Trên trăm dân tộc du mục sống ở Vân Mộng đế quốc, quanh năm suốt tháng chém giết không ngừng, cho đến khi được thống nhất bởi sự xuất hiện một gã lãnh tụ của tộc Mông Lan. Hắn liên tục chinh chiến, liên minh hơn mười vạn bộ lạc tạo thành Vân Mông đế quốc, từ đó về sau gót sắt khiếp sợ cả Đại Lương, bởi vì thường xuyên sẽ có giặc cỏ thất lạc quấy nhiễu, bởi vậy ở những châu quận thành trấn vùng Nhai Sơn Vân Hải đều có hùng binh canh gác.
Tường thành của thành Thạch Mã được tu sửa nhiều lần, chiều cao mấy chục trượng, từ trên cao phủ nhìn xuống khí thế rộng rãi giống như một cự thú đang phủ phục. Vì là nơi trung chuyển của mọi tuyến giao thông nên thành Thạch Mã cực kì phồn vinh, thường có khách nhân từ Tây Vực Mông Lan, Bắc Cương đến đây để giao dịch.
Bảy ngày sau Tô Tinh đã xuất hiện ở thành Thạch Mã, hắn cũng không có che dấu hình dáng, dù sao An Châu ở biên giới của Đại Lương vương triều, tin tức của tinh giả tông phái Trung Nguyên bình thường cũng rất khó truyền để truyền đến đây, cho dù có truyền tới nơi này nhưng ở đây tông phái rất thưa thớt cũng không ảnh hưởng tới toàn cục.
Mấy người Lâm Anh Mi cũng không có trốn trong tinh thai, thoải mái trái phải bên cạnh Tô Tinh, phong cách ăn mặc của hắn giống như một đại thế gia đệ tử đi du lịch, thị nữ xinh đẹp vây quanh, cho dù là tinh giả cũng sẽ không hoài nghi đến hắn, ai mà tin được bốn tinh thiếu nữ hầu hạ cùng một khế chủ chứ, đó là trái quy tắc.
Lúc này, đoàn người Tô Tinh đang đứng trước một tấm bia đá cự đại ở trung tâm quảng trường trấn Thạch Hạt. Tấm bia đá cao tới ba trượng, tạo ra từ đá của Nhai Sơn. Trên bia có khắc mười chữ to "Hạo Nhiên Chính Khí tồn - hạch mã trấn quỷ thần", mỗi một chữ cơ hồ đều có vẻ cổ xưa, thế bút cứng cáp, thẳng như long xà. Lại như muốn nghênh diện mà ra hướng lên bầu trời gào thét. Mới nhìn còn không có gì, nhưng nhìn chăm chú một lát chợt thấy ý nghĩ tâm thần mờ nhạt không tự chủ được phải lùi lại từng bước, khiến Tô Tinh nhịn không được sợ hãi than một tiếng: "Khí thế thật bá đạo a!"
"Vào mười năm trước, Vân Mộng đế quốc cùng tộc vu quỷ của Chu Tước giới cấu kết luyện ra mấy vạn Quỷ Kỵ Thần Tướng thẳng tiến vào Đại Lương đánh hạ bảy châu, trăm thành, Lương Huy tông ngự giá nghênh chiến, phá địch ngàn dặm mãi đến khi tấm bia đá thành, một ít Quỷ Kỵ Thần Tướng đã lưu lại truyền thuyết này cho trấn Thạch Hạt, mặt trên thêm vào chín mươi chín đạo trấn ma ấn, từ nay về sau tấm bia đá trấn giữ, các loại yêu ma quỷ quái không dám bén mảng tới gần…" Khi Ngô Tâm Giải mở miệng thuyết minh, một thanh âm tang thương bỗng cắt đứt lời của nàng.
Mấy người cùng quay đầu lại thì thấy một lão nhân đang đứng đó, thân mặc cẩm y của Đại Lương, tinh lực hùng hậu, đúng là một gã Tinh Hà trung kỳ tu sĩ của cung đình Đại Lương vương triều.
"Tại hạ Khương Vân Đạo, phụng mệnh bệ hạ trấn thủ ở trấn Ma Thạch Hạt này, đây là lần đầu tiên các vị đến thành Thạch Mã phải không?" Khương vân nở nụ cười rộng lượng.
"Tại hạ Vân Du Tử, xin ra mắt tiền bối." Tô Tinh thở dài. "Như lời tiền bối nói. Đúng là lần đầu tiên đến đây."
"Đạo hữu ngàn vạn lần không nên đạt tâm tư đến Trấn Ma Bia." Khương Vân Đạo ngữ khí nghiêm túc, mắt thiểm tinh quang, một cổ khí thế cường đại lao ra hướng Tô Tinh ép tới.
Tô Tinh cười nói: "Tiền bối hiểu lầm, Lương Hoàng bảo vật, hậu sinh lại nào dám có tư tâm."
Khương Đạo Vân nheo mắt, một Tinh Vân tu sĩ cư nhiên trước khí thế của hắn lại có thể mặt không đổi sắc, không khỏi đối với kẻ phong lưu này cảm thấy tò mò, hắn chậm rãi thu hồi khí thế, vuốt chòm râu vẻ mặt ôn hoà: "Bản đạo quá rất lo lắng rồi, thỉnh đạo hữu không cần để ý."
"Chẳng lẽ có người hướng từng đánh chủ ý đến thành Thạch Mã này sao?" Tô Tinh hỏi.
"Lòng người khó dò a." Khương Vân Đạo cười nhẹ: "Phía đông thành Thạch Mã có Thiên Hưng Lâu, gần đây có Tinh Tường chiêu chủ, vị đạo hữu này dáng vẻ bất phàm, mỹ quyến như mây, nhưng cũng hãy tới đó thử xem."
Không ngờ Khương Vân Đạo biết chuyện, Tô Tinh liền hứng thú hỏi chuyện Tinh Tướng chiêu chủ.
Đại khái là lúc trước cảm thấy Tô Tinh khó lường, Khương Vân Đạo cho rằng vì bồi thường chính là biết nhiêu nói hết.
Vào nửa năm trước, tại Thiên Hưng Lâu ở thành Thạch Mã mở cửa đón khách vốn việc này cũng không tính đại sự, ở thành Thạch Mã mỗi ngày buôn bán tửu lâu, quán trà, kỹ viện đều có mấy nhà, nhưng mà ngay hôm đó, lão bản nương của Thiên Hưng Lâu đột nhiên thả ra hào ngôn Thiên Tinh chiêu chủ!
Thiên Hưng Lâu chuẩn bị khảo nghiệm, chỉ cần cuối cùng có thể đứng ở trên lôi đài thì có một Thiên Tinh Tướng nguyện ý tôn sùng là thiếu chủ, ký hạ Đấu Tinh khế ước.
Tin tức này lập tức làm thành Thạch Hạt nổ tung, tất cả mọi người đều nghị luận chuyện này. Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
Ba mươi Thiên Tinh Tướng a, Đấu Tinh Lương Sơn đại lục không người nào không biết, cùng Tinh Tướng ký hạ khế ước chính là một bước lên mây a, một ít Địa tinh bình thường còn như thần long thấy đầu không thấy đuôi, mong muốn mà không thể thành, thế nhưng đường đường là Thiên Tinh lại công khai chiêu chủ thì ở Thương Long giới cũng là chuyện hiếm thấy.
Trong khoảng thời gian ngắn, An Châu, Quỳnh Châu, Hoài Châu thậm chí là thủ đô Vân Mộng đế quốc cũng bị kinh động, những tinh giả mộ danh mà đến cũng được cho vào, trong vòng ba ngày, khách nhân đến Thiên Hưng Lâu tăng gấp mấy lần.
Nhưng mà khảo nghiệm của Thiên Tinh chiêu chủ là "Văn quá tam quan, võ trảm lục tướng" cũng coi như hà khắc, tư cách nhập môn trước tiên muốn người tham gia khảo nghiệm phải một mình nâng lên con sư tử đồng một ngàn cân, sau đó mới có tư cách vào cửa, quá tam quan trảm lục tướng.
Một ít người bắt đầu hoài nghi có phải hay không lão bản nương cố ý lấy lòng mọi người, nhưng mà nàng ta dùng lời thề son sắt cam đoan chỉ cần đủ bảy vị thí sinh thì liền bắt đầu. Những người khác không nói gì nữa, nhưng mà đã qua nửa năm trôi qua cũng mới chỉ có sáu hậu tuyển giả, theo thời gian chuyển dời, nhiệt tình của đám tinh giả cũng bắt đầu vơi bớt."
"Nếu vẫn không đủ bảy người thì sẽ không bắt đầu?" Tô Tinh nhịn không được hỏi.
"Nhưng mà Đại Lương nhân tài đông đúc, không đến mức bảy tên tư cách trúng tuyển giả đều không có chứ?" Khương Vân Đạo cười nói. "Chính vì thành Thạch Mã nằm ở vị trí hẻo lánh, các đại phái ở Trung Nguyên rất ít đến, nhưng mà việc này cũng không có biện pháp, Thiên Tinh hạ điều kiện mọi người cũng không dám có dị nghị."
"Thiên Tinh này có danh xưng gì?" Ngô Tâm Giải hỏi.
"Cái này không rõ ràng lắm, chưa đến thời điểm cuối cùng sẽ không xuất hiện, nghe nói những tinh giả cũng đang âm thầm đoán!" Khương Vân Đạo tuy rằng nói như vậy nhưng trong mắt cũng là toát ra một tia cười nhạt, đại khái cảm thấy đây chỉ là thủ đoạn của lão bản nươngThiên Hưng Lâu muốn cho tửu lâu gia tăng nhân khí nên an bài một tuồng kịch mà thôi, cho nên phải cần thất vị hậu tuyển giả mới có thể tiến hành lựa chọn, về phần thật sự hồi môn đến lúc đó thì thế nào, này lão bản nương hẳn là đã có đường lui rồi.
"Thiên Hưng Lâu xác thực ở bản thành được xếp hàng nhất lưu, chưởng quầy Lý Sư Sư là giai nhân một hiếm có, cho dù không đi tuyển chiêu chủ, Thiên Hưng Lâu từ phú âm hầu, ti trúc mạn vũ, hồng nhan thị rượu chính là nhất lưu!" Khương Vân Đạo nói xong, ánh mắt liền nheo lại, hắn cũng không ít lần đi qua.
Lý Sư Sư? Tô Tinh nếu có chút suy nghĩ, các nàng liếc mắt một cái.
"Vậy tại hạ phải đến Thiên Hưng lâu một chuyến rồi."
Thiên Hưng tửu lâu san sát tầng tầng, tạo thành một bức tranh cực kỳ hoa lệ, cho dù ở tận đầu một phố khác cũng có thể nghe được âm thanh náo nhiệt. Tô Tinh cùng Ngô Tâm Giải tiến nhập tửu lâu, vừa vào liền cảm nhận được không khí náo nhiệt bên trong. Bên trong tửu lâu rất lớn, có hơn trăm bàn, trong đó có hai con sư tử bằng đồng thật lớn ở trung gian hai đầu hồng thê, khí thế hùng vĩ,làm cho tửu lâu tăng thêm vẻ phong tình khác thường.
Tô Tinh vừa vào cửa đã bị các loại ánh mắt chú ý, mang theo bốn vị mỹ nương tử, thử nghĩ sao lại không bị chú ý, nhưng nhìn thấy Tô Tinh năm phân bình thường, những người này cũng không để ý nữa. Tô Tinh tìm một chỗ ngồi, gọi chút rượu và thức ăn, cũng không có nóng lòng đi tranh cử mà là đợi ở một bên, đầu tiên quan sát một lần đã.
Chỉ thấy một gã hán tử lưng hùm vai gấu hai tay đang di chuyển đồng sư, trên thân gân xanh gân đỏ nổi lên, răng gã cắn chặt đến té máu.
Những tân khách cổ động thét to, có cổ vũ, có châm biếm.
"Còn thiếu chút nữa là có thể quá tam quan trảm lục tướng."
"Xuất ra khí phách nam nhân a."
"Vẫn là bỏ cuộc đi, bằng vào Cuồng Hùng phái cho dù dùng man lực chuyển được đồng sư, văn quan ngươi cũng không qua được a, đừng tự rước lấy nhục."
"Đúng a, nghe nói tứ điện hạ đã sớm trúng cử. Ngươi cũng đừng tưởng cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga"
Hán tử hét lớn một tiếng, hai tay giơ lên rốt cục miễn cưỡng chống đỡ khởi một ngàn cân đồng sư, man lực phi phàm, nhưng mà quy củ là cử quá đỉnh, chống đỡ quá mười giây, tu vi ít nhất Tinh Vân kỳ mới có thể làm được.
Đại hán quát to một tiếng, đồng sư rơi xuống đất, uể oải bỏ cuộc.
Những tân khách khác cười ha ha, đều vỗ tay cổ vũ.
"Lão bản tửu lâu này thật sự là tính toán tỉ mỉ, làm như vậy vừa có biểu diễn miễn phí, khó trách sinh ý tốt như vậy" Thời Viện bĩu môi.
"Vị tỷ muội kia cũng thực thông minh a." Ngô Tâm Giải cười.
"Tâm Giải tỷ cho rằng thật sự có chuyện Thiên Tinh chiêu chủ sao?" An Tố Vấn nói, biểu tình hồ nghi, cảm thấy Tinh Tướng công khai chiêu chủ thật quá lớn mật.
"Hẳn là có, có thể nguyện ý cùng Tinh Tướng ký hạ, tinh giả không phải bối cảnh hùng hậu, chính là rất có địa vị, lao tâm lực huyết, nếu kết quả là chỉ là một vở tuồng thì chỉ sợ hôm nay hưng lâu cũng đã bị hủy rồi." Ngô Tâm Giải giải thích.
Vài vị cô gái đều cảm thấy có lí.
"Nhưng các ngươi ngàn vạn đừng xem nhẹ công khai chiêu chủ này, trước nâng sư tử đồng chính là hạn định tu vi của tinh giả tham gia, như vậy cam đoan người trúng cử sẽ có tu vi không quá thấp, tiếp theo là văn quá tam quan, võ trảm lục tướng không phải muốn tinh giả văn như nước chảy, vũ lực định Càn Khôn sao? Tuy rằng nói văn quan là có thể cho người hầu thay thế, nhưng nếu bên người có người hầu văn thải tuyệt đại, cũng đủ chứng minh tinh giả có chỗ bất phàm. Cho nên công khai chiêu chủ này thật thông minh, muội muội này thật sự là thông minh a."
"Chẳng lẽ sẽ không sợ đưa tới những tông phái khác?" Tô Tinh hỏi.
"Từ khi Thiên Ma tông bị diệt, tông phái nhân cơ hội cưỡng bức khế ước cũng rất ít, hơn nữa thành Thạch Mã lại ở biên thuỳ, cũng không cần lo lắng nhiều lắm."
"Văn quá tam quan, võ trảm lục tướng, vài vị muội muội, các ngươi có biết vị tỷ muội ấy sao lại có nhã hứng như vậy không?" Ngô Tâm Giải hỏi.
Mấy người đều lắc đầu, muốn làm phức tạp như vậy chính là hiếm thấy.
"Bổn tiểu thư xem căn bản không phải Thiên Tinh, sợ rằng là Địa tinh ra vẻ ngụy trang, gạt người a." Thời Viện chua xót nói, suy đoán của nàng cũng dựa vào một số đạo lý, Thiên Tinh có địa vị cao hơn Địa tinh nhiều lắm, bất kỳ một Thiên Tinh nào cũng được các tông phái lớn đều muốn cướp về, đến lúc đó tông phái tuấn kiệt còn không phải chính mình tuyển chọn sao, không cần làm vậy cho phức tạp, vậy đây chỉ có thể là tác phong của Địa tinh thôi.
Thiên Cơ tinh cười mà không nói.
"Công tử, ngươi không tính đi thử xem sao à?" Tô Tinh đang muốn trả lời, đột nhiên nghe được tửu lâu tuôn ra một trận vỗ tay cuồng nhiệt, chợt nhìn lại, chỉ thấy hai con sư tử đồng đã nâng cao, huyền phù ở tại không trung.