Phía trên đại dương mênh mông vô bờ, vào lúc này lại nổi lên sóng to gió lớn, những ngọn sóng cao vạn trượng không ngừng dâng lên, rồi đánh xuống dưới, mang đến từng tiếng nổ vang đinh tai nhức óc khiến cho tâm thần người phải chấn động.
Mà ở bên dưới tầng tầng sóng lớn ấy, bóng Mục Trần vẫn như tượng đá không nhúc nhích, mặc dù bị sóng lớn vạn trượng đập vào người liên tục, vẫn không lay động hắn chút nào.
Quanh thân hắn, linh lực bị áp chế không có một chút nào thoát ra, da dẻ bên ngoài có kim quang lưu chuyển, loại kim quang này so với dĩ vãng không những càng sáng hơn, mà còn trở nên ám trầm rất nhiều, loại ám trầm này giống như chân kim bị áp súc vô số năm bên dưới đại địa vậy, dày và nặng cực kỳ.
Bên trong những ngọn sóng không ngừng bao phủ, hai mắt Mục Trần đóng chặt suốt thời gian hai năm, rốt cục cũng chậm rãi mở ra.
Ầm!
Hai mắt đen kịt chẳng biết từ lúc nào đã hóa thành màu vàng óng ánh, luồng linh lực kim quang cường hãn không cách nào hình dung bắn ra từ trong mắt Mục Trần.
Ngoài khơi xa phía trước, trong nháy mắt liền bị hai đạo kim quang xé rách thành một hố sâu khoảng trăm trượng, một hồi lâu sau thì mới bị nước biển từ từ lấp bằng.
Trong mắt Mục Trần kim quang phun trào, nếu nhìn thật cẩn thận là có thể phát hiện, lúc này thân thể nhỏ bé của hắn đang không ngừng run rẩy, song chưởng nắm chặt, trên cánh tay, gân xanh nổi giống như Cầu long ngọ nguậy, mỗi một lần nhúc nhích, nhìn giống như có sức mạnh đáng sợ tản mát ra, càng chấn động đến mức không khí gần đó đều vang lên ong ong.
Mà trong lòng Mục Trần lúc này cũng trở nên kích động, bởi vì hắn biết chí tôn hải trong cơ thể hắn, linh lực mênh mông và dày đặc đến trình độ nào, thậm chí, hắn quả thực hoài nghi, nếu như hắn kéo dài tu luyện, chỉ sợ chí tôn hải sẽ không chịu nổi, trực tiếp nổ tung.
Trong cơ thể hắn, mỗi một nơi kinh mạch trong máu thịt, đều ẩn chứa linh lực cực hạn.
Lúc này, nếu như có ai đó đột nhiên ra tay với hắn, sợ là chỉ cần linh lực dao động nhẹ, liền có thể phá hủy chuyện khống chế đến cực hạn của Mục Trần, đến lúc đó linh lực trong cơ thể gào thét đi ra, cho dù hắn nắm giữ long phượng thể đi nữa, thì cũng bị linh lực bạo nổ mà thôi, thân thể tan thành mây khói.
Hắn bây giờ chính là một núi lửa sắp nổ tung.
Thế nhưng, một khi có thể đem sức mạnh bên trong núi lửa sắp nổ tung này khơi thông, thì thu hoạch của hắn cũng sẽ làm cho vô số người đỏ mắt.
"Gần đủ rồi"
Cảm thụ linh lực trong cơ thể cuồng bạo gào thét, Mục Trần tự lẩm bẩm trong lòng một tiếng, sau đó không do dự nữa, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm nghị lên, hai tay ở trước người kết thành ấn pháp.
Ầm!
Ấn pháp kết thành trong chốc lát, thân thể Mục Trần chấn động mạnh mẽ một hồi, tiếp theo bộ da toàn thân hắn trong khoảnh khắc trở nên đỏ chót lên, thậm chí có giọt máu từ lỗ chân lông thẩm thấu ra.
Bất quá lúc này Mục Trần cũng không để ý đến những vấn đề này, bởi vì trong cơ thể hắn lại càng khủng khiếp hơn, linh lực cuồng bạo bên trong chí tôn hải vào lúc này bạo phát che ngợp bầu trời, dòng lũ linh lực giống như con rồng đang rống giận càn quét khắp nơi, mỗi chỗ nó đi qua, kinh mạch vặn vẹo, huyết nhục đau nhói, máu tươi đều bị bức ép đến mức không ngừng chui lại vào trong cơ thể.
Cỗ sức mạnh đáng sợ này, quả thực đã phá hủy thân thể Mục Trần đến sạch sành sanh từ bên trong đến bên ngoài.
Không có ngôn ngữ nào có thể diễn tả cơn đau nhức đang bao phủ cơ thể hắn, bất quá ánh mắt hắn lúc này vẫn cực kỳ kiên định, bởi vì từ lúc mới bắt đầu dự định áp chế linh lực, lấy bạo phát để đột phá là chuẩn bị cho lúc này.
Dựa theo suy đoán của hắn, thời gian hai năm khổ tu, nếu là tu luyện theo cách bình thường, sợ là chỉ có thể làm cho hắn đột phá đến bát phẩm chí tôn. Dù sao, hắn cũng không giống như Cửu U, thu được Bất Tử Điểu truyền thừa tinh huyết, vì thế không thể dễ dàng được hai cấp.
Dù sao loài người cùng thần thú không giống nhau, con người chỉ có thể tu luyện từng bước tiến lên, còn thần thú tu luyện, thì nhiều lúc cả ngàn ngày cũng không tiến triển gì, mà một khi có tiến bộ là như đi ngàn dặm.
Dĩ vãng Cửu U thực lực vượt xa Mục Trần, nhưng cũng bị hắn từng bước đuổi theo, mà hiện giờ Cửu U cũng đã tu luyện xong.
Vì lẽ đó, Mục Trần muốn mượn cơ duyên như thế này để tăng lên sức mạnh bản thân, đây cũng là biện pháp tốt nhất, ví dụ như loại hấp thu linh lực này, tích lũy lâu dài sử dụng một lần.
Chỉ là biện pháp thế này cũng có một ít tai hại, nếu áp chế linh lực quá mạnh mà không thể chịu đựng, ngược lại sẽ đưa tới nguy hiểm trí mạng.
Bất quá, trong những năm này, hắn luôn ở giữa sự sống và cái chết, đã được rèn luyện rất nhiều với những loại nguy hiểm như thế này, hiển nhiên cũng không mang tính đe dọa quá to lớn, vì lẽ đó, hắn không chút do dự lựa chọn con đường này.
Ầm! Ầm!
Linh lực mênh mông trong cơ thể Mục Trần bạo phát, con mắt của hắn càng lúc càng đỏ đậm, sau đó, có vết máu từ khóe mắt chảy ra, từ xa nhìn lại giống như huyết lệ.
Thân thể của hắn lúc này được che kín bởi huyết văn lại như sắp vỡ vụn.
Ở trên thạch đảo đằng kia, Cửu U vô cùng sốt sắng nhìn tình cảnh này, nàng rõ ràng, lúc này Mục Trần đột phá đã đến thời khắc then chốt nhất, một khi thất bại, hai năm khổ tu không chỉ như nước chảy đi, mà bản thân còn trọng thương.
Hống!
Ngay khi Cửu U đang căng thẳng lo lắng, thì nghe thấy được sóng lớn đang oanh tạc bên dưới, đột nhiên có một thanh âm như rồng gầm vang vọng bay lên, chỉ thấy Mục Trần bỗng nhiên đứng dậy, không hề chú ý thân thể bên ngoài đầy huyết văn, trong chốc lát hắn trực tiếp đem linh lực trong cơ thể hết mức dẫn xuất!
Không cách nào hình dung được cảnh linh lực xung kích bộc phát lúc này, phạm vi vạn trượng bên trong nước biển đều bị đè xuống mạnh mẽ, hình thành một vòng xoáy lớn vô cùng.
Mà trong chu vi vòng xoáy, sóng lớn vạn trượng đều bị đẩy ra, sóng lớn ầm ầm từ xa tiến lại, cuối cùng đến trước thạch đảo, lại lặng yên tiêu tan.
Cửu U nhìn chòng chọc vào phía trên vòng xoáy khổng lồ trên mặt biển kia
Nơi đó linh quang tỏa ra, bóng Mục Trần đứng lơ lửng trên không, một luồng sóng linh lực cường hãn vào lúc này từ trong cơ thể hắn bộc phát ra, hơn nữa lấy tốc độ kinh người cấp tốc tăng lên.
Thất phẩm chí tôn!
Thất phẩm chí tôn đỉnh điểm!
Bát phẩm chí tôn!
Ngắn ngủi mấy tức thời gian, sóng linh lực từ trong cơ thể Mục Trần phóng thẳng lên trời, trực tiếp vượt qua thất phẩm chí tôn, sau đó thế như chẻ tre hoàn thành đột phá bước vào bát phẩm chí tôn.
"Đột phá đến bát phẩm rồi!" Cửu U ngạc nhiên mừng rỡ lên tiếng.
Ở một bên, cung trang mỹ phụ với thân thể gần như trong suốt lại khẽ mỉm cười, nói: "Hình như còn chưa tới cực hạn đây, tên tiểu tử này, dã tâm cũng không nhỏ."
"Hắn sẽ đột phá đến cửu phẩm chí tôn sao?" Cửu U không nhịn được hỏi, bất quá đang nói tới lời ấy, vẻ mặt nàng trịnh trọng rất nhiều, ngược lại cũng không có vẻ vui mừng quá mức, bởi vì nàng rất rõ ràng, Mục Trần tu luyện xưa nay rất chú tâm sự vững vàng, mặc dù trước mắt hắn khổ tu hai năm, nhưng nếu như đột phá quá nhanh, sợ là sẽ có chút di chứng về sau.
"Nếu như hắn không kiêng dè, đem hết toàn lực đột phá đến cửu phẩm chí tôn cũng không phải là chuyện không thể nào, nhưng nếu như thế thì hắn phải chịu đựng một ít hậu quả." Cung trang mỹ phụ thản nhiên nói.
Nàng nhãn lực cùng kiến thức sắc bén bực nào, tự nhiên là có thể thấy được tiềm lực đột phá đến cửu phẩm chí tôn, nhưng cũng đúng như Cửu U đang lo lắng, nếu tham lam bước 1 bước quá lớn, hiển nhiên không phải là một chuyện tốt.
Cửu U nhẹ nhàng gật đầu, chợt đôi mắt đẹp nhìn về phía bóng người xa xa trên mặt biển kia, tay ngọc không nhịn được nắm chặt lên.
Mà lúc các nàng nhìn kỹ lại, bên trong linh quang bàng bạc, sóng linh lực trong cơ thể Mục Trần bộc phát ra, vẫn giống như trước đang nhanh chóng trở nên mạnh mẽ, ngăn ngắn mười mấy tức thời gian, Mục Trần đã vượt qua bát phẩm chí tôn bình thường, sau đó từ từ tiến gần đến bát phẩm chí tôn đỉnh nhưng vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
Tim Cửu U vào lúc này muốn nhảy ra ngoài, nhìn hắn hiện giờ, nếu hắn muốn cũng có thể trực tiếp tiến vào cửu phẩm chí tôn.
Một khi đến tầng này, thì chí tôn cảnh, đưa tay là có thể chạm tới.
Cường giả siêu cấp, bắt đầu tiếp cận.
Ầm!
Quả nhiên, sóng linh lực trong cơ thể Mục Trần bộc phát ra, lần thứ hai ngăn ngắn mười mấy tức, linh lực trong cơ thể Mục Trần đạt đến bát phẩm chí tôn cực hạn, sau đó linh lực tiếp tục bạo phát lần nữa, Cửu U cảm ứng được sóng linh lực đột phá bát phẩm chí tôn ràng buộc, hình như là đã đặt chân vào cửu phẩm chí tôn
Ai.
Cửu U trong lòng than nhẹ một tiếng, cung trang mỹ phụ ở một bên cũng lắc lắc đầu, nếu hiện giờ không tự chủ bản thân, sau này đợi lúc đột phá đến chí tôn, sợ sẽ phải ăn không ít vị đắng.
Bản thân nàng đã từng là siêu cấp thần thú, cường giả Thiên Chí Tôn tối đỉnh, nàng tự nhiên rõ ràng, thế gian này cửu phẩm chí tôn không biết bao nhiêu người, nhưng cuối cùng có thể thành công đột phá đến chí tôn, lại càng ít, bởi vì trong tu luyện, chỉ cần xuất hiện một chỗ sơ suất, đều sẽ dừng lại ở cửu phẩm chí tôn, không cách nào tiến thêm.
Tuy rằng Mục Trần cũng không nghiêm trọng như vậy, nhưng sau đó cũng sẽ vì vậy mà tiêu hao càng nhiều tinh lực cùng thời gian.
"Ồ?"
Bất quá, ngay khi ý niệm trong lòng hai người chuyển động, vẻ mặt các nàng đột nhiên giật một cái, có chút kinh dị nhìn về phía ngoài khơi xa, bởi vì các nàng đột nhiên nhận ra được, sóng linh lực nguyên bản đang điên cuồng tăng cường, gần như bước vào cửu phẩm chí tôn giờ lại được áp chế.
Trên bầu trời xa xa, linh lực bàng bạc giống như thủy triều bao phủ, nơi đó, bóng người trẻ tuổi mà thon dài đứng lơ lửng trên không, thân thể hắn toả ra kim quang nhàn nhạt, cảm giác được một luồng uy áp như có như không, lặng yên tản mát ra.
Cửu U nắm chặt tay ngọc rốt cục lỏng ra, trên mặt không che giấu nổi vẻ mừng rỡ.
Vầng trán cung trang mỹ phụ cũng được thả long ra một chút, trong đôi mắt đẹp biểu lộ vẻ vui mừng, Mục Trần này quả nhiên không khiến người ta thất vọng, xem ra tương lai một ngày nào đó, hắn thật sự có tư cách kế thừa sức mạnh nơi đây.
Bởi vì lúc này, Mục Trần cũng đã chống đỡ được sức dụ hoặc của việc đột phá đến cửu phẩm chí tôn.
Nhưng hắn đã đột phá được bát phẩm chí tôn ràng buộc.
Đó là, nửa bước cửu phẩm!