[Đinh, kích hoạt chuỗi nhiệm vụ liên hoàn Thập Thiên Quy Vũ.
Nhiệm vụ 1: Tiến đến Rãnh Vực Địa Ngục để tìm hiểu bí ẩn của nơi này.
Hoàn thành nhiệm vụ một để mở khóa nhiệm vụ số hai.
]
Âm thanh thông báo của hệ thống vang lên liên hồi, và qua lần này, từ trong sương mù cuối cùng Khải Minh cũng phát hiện đến tia sáng đầu tiên.
Tuy thông tin vẫn rất mơ hồ không rõ, nhưng đại khái tạm thời cứ tìm hiểu từ từ ắt hẳn sẽ rõ mọi chuyện.
Trước mắt đối với Khải Minh, nếu hắn muốn nhúng tay can thiệp vào thế giới này, việc đầu tiên chính là phải kiểm soát được quy tắc thế giới của Địa Tinh.
Do đó, bước tiến quan trọng cứ theo hệ thống an bài mà thực hiện.
"Vũ Minh, Cần Kiệm, hai tên các ngươi tạm thời bảo vệ những người trong biệt thự, ta có việc phải đi giải quyết trước.
" Khải Minh sau khi an bài nhiệm vụ cho hai tên đệ tử kia liền rời khỏi đây, hướng thẳng đến vị trí mà hệ thống thông báo phi đi.
Tuy quy tắc hạn chế rất nhiều năng lực, nhưng nó chủ yếu hạn chế về sức mạnh, một số năng lực không chú ý khác vẫn có thể dùng được vài phần.
Tỷ như tốc độ phi hành của hắn vẫn đạt đến cấp Hóa Thần trung kỳ.
! ! ! ! !
Rãnh Vực Địa Ngục, đây là một rãnh nứt của sự di chuyển các mảnh kiến tạo lục địa, là một nơi sâu nhất của Địa Tinh, độ sâu đạt đến 12 121 mét.
Vị trí của rãnh nằm ngoài khơi Tân Bình Dương, trên phạm vi quản lý đất nước Thiên Vũ quốc, cách biệt thự Đại Việt 1390 cây số về phía đông.
Với tốc độ Hóa Thần trung kỳ, chưa đầy hai tiếng hắn liền đến vị trí này.
Đến nơi, không nghĩ nhiều hắn liền lao thẳng xuống đáy vực.
Tuy áp lực nước dưới 12 nghìn mét đủ để ép dẹp cường giả Linh Đan cảnh, nhưng thân thể Khải Minh vẫn thuộc cấp Hư Linh nên hắn không lo đến vấn đề kia.
Theo Khải Minh càng xuống sâu, toàn khu vực chỉ càng thêm tối và u ám, ngoài ra Khải Minh hắn còn cảm thấy có ai đó tựa hồ theo dõi mình, tạo cho hắn một cảm giác lòng sinh sợ hãi.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, chỉ biết rằng theo hướng đáy biển lao xuống cũng khá lâu và khá xa, nếu tính theo khoảng cách 12 nghìn mét ắt hẳn hắn đã chạm đáy từ lâu, nhưng càng đi hắn chỉ cảm thấy còn đường này không có điểm cuối.
"? mịa, chuyện quái gì đang xảy ra?" Khải Minh cảm thấy không ổn nên dừng lại, cảnh giác quan sát bốn phía.
Chần chừ một lúc, hắn lại tiếp tục tiến thẳng xuống, dù bị ma trêu hay quỷ đùa cũng phải tìm ra sự thật.
Cứ thế, ba ngày trôi qua, sau khi khôi phục rồi lại tiến xuống, điểm cuối cùng vẫn không xuất hiện.
"Lao liên tục ba ngày, 12 nghìn mét cái quần đùi ấy, rốt cuộc tên nào đo ra 12 nghìn mét thế?" Khải Minh với trạng thái như buông bỏ tất cả nói, hàng ngày cứ bóng tối, tiếng nước và cứ lao xuống, ba ngày qua có biết hắn qua thế nào không?
Hắn thậm chí cho rằng không bao lâu ắt hẳn có thể đi xuyên qua hành tinh luôn ấy chứ.
Bất lực, tiến cũng không xong mà về lại không nỡ, cái tư tưởng nghĩ rằng sắp đến nên cứ đi tiếp đi tiếp, bởi vì đã đến tận đây chả lẽ trở về, cũng vì thế cái tư tưởng ấy mà hắn đi đến ba ngày.
Cứ nghĩ chỉ chút nữa là đến, về sao mà chịu được.
Trong lúc vẫn xoắn suýt lựa chọn đi hay trở về, thì từ sâu dưới đáy biển xuất hiện một tia sáng nhỏ nhoi, tuy chỉ một tia nhỏ và ngay sau đó dập tắt, nhưng chính điều này gây nên động lực để hắn tiếp tục đi.
Và thế, đi thêm một ngày thời gian, từ một tia rồi dần dần to cho đến thành một cánh cổng hình tròn màu trắng có đường kính năm mét, từ bên trong cánh cổng toát ra vô số những sợi khí kỳ lạ với bảy màu cực đẹp.
Đứng trước cánh cổng quan sát chưa được một phút, Khải Minh hắn bất ngờ bị một nguồn sức mạnh từ bên trong cánh cổng hút vào, một nguồn sức mạnh vừa kỳ lạ vừa mạnh mẽ, dù hắn muốn chống cự nhưng không có chút tác dụng nào.
! ! ! ! ! !.
.
Một vùng không gian không xác định!
"Mịa nó, lại một vùng chân không?" Nhìn bốn phía Hư vô tối tăm không có một mảnh ánh sáng, cùng với đó là không có bất kỳ một vật thể nào, tâm lý Khải Minh lại chửi bậy.
Tại sao hết lần này đến lần khác hắn cứ bị ném vào đây, nhân sinh của hắn không thể thoát khỏi không gian vũ trụ được à?
Ngơ ngác không hiểu gì, cứ thế hắn quan sát xung quanh, cố gắng tìm hiểu xem xem nơi này có bí mật gì.
Cứ thế chờ đợi, thời gian trôi thêm ba tiếng, trước mắt Khải Minh liền xuất hiện một nguồn sáng nhỏ, nguồn sáng nhỏ ấy dần dần theo thời gian hóa to đến kích cỡ một hành tinh, rồi từ hành tinh nguồn sáng ấy phát ra một nguồn năng lượng kéo Khải Minh đến gần nó.
Sau khi Khải Minh tiến đến khoảng cách vừa đủ, từ trong nguồn sáng, mà chính xác là khắp cả không gian Hư vô này, phát ra một âm thanh hùng hồn mang theo đầy bi thương.
< Ngươi là hậu nhân của Tiên Long Tộc?, không đúng, huyết mạch của ngươi hỗn tạp giữa Nhân Tiên Long, Tiên Long, Thần Nông và cả Tiên Thiên? >
< Tại sao lại có thể như vậy được? >
< Thập Đại Vũ Trụ đã sụp đỗ, tân Vũ Trụ mới đã được khai sinh sao? >
Âm thanh kia tựa hồ bị kinh ngạc đến, tự nói một mình và tự hốt hoảng một mình.
< Nói, ngươi đến từ đâu? Mà thôi, có hỏi ngươi cũng chả biết, để ta tự tìm vậy! > Âm thanh kia lại phát ra, dứt lời từ nguồn sáng khổng lồ kia lại xuất hiện một đóm sáng nhỏ tiến thẳng vào cơ thể Khải Minh.
Thời gian im lặng một lúc lâu, tồn tại kia lại phát ra âm thanh.
< Thật không ngờ ông bạn tại Vũ Trụ Đại Tiên lại chơi trò kiểu này, thôi thì đành vậy đi, sinh vật nhỏ, ta nói, ngươi nghe!.
.
Ta tự giới thiệu, ta là một sợi sức mạnh Sáng Thế Tối Thượng của Vũ Trụ Hạ Thiên, trước nói về sức mạnh của ta, một sợi của ta so với sức mạnh gốc chỉ như một hạt cát nhỏ giữa biển cát của một hành tinh cát, tuy vậy ta đủ thực lực để huỷ một Ngân Hà.
Ta được tạo ra từ trận chiến giữa các vị Sáng Thế Tối Thượng Thần, nói rõ hơn chính là nguồn năng lượng còn sót lại giữa các trận chiến ấy.
Về việc trận chiến, ắt hẳn ngươi đã hiểu, ở đâu hoặc bất cứ gì đều tồn tại hai điều Thiện cùng Ác, Trái và Phải, dù một sinh vật bé nhỏ hay Sáng Thần - Sáng Thế cũng vậy.
Do đó để ổn định bình ổn Vũ Trụ, Đấng Tối Thượng tạo nên hòa bình của các vị Thần, lập ra một cuộc thi bình ổn sinh vật vũ trụ, về vấn đề này không cần thiết ta lại không nói rõ.
Ta biết ngươi cần gì và phải làm gì, như ta đã nói ở trên, với cuộc thi vũ trụ, dù bước vào hòa bình yên tĩnh như đó chỉ là trước mặt, phía sau lưng bọn họ vẫn đấu đá nhau, và các nguồn năng lượng cũng vậy.
Ta thuộc nguồn năng lượng của vũ trụ này, nhưng yếu hơn tàn dư của vũ trụ đối địch, do đó một phần của vũ trụ này không theo an bài nên mất tầm kiểm soát, khu vực và tinh cầu này cũng vậy.
Nói dễ hiểu, trong khu vực Thập Thiên Quy Vũ có hai nguồn năng lượng đấu đá nhau, ta và kẻ thù ở phía bên kia, do đó một số việc một số điều ngươi cảm nhận được là lý do đó.
Trước mắt ta chỉ có thể hỗ trợ ngươi chiếm quyền kiểm soát từ từ các nơi, đó chính là nhiệm vụ của ngươi.
Ta không rõ lắm ngôn ngữ và cách giao tiếp của các ngươi, những lời ta vừa nói chỉ chiếu theo ký ức mà ta vừa thu thập được từ trong đầu của ngươi mà ra, cái gì khó hiểu ngươi cứ hỏi lại.
>
Âm thanh tràn đầy ma mị của tồn tại này vang lên một hồi lâu, nói rõ một phần cần thiết của bí ẩn.
Tàu rực lửa tô màu nắng hạ
Sóng dữ gầm vang vọng trời xa
Thuốc súng đen, xác quân thù như rạ
Máu đỏ hồng quyết giữ núi sông ta!.
Danh Sách Chương: