Mục lục
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kimura Sakurako ôm chầm lấy, Diệp Phàm đột nhiên phát hiện hắn khó có thể điều động,

hắn như biến thành người bình thường.

Diệp Phàm biến sắc, nhìn chằm chằm Kimura Sakurako: “Cô đã làm gì tôi?”

“Đại ca ca, cuối cùng anh cũng thuộc về em, sau này anh sẽ chỉ là của một mình em, em cực kỳ yêu anh.”

Kimura Sakurako thâm tình nói, nhưng cô dùng khuôn mặt loli nói những lời này lại cho người ta cảm giác hơi khiếp người.

“Cút!”

Diệp Phàm lạnh băng quát.

“Đại ca ca, đừng kích động, em sẽ yêu anh thật nhiều.”

“Anh ngủ một giấc đi.”

Kimura Sakurako mỉm cười nói, song đồng chuyển động, hóa thành hai lốc xoáy.

Lúc này Diệp Phàm phát hiện hoa anh đào xung quanh hắn điên cuồng xoay tròn, ý thức của hắn dần tan rã, mí mắt trên dưới đánh nhau, sắp chìm vào giấc ngủ.

Diệp Phàm cố gắng muốn làm chính mình tỉnh táo, nhưng lại không thắng nổi cơn buồn ngủ, cuối cùng vẫn ngủ rồi.

“Đại ca ca, cuối cùng anh cũng thuộc về n em.

Kimura Sakurako vuốt ve khuôn mặt của Diệp Phàm, trên mặt nở nụ cười biến thái.

Chỉ trong nháy mắt, bóng tối dần biến mất, một ngày mới lại lên.

Hôm nay, khi đại quân Long Quốc, nước Mỹ, vương quốc Anh, gần trăm vạn đại quân ba nước cưỡi hơn một ngàn chiến hạm xuất hiện trong vùng biển Anh Quốc, toàn thủ đô Anh Quốc đều chấn động.

Trong hoàng gia Anh Quốc, sắc mặt quốc chủ Anh Quốc cực kỳ khó coi, hét lớn: “Rốt cuộc là sao? Long Quốc xuất binh thì thôi, tại sao nước Mỹ và vương quốc Anh cũng xuất binh, bọn họ muốn làm gì?”

“Lập tức liên hệ với nước Mỹ và vương quốc Anh, hỏi xem bọn họ muổn làm gì?”

Quốc chủ Anh Quốc hét lớn.

Lập tức có người đi liên hệ với hai nước, rất nhanh đã trở về bẩm báo: “Quốc chủ, bên nước Mỹ và vương quốc Anh nói bởi vì chúng ta đối phó với Hộ Quốc Thần Tướng nên bọn họ xuất binh.”

“Cái gì? Sao bọn họ lại cấu kết với Hộ Quốc Thần Tướng kia rồi?”

Quốc chủ Anh Quốc biến sắc.

Tên thuộc hạ kia tiếp tục nói: “Bọn họ còn nói…”

“Nói gì?”

Quốc chủ Anh Quốc bực bội nói.

“Bọn họ còn nói nếu Hộ Quốc Thần Tướng bị thương, bọn họ sẽ tiêu diệt Anh Quốc.”

Tên thuộc hạ này nói.

Quốc chủ Anh Quốc tức giận hét to: “Khốn kiếp, bọn họ thật sự tưởng Anh Quốc dễ tiêu diệt?”

“Lập tức liên hệ với quốc chủ Man Quốc và Lưu Ly Quốc, xin bọn họ lập tức xuất binh.”

Quốc chủ Anh Quốc lạnh lùng quát.

“Quốc chủ, dưới tình hình như vậy, e rằng bọn họ sẽ không xuất binh giúp chúng ta”

Tên thuộc hạ này lo lắng nói.

“Bọn họ đều có thù oán với tên Hộ Quốc Thần Tướng kia, khẳng định sẽ xuất binh, còn có nói cho bọn họ, chỉ cần bọn họ nguyện ý xuất binh, bọn họ muốn cái gì ta cũng có thế cho.”

“Còn có lập tức liên hệ với bên hải quân và không quân, bảo bọn họ lập tức cản lại đại quân ba nước, tuyệt đổi không thế đế bọn họ đô bộ!”

Quốc chủ Anh Quốc ra lệnh.

“Rõ!”

Tên thuộc hạ này gật đầu.

Trên chiến hạm Long Quốc, Đồ Để đi đến trước mặt Thiên Khuyết nói: “Bên Anh Quốc phái đại quân đến ngăn cản chúng ta, còn cảnh cáo chúng ta dám đến gần, bọn họ sẽ lập tức nổ súng.”

“Truyền lệnh xuống, trong vòng một giờ, ta muốn quân Thiên Sách xuất hiện bên trong kinh đô!”

Thiên Khuyết lạnh lùng quát.

“Yên tâm, trong vòng một giờ, chắc chắn quân Thiên Sách sẽ xuất hiện bên trong kinh đô.”

Đồ Tế quát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK