Trong lúc 4 người Mục Trần, Lạc Ly bị chiến tích kinh người của Tru Ma Vương Tần Thiên làm cho rung động thì Xích Viêm lão tiên lại lần nữa vuốt vuốt chòm râu, có chút cảm thán nói, bọn MỤc Trần cũng có thể cảm nhận được từ trong lời nói của hắn có chút ý khâm phục.
Mục Trần cũng khẽ gật đầu, tuy rằng hắn cũng chưa gặp qua Tru ma Vương Tần Thiên, nhưng nếu hắn có thể được đánh giá cao như vậy trong tầng thứ Thiên Chí Tôn thì chắc hẳn thực lực cũng cực kỳ kinh người, thậm chí rất có thể cũng cùng cấp độ với Viêm Đế, Võ Tổ.
Đại Thiên Thế Giới này đúng là ngoạ hổ tàng long.
- Xích Viêm tiền bối, phải đi chỗ nào mới có thể nhận được Tru ma Lệnh?
Mục Trần hỏi, rõ ràng lợi ích của Tru Ma Lệnh cũng làm hắn khá động tâm, không nói đến việc có thể đạt được chức danh khách khanh Đại Thiên Cung, chỉ cần Tru Ma điểm có thể đổi được Tuyệt Thế Thần Thông cũng đã làm hắn thèm chảy dãi.
Trên người hắn hiện giờ ngoại trừ Nhất Khí Hoá Tam Thanh đứng hàng 36 tuyệt thế thần thông, hắn cũng chẳng có thêm bất kỳ tuyệt thế thần thông nào khác, nếu cỏ thể lấy được từ chỗ Đại Thiên cung một đạo thì chắc chắn cũng sẽ làm hắn tăng tiến cực lớn.
Xích Viêm lão tiên nhìn đám Mục Trần nổi hứng thú, cũng mỉm cười một cái, sau đó liền quay người đi vào trong thành, đám Mục Trần thấy thế cũng theo sát phía sau.
Đoàn người nhanh chóng đi xuyên qua cả toà thành, cứ thế gần nửa giờ sau, Xích Viêm lão tiên mới từ từ dừng lại.
Lúc này, bọn Mục Trần mới nhận ra, bọn hắn đã đứng ngay phía dưới tầm Tru ma bia khổng lồ kia, bên dưới tấm bia lại có một toà nhà màu đen sừng sững, một cỗ uy áp nặng nề tản ra từ trong đại điện, làm người khác không nhịn được phải thu liễm thần sắc.
- Đây là Đại Thiên Lâu, là một bộ phận của Đại Thiên Cung, cũng để trần thủ Thánh Uyên Đại Lục, theo dõi động tĩnh của Ngoại Vực Tà Tộc. Xích Viêm Lão Tiên chỉ vào toà nhà màu đen, nói.
Nói xong, hắn cất bước tiến vào Đại Thiên Lâu, mà 4 người Mục Trần cũng vội vàng đi theo.
Đoàn người tiến thẳng vào Đại Thiên Lâu, tầm mắt nhất thời được trải rộng, tầng lầu thứ nhất cực kỳ khổng lồ, đèn thuỷ tinh lơ lửng giữa không trung tản ra ánh sáng rạng ngời, chiếu sáng toàn bộ lầu.
Trong 1 góc lớn của toà lầu,nơi ấy trông giống như tửu lâu, người đến người đi, không ngừng có tiếng ồn ào truyền ra, mà khi Mục Trần nhìn sang, ánh mắt cũng hơi ngưng lại.
Hắn có thể cảm giác được, phần lớn người trong khu này đều tản ra dao động linh lực mạnh mẽ, hơn nữa còn có sát khí lưu động, rõ ràng là một vài kẻ tương đối hung ác đã trải qua sinh tử.
Đoàn người Mục Trần tiến vào, cũng thu hút sự chú ý của không ít người, bất quá rõ ràng ánh mắt của họ phần lớn là tràn đầy vẻ say mê nhìn Lạc ly.
Dù sao với khí chất cùng dung nhan như vậy, Lạc Ly tới đâu cũng đều là tiêu điểm chú ý, huống chi là vùng này đều là những kẻ trải qua sát phạt, cho nên ánh mắt bọn họ lả lơi như thế cũng chả cần tỏ ra kiêng kị gì cả.
Mà khi nhận ra những ánh mắt này, chân mày Lạc Ly cũng hơi nhíu lại.
Bất quá không đợi nàng nói gì, Mục Trần đã đứng trước người của nàng, chặn toàn bộ những ánh mắt kia lại, cùng lúc đó, sắc mặt lạnh nhạt của hắn nhìn chằm chằm khu vực kia, con ngươi hơi loé lên một cái liền có một cỗ sát khí hung ác phát ra, làm cho hắn lúc này giống như Tu La vậy.
Những năm gần đây, Mục Trần cũng đã trải qua không biết bao nhiêu trận chiến sinh tử, cho nên khí tức sát phạt của hắn chỉ so với tất cả những kẻ hung ác trong Thánh Uyên Đại Lục này chỉ có mạnh hơn mà thôi.Chẳng qua là bình thường, hắn luôn thu liễm khí sát phạt lại, chĩ có lúc cảm xúc bộc lộ ra ngoài thì sát khí đó cũng đủ làm lòng người lạnh lẽo.
Những cường giả kia vốn cảm thấy khó chịu vì Mục Trần ngăn cản, nhưng sau khi thấy sát khí trên người Mục Trần thì trong lòng cũng rùng mình một cái, sau đó mới thu hồi ánh mắt lả lơi, bọn họ cũng ngạc nhiên nhìn Mục Trần, không nghĩ tới người trẻ tuổi như vậy đã có sát khí bậc này.
Đó là khu chiêu mộ, muốn đi vào sâu trong thánh uyên đại lục săn ngoại vực tà tộc thì đều phải dùng hình thức đoàn đội, nếu chỉ một thân một mình thì tỷ lệ thành công cũng không cao"
- Cho nên những người đứng đợi ở khu chiêu mộ, phần lớn cũng đều cỏ chút tài năng, trong đó cũng không thiếu thượng vị địa chí tôn...
Xích Viêm lão tiên thuận miệng giải thích, sau đó liền tiến vào sâu trong toà lầu, nơi đó có một cái quầy, mà trên bức tường phía sau quầy có một màn sáng linh lực, màn sáng không ngừng chớp động, thi thoảng lại có tên hiện lên, có lẽ là cùng loại với tru ma bảng ngoài kia.
- bộp!
bàn tay hung hăng vỗ lên quầy, tiếng quát của xích Viêm Lão Tiên chợt vang lên Lão quỷ ngủ, mau tỉnh dậy làm việc đi!"
Lão giả áo bào tro hơi giật mình, miễn cưỡng mở mắt nhìn Xích Viêm lão tiên trước mắt, tức giận quát "Lão tửu quỷ, gọi cái gì mà gọi, ngươi còn chưa chết sao?"
- Có chết cũng là ngươi chết trước ấy!
xích Viêm lão tiên không khách khí chửi lại, sau đó phất tay để bọn Mục Trần bước tới Làm Tru Ma lệnh cho bốn đứa nhóc này đi"
- Lão quỷ này chính là quản sự ở đây
, cùng lúc đó, Xích Viêm Lão Tiên cũng giới thiệu lão giả áo bào tro cho bọn Mục Trần.
Bọn Mục Trần nghe vậy, trong lòng cũng cả kinh, không nghĩ tới lão giả trông có vẻ bình thường kia lại chính là người phụ trách phân bộ này, nếu không phải xích Viêm lão tiên nhắc nhở qua, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ nghĩ hắn chỉ là một tiếp đãi viên bình thường.
Bọn họ đưa ánh mắt tò mò dò xét lão giả áo tro, thế mà trên người hắn cũng không có chút dao động linh lực nào, nhìn qua giống như người chưa từng tu luyện linh lực.
Nhưng mà đây rõ ràng là chuyện không có khả năng....
Nếu nói thế, người có thề ần giấu linh lực bản thân đến mức này, trừ thiên chí tôn ra thì dù có là đại viên mãn địa chí tôn cũng không thể làm được.
Mục Trần Lạc Ly 2 mắt nhìn nhau, đều cảm thấy chấn động trong lòng, khó trách lúc trước xích viêm lão tiên lại nói: "Đừng coi đại thiên cung chỉ là thứ tượng trưng", thì ra thực lực tiềm ẩn của nó lại khủng bố như thế.
Lão giả áo bào tro nhấc đôi mắt gà gà ngủ, nhìn 4 người Mục Trần một cái, sau đó có chút kinh ngạc nói với Xích Viêm Lão Tiên:
- Lão quỷ, lần này ngươi lại nhắm vào Thái Linh Thông Thiên Quang sao, bất quá lần nào ngươi cũng chỉ thất bại thôi nhỉ
Xích Viêm lão tiên nghe vậy, nét mặt già nua nhất thời đen sì nói:
- chả lẽ những người khác thì thành công!
Lão giả áo bào tro toét miệng cười một tiếng nóiChỉ là ta cảm thấy kỳ quái, tại sao lần này ngươi lại chọn một tiều nữ oa mới chỉ hạ vị địa chí tôn mà thôi"
Hắn chỉ liếc mắt là nhìn ra Xích Viêm lão tiên chọn Lạc Ly chứ không phải 3 người Mục Trần.
Xích Viêm lão tiên bĩu môi nói:
- Muốn đạt được Thái Linh Thông Thiên Quang, cũng không phải dựa vào thực lực, mà là Thiên phú cùng với cơ duyên, tiểu nữ oa này là người phù hợp nhất mà ta tìm thấy mấy năm qua
- Thật không?
Lão giả áo tro bán tín bán nghi, bất quá cũng không nói thêm, chỉ thấy hắn vung tay phải lên, 4 người Mục Trần nhất thời cảm thấy ngón tay có chúi nhói đau, 4 giọt máu tươi từ đầu ngón tay bọn họ bắn ra, lơ lửng trước mặt lão giả áo tro.
Sắc mặt 4 người Mục Trần không nhịn được khẽ biến, có chút sợ hãi nhìn về lão giả áo bào tro, rõ ràng thủ đoạn cỏ thể tiện tay lấy được máu tươi trong người bọn họ này có chút bá đạo.
Bởi vì lão giả áo tro này, hoàn toàn bỏ qua linh lực phòng ngự của bọn họ, dễ dàng khống chế huyết dịch trong người họ,
- hắc hắc
Lão giả áo tro nhìn bọn họ toét miệng cười, sau đó ngón tay búng ra, chỉ thấy có 4 đạo linh quang bắn ra, bao trùm lấy 4 giọt máu, sau đó linh quang đọng lại, biến thành 4 chiếc lệnh bài, bay về phía bọn Mục Trần.
Mục Trần đưa tay nhận lấy, thấy trên lệnh bài màu đen có hai chữ "Tru ma" đỏ chói, mà phía dưới lệnh bài còn có cấp bậc Tru ma sư của bọn họ.
- Nếu ngươi giết được Ngoại vực tà tộc thì chỉ cần đánh nát một tia ma hồn, sau đó rót vào trong tru ma lệnh, sẽ đạt được số điềm tương ứng. Tru ma lệnh dùng chính tinh huyết của các ngươi luyện chế ra, chỉ có các ngươi mới biết trong đó có bao nhiêu điểm, cho nên người khác dù lấy được cũng chỉ vô dụng.
Lão giả áo tro nói.
Bốn người Mục Trần thu lấy Tru ma lệnh, sau đó ôm quyền với lão giả áo tro "Đa tạ tiền bối"
Xích Viêm lão tiên thấy bọn Mục Trần lấy được tru ma lệnh rồi, mới một lần nữa thấp giọng nói với lão giả áo tro "Lão quỷ ngủ, lần này thánh uyên xuất hiện, có bao nhiêu thế lực tới tham gia?"
Lão giả áo tro mở mắt ra, cười hắc hắc nói:
- Chà, kia không phải là một đoàn nữa sao? Xem chừng là người của Bắc Vực ôn Gia thì phải...
Xích Viêm lão tiên quay đầu, liền thấy nơi cửa chính có một đoàn người đang tiến vào trong lầu, đứng đầu là một bà lão áo đỏ từ từ bước tới, dù bộ dáng chậm rãi nhưng cũng làm ánh mắt Xích Viêm lão tiên hơi ngừng lại:
- Hoá ra là Hà bà bà của ôn gia...
Đám người Mục Trần, Lạc ly cũng tò mò ngẩng đầu nhìn vào đoàn người khí thế bất phàm đang tiến vào, mà khi ánh mắt bọn họ lướt qua bà lão áo đỏ thì ngay lập tức bắt gặp một thân ảnh mảnh khảnh xinh đẹp yêu kiều,
Bóng người xinh đẹp kia dù mấy năm không thấy, nhưng cảm giác vẫn quen thuộc như vậy.
Mục Trần cùng Lạc Ly cũng trợn to mắt, hai mắt nhìn nhau, sắc mặt có chút bất ngờ, hiển nhiên bọn họ cũng không nghĩ tới, sau nhiều năm như vậy lại có thể gặp được người quen ở chỗ này...