Mục lục
Xuyên Thành Vợ Của Nhân Vật Phản Diện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 102 🔒

Trưởng thôn và Hồ Tử đang trò chuyện, bỗng nhiên, một chiếc xe đỗ ngoài cổng lớn. Trưởng thôn thò đầu ra cẩn thận nhận dạng, phát hiện ra đó là xe cảnh sát trên trấn. Cửa xe mở ra, hai người đàn ông trung niên bụng phệ, mặc áo khoác từ trên xe bước xuống.

Trong tay hai người nọ kẹp điếu thuốc, đi vào bên trong.

Giang Đường chú ý tình hình lập tức nhoài người lên cửa sổ, lặng lẽ nhìn quanh phía bên ngoài.

"Sao mà cảnh sát Vương lại tới đây thế?" Trên mặt trưởng thôn tươi cười, cúi đầu khom lưng đi đến bên cạnh hai người nọ.

"Đi vào rồi nói."

"Mời ông, mời ông." Trưởng thôn tránh đường, sau khi ông ta ra hiệu mắt cho Hổ Tử, gã lập tức tiếp thu, vừa dọn ghế vừa bưng trà rót nước.

"Được rồi, các ông không cần khách sáo với tôi." Cảnh sát Vương xua tay hơi mất kiên nhẫn, "Chúng tôi nhận được tin báo cảnh sát, nói các ông có người liên quan đến buôn người, giam cầm phi pháp, các ông có biết chuyện này không?"

Ánh mắt trưởng thôn mờ ám, cười nịnh nọt: "Chuyện này... trong thôn này chỉ có chừng một trăm người, toàn là nông dân trồng trọt hiền lành, chúng tôi không biết chuyện ông nói."

"Ông không biết thật ư?"

"Nếu ông không tin thì để Hổ Tử đưa hai ông xem xét, kiểm tra từng nhà, trừ mụ điên trần truồng làm ồn khắp nơi mỗi ngày thì không có gì cả."

Ông ta nói một cách chân thành, hai vị cảnh sát chạy tới đây đưa mắt nhìn nhau, phất tay như thể đã quyết định chủ kiến gì đó, "Được rồi, sắc trời cũng không còn sớm, chúng tôi xuống núi vội đây, các ông chú ý một chút."

"Được." Trưởng thôn giắt tẩu thuốc lên eo, trở vào nhà lấy hai bình rượu đưa tới, "Đây là rượu tôi tự ủ, hai vị từ rất xa đến đây cũng cực khổ rồi, mang về nếm thử đi."

Bọn họ cũng chẳng khách sáu, lấy rượu rồi lại lên xe.

Nhìn bóng xe đi xa, follow PD cầm máy quay phim trong tay không khỏi oán trách: "Cái giống ôn gì đây? Chưa tra gì đã đi mất rồi!"

"Nơi hẻo lánh là như vậy đấy."

Kết cục trong dự đoán, Giang Đường cũng không bất ngờ.

Người ta thường nói "Phép vua còn thua lệ làng" (1), nơi càng nhỏ thì càng không để pháp luật trong mắt. Bởi vì biết bề trên không xen vào, thế nên, cho dù biết buôn người rõ rành rành, cảnh sát cũng đều mắt nhắm mắt mở. Một mặt là vì không dễ kiểm soát, một mặt là vì không dám đắc tội thôn dân.

(1) Nghĩa gốc: Núi cao hoàng đế xa: ban đầu dùng để chỉ những nơi xa xôi mà quyền lực của chính quyền trung ương không thể tới được. Bây giờ, nó thường đề cập đến việc tổ chức xa rời lãnh đạo, tự làm theo cách riêng của mình trong trường hợp gặp khó khăn và không bị ràng buộc

Bầu không khí bỗng nhiên rơi vào im lặng. Lúc yên tĩnh, một đôi tay đột nhiên đập vào cửa sổ kính trước mắt, khuôn mặt người hiện ra. Thiển Thiển và Lương Thâm sợ đến mức giật mình, thét chói tai ôm chầm lấy nhau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK