Mục lục
Xuyên Thành Vợ Của Nhân Vật Phản Diện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Mị Mê Mều

Về nhà nghỉ ngơi một ngày, cuối cùng trạng thái tinh thần của Giang Đường cũng khôi phục lại.

Về những việc trải qua của ê-kíp chương trình ở thôn Triệu Khê, đã có truyền thông dẫn đầu tiến hành đưa tin, tình huống đột ngột xảy ra khiến không ít người sợ hãi. Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người đều quan tâm đến sự an toàn của khách mời và bọn nhỏ, cũng có nhiều người hiếu kỳ rốt cuộc các cô gặp chuyện gì. Bởi vì có người chống lưng là Lâm Tùy Châu, đạo diễn Tiền cũng tỏ ý phát toàn bộ nguyên nhân sự việc một cách rất kiên cường, để khán giả bình tĩnh đừng nóng.

Ngày hôm sau, Giang Đường nhận được lời mời phía ê-kíp chương trình gửi tới, đại ý là mời cô đến tham gia cuộc họp báo đóng máy của [Hành trình cuộc sống]. Cô suy xét một chút, cuối cùng vẫn lấy lý do bị thương từ chối khéo tổ đạo diễn. Đạo diễn cũng không bắt ép, sau khi than thở vài câu thì cúp điện thoại.

"Đạo diễn Tiền gọi tới à?"

Điện thoại vừa mới tắt, Lâm Tùy Châu đã đi vào, trên tay còn bưng một phần bữa sáng.

Giang Đường ừm một tiếng, đặt điện thoại lên bàn.

"Em không đến tiệc đóng máy ư?"

Giang Đường lắc đầu: "Không đi, em sợ phóng viên làm khó con."

Đối mặt với các vấn đề mà phóng viên đưa ra, cô có thể xử lý dễ dàng, nhưng bọn nhỏ thì khó nói chắc. Nơi đó nhiều người như vậy, đừng khiến bọn nhỏ khiếp sợ.

Lâm Tùy Châu cười cong mắt, nhẹ nhàng đặt bữa sáng xuống, kéo cô ngồi lên ghế mềm mại. Anh cụp mắt nhìn băng gạc còn chưa tháo xuống trên cổ tay Giang Đường, nhẹ giọng lên tiếng: "Vết thương còn đau không?"

Cô xoay chuyển cổ tay, đáp: "Không đau, vết thương nhỏ chừng hạt vừng, không quan trọng."

"Quan trọng." một tay Lâm Tùy Châu chống cằm nhìn cô: "Lớn bằng hạt vừng cũng quan trọng."

Giang Đường đang ăn cháo thì cứng đờ người, suýt nữa nghẹn.

Dừng một lúc, cô tùy tiện chuyển đề tài: "Anh không đi làm à? Đã tám giờ rồi."

Lâm Tùy Châu liếc nhìn đồng hồ, hờ hững đánh mắt đi: "Bỏ bê công việc."

"..."

Ông giám đốc đúng là tùy hứng.

Giang Đường không lên tiếng, yên phận ăn xong cơm sáng.

Lâm Tùy Châu nói bỏ việc không ngờ bỏ việc thật, anh không đi đâu cả, chỉ trông coi bên cạnh Giang Đường, cứ lắc tới lắc lui bên cạnh cô như theo đuôi vậy. Cô đến vườn hoa, anh cũng đến vườn hoa, cô ngủ, anh ngủ theo, đến ngay cả cô vào nhà vệ sinh, anh cũng muốn nhìn chòng chọc.

Giang Đường hơi phiền, nhưng lại không tiện nói gì, dù sao đây cũng là nhà người ta, cô không làm chủ được. Huống hồ, Lâm Tùy Châu cũng không làm chuyện gì khác người, ngay cả nói cũng không nói mấy câu. Có lẽ do thấy bọn họ thú vị, ba đứa nhỏ cũng không chơi nữa, bắt chước bố lẽo đẽo theo sau mông Giang Đường. Đến khi cô ngồi lên sofa ở phòng sách đọc báo, mấy bố con cùng ngồi xuống, bốn cặp mắt trừng trừng dừng trên người Giang Đường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK