Thôn Minh Việt, quảng trường Thôn!
Lúc này Khải Minh đang nằm trên một chiếc ghế tựa mà phơi nắng giữa sân, xung quanh hắn cũng có rất nhiều những chiếc ghế tựa như vậy, rất nhiều người đều phơi nắng làm cá ướp muối y như hắn.
Chủ nhân trên những chiếc ghế kia đều chính là tiểu hài tử của Thôn, không gian yên bình yên tĩnh thật thoải mái.
Trái ngược với nơi này, phía bắc Thôn là một vùng đẫm máu, nhìn những thi thể yêu thú hung thú bị những chiếc chông xuyên qua dưới hào, những yêu thú bị treo lủng lẳng trên hàng rào thép gai đầy mùi khét và những yêu thú biết bay bị bắn thành nhím....!Trông rất thảm.
Cái cung nỏ to to kia chơi kiểu gì mà có chức năng ra-da tự động, nên nó vừa bắn chuẩn vừa bắn không cần người điều khiển, việc này quá trời chơi ăn gian.
Những người của Thôn nhìn thấy tình cảnh này cũng thấy rợn rợn sao ấy, đổi lại bọn họ liền xác định.
Ai là kẻ thù của chưởng phái Khải Minh, cũng xác định.
Nhưng bọn họ cũng mừng thầm trong lòng, như vậy sẽ rất an toàn cho Thôn và tất cả mọi người.
"Chưởng phái, thú triều bắt đầu tấn công với quy mô rải rác khắp các Thôn làng gần đây rồi, vừa rồi cũng có một toáng gần 150 Hung thú và 60 yêu thú nhất giai nhị giai tấn công từ phía bắc của Thôn, may mắn bọn chúng không vượt qua được hệ thống phòng thủ của chúng ta!" Tiểu Sầu từ bên ngoài đi vào chỗ Khải Minh báo cáo.
"Oh, vậy tốt rồi còn gì." Khải Minh ngồi dậy, gỡ chiếc mắt kính đen xuống nhìn tiểu Sầu, sau khi trả lời một câu trông có vẻ không quan tâm lắm liền đeo mắt kính lên rồi tiếp tục nằm xuống.
Điều đau đầu nhất là bọn hài tử xung quanh đều làm động tác y chang Khải Minh.
Nhìn thấy tình cảnh này tiểu Sầu liền cứng họng, hắn chỉ biết lắc đầu ngao ngán mà tiến về phía tây của Thôn.
Tên Khải Minh này rất quá đáng, làm hỏng cả một thế hệ.
Khải Minh nhìn thấy tiểu Sầu đi về hướng Tây của Thôn cũng chả quan tâm làm gì, đều hắn quan tâm lúc này là cửa hàng hệ thống hằng ngày.
Trải qua thời gian dài mua nhiều đồ chơi quá, nên tài sản của hắn đang giảm rất nhanh, hiện tại hắn chỉ còn đâu đó xấp xỉ 50 triệu nên đã đến lúc phải suy tính rõ ràng.
Và đó là lý do sáng giờ hắn nằm đây, cố gắng dùng sự ấm áp của Mặt Trời để suy nghĩ, phải lựa chọn cho đúng đắn để không phải hối hận.
Hôm nay cửa hàng đưa ra 6 món đều chất lượng nên hơi khó lựa chọn.
- Một Thẻ thu thập
Linh Dược - Thảo Dược tại Việt Thứ Nguyên (chỉ định Ba Lục Bình - Thiên Bình Lục Thảo), thời gian 10 ngày, trị giá 50 triệu đồng.
- Một ngàn Binh Đậu cấp Linh Đan cảnh, hàng dùng một lần, thời gian giới hạn 60 phút, trị giá 50 triệu đồng.
- Một combo gồm vũ khí, đan dược, hạt giống nông nghiệp, hạt giống linh Dược Thảo, công pháp, thú sủng ngẫu nhiên, số lượng và chất lượng cũng ngẫu nhiên, trị giá 50 triệu đồng.
- Một lần quay Đặc Biệt ngẫu nhiên, xác xuất trúng hàng cao cấp một trăm phần trăm, trị giá 50 triệu đồng.
- Một lần quay Thần cấp ngẫu nhiên, có thể quay trúng Bí Cảnh, Giới Cảnh, Không Gian Huấn Luyện, Chức Năng Hỗ Trợ ngẫu nhiên cấp Thần cấp, trị giá 50 triệu đồng.
- Thẻ Đặc Biệt triệu hồi sức mạnh tu vi ngẫu nhiên, dùng tấm thẻ này sẽ có sức mạnh tu vi trên tấm thẻ, thời gian duy trì 60 phút, thời gian khôi phục 100 giờ, trị giá 50 triệu đồng.
Nhìn qua sáu món này thật nhiều lần rồi nhìn về số tài khoản của hắn, thâm tâm hắn tự khuyên mình.
Đây có lẽ do sự trùng hợp thôi, chứ nhất định không liên quan đến hệ thống, hệ thống không chơi kiểu vậy đâu.
"…"
Sáu món, món nào cũng đúng cái giá mà hiện tại hắn có, thật sự.....
Trừ cái đầu tiên hắn thấy ngứa mắt với vô tác dụng ra, những cái còn lại đều rất ổn.
Bất ổn lúc này là, nên quyết định mua cái gì đây.
Thật khó a ~
Suy đi tính lại, Khải Minh vứt bỏ đống suy nghĩ phiền phức ấy, kẻ ngu mới phải lựa chọn làm gì để đau đầu.
Một là không mua, hai là đi kiếm tiền mua hết.
Với lại chưa chắc những món này đều là hàng tốt, hệ thống chó lắm nên không tin được.
Để sau rồi tiếp tục!
"Bà nó, hôm qua món cao nhất cũng chỉ có một triệu, nay liền lên 50, ngày mai chắc 100 rồi tiếp đó 500 quá, bán hết đệ tử cũng không chơi nổi cái trung tâm mua sắm này." Khải Minh bực bội mà ngồi đó càu nhàu.
Sau đó hắn tiếp tục vận dụng đầu óc, nghĩ ra cách kiếm tiền mới được.
Hắn nhớ đến cái đống đồ rác mà Thanh Mai cho, với đống đan dược vô dụng mà hắn luyện lúc trước, đem đi bán ắt hẳn sẽ được một mớ kha khá.
Nhưng lại có rắc rối đến với hắn, cuối cùng những vật này bán cho ai, bán ở đâu, hazz, lại đau đầu.
Hắn có thể đem đến Huyễn Nhân thành và những thành trì xung quanh bán, nhưng mà.....!Chả lẽ bày quầy vỉa hè bán.
Việc này quá mất thời gian, với lại bên an ninh thành ra tóm liền mất tất cả.
Đau khổ!
Loay hoay một hồi hắn cũng hết cách, trước tạm thời tìm tiểu Sầu giải quyết vấn đề này.
Mà kể cũng lạ, có quân sư tiểu Sầu kia mà không hỏi, cứ nghĩ nhiều làm gì để mau già.
~~~~~~~~
Phía Tây Thôn Minh Việt, ngay phòng lũy tường thành!
"Tiểu Hổ, có việc gì thế?" Tiểu Sầu lên thành tường, đi lại chỗ tiểu Hổ đang nói chuyện gì đó với những người xung quanh.
Vì có vấn đề nên tiểu Sầu mới đến đây, lúc nãy hắn cũng tính báo cho Khải Minh nhưng tiểu Hổ nói rằng không có việc gì lớn lắm nên bảo tiểu Sầu đến xem trước.
"Bên ngoài có một số lượng lớn tiểu hài tử với thanh thiếu niên, không biết bọn họ đến từ đâu, có nguy hiểm gì không nên đệ vẫn chưa tiếp xúc với họ." Tiểu Hổ chỉ về phía ngoài phòng lũy, trong một cánh rừng gần đó.
Nhìn theo hướng tay của tiểu Hổ, tiểu Sầu liền nhìn thấy một số lượng lớn thanh thiếu niên thiếu nữ và tiểu hài tử đang đứng lấp ló nhìn vào đây.
Bộ dáng của đám người này cũng rất thảm, thương tích vết dơ bẩn khắp người, trạng thái của bọn họ lại cảnh giác với mọi điều xung quanh.
Bởi vì bọn họ núp trong những tán cây với những bụi cỏ mà lấp ló, nên tiểu Sầu và những người khác không thể đoán được bọn họ có tất cả bao nhiêu người.
"Có phát hiện trong số những người này có xuất hiện tu vi cao không?" Tiểu Sầu nhìn tiểu Hổ hỏi tiếp.
"Lúc nãy bọn đệ cảm nhận được hình như trong bọn họ có người có tu vi Ngưng Đan." Tiểu Hổ vừa quan sát xung quanh bên phía kia vừa nói.
"Bên kia có động tĩnh gì với chúng ta không, có liên hệ với chúng ta chưa?" Tiểu Sầu dùng ánh mắt cảnh giác nhìn một lượt phòng lũy, cẩn thận xem xét từng ngóc ngách vị trí xem có gì đó khác lạ không.
"Vẫn chưa, bọn họ có vấn đề hay sao?" Nghe tiểu Sầu hỏi vậy tiểu Hổ ngay lập tức chuyển sang trạng thái đề phòng.
Thấy tiểu Sầu gật đầu, tiểu Hổ liền lập tức sắp xếp người đến tăng cường cho khu vực này, số lượng đều gấp ba của ba khu vực khác.
Tiểu Sầu vừa nhìn tiểu Hổ sắp xếp vừa suy nghĩ, một lúc sau hắn liền tiến tới sát thành tường rồi hô lớn.
"Bên ngoài là ai thế, đến đây có việc gì không?"
Sau một lúc lâu vẫn không có ai trả lời, bên kia vẫn im lặng nên tiểu Sầu lại tiếp tục hô.
"Những người bên kia nghe đây, có việc mau nói, không có việc lập tức đi đến nơi khác, đừng có lấp ló ở khu vực đấy, lúc này tình trạng xung quanh phức tạp nên trước khi các người dụ yêu thú đến đây, vũ khí của chúng tôi sẽ lập tức tiêu diệt các người!"
Tiểu Sầu dùng ngôn ngữ lạnh như băng nói, hắn vừa dứt lời cũng là lúc cung thủ kéo căng nhắm vào bên kia, hai chiếc máy cung nỏ tự động cũng hướng về phía này.
Bên kia nếu tiếp tục yên lặng hoặc giả vờ điếc, bảo đảm cả khu vực ấy sẽ bị san bằng.
Việc này không phải tiểu Sầu ác độc gì quá, mà thử nghĩ xem, trong tình trạng nguy cơ khắp nơi như vậy, trước cửa nhà bạn tự dưng có một đống người lấp ló, hỏi lại không trả lời mà cứ im lặng quan sát ngược lại bạn, trong tình cảnh này nếu là bạn bạn cũng đập thôi..
Danh Sách Chương: