Mục lục
Xuyên Thành Vợ Của Nhân Vật Phản Diện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 101 🔒

"Thâm Thâm, em sao thế?" Sơ Nhất vội vàng tiến lên đỡ em trai, cau mày nhìn vào miệng hầm.

Lương Thâm nuốt nước bọt ừng ực một tiếng, nơm nớp lo sợ chỉ về phía trước: "Bên trong có người..."

Lúc nói lời này, ngón tay Lương Thâm đều đang run lẩy bẩy.

"Các con lùi ra trước đi." Giang Đường không yên tâm kéo mấy đứa nhỏ đến bên cạnh follow PD, sau đó nằm nhoài trên đất nhìn quanh trong lỗ thông duy nhất. Dựa vào ánh nắng nhỏ bé, cô liếc đến một mảnh đen kịt u ám, còn có... hai đứa nhỏ ngồi xổm trong đống cỏ, ôm quả táo cắn ăn ngốn nghiến.

Giang Đường dùng sức chớp mắt rồi tiếp tục nhìn vào trong, hai đứa bé kia xem ra chừng ba, bốn tuổi, không nhận ra nam hay nữ. cả người từ trên xuống dưới chỉ mặc một chiếc quần lót, toàn thân bản thiểu không ra hình thù gì, trên cổ tay và chân bọn nó bị buộc dây xích nặng nề, hơi cựa quậy, động đậy chút là vang leng keng. Sau khi ăn táo xong, hai đứa bé lại trở về trong bóng tối.

Giang Đường chậm rãi quỳ trên đất, môi run rẩy, đồng tử vì quá kinh ngạc mà rụt chặt. Rõ ràng là tháng bảy nóng bức nhưng cô lại sợ chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.

Rất nhanh, cô đứng lên khỏi mặt đất, trước tiên ôm lấy Thiển Thiển, lại kéo Hạ La qua, thấp giọng căn dặn mấy đứa nhỏ: "Các con không thể nói chuyện này ra ngoài, không được nói với bất kỳ ai hết!"

Vẻ mặt của cô quá mức nghiêm nghị, trong nháy mắt dọa mấy đứa nhỏ. Chờ sau khi bọn nhỏ gật đầu, Giang Đường lại nói: "Bắt đầu từ bây giờ, các con phải luôn đi theo bên cạnh người lớn, không được rời nửa bước, hiểu không?"

Bọn nhỏ lại gật đầu.

"Đi thôi, chúng ta đi về trước."

Giang Đường sợ bị người khác nhìn thấy, vội vã dẫn bọn nhỏ rời khỏi nơi thị phi này.

Chuyện hôm nay gặp phải đều quá mức kỳ lạ, thần kinh cả người Giang Đường căng thẳng. Giờ đây trong mắt cô, những thôn dân xung quanh hiền lành kia đã biến thành ác quỷ khoác da người, cô rất sợ bọn họ cắn cô mấy ngụm trong lúc yên lặng.

Về nhà vào cửa, Giang Đường khóa trái cửa lại, chìa tay về phía follow PD: "Đưa điện thoại của anh cho tôi dùng một chút."

Follow PD thấy toàn bộ quá trình không nhiều lời, trực tiếp lấy điện thoại ra đưa cho cô. Tín hiệu ở thôn này khá tốt, tuy không thể lên mạng nhưng cũng đủ để gọi điện. Giang Đường bấm gọi báo cảnh sát trước, thôn Triệu Khê thuộc quyền quản lý của thành phố C, cảnh sát thành phố C nhận được điện thoại sẽ cử cảnh sát trên trấn đến thôn Triệu Khê, nhanh nhất là buổi chiều sẽ đến.

Sau khi tìm cảnh sát xong, Giang Đường lại gọi cho Lâm Tùy Châu.

Ngón tay cô cầm điện thoại lạnh buốt run rẩy, trái tim bất an đập thình thịch, đến cả bờ môi cũng đã trở nên trắng bệch không chút hồng hào. Thời gian chờ đợi tuy ngắn ngủi nhưng cũng dài lâu, nghe tiếng tút không ngừng lập lại này, Giang Đường nắm tóc một cách buồn bực. Cuối cùng, điện thoại được kết nối.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK