Mục lục
Toàn Thế Giới Đều Làm Chúng Ta Tái Hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Hoặc là em * chị, không cần phụ trách.
Câu nói này của Mạc Hạm như là một quả ngư lôi cực lớn, lúc mới vừa ném vào trong nước thì chưa có phản ứng gì, vài giây sau liền "Đùng" một tiếng nổ tung toàn diện.
Khuôn mặt của mười mấy người đang vây quanh, từ không dám nói lời nào, đến khe khẽ nói nhỏ, lại không thể kiềm chế mà kêu lên.
Lỗ tai Quý Thiển Ngưng ong ong vang lên không ngừng.

Cô biết mọi người đang nói về mình, nhưng lại không nghe rõ họ đang nói gì.
Khoảnh khắc Mạc Hạm xuất hiện, trong lòng cô liền hơi bất an.

Mạc Hạm rõ ràng biết cô đang ở nơi nào, muốn tìm cô lúc nào cũng được, vì sao cứ phải chọn lúc này?
Quả nhiên linh cảm của cô là chính xác mà, người phụ nữ này rõ ràng là tới để gây chuyện!
Cô mở miệnng, muốn làm sáng tỏ.
Một bàn tay đặt lên eo cô, vừa vặn chuẩn xác đặt lên chỗ mà cô dễ bị nhột nhất.

Cơ thể cô cứng đờ, đồng nói có một giọng nói trầm thấp nửa uy hiếp nửa cầu xin vang bên tai cô: "Bây giờ tốt hơn hết là em không nên nói gì."
Giọng nói của Mạc Hạm nhỏ đến mức những người khác không thể nghe được, thấy các cô dựa sát vào nhau cũng chỉ cho là sự thân mật giữa người yêu với nhau, ánh mắt nhìn về phía các cô cũng từ kinh ngạc biến thành hóng hớt cùng tò mò.
Quý Thiển Ngưng rất muốn phủi sạch quan hệ với Mạc Hạm, nhưng khi đụng phải một ánh mắt khiếp sợ thì lại có chút chần chờ.
Nhìn thấy Mạc Hạm ôm Quý Thiển Ngưng vô cùng thân mật, kính áp tròng của Trương Vũ Phi suýt thì rớt ra ngoài, buột miệng thốt ra: "Không có khả năng!"
Cô ta nhớ rất rõ, ngày hôm sau khi quay xong cảnh vả mặt đó, toàn bộ đoàn phim đều đồn đại nói Triệu Hân Nhiên mượn chuyện đóng phim cố ý đánh Quý Thiển Ngưng cho hả giận.

Cô ta có quan hệ tốt nhất với Triệu Hân Nhiên, nên lớn mật hỏi đối phương chuyện như thế nào.

Triệu Hân Nhiên thẳng thắn thừa nhận là cố ý, nói là Quý Thiển Ngưng đoạt bạn trai của cô ta.
Trước đây Trương Vũ Phi từng có một đoạn tình yêu nhưng lại bị người khác cướp bạn trai, nên cô ta đối với kẻ thứ ba căm thù đến tận xương tuỷ.


Người khác đều nói là Triệu Hân Nhiên kiêu ngạo bá đạo, cô ta lại thấy Triệu Hân Nhiên làm rất đúng.
Bởi vì hai người cùng chung trải nghiệm, nên chỉ trong một thời gian ngắn mà Trương Vũ Phi và Triệu Hân Nhiên đã trở thành khuê mật của nhau.

Hầu như ngày nào cô ta cũng nhận được tin nhắn mắng chửi Quý Thiển Ngưng từ Triệu Hân Nhiên, nên trong lòng đã sớm phán tội cho Quý Thiển Ngưng.
Nhưng Mạc Hạm lại xuất hiện một cách khó hiểu, nói với mọi người Quý Thiển Ngưng là bạn gái của chị.

Vậy những gì mà Triệu Hân Nhiên nói với cô ta là như thế nào?
Có lẽ không chỉ một mình Trương Vũ Phi nghi ngờ lời nói của Mạc Hạm, nhưng chỉ có mình Trương Vũ Phi không sợ chết dám lên tiếng nghi ngờ.
Ánh mắt Mạc Hạm không mang theo độ ấm mà nhìn về phía Trương Vũ Phi đang tỏ ra xúc động nhất trong đám người, đôi mắt hẹp dài đầy nguy hiểm không khỏi nheo lại.
Mạc Hạm cái gì cũng chưa nói, nhưng Trương Vũ Phi lại bị ánh mắt âm lãnh này làm cho sợ hãi, theo bản năng mà dựa sát vào Lưu Vũ Tình đang đứng bên cạnh
Lưu Vũ Tình cảm thấy câu nói vừa rồi của Trương Vũ Phi kia quá cực đoan, nên cô ấy chủ động đứng ra, thật cẩn thận mà nói: "Thiển Ngưng, chị Hạm nói thật sao?"
Nếu bây giờ mà nói không phải, thì đồng nghĩa với việc đánh vào mặt Mạc Hạm, cũng sẽ làm Trương Vũ Phi càng thêm đắc ý.

Quý Thiển Ngưng cân nhắc một hồi, quyết định căng da đầu mà gật gật đầu, nói: "Không sai, Mạc Hạm......!Là bạn gái mình."
Xung quanh tức khắc ầm ĩ lên.
Trương Vũ Phi có Lưu Vũ Tình làm lá chắn ngăn cản ảnh mắt đáng sợ của Mạc Hạm nên lá gan lại to lên, phản bác: "Vậy sao lúc người khác hỏi thì cô không thừa nhận là mình đang hẹn hò"
"......" Quý Thiển Ngưng cũng quên mất chuyện nào.
Mạc Hạm nhạy bén nhận ra sự do dự của cô, vì để trấn an mà nhéo nhéo cô một cái.
Quý Thiển Ngưng nhìn về phía chị.
"Bởi vì tôi và Thiển Ngưng tạm thời không tính công khai." Mạc Hạm thong thả nói, nhìn thẳng vào Trương Vũ Phi đang trốn sau lưng Lưu Vũ Tình, ánh mắt cùng giọng điệu chợt hạ xuống, "Nhưng mà, tôi nghe nói có người bôi nhọ bạn gái tôi là kẻ thứ ba, nếu tôi mà không tới thì không biết em ấy còn bị bắt nạt đến cỡ nào nữa."
Lòng bàn tay Quý Thiển Ngưng đang nắm chặt lại có chút nới lỏng ra.
Hóa ra Mạc Hạm không phải tới gây chuyện, mà là lo cô bị bắt nạt sao?
Trong lòng cô tức khắc trở nên ngũ vị tạp trần.
Trương Vũ Phi, kẻ thật sự đã bắt nạt Quý Thiển Ngưng lúc này mới biết chột dạ, cô ta rụt vai có ý muốn che giấu bản thân.

Nhưng ánh mắt của Mạc Hạm vừa lạnh vừa sắc, cho dù có Lưu Vũ Tình chống đỡ, thì cô ta vẫn cảm giác được ánh mắt đó đang nhìn thẳng về phía này.
Lưu Vũ Tình không thể nói giúp Trương Vũ Phi, trong lúc nhất thời cũng không biết nên giải vây như thế nào.
Có bạn học nữ nói: "Thiển Ngưng là bạn học của chúng tôi, chúng tôi sẽ không bắt nạt cậu ấy."
"Đúng vậy đúng vậy."
Xung quanh đủ loại giọng nói, Quý Thiển Ngưng rất nhanh đã bình tĩnh lại, nhìn mọi người đang khẩn trương, cùng với Lưu Vũ Tình bị hình ảnh này làm cho sứt đầu mẻ trán, lòng cô chua chát nhưng vẫn cười, nói: "Bạn học của em rất tốt, bọn họ đương nhiên sẽ không bắt nạt em."
Mọi người thở phào đầy nhẹ nhõm.
Sao Trương Vũ Phi lại không hiểu là cô cố tình bỏ qua mình? Nhưng vì sợ bị mọi người xách ra thẩm vấn đơn độc nên cô ta chỉ có thể trốn sau lưng Lưu Vũ Tình làm rùa đen rút đầu.
Lưu Vũ Tình lại một lần bị kẹp ở giữa, chỉ là bây giờ so với lúc nãy càng khó khăn hơn, bởi vì người cô ấy đối mặt là Mạc Hạm.
Vì để làm dịu bầu không khí, cô ấy miễn cưỡng cười vui mà nói: "Hạm, chị Hạm, hôm nay là sinh nhật tôi, Thiển làm bạn học mà có thể tới dược đây thì tôi thật sự rất cao hứng.

Nếu hai người là người yêu, thì có muốn ở lại chơi cùng không? Chị xem, nơi này của bọn em còn hai cặp khác nữa."
Thật ra thì Quý Thiển Ngưng rất muốn chuồn lẹ.
Nhưng Mạc Hạm lại nói: "Có thể chứ?"
"Đương nhiên là có thể." Lưu Vũ Tình đối mặt với chị vẫn là có chút áp lực, cười cười nói: "Vốn dĩ là được mang người nhà theo mà."
Mạc Hạm không tính hỏi ý kiến Quý Thiển Ngưng, nhìn Lưu Vũ Tình hơi hơi mỉm cười, nói: "Vậy được rồi.

Chúc em sinh nhật vui vẻ."
"Cảm ơn." Lưu Vũ Tình thấy chị thì tảng đá lớn trong lòng liền trở lại chỗ cũ, tiếp đón mọi người nói: "Mọi người đứng đứng đó nữa, vừa ngồi vừa ăn nói chuyện đi."
Làm "Bạn gái" Quý Thiển Ngưng, tự nhiên Mạc Hạm sẽ ngồi bên cạnh Quý Thiển Ngưng.


Mọi người phối hợp với các cô mà giúp bọn họ đổi chỗ, sau đó lại hai mặt nhìn nhau, vẫn chưa có người dám mở miệng nói đầu tiên.
"Có phải mọi người không chào đón tôi không?" Mạc Hạm thấy quá mọi người mức câu nệ thì hỏi.
Mọi người: "Không có không có."
Cuối cùng cũng có bạn học nam lấy hết can đảm, nói: "Chị Hạm đây là ảnh hậu, đại minh tinh.

Chúng em chỉ là mấy diễn viên nhỏ vừa mới bắt đầu, có thể cùng chị ngồi chung bàn, chúng em thật sự rất vinh hạnh."
Mọi người: "Đúng vậy đúng vậy, thật vinh hạnh."
Mạc Hạm biết là bản thân xuất hiện làm cho bọn họ cảm thấy không được tự nhiên, hơi trầm ngâm, nói: "Hiện tại không ảnh hậu gì cả, cũng không đại minh cũng diễn viên nhỏ gì, tôi chỉ là người nhà Thiển Ngưng, là bạn học của các em.

Cho nên mọi người không cần khách sáo như vậy, muốn nói cái gì thì cứ nói."
Mọi người tôi nhìn cậu cậu nhìn tôi, nhưng vẫn là bộ dạng không dám nói gì.
"Mọi người sợ tôi sao?" Mạc Hạm cười hỏi.
Mọi người: "......"
Chủ yếu là trong giới hay đồn Mạc ảnh hậu rất cao lãnh, một số bạn học cũng đã nghe danh từ lâu nên mọi người đều có chút sợ chị.
Cố Tâm Mỹ không đành lòng thấy Mạc Hạm không người phản ứng, vội nói: "Mọi người đừng để những tin vỉa hè đó lừa mình, chị Hạm tốt lắm, chị ấy đặc biệt có lực tương tác."
Quý Thiển Ngưng đã sớm biết người nào đó vốn có thể chất tẻ nhạt, nếu mình mà không cứu cánh thì chỉ sợ bữa cơm này không thể dùng tiếp được nữa.

Cô hắng giọng, học theo Cố Tâm Mỹ, nói: "Chị ấy là người ngoài lạnh trong nóng, thật ra ở chung khá tốt."
Những lời này ngay cả cô cũng không quá tin tưởng, không nghĩ tới các bạn học lại nể tình để vậy.
Bạn học nữ 1 thử hỏi: "Vậy......!chị Hạm, em có thể hỏi chị một chuyện được không?"
Mạc Hạm tiếp tục cười: "Em cứ việc hỏi."
Bạn học nữ 1: "Chị vàThiển Ngưng ở bên nhau được bao lâu rồi?"
"Để tôi xem." Mạc Hạm suy nghĩ, nói: "Bắt đầu khi tôi tham dữ lễ chiếu phim tốt nghiệp, cũng được một thời gian rồi."
Bạn học nữ 2: "Nói như vậy, hai người ở bên nhau được bốn tháng rồi nha!"
Bạn học nữ 3: "Đột nhiên mình nhớ lại, hôm đó không phải Thiển Ngưng là người đầu tiên uống say sao? Chị Hạm bảo muốn đưa cậu ấy về......!Hóa ra hai người bắt đầu từ lúc đó!"
Mạc Hạm không có ý kiến.
Mấy bạn học nữ này còn như chú thỏ trắng nhỏ nơm nớp lo sợ không dám nói lời nào, bây giờ lại như bị người chọc trúng ba hoa, ríu rít nghị luận lên.
Cho nên mới nói, vĩnh viễn không được xem thường trái tim nhiều chuyện của phụ nữ nha.
Bạn học nữ 3: "Cả lớp em đều biết Thiển Ngưng siêu cấp mê muội chị, là Thiển Ngưng theo đuổi chị sao sao?"
Quý Thiển Ngưng: "......"
Mạc Hạm Quý Thiển Ngưng ngơ ngác đang ngồi bên phải mình, nắm lấy bàn tay cô đang để trên bàn, dịu dàng cười, nói: "Không, là tôi chủ động theo đuổi em ấy."
Mọi người: "Wowwww ——"
Có bạn học nam vỗ vỗ bàn, vẻ mặt hối hận mà nói: "Bây giờ mình mới nghĩ kỹ lại, vì sao năm đó khi mình thổ lộ với cậu thì cậu lại nói nói tạm thời không muốn yêu đương.

Thiển Ngưng, cậu lừa mình hơi bị lâu đó nha, khi đó cứ nói cậu thích con gái là xong chuyện rồi đúng không? Hại mình mỏi mắt chời đợi cậu lâu như vậy."
Quý Thiển Ngưng ngơ ngạc nhìn anh chàng ngồi đối diện, hoàn toàn không nhớ ra từng có chuyện như vậy.
Ký ức mười năm trước, đối với người trùng sinh như cô là quá xa xôi.

Cô không biết nên trả lời như thế nào, chỉ có thể xấu hổ mà cười cười.
"Nữ thần biến thành bạn gái, Thiển Ngưng, cậu quả thật là là người chiến thắng trong hội truy tinh [1] rồi!" Bạn học nữ 2 ngồi bên tay trái Quý Thiển Ngưng kích động mà lay Quý Thiển Ngưng nói một cách hào hứng.
[1]: Theo đuổi thần tượng.
Quý Thiển Ngưng như bị thứ gì đó va phải, đầu óc choáng váng, cứ ngơ ngác mà nhìn Mạc Hạm chằm chằm.
Cô hoàn toàn không nghĩ tới Mạc Hạm sẽ nói những lời như thế ở trước mặt nhiều người như vậy.

Tuy rằng đúng là Mạc Hạm theo đuổi cô, nhưng vẫn chưa thành công mà......!Mọi người không biết tình hình thực tế, nhưng cũng cho chị đủ mặt mũi rồi.
Mạc Hạm nắm tay cô chặt hơn, nhìn mọi người nói: "Thiển Ngưng muốn chuyên tâm đóng phim, không muốn bị những lời đồn đại của ngoại giới quấy rầy, cho nên chúng tôi mới không tính không khai, không phải là cố ý muốn giấu diếm mọi người."
Câu nói này của Mạc Hạm, là lời giải thích bổ sung cho việc trước đó Quý Thiển Ngưng giấu giếm "Tình yêu" của các cô.

Bạn học nam 2 mang theo bạn gái nói: "Không sao, bọn em hiểu mà."
Mạc Hạm lại nói: "Thiển Ngưng cũng không muốn làm cao, cho nên về chuyện chúng tôi ở bên nhau, hy vọng mọi người có thể giữ kín giúp chúng tôi."
Mọi người: "Được được."
"Thiển Ngưng, bộ phim cậu quay trước đó đóng máy khi nào?" Bạn học nữ 1 bất ngờ hỏi.
Rốt cuộc cũng không dính tới chuyện "Tình cảm" của cô và Mạc Hạm, Quý Thiển Ngưng thở hắt ra, nói: "Mười ngày trước, lúc mình cắt viêm ruột thừa thì mới đóng máy."
Bạn học nữ 1 lại hỏi: "Quay lâu không?"
"Hơn một tháng."
"Mười ngày trước mới đóng máy, quay hơn một tháng, mà cậu và chị Hạm đã quen nhau bốn tháng." Ánh mắt của bạn học nữ 1 chuyển động, nhìn Trương Vũ Phi, như ám chỉ gì đó nói: "Nói cách khác, trước khi cậu quay bộ phim đó thì cậu và chị Hạm đã ở bên nhau.

Vì sao lại có người một đòi hai phải liên tục bôi nhọ cậu là đi giật bồ người khác vậy?"
Trương Vũ Phi, người đang muốn làm người vô hình đột nhiên nhảy dựng trong lòng, biết người nọ đang ám chỉ bản thân, càng không dám ngẩng đầu lên.
Nhưng cố tình có người không chịu tha cho cô ta: "Bôi nhọ người khác thì có phải nên xin lỗi người ta không?"
"Giả vờ làm người câm hay gì, mau đi xin lỗi đi." Một người khác nói.
Chân tướng ở ngay trước mắt nên Lưu Vũ Tình cũng không có biện pháp bảo vệ khuê mật, đẩy đẩy Trương Vũ Phi, nói: "Vũ Phi, cậu mau xin lỗi Thiển Ngưng đi."
Trương Vũ Phi lập tức trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, lo sợ mà ngẩng đầu lên, nhìn Quý Thiển Ngưng nói: "Thật xin lỗi."
Hiểu lầm được sáng tỏ, xin lỗi thì cũng xin lỗi rồi, Lưu Vũ Tình không muốn không khí quá căng thẳng, nói: "Cảm tạ chị Hạm vì em mà tới tham gia bữa tiệc sinh nhật này, mọi người cùng nhau chạm ly cái đi."
Một vòng chạm ly kết thúc, không khí có chút hòa hoãn lại.
Mạc Hạm lại đơn độc mời Lưu Vũ Tình một ly, nói: "Tới vội vàng nên không mang theo lễ vật cho em, hy vọng em không để ý."
"Không có việc gì không có việc gì, người nhà không cần mang lễ vật." Lưu Vũ Tình vội nói.
Mạc Hạm không muốn chiếm tiện nghi của người khác, nói: "Sau này nếu em có nhu cầu, tỷ như muốn có cơ hội thử vai gì đó, có thể tìm tôi."
Mọi người hít sâu một hơi.
Lưu Vũ Tình đúng là không thể tin được vào lỗ tai mình, nhanh chóng chớp chớp mắt: "Thật sự......!Có thể chứ?"
Mạc Hạm cũng cảm thấy miệng hứa hẹn hơi giả trân, nghĩ nghĩ nói: "Nếu không chúng ta thêm WeChat đi, có tài nguyên thích hợp thì tôi sẽ đề cử cho em."
Trời ơi, WeChat của Mạc Hạm!!!
Mọi người lại hít một hơi nữa, đôi mắt trông mong nhìn Lưu Vũ Tình lấy điện thoại ra, quét mã QR với Mạc Hạm, từng khuôn mặt không khỏi lộ ra vẻ hâm mộ.
Mạc Hạm sau khi lưu lại tên Lưu Vũ Tình, ngước mắt lên liền phát hiện tất cả mọi người đang dùng vẻ mặt ước ao mà nhìn mình, bèn giơ điện thoại lên, hỏi: "Mọi người có muốn thêm luôn không?"
"Muốn muốn muốn!!! Chị Hạm thêm em với!"
"Chị Hạm, em tên là Sử Lỗi, chị có thể gọi em là Thạch Đầu.

"
"Chị Hạm, em tên Trương Hâm Nghệ, chị cứ gọi Tam Kim là được.

"
"Chị Hạm, em tên Ngô Thiến Hề.

"
"Em tên Từ Đông Đông.".


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK