trước hắn đã tiêu hủy hết, nhưng số lượng cô ta in ra e rằng sẽ còn nhiều hơn, xem ra phải từ từ hắn mới có thể lấy về được hết những mối đoe dọa đó.
“Vậy thì tốt, lúc đó em hãy đưa hết ảnh của cô ta cho anh, anh sẽ tự tay làm.”
“Anh nói thật chứ?”
“Thật, em yên tâm.”
“Vậy khi nào xong chuyện này em sẽ đưa hết cho anh.”
“Ừm, ngoan!” Hắn miễn cưỡng ôm Camy vào lòng, vuốt ve lưng của cô, chuyện thứ nhất tạm thời coi như đã được giải quyết, chỉ còn lại chuyện mấy tấm ảnh và clip, hắn có linh cảm, hình như kiếp trước hắn mắc nợ phụ nữ nên kiếp này mới bị quả báo thế kia.
Từ nay về sau hắn vừa phải diễn kịch đối phó với Camy, vừa phải kiểm soát bảo vệ Thiến Vy toàn diện, cô gái nhỏ của hắn đã đủ đáng thương rồi, trừ phi hắn chết bằng không, hắn quyết không cho phép bất cứ ai, bất cứ điều gì làm tổn hại đến cô gái nhỏ của hắn nữa.