Sau khi ăn sáng xong, hai người lại tiếp tục lên đường
Nghĩ đến đoạn đường sau này còn rất dài, Lãnh Nhược Hy quyết định tìm một chiếc xe cho tiện
Vì mạt thế sảy ra vào ban đêm nên xung quanh còn rất nhiều xe có thể sử dụng
Liếc qua một vòng trong số đó, Lãnh Nhược Hy liền nhìn trúng con Mercedes-Benz G-Class ở trong một căn biệt thự gần đó
Không chần chừ, cô chạy tới, phá khóa rồi quay qua gọi Lãnh Tử Nguyệt, đến khi nhìn thấy sinh vật to lớn đi đằng sau anh, cả người cô cứng đờ lại
Thân hình Tiểu Bạch Lang còn to hơn cả chiếc xe, vậy nó đi lên kiểu gì
Như là biết cô đang nghĩ gì, Tiểu Bạch Lang khi đến gần chiếc xe, cả thân hình dần dần thu nhỏ lại, đến khi nhìn chẳng khác gì một con sói bình thường mới thôi
Sau đó còn không quên hướng về phía Lãnh Tử Nguyệt quẫy đuôi, như một đứa trẻ con cầu được khen ngợi
Lãnh Tử Nguyệt xoa xoa đầu nó " Ừm, thật lợi hại "
Lãnh Nhược Hy nhìn một người một chó , thở dài trong lòng
Vì lo lắng cho sức khỏe anh trai không tốt, Lãnh Nhược Hy muốn đảm nhận vị trí lái xe, nhưng Lãnh Tử Nguyệt không chịu, cuối cùng chính là một người buổi sáng, một người buổi chiều luân phiên nhau, khi trời tối thì tìm chỗ nghỉ lại
Lúc đầu tang thi còn ít, nhưng qua mấy ngày đi đường, Lãnh Tử Nguyệt để ý thấy trên đường tang thi đi lại ngày càng nhiều, dường như bọn chúng đã bắt đầu tiến hóa, không còn sợ ánh sáng
Nhìn sang bên đường, một người đàn ông đang hướng về phía xe bọn họ cầu cứu, phía sau ông chính là ba con tang thi đuổi theo, đây cũng không phải là lần đầu tiên, trước đó cũng có mấy người như vậy, nhưng tất cả đều bị bọn họ làm như không thấy mà bỏ qua
Khi đó, Lãnh Nhược Hy còn nhìn về phía anh, bình tĩnh hỏi: " Anh có thấy em rất tàn nhẫn không, rõ ràng có thể cứu, nhưng lại vẫn làm như không có gì mà đi qua? "
Khi đó anh chỉ lắc đầu, không để ý mà chỉ về phía trước " Nhìn đường cẩn thận, anh vẫn chưa muốn chết đâu "
Lãnh Nhược Hy lúc đầu có hơi ngạc nhiên vì vẻ bình tĩnh của anh, cô chưa từng gặp ai khi đối mặt với mạt thế mà lại dửng dưng như vậy cả, vẫn sống không khác gì trước, ăn được ngủ được, nhưng dần dần rồi cô cũng quen
Chỉ là có một điểm không hề tốt chút nào, mặc dù những thứ Lãnh Tử Nguyệt dùng đều là đồ tốt nhất, nhưng không hiểu sao sức khỏe của anh lại càng ngày càng kém, dù Lãnh Nhược Hy có cho anh uống bao nhiêu nước linh tuyền nhưng cũng không khá hơn được, điều này làm Lãnh Nhược Hy có chút sốt ruột, nhưng bản thân Lãnh Tử Nguyệt lại vẫn dửng dưng không quan tâm
Hôm nay, Lãnh Tử Nguyệt cảm thấy cả người hơi mệt mỏi, cơ thể cũng có chút sốt nên người lái xe là Lãnh Nhược Hy
Bỗng chiếc xe đột ngột giảm tốc độ rồi dừng hẳn lại, Lãnh Tử Nguyệt nghi hoặc nhìn ra phía trước
" Phía trước bị tắc đường rồi "
Nhìn một đám người phía trước đang hò hét với người phía sau, muốn quay trở lại, Lãnh Nhược Hy hơi nhíu mày
" Người vừa nhiều lại còn hò hét như vậy, chẳng mấy chốc tang thi sẽ kéo tới đây "
Không biết là hào quang của nữ chủ hay là nữ chủ ở đâu thì nguy hiểm ở đó hay gì, chỉ là Lãnh Nhược Hy vừa dứt lời, từ những ngõ ngách xung quanh, từng đàn tang thi lao ra
Cùng lúc nghe thấy tiếng rống của tang thi, những người khác cũng cuống quít lên muốn chạy, con đường đã hỗn loạn lại càng loạn
Lãnh Nhược Hy lạnh lùng chửi một tiếng, đạp mạnh chân ga, nhanh chóng quay đầu đổi hướng, không chút do dự đâm nát những tang thi có ý muốn lao về phía hai người
Trong lúc quay xe, Lãnh Tử Nguyệt cũng nghe thấy đằng sau có tiếng chửi thề, trong giọng nói đó không hề có hoảng sợ mà chỉ có tức giận cùng phẫn nộ
Theo phản xạ nhìn ra ngoài, Lãnh Tử Nguyệt bắt gặp một đôi mắt lạnh lùng mà bình tĩnh, cả hai tầm mắt chạm nhau trong giây lát rồi vụt mất
Lãnh Nhược Hy đã lao ra khỏi vòng vây, chạy xe về một hướng khác
Lãnh Tử Nguyệt có chút thất thần, trong lúc xe sắp sửa vụt qua vừa nãy, anh đã bỏ qua người có ánh mắt lạnh lùng mà nhìn về phía sau người đó, trong phút chốc liền thấy một khuôn mặt có chút quen thuộc
" Anh, Anh hai.
.
!? "
Lãnh Tử Nguyệt bị tiếng Lãnh Nhược Hy gọi hồi thần lại, hơi nghiêng đầu, giống như hỏi cô có việc gì
Lãnh Nhược Hy bất đắc dĩ thở dài, trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc vừa rồi mà anh vẫn có thể thất thần cho được, cô cũng thật sự phục anh rồi
" Hôm nay như vậy cũng mệt rồi, giờ em tìm một nơi nghỉ ngơi trước, ngày mai đi tiếp, anh thấy có được không? "
Lãnh Tử Nguyệt không có ý kiến gật đầu
" Chuyện này em quyết định được rồi, không cần phải hỏi anh "
Lãnh Nhược Hy gật đầu, đi thêm một quãng đường, hai người dừng xe lại trước một căn nhà hoang, xung quanh vắng vẻ nên cũng không thấy có bóng dáng tang thi, nhưng cũng không thể vì vậy mà buông lỏng cảnh giác, trong thời buổi bây giờ, nguy hiểm xuất hiện ở khắp nơi mà không bao giờ nói trước
Cả hai xuống xe, Lãnh Tử Nguyệt đầu có hơi choáng mà suýt chút nữa ngã xuống đất, may mà nhờ có Tiểu Bạch Lang đi phía trước dùng bộ lông mềm mại đỡ lấy, không là hôm nay anh phải ăn đất rồi
Đó là Lãnh Tử Nguyệt bên trong mắt của nữ chủ Lãnh Nhược Hy, còn trong mắt hệ thống chính là, kí chủ của nó đang lười biếng không muốn đi, giả bộ ngã mà nhào lên lưng cho Tiểu Bạch Lang cõng
" Anh không sao chứ? "
Lãnh Tử Nguyệt sắc mặt có chút tái nhợt lắc đầu " Không sao, chỉ hơi chóng mặt một chút "
Lãnh Nhược Hy đỡ anh vào trong nhà, để anh ngồi xuống một bên góc tường, dặn dò
" Anh ngồi đây nghỉ ngơi một chút, em đi kiếm ít củi đốt lửa nấu cơm "
Lãnh Tử Nguyệt gật đầu, quay sang Tiểu Bạch Lang " Mày đi cùng Nhược Hy "
" Không cần, một mình em đi được rồi "
" Đi cùng nó an toàn hơn, một mình em đi anh không an tâm " Trong lúc nói, Lãnh Tử Nguyệt lấy ra một khẩu súng, đưa cho cô " Còn cái này nữa, cầm lấy "
Nhìn Lãnh Tử Nguyệt một lúc lâu, cuối cùng Lãnh Nhược Hy thở dài
" Em có dị năng, sẽ không gặp nguy hiểm, anh không cần lo "
Lãnh Tử Nguyệt không nói gì, nhìn cô chằm chằm, cuối cùng vẫn là Lãnh Nhược Hy không chịu đựng nổi nữa, đành thỏa hiệp
" Vậy Tiểu Bạch Lang đi theo em, súng anh cầm, phòng ngừa có chuyện ngoài ý muốn "
Lãnh Tử Nguyệt lúc này mới gật đầu, nhìn hai thân ảnh rời đi
Lãnh Nhược Hy đi không được bao lâu, từ bên ngoài, có tiếng xe ôtô đến gần rồi dừng lại cùng tiếng hệ thống vang lên
[ Nam chủ xuất hiện rồi! ]
Danh Sách Chương: