- Chỉ là bàn về chuyện của Hắc Ám thần điện, không có gì đặc biệt cả.
Hàn Thạc cười cười rồi nói với nàng:
- Vận may của phụ thân nàng không tệ ha. Hắc Ám Chủ thần vừa đặc biệt truyền đến thần hồn của ông ta. Xem ra rất coi trọng ông ấy. Ài, thế này thì vị trí của ông tại U Mạc thành sau này dường như sẽ không thể bị lay động nổi rồi.
Trong thần vực do Chủ thần có thần cách quản lý, chỉ cần Chủ thần vừa mắt với ngươi thì nhất định sẽ có cơ hội nổi bật. Thực lực của Fielder thể hiện tại nơi này, đầu óc linh hoạt, U Mạc thành trong tay ông ta gọn gàng trật tự, Hắc Ám Chủ thần tự nhiên sẽ đề bạt lên.
- Thật không nói chuyện gì khác sao?
Diana khá ngượng ngùng, đỏ mặt lên lí nhí:
- Ngay cả chuyện giữa hai đứa mình cũng không nhắc tới à?
Trong lòng nàng ít nhiều vẫn còn có chút lo lắng, sợ rằng Fielder sẽ không đồng ý về vấn đề giữa mình và Hàn Thạc. Diana không thể không tôn trọng ý kiến của cha mình.
- À à, phụ thân nàng không có gì, chỉ nói ta phải đối đãi với nàng thật tốt. - Hàn Thạc nghĩ một hồi rồi để giảm bớt lo lắng của Diana mới đề cập tới chuyện này.
Diana hiểu ngay, vừa nghe Hàn Thạc nói vậy liền biết ngay rằng Fielder không có ý kiến phản đối gì. Mặt nàng lại càng đỏ ửng, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm Hàn Thạc rồi thỏ thẻ:
- Vậy chàng có nghe lời của phụ thân ta không?
- Nàng nói sao? - Hàn Thạc nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Diana, ánh mắt chăm chú nhìn nàng.
Hai người đắm đuối nhìn nhau, lòng nàng luống cuống, ngượng ngùng cúi đầu, sau đó mới hơi giận đá Hàn Thạc một cái để biểu lộ sự bất mãn trong lòng.
- Ta cần phải đi một chuyến, cần gặp ba người. Đợi khi chuyện bàn luận rõ ràng thì ta sẽ về lại U Mạc thành tìm nàng.
Hàn Thạc thiết tha nói với Diana:
- Nếu như U Mạc thành không có chuyện gì khẩn cấp thì nàng chuẩn bị khi ta tới tìm nàng thì cùng ta đi một chuyến tới Vùng đất hỗn loạn nhé.
Diana hiển nhiên rất vui mừng, cảm động trong lòng, nhưng vẫn hơi do dự, đoạn nhẹ nhàng thở dài nói:
- Ta đã có thương lượng với phụ thân rồi. Chuyện gần đây ở U Mạc thành không ít, người trong gia tộc bọn ta lại không đủ, để xem ý của người thế nào.
- Nàng yên tâm đi, người ở trên phụ thân nàng sẽ giữ cho U Mạc thành bình yên vô sự, sẽ không có chuyện gì phiền phức đâu. À, vả lại nàng cũng sẽ không vĩnh viễn ở lại U Mạc thành để giúp ông ta. Vùng đất hỗn loạn của ta cũng lâu lắm rồi chưa rảnh để ngó ngàng tới. - Hàn Thạc nắm lấy bàn tay của Diana mở nụ cười rất mờ ám.
Vùng đất hỗn loạn quả là bận rộn nhưng đã có Phoebe, Emily, lại thêm biết bao thành viên Hàn gia thu xếp, thật cũng chẳng phải là thiếu người, chỉ là do Hàn Thạc mượn cớ mà thôi.
- Để ta bàn luận với phụ thân đã. - Diana rất cao hứng trong lòng, xem ra sẽ thảo luận chuyện này rõ ràng với Fielder một phen. Nguồn: http://Janet
- Ừm, ta nghĩ phụ thân của nàng khẳng định sẽ tình nguyện thả người mà.
Hàn Thạc lấy tay vuốt tóc Diana rồi nói:
- Được rồi, không thể chần chừ nữa, ta phải rời khỏi nơi đây ngay. Đợi khi chuyện bàn thảo xong, ta sẽ sớm tìm gặp nàng.
Diana rõ ràng không nỡ chia cách, vốn định nhiệt tình với Hàn Thạc trước chuyến đi một chút, nhưng lại nghĩ tới thân thể này của hắn có chút quái dị nên liền bỏ ý định này, chỉ lên tiếng dặn dò hắn cẩn thận một chút rồi mới để Hàn Thạc rời khỏi.
Hàn Thạc rời khỏi U Mạc thành rồi thẳng tiến theo phương hướng tới Ảo Ảnh thành. Theo lời Fielder nói thì Hắc Ám thần điện nằm tại Hắc vực sâm lâm trong khu vực trung tâm của Hắc Ám thần vực. Còn Hắc vực sâm lâm thì nằm ngay giữa vùng đất giáp ranh giữa Ảo Ảnh thành, U Mạc thành và Ám Ảnh thành.
Xung quanh Hắc vực sâm lâm, cổ thụ mọc ngút trời, ánh nhật nguyệt trên đường đi đều bị bóng cây che lại, cho dù trời nắng chói chang cũng cảm thấy vô cùng u ám.
Khi còn ở Ám Ảnh thành, Hàn Thạc đã liệu chừng Hắc Ám thần điện ở trong Hắc vực sâm lâm, bởi vì Hắc vực sâm lâm chính là khu cấm của mấy vùng thành thị, bình thường rất ít thấy bóng người. Mấy thành thị lớn này nghiêm cấm người ngoài đi vào Hắc vực sâm lâm. Một số người không nghe lời thần thánh khuyên bảo tiến vào đó chưa từng thấy ai còn sống trở ra.
Từ trước Hàn Thạc đã đoán ra Hắc Ám thần điện có thể ở tại Hắc vực sâm lâm, nhưng vẫn chưa dám dò thăm hư thực. Chủ thần có được thần cách trước đây trong mắt hắn chỉ ở trong truyền thuyết mà thôi, thực lực hắn lúc đó quá thấp, không hề có lòng tự tin để mạo hiểm.
Đường đi từ U Mạc thành tới Hắc vực sâm lâm mặc dù không gần lắm, nhưng với tốc độ nhanh chóng hiện nay của Hàn Thạc, chỉ nửa ngày là đã đứng ngay cửa khẩu vào Hắc vực sâm lâm. Hắn cảm nhận ngay được Hắc Ám nguyên tố dầy đặc của vùng đất đặc biệt này, hít một hơi, hắn cất bước chân đi về hướng Hắc vực sâm lâm.
Trước mặt Fielder cùng Diana thì Hàn Thạc mặc dù tự tin nói sẽ không có chuyện gì, nhưng khi thật sự đi vào Hắc vực sâm lâm thì hắn vẫn có chút lo lắng. Nếu như Hắc vực sâm lâm mà có ba vị đại Chủ thần Tử vong, Hủy diệt, Hắc Ám cùng đối phó hắn thì ở vùng đất đặc biệt này, Hàn Thạc không nắm chắc có thể dễ dàng bỏ trốn.
Sau khi đi vào Hắc vực sâm lâm, thần thức của hắn bắt đầu triển khai, dần dần phát giác được sự lưu động lạ thường của Hắc Ám nguyên tố. Sau khi cảm nhận sâu xa được một lúc thì Hàn Thạc mới đi về khu vực có Hắc Ám nguyên tố dày đặc nhất.
Ba đại Chủ thần Hắc Ám, Tử Vong, Hủy diệt tìm hắn? Rốt cuộc là muốn làm gì đây? Trên đường tới, Hàn Thạc luôn tự đánh giá vấn đề này nhưng thủy chung vẫn không nghĩ ra được câu trả lời.
Theo lời Tử vong Chủ thần Nestor nói thì lần này ba người cùng mời hắn tới nơi này, tựa hồ không phải chỉ nghĩ đến việc liên hợp với Vùng đất hỗn loạn một cách đơn giản như vậy.
Hàn Thạc không định tham dự vào cuộc chiến giữa Chúng thần, nhưng lại nghe Nestor nói rằng trận chiến này chẳng có đại lục nào có thể thoát được.
Ngay cả hai đại thần vực Thời không và Vận mệnh vốn luôn chủ trương không hỏi đến thế sự cũng không thể né được ảnh hưởng này, sợ rằng cuộc chiến này tuyệt đối sẽ không đơn giản như bất kỳ ai nghĩ.
Sau khi Hàn Thạc từ thần hồn của tên thống lĩnh Liệp thần giả của Sinh mệnh thần vực dò ra được một số bí mật, biết rằng sự tồn tại của Liệp thần giả có ảnh hưởng đặc biệt tới mười hai đại Chủ thần thì hắn lại càng cảnh giác mạnh mẽ hơn bọn họ, không biết rằng bọn họ cứ trơ mắt nhìn mình từng bước trở nên mạnh hơn có phải là ý đồ lợi dụng lực lượng của mình để mở thông Thiên Không thành là muốn làm chuyện gì đây.
Chính vì lòng đầy hoài nghi về chuyện này mà Hàn Thạc mới mạo hiểm tới đây!
"Sột soạt soạt!"
Hàn Thạc đặt chân từng bước dần dần đi trên cây, không hề phá không mà đi.
Từ trong thần thức, hắn cảm nhận được sự phân bố của Hắc Ám nguyên tố nên không ngừng phân biệt được phương hướng, dần dần đi tới ngay khu trung tâm của Hắc vực sâm lâm. Trên đường đi, Hàn Thạc không hề phát hiện ra được sinh mạng nào tại nơi này. Nơi này tịch mịch như vậy, rõ ràng là có chút không bình thường.
Theo bước chân tiến vào sâu trong Hắc vực sâm lâm, hắn phát hiện ra nguyên tố của các hệ khác trong trời đất nơi này càng lúc càng ít, còn Hắc Ám nguyên tố thì lại càng lúc càng dầy đặc, đè nén tất cả lực lượng các nguyên tố khác.
Đột nhiên!
Vừa bước thêm một bước thì tất cả ánh sáng le lói yếu ớt chợt biến mất hoàn toàn. Hàn Thạc rơi vào tình trạng ngay cả năm ngón tay của mình cũng không thấy được. Ngay lúc đó, hắn chợt phát hiện ra bên cạnh mình cũng không còn một chút lực lượng nguyên tố nào khác mà chỉ có thuần tuý là Hắc Ám nguyên tố.
Hàn Thạc vừa dùng thần thức thăm dò thì phát hiện ra mình đã tiến vào khu vực có Hắc Ám nguyên tố dầy đặc nhất. Rõ ràng là hắn đã tiến vào Hắc Ám thần điện.
Tại nơi tuyệt đối hắc ám này, thị giác hoàn toàn mất đi tác dụng, hắn chỉ có thể lợi dụng cảm ứng của thần thức để tiến tới từng bước.
Không biết qua đi bao lâu, Hàn Thạc đột nhiên phát hiện mình đã đến được nơi ngọn nguồn của hắc ám. Từ xa xa, khu vực trước mặt hắn phát ra Hắc ám nguyên tố không ngừng, phiêu bạt ra bốn phương tám hướng.
Hắc Ám nguyên tố to lớn vô cùng như một biển rộng bao la vô cùng vô tận. Dường như nơi này là ngọn nguồn của Hắc Ám nguyên tố tại từng ngõ ngách của Chúng thần đại lục.
Lực lượng của Thần cách!
Hàn Thạc lập tức biết được mình đã tới được mục đích, rất nhanh là đã có thể gặp được Hắc Ám Chủ thần.
Chỉ có lực lượng của thần cách mới tựa hồ vô cùng vô tận đáng sợ thế này. Cũng chỉ có lực lượng của thần cách mới khiến người ta bị sợ hãi kinh hoàng vì sự cường đại không cách nào so sánh được này.
"Khục khục..."
Hàn Thạc ho nhẹ hai tiếng rồi định nêu rõ thân phận của mình.
Ngay lúc đó, hắn đột nhiên phát hiện Hắc Ám nguyên tố chung quanh chợt biến đổi, xông tới ép sát người hắn. Chỉ trong phút chốc, Hắc Ám nguyên tố vô cùng vô tận đã ngưng kết lại với nhau, bao trùm các nơi trên thân thể Hàn Thạc như một lao tù, bằng một lực lượng điên cuồng hướng về hắn.
Hàn Thạc giật mình, cảm nhận được áp lực đáng sợ không tưởng tượng nổi kia. Hắn không dám nghĩ nhiều, tấm thân miễn cưỡng do không gian lực lượng tạo ra chợt một hoá thành hai. Hai thân ngoại hóa thân đột nhiên tách ra.
Hàn Thạc trước giờ không thể hợp nhất được hai thân ngoại hóa thân này. Bình thường mà nhìn thì chỉ là một người, nhưng một khi giao chiến là lực lượng của hai thân ngoại hóa thân liền va chạm lẫn nhau, rất ư bất lợi. Đối phó với đám yếu kém thì hắn có lẽ không cần chuyện bé xé ra to, chỉ cần dùng thân thể do hai thân ngoại hóa thân tạo ra là có thể xử lý được.
Nhưng lần này lại là Chủ thần có thần cách, hắn không hề dám lơ là.
Hai thân ngoại hóa thân của Hàn Thạc tách xa khỏi nhau. Hai cỗ lực lượng rõ ràng là thần lực đối chọi lẫn nhau phóng mạnh ra từ hai bên, mặc kệ rốt cuộc ý của Hắc Ám Chủ thần là gì, lập tức hình thành tấm bình phong mạnh mẽ nhất để tự bảo vệ lấy mình.
Hắc Ám lực lượng vô cùng vô tận cảm nhận được áp lực vô cùng cường đại từ hai thân ngoại hóa thân vốn có thể dễ dàng đối phó với Giles-ngụy Chủ thần dường như phát sinh dị biến dưới ảnh hượng của lực lượng thần cách nên không ngừng xoắn lại với nhau trở thành Hắc Ám lực lượng thuần khiết như từng giọt nước. Mỗi giọt đều có lực lượng tương đương với Thượng vị thần.
Đột nhiên những giọt nước Hắc Ám nguyên tố kia lại hoà hợp lẫn nhau, biến thành một vùng biển mênh mông bao bọc chung quanh Hàn Thạc. Vùng biển do lực lượng nguyên tố tạo thành biến nên một dòng xoáy hắc ám vô cùng khổng lồ xoắn lấy cả hai Hàn Thạc với tốc độ cực cao cứ như đang muốn thôn phệ hết thảy mọi thứ.
Mỗi lần dòng xoáy hắc ám khổng lồ kia xoay được một vòng thì lực lượng đề kháng của hai thân ngoại hóa thân của Hàn Thạc trở nên yếu hơn một chút. Chỉ trong chốc lát, lực phòng ngự của hai thân ngoại hóa thân cơ hồ như hoàn toàn bị xoắn vỡ toàn bộ.
Hàn Thạc giật mình, đột nhiên cảm thấy bản thân đi vào sào huyệt của người khác có vẻ thật sự khá lỗ mãng.
Khi hắn tới nơi đây, chưa kịp nói một câu là đã bị Hắc Ám Chủ thần công kích, hơn nữa thấy lực lượng công kích lợi mãnh liệt như vậy, không ngờ có thể uy hiếp cả tính mạng của hắn. Cả hai thân ngoại hóa thân không ngờ cũng ngấm ngầm ngăn cản không nổi.
Lực lượng của Chủ thần có thần cách quả nhiên vô cùng cường đại!
Đại Ma Vương