Tên kia mỉm cười. Hắn diện một bộ quần áo cũng đỏ tươi như máu, thân thể toát ra hương vị đầy huyết tinh, song đồng huyết dị cực kỳ tà quái.
- Xem ra tin tức mà ta nhận được không giả. Thân là nữ hoàng kế nhiệm Lạc Thần tộc, sao không ngoan ngoãn ở trong cái lồng bảo vệ che chở của Lạc Thiên Thần mà nhận truyền thừa? Lại chạy tới cái Bắc Thương linh viện này....
Hắn cười khẩy:
- Chẳng lẽ đang đi trốn sao?
Lạc Li siết tay vào Lạc Thần Kiếm, thần sắc băng hàn.
- Đúng rồi, ta quên tự giới thiệu. Tại hạ Huyết Thí, Huyết Thần vương tộc nhân.
Gã đó hơi khom người, ra vẻ khiêm cung thủ lễ, nhưng mùi máu tươi không thể che giấu kia lại khiến người ta không thể không đề phòng.
Huyết Thần tộc cũng như Lạc Thần tộc, là một trong bốn thần tộc thống lãnh Tây Thiên giới.
Không ngờ người kia cũng đến từ một thế giới giống như Lạc Li.
- Huyết Thí? Chưa từng nghe nói Huyết Thần vương tộc có người nào như vậy. Ta nghĩ ngươi ở trong tộc cũng không có địa vị gì đâu nhỉ?
Lạc Li lạnh nhạt nhìn tên kia.
Đôi mắt đỏ lóe sáng, tên thanh niên kia càng cười dữ tợn:
- Nếu có thể bắt ngươi về, tự nhiên địa vị của ta sẽ khác.
- Bằng vào ngươi?
Lạc Li nổi giận, quát lại.
- Ha ha! Người được Lạc Thiên Thần chỉ định tiếp nhận Lạc Hoàng kế nhiệm, ta đâu dám coi thường. Thế nhưng ngươi tuổi còn non quá, chưa từng nhận truyền thừa bao giờ....
Huyết Thí liếm môi, nheo mắt nhìn Lạc Li. Hai bàn tay có những tia máu bắn ra lượn lờ, mùi máu tản mát dao động.
- Còn ta, đã nhận được một lần truyền thừa, do đó..... ngươi nên cẩn thận, đừng để bị ta giết nhanh quá. Như vậy thì Lạc Thần tộc các ngươi cũng đến hồi kết thúc.
- Không cần ngươi phải lo.
Lạc Li thản nhiên trả lời.
Huyết Thí cười, nhưng ánh mắt thì không vui vẻ như thế. Hắn tiến lên, linh lực huyết sắc ngập trời. Bầu trời vừa mới khôi phục từ u minh lại chuyển sang một màu đỏ đầy chết chóc.
Mùi hương huyết tinh tràn ngập khắp nơi.
Dao động linh lực này mạnh mẽ còn cường hoành hơn cả Liễu Tranh, nó đã tiếp cận đến Thông Thiên cảnh trung kỳ!
Người nầy, còn lợi hại hơn cả Liễu Tranh.
Đám đệ tử Bắc Thương linh viện lập tức biến sắc, chấn động vô song. Không ngờ được trong Thái Đỉnh linh viện lại còn kẻ mạnh hơn Liễu Tranh nữa!
Tô Huyên cũng trở nên nghiêm trọng. Quả thật Thái Đỉnh linh viện lần này đến thật chủ ý muốn đá Bắc Thương linh viện một cước a.
- Huyết Thần tộc nhân, từ khi nào lại đến Thái Đỉnh linh viện?
Trên đài danh dự, Thái Thương viện trưởng thản nhiên nhìn Huyết Thí.
- Ha ha! Chẳng phải Bắc Thương linh viện cũng vậy sao? Thái Đỉnh linh viện chúng ta hiện giờ cũng có chút danh tiếng, vài chủng tộc cường đại cũng gửi tộc nhân đến chỗ chúng ta tu luyện đó...
Phí Thanh Tùng cười tủm tỉm.
Thái Thương viện trưởng chẳng nói gì thêm, xem ra Thái Đỉnh linh viện hai năm nay vì muốn tăng danh vọng, chuyện gì cũng dám làm....
Mạch U thì nhướng mày, Thái Đỉnh linh viện thật không biết thân biết phận. Chủ nhà cũng có làm cái gì chứ? Mong rằng Lạc Li có thể ổn định thế cục, dù tên Huyết Thần tộc nhân có vẻ không đơn giản.
Trên lôi đài, Lạc Li trừng mắt nhìn. Thực lực Huyết Thí chỉ cần tiến thêm một bước thì sẽ đột phá đến Thông Thiên cảnh trung kỳ. Hơn nữa linh lực của hắn cường đại hơn Liễu Tranh nhiều.
Dù theo trình độ, hắn và Liễu Tranh đều là Thông Thiên cảnh sơ kỳ, nhưng Lạc Li biết Liễu Tranh tuyệt đối không phải là đối thủ của Huyết Thí. Nói gì hắn cũng là người của Huyết Thần vương tộc...
Thủ đoạn của hắn không phải thứ như Liễu Tranh có thể sánh bằng.
- Lạc Li, cho ta xem thử nữ hoàng kế nhiệm Lạc Thần tộc lợi hại thế nào!
Huyết Thí nhìn chằm chằm vào Lạc Li, môi cười dữ tợn hiếu sát.
Lạc Li lạnh như băng, kiếm khí bén nhọn lại lần nữa phóng lên trời cao.
"Rào rào!"
Kiếm khí hội tụ đầy trời, một dòng sông kiếm lại xuất hiện, vừa ra tay là sát chiêu không hề lưu tình.
- Cũng muốn một kiếm giải quyết ta sao? Ha ha, vậy để xem ai sẽ bị một chiêu hạ đài!
Huyết Thí cười lành lạnh, đôi huyết đồng càng thêm đáng sợ, hắn giậm mạnh xuống đất lướt đi như điện, huyết khí ào ào như biển máu vô tận càn quét tới Lạc Li.
Lạc Li cũng lướt tới, kiếm quang gào thét dung hợp với nàng, sắc bén xé toang không gian.
Một kiếm này hơn một kiếm lúc nãy ở sát khí lăng lệ.
Mọi người đều tròn mắt mở to chẳng dám chớp. Hai bên không hề có ý nương tay, vừa ra đòn là sát chiêu trọng thương đối thủ!
- Huyết Hải Kiếm!
Biển máu cùng kiếm quang lập tức đánh mạnh vào nhau, Huyết Thí đột nhiên ngưng luyện ra một thanh trường kiếm bằng máu, huyết khí ngập tràn.
"Bang!"
Hai thanh trường kiếm đối chiến.
Không khí biến dạng, quảng trường bên dưới thêm tan nát.
Hai thanh trường kiếm run lên dữ dội, hai luồng kình lực kiếm khí cực mạnh tương đương nhau đối chiến, lực phá hoại khiến cho không gian rung chuyển.
Cánh tay Huyết Thí run rẩy dữ dội, đôi mắt đỏ máu lóe lên, khóe miệng mỉm cười lành lạnh.
Biển máu sau lưng hắn đột nhiên cuồn cuộn hòa thành một bức màn máu khổng lồ. Trong màn ánh sáng, có một đạo quân như nước lũ gào thét xông lên, đằng trước đó là một tòa thành thị khổng lồ, tên tường thành có vô số cờ xí sáng rực, một chữ kim quang chói mắt.
Lạc.
Đạo quân tràn qua, tòa thành nháy mắt bị phá hủy, vô số người bị biến thành máu tươi, những tiếng kêu thê lương tuyệt vọng thảm thiết vang lên.
- Lạc Li, nhìn xem đi! Bây giờ lãnh thổ Lạc Thần tộc các ngươi không ngừng bị chiếm đoạt, những thần tử Lạc Thần tộc của ngươi cũng liên tiếp bị huyết tẩy!
Huyết Thí cười đáng sợ, tiếng cười ma quái hướng tới Lạc Li.
Cảnh tượng trong quầng sáng huyết sắc kia cũng lọt vào mắt Lạc Li, bất giác một tình cảm buồn vô hạn sinh ra trong lòng khiến cho kiếm khí của nàng bị tan rã.
Chỉ nháy mắt lúc kiếm khí tan đi, Lạc Li lập tức hiểu được đó chỉ là một trò nhiễu loan tinh thần đối thủ, một thủ đoạn hèn hạ mà Huyết Thần tộc cực kỳ am hiểu.
Nhưng hiểu ra lúc này đã muộn một bước.
- Khặc khặc, ngươi vẫn còn quá trẻ!!
Huyết Thí cười lớn, huyết kiếm trong tay bộc phát huyết tinh, kiếm quang xuyên qua phòng ngự của Lạc Li, tác động lên chân thân của nàng.
"Uỳnh!"
Lạc Li nhất thời bị đánh bay ngược đi, nhưng nàng cũng kịp phản ứng, một đòn hồi mã thương nhanh như chớp xuyên qua bả vai Huyết Thí.
Kiếm khí tàn phá tứ tung, hai người đều bị đánh văng.
Lạc Li bị đánh bay ra khỏi lôi đài, cười khẩy hạ xuống. Bàn tay tóe máu theo ngón tay nhỏ giọt rơi xuống đất.
Trên lôi đài, Huyết Thí ổn định thân hình, bả vai cũng có một vết kiếm, máu nhuốm đỏ. Nhưng hắn chẳng thèm để ý, huyết quang lóe lên, chỗ máu tươi không chảy ra ngoài nữa mà chảy ngược vào trong, vết thương cũng lập tức liền lại.
- Ha ha! Lạc Hoàng thật là mềm yếu, chỉ là thế này đã khiến ngươi phân tâm, sau này chưởng quản Lạc Thần tộc thì sẽ ra sao đây?
Huyết Thí cười gằn, trêu tức nhìn Lạc Li đã bị đánh bay khỏi lôi đài, nói:
- Muốn trở thành hoàng đế của một chủng tộc, không thể nhân từ đâu!
Lạc Li mặt lạnh, tay siết chặt trường kiếm. Huyết Thí dùng thủ đoạn bỉ ổi khiến tâm tư nàng dao động, chứ nếu không chẳng có khả năng bức nàng xuống khỏi đài.
- Đê tiện!
Đám đệ tử Bắc Thương linh viện lớn tiếng liên tiếp chửi rủa, phẫn nộ trước thủ đoạn ti tiện của Huyết Thí.
Nhưng mặc cho bọn họ chửi bới, Huyết Thí cười châm chọc:
- Thắng bại đã rõ, Bắc Thương linh viện các ngươi có ai không phục cứ việc lên đài. Còn thủ đoạn của ta ra sao, các ngươi sẽ nhanh chóng được biết.
Đám đệ tử Bắc Thương linh viện giận đến xanh mặt, Huyết Thí còn đáng chết hơn cả Liễu Tranh kia.
Nhưng có phẫn nộ cũng chẳng ích gì, những đệ tử hàng đầu đều đã lên đài, thậm chí cả ngôi sao sáng Lạc Li cũng đã bị hắn đánh rơi khỏi lôi đài, theo quy tắc thì nàng đã thua.
Do vậy lúc này chẳng ai dám ra mặt, một đám tức đến ói máu vẫn không làm gì được. Chỉ thầm lẩm bẩm nếu có bất kỳ ai trong top 3 ở linh viện, thì bọn kia sẽ biết thế nào là kiêu ngạo!
- Ta biết hiện tại mấy cái tên mà các ngươi nói gì đó top 3 Thiên bảng hiện giờ đều không có trong viện. Nếu đã vậy ta sẽ cho các ngươi một cơ hội nữa, trong vòng ba ngày chúng ta sẽ ở lại, các ngươi tận sức mà gọi chúng về đi!
Huyết Thí cười khẩy cạnh khóe:
- Đương nhiên, nếu như bọn nó có đủ can đảm xuất hiện....
Nói xong, hắn quay đít định về chỗ.
Nhưng chính ngay lúc đó, trên đài danh dự, Thái Thương viện trưởng bỗng nhiên cười quỷ dị, khiến cho Phí Thanh Tùng bất giác giật mình, nhíu mày.
"Xẹt xẹt."
Không trung trên quảng trường Bắc Minh đột nhiên biến dạng, những tiếng sấm rền từ đâu nổ vang.
Biến cố bất ngờ khiến mọi người chú ý, thần tình kinh nghi.
Huyết Thí liền dừng bước, nheo mắt nhìn không gian đang bị uốn khúc. Nơi đó lôi quang lóe sáng, một bóng người cao cao xuất hiện.
Một dao động linh lực quen thuộc phát tán trong không gian.
Cảm nhận được cỗ dao động linh lực đó, vô số đệ tử Bắc Thương linh viện đều đột ngốt đứng lên, ánh mắt mừng như bắt được bảo tàng.
Dao động này.... là Mục Trần!
Hắn đã xuất hiện!