Gọi chị là vợ cũng được.
Khi Quý Thiển Ngưng làm xong thủ tục, lúc quay lại thì thấy một cảnh giương cung bạt kiếm đầy căng thẳng: Mạc Hạm và Lục Thanh Hoan đối chọi gay gắt, Salsa kéo tay Lục Thanh Hoan, Cố Tâm Mỹ như gà mái bảo vệ gà con đứng giữa can ngăn hai bên.
"Bình tĩnh bình tĩnh, mọi người đều là bạn bè hết mà, đừng để tổn thương thương hòa khí." Cố Tâm Mỹ cố gắng giảng hoàng.
Mạc Hạm khịt mũi coi thường: "Bạn bè? Chẳng lẽ em không thấy chị và cô ấy là tình địch của nhau sao?"
Cố Tâm Mỹ nghẹn lời.
Cô không ngốc, nghe thì hiểu nhưng lại không thể tin được.
Lục Thanh Hoan thích Quý Thiển Ngưng? Bắt đầu từ khi nào? Cô hoàn toàn không biết chuyện này!
Salsa đột nhiên giác ngộ.
Khó trách mấy ngày nay cứ thấy cảm xúc của Lục Thanh Hoan thật khác thường, cả ngày buồn bực không vui, đến tối nếu không phải mất ngủ thì chính là uống rượu.
Quả nhiên cô đoán đúng rồi, Lục Thanh Hoan rõ ràng đang thất tình!
Cái gọi là tình địch gặp nhau vô cùng đỏ mắt, hai người kia không có khả năng đánh nhau đâu, nhưng nếu muốn làm ầm lên, để người có tâm nghe được, lại chụp lén rồi phát tán thì nói không chừng ngay hôm nay sẽ lên tiêu đề—— #Mạc Hạm, Lục Thanh Hoan vì Quý Thiển Ngưng mà tranh giành tình cảm# các kiểu.
Nghĩ mà thấy sợ.
Salsa ngăn Lục Thanh Hoan đang sắp sụp đổ, nói: "Thanh Hoan, chúng ta đi thôi, sắp có người đến rồi."
Lục Thanh Hoan chưa từng tranh cãi với ai bao giờ, đây là lần đầu tiên.
Cô ấy ít nhiều vẫn bị lời nói của Mạc Hạm kích thích nên mới hung hăng phản kích ngược lại.
Nhưng cô ấy cũng hiểu rất rõ, cô biết không mình phải muốn đánh trả, mà là trong lòng cô ấy thật ra vẫn còn tồn tại một ít hi vọng.
Nếu Quý Thiển Ngưng vẫn chưa xác định quan hệ với Mạc Hạm, thì vì sao cô ấy không thử cố gắng một chút chứ?
Quý Thiển Ngưng cảm giác bầu không khí có chút kỳ lạ, vội chạy tới.
Những người khác nghe thấy động tĩnh cũng lục tục nhìn sang.
Quý Thiển Ngưng mới vừa tới gần thì bàn tay ấm áp của cô bị một bị bàn tay lạnh lẽo cầm lấy, cô giật mình, nhìn về phía Mạc Hạm.
Mạc Hạm nâng tay hai người lên, chị hôn một cái lên mu bàn tay cô, ánh mắt như nước chăm chú nhìn cô, nhẹ giọng hỏi: "Xong rồi?"
Quý Thiển Ngưng đột nhiên mở to mắt, cô không bao giờ nghĩ rằng Mạc Hạm lại hôn mình trước mắt nhiều người như thế này, rụt tay lại theo bản năng.
Tay Mạc Hạm trống rỗng, ánh mắt cũng thay đổi.
Nhìn hành động thân mật của hai người làm Lục Thanh Hoan lập tức thấy lạc lõng trong lòng, nhưng khi thấy Quý Thiển Ngưng thu tay lại thì lòng cô lại có một tia hy vọng, mỉm cười hỏi: "Lấy xe chưa?"
Quý Thiển Ngưng lúng túng gật gật đầu.
Lục Thanh Hoan như cố ý nhìn thoáng qua Mạc Hạm, tiếp tục nói với Quý Thiển Ngưng: "Mấy ngày nữa sẽ đi Hồng Kông, gặp lại sau nhé."
Quý Thiển Ngưng: "Dạ......!Tạm biệt."
Lục Thanh Hoan: "Tạm biệt."
Lục Thanh Hoan và Salsa vừa đi, bầu không khí càng thêm căng thẳng.
Quý Thiển Ngưng quay người bắt gặp ánh mắt sâu thẳm khó hiểu của Mạc Hạm, nghĩ đến hành động rút ra khỏi tay chị, cô giật mình, ậm ừ nói: "Em......"
"Em còn muốn cho Lục Thanh Hoan cơ hội sao?" Mạc Hạm ngắt lời cô, giọng chị không nghe ra cảm xúc gì, nhưng ánh mắt chị lại khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo.
"Cơ hội gì?" Quý Thiển Ngưng không hiểu ra sao, nói nhanh: "Đây là nơi công cộng, chị hôn em như thế, em lại không chuẩn bị tâm lý gì cả, thu tay lại cũng chỉ là hành động theo bản năng thôi.
Hơn nữa......!Chị cố ý làm cho chị Thanh Hoan thấy đúng không không?"
"Đúng vậy." Mạc Hạm không phủ nhận.
Quý Thiển Ngưng ngẩn người, nói: "Chị làm thế thì tổn thương người ta quá, em không muốn làm tổn thương chị Thanh Hoan."
Mạc Hạm nghe được câu giải thích này thì sự khó chịu trong lòng chị lại tăng thêm vài phần, chị nghiến răng, nở nụ cười hờ hững, nói: "Không muốn thương tổn cô ta, nhưng lại liên tục tổn thương chị.
Một bên thì đồng ý thử tìm hiểu với chị, một bên lại cho người khác cơ hội.
Em......!Được lắm."
Là sao??? Quý Thiển Ngưng hoàn toàn bị chị làm choáng váng.
Mạc Hạm nói xong câu này thì xoay người đi thẳng.
Quý Thiển Ngưng muốn đuổi theo nhưng lại bị gọi lại.
"Cô Quý." Nhân viên cửa hàng 4S chạy tới, "May mà cô vẫn chưa đi.
Thật ngại quá, tôi quên là bản hợp đồng này cũng cần cô phải ký tên."
Quý Thiển Ngưng ngóng nhìn Mạc Hạm, xem cũng chưa xem thì đã cầm bút ký tên, cô cầm lấy bản hợp đồng do nhân viên giao cho rồi bước nhanh ra ngoài, nhưng lại không thấy bóng dáng Mạc Hạm đâu.
Cửa hàng 4S rất rộng, Mạc Hạm không thể ra ngoài nhanh như vậy, cô gọi điện cho Mạc Hạm nhưng chuông chỉ vừa vang lên một tiếng thì đã bị cắt đứt.
Đây là lần đầu tiên Mạc Hạm không nhận điện thoại của cô......
Đột nhiên Quý Thiển Ngưng thẫn thờ trước cửa hàng 4S rộng lớn này.
"Có phải chị Hạm tức giận rồi không?" Cố Tâm Mỹ nói.
Quý Thiển Ngưng ý thức được là Mạc Hạm tức giận, nhưng vì sao? Bởi vì cô rút tay ra, nói không muốn làm tổn thương Lục Thanh Hoan sao?
Cô vội hỏi: "Sao hai người lại chạm mặt bọn chị Thanh Hoan?"
Cố Tâm Mỹ khó nhọc kể cho cô nghe chuyện đã xảy ra, cuối cùng nói đến: "Chị Hạm nói rõ là chị Thanh Hoan thích chị, nhưng chị lại không thích chị Thanh Hoan, nói là chị Thanh Hoan đừng phí sức nữa.
Lục Thanh Hoan nóng nảy, nói là chỉ cần chị và chị Hạm chưa ở bên nhau thì chị ấy vẫn có cơ hội.
Có lẽ là do chị Thanh Hoan nói những lời này nên chị Hạm mới cố ý hôn chị đó."
Quý Thiển Ngưng không hề biết là mình đã bỏ lỡ cảnh tượng gay cấn đó, khó trách vừa rồi Mạc Hạm âm dương quái khí ám chỉ cô chân bắt cá hai tay......
"Ủa chị, chị không cần xe hả?" Cố Tâm Mỹ thấy cô chạy gấp thì vội nhắc.
Quý Thiển Ngưng giờ mới nhớ đến chiếc xe mình mới mua, cô lên xe, tra chìa khóa vào, vừa lái xe vừa gọi cho Mạc Hạm.
Gọi được, lần này không bị cúp máy nhưng chuông vang hồi lâu mà vẫn không ai bắt máy.
Khi nhìn thấy bóng lưng quen thuộc ở lối ra thì trái tim lo âu của Quý Thiển Ngưng mới bình tĩnh lại.
Cô lái xe qua đó, dừng lại cạnh Mạc Hạm rồi mở cửa sổ xuống.
Mạc Hạm tựa như một cây trúc cao ngạo, thẳng tắp đứng ở trong gió lạnh, lẻ loi nhìn về phía trước
Quý Thiển Ngưng đợi một lát vẫn không thấy chị có hành động gì, cô mở cửa xe, đi đến trước mặt chị.
Mạc Hạm nhìn về phía cô bằng đôi mắt mờ mịt, lạnh lùng nói: "Đi mà tìm chị Thanh Hoan của em đi."
Tim Quý Thiển Ngưng cứng lại, nói: "Em không cho chị Thanh Hoan cơ hội gì cả, chị hiểu lầm em rồi."
"Hiểu lầm?" Mạc Hạm cười thê lương, "Nếu chỉ là hiểu lầm thì vì sao hôm qua em nói với cô ta là em có bận tâm, không muốn xác định quan hệ với chị?"
"Em chưa nói gì hết, là tự chị ấy đoán được." Quý Thiển Ngưng sốt ruột, nói: "Hôm qua em cũng không phải chỉ gặp riêng chị ấy, chị Ninh cũng ở đó.
"Hôm chị xuất viện em có nghe một cuộc gọi, là chị Thanh Hoan gọi cho em.
Sau khi hai người chở em về thì em đi gặp chị ấy, sau đó đã từ chối chị ấy rồi.
Nếu em đã đồng ý với chị rồi thì sao có thể cho người khác có cơ hội nữa?"
"Em nói không muốn tổn thương cũng là do em từng từ chối giải thích, không có ý khác."
Mạc Hạm nghe giải thích xong thì khuôn mặt hơi dịu lại, nhưng vẫn mím chặt môi, nhìn cô không hề chớp mắt, cả người vẫn không nhúc nhích.
Quý Thiển Ngưng bị gió lạnh thổi đến mức run bần bật, cô rút tay khỏi chiếc túi ấm áp, bắt lấy bàn tay lạnh băng của chị, nhẹ giọng nói: "Lạnh gần chết.
Chị có tức giận thì cũng nên lên xe trước, được không nè?"
Giọng điệu này không khác gì là đang làm nũng, vẻ mặt Mạc Hạm hơi thả lỏng, nắm tay cô đi vào xe mới.
Vô duyên cãi vã một trận, hiểu lầm được giải thích, khi lên xe, trong phút chốc hai người đều lặng im.
Quý Thiển Ngưng thường xuyên nhìn lén Mạc Hạm.
Mạc Hạm chỉ nhìn về phía trước, vẻ mặt bình tĩnh không biết đang suy nghĩ cái gì.
Lúc chờ đèn đỏ, Mạc Hạm mới chậm rãi mở miệng: "Ở trong lòng em, có phải Lục Thanh Hoan quan trọng hơn chị không?"
Quý Thiển Ngưng nhìn chi kinh ngạc, không cần nghĩ liền nói: "Không phải."
"Dối trá."
"Sao em phải gạt chị chứ?"
"Lần nào gặp phải vấn đề gì về Lục Thanh Hoan thì em luôn bênh vực cô ấy hết luôn đó." Mạc Hạm xụ mặt.
Quý Thiển Ngưng nghĩ kỹ lại, hình như đúng thật......
Cô hơi đuối lý, xấu hổ giải thích: "Mấy lần trước là do em thấy chị cứ coi chị Thanh Hoan như tình địch giả tưởng làm ầm ĩ với em, nên em mới bênh vực thôi.
Còn bây giờ chỉ là không đành lòng, không phải bênh vực."
Mạc Hạm hơi nghiêng người, ánh mắt sáng quắc, hỏi: "Rốt cuộc thì trong lòng em chị đứng thứ mấy?"
Không biết có phải là do cô nghĩ nhiều không, mà Quý Thiển Ngưng đột nhiên có cảm giác rơi vào bẫy, cô chớp mắt, nói: "Đoán xem?"
"......"
Đèn xanh.
Quý Thiển Ngưng chậm rãi lái xe.
Bỗng dưng nghe được Mạc Hạm nói: "Lục Thanh Hoan nói mấy ngày nữa hai người sẽ đi Hồng Kông? Đi làm gì, mua sắm à?"
Hồng Kông là thiên đường mua sắm trứ danh.
Quý Thiển Ngưng lẩm bẩm nói: "Em từ chối chị ấy, sao có thể đi mua sắm với chị ấy nữa......!Là đi quảng bá, không chỉ là có chị ấy mà còn có cả nhóm chủ diễn của đoàn phim nữa."
Mấy ngày hôm trước《Đình viện thâm sâu》 phát sóng ở Hồng Kông, ratings rất khả quan, được khen ngợi rộng rãi nên nhóm chủ diễn được mời đi tuyên truyền.
Mấy hôm trước Lương Ninh gọi Lục Thanh Hoan tới ăn cơm cùng cô là để nói chuyện này.
Mạc Hạm hiểu rõ, nhưng dây thần kinh căng thẳng vẫn chưa thả lỏng, biểu cảm nặng nề: "Lục Thanh Hoan có vẻ vẫn chưa chết tâm với em đâu."
Chuyện này thật sự là ngoài của dự kiến Quý Thiển Ngưng.
Lúc Cố Tâm Mỹ thuật lại cho cô nghe thì cô cũng sợ ngây người, buông tiếng thở dài khó nghe được, nói: "Em sẽ nói rõ với chị ấy."
Ba ngày sau, đi tới Hồng Kông.
Quý Thiển Ngưng gặp Lục Thanh Hoan ở sân bay, còn có nhân viên của đoàn phim《Đình viện thâm sâu》.
Khi mọi người đang đợi đăng ký thì Triệu Hân Nhiên trang điểm như khổng tước vội vàng chạy tới, cô ta giả lả ôm mọi người chào hỏi, cố ý lơ Quý Thiển Ngưng.
Quý Thiển Ngưng liếc cô ta một cái.
Những người khác đều biết là giữa hai người có va chạm, trong lòng hiểu rõ nên cũng không nói gì.
Việc quảng bá ở Hồng Kông mất đến ba ngày, tối hôm kết thúc sự kiện thì Lục Thanh Hoan tới gõ cửa.
Quý Thiển Ngưng nhìn thấy cô ấy đến thì cũng không ngạc nhiên lắm, chỉ là hơi mất tự nhiên, cô cười cười: "Chị Thanh Hoan."
Trong lúc tuyên truyền thì đoàn phim đã mua rất nhiều hot search để tạo chủ đề, các CP trong phim cũng được gọi tên.
CP "Uyển Nhân" lại một lần lên hot search.
Trong sự kiện thì Quý Thiển Ngưng và Lục Thanh Hoan phối hợp rất ăn ý, hai người ở trên sân khấu tỏ ra rất thân mật khăng khít, tới khi xuống sân khấu thì mỗi người lại mang tâm sự riêng rồi tách ra.
Đây là lần đầu tiên hai người gặp riêng sau ba ngày.
Lục Thanh Hoan vẫn dịu dàng thân thiết như cũ, như thể giữa hai người chưa xảy ra chuyện gì, giọng điệu thoải mái: "Ngày mai muốn đi dạo phố với chị không? Chị muốn mua ít mỹ phẩm dưỡng da mang về."
Hiếm khi có cơ hội tới Hồng Kông, Quý Thiển Ngưng cũng muốn đi dạo một lần, nhưng cô lại từ chối: "Có lẽ em không rảnh rồi, mới vừa nhận một bộ phim nên muốn về sớm một chút để xem kịch bản."
Lục Thanh Hoan sao lại không hiểu là cô có ý từ chối chứ? Cô ấy dừng một chút, vẫn không bỏ cuộc mà nói: "Vậy em có muốn mua gì không? Chị có thể mang về giúp em."
"Không cần, em không cần gì cả." Quý Thiển Ngưng thấy sự thất vọng vụt qua trong mắt cô ấy, lòng không nỡ nhưng lại không thể không nói: "Chị Thanh Hoan, chị thật sự rất tốt, sau này chị chắc chắn sẽ tìm được một người tốt hơn em gấp trăm ngàn lần.
Em chân thành chúc phúc cho chị."
Lục Thanh Hoan ảm đạm rời đi..
Danh Sách Chương: