• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Katie công kênh hai hộp Styrofoam ‘còn-nóng-hổi’ cùng với chiếc cặp táp nặng trịch trên tay khi cô bước lên các bậc thềm phía trước cửa nhà Zach. Trong suốt khoảng thời gian bốn mươi hai phút đi từ khách sạn về nhà anh, cô đã tự thuyết giảng cho bản thân mình về tầm quan trọng của việc phải tỏ ra lạnh lùng, cư xử thật chuyên nghiệp, và giả vờ rằng nụ hôn đam mê trong vườn khách sạn là chưa bao giờ xảy ra. Dù sao đi chăng nữa thì cô cũng sẽ không hưởng ứng lại anh thêm một lần nữa, cho dù anh có ra mở cửa trong tình trạng hoàn toàn trần truồng đi chăng nữa.

Đặc biệt là thế.

Để phục vụ cho cái thái độ ‘chỉ có công việc’ mà cô kết luận rằng sẽ là khôn ngoan nhất, an toàn nhất của mình - cô mặc một chiếc quần âu màu đen xấu xí và một chiếc áo len pha tơ cổ lọ. Ngoài khuôn mặt và bàn tay ra, cô không để hở một tí da thịt nào ra ngoài. Cô không định để anh có bất kỳ ý tưởng đen tối nào với cô cả.

Nói về Zach, anh hẳn là đang chờ cô bởi vì anh đã mở cửa trước khi cô kịp có cơ hội giơ tay lên gõ. Anh đỡ lấy hai hộp đồ ăn và liếc nhìn chiếc cặp của cô.

“Em mang theo nó đi khắp nơi à?”

“Gần như là thế.” Cô thừa nhận và không thể nào ngăn được nụ cười khi nhìn thấy anh. “Em không bao giờ biết được lúc nào em sẽ cần phải vẽ biểu đồ hay là thiết lập một bản kế hoạch nào đó.”

Anh dẫn cô vào trong nhà bếp. Rõ ràng là anh đã về nhà được một lúc trước đó rồi. Không chỉ mỗi chuyện bàn đã được chuẩn bị, mà anh đã kịp thay từ bộ vest sang một chiếc quần jean và một chiếc áo sơ mi dài tay. Katie không thể không nhìn cặp mông của anh khi anh quay lại để đặt hai hộp đồ ăn lên trên quầy.

Hầu hết những người đàn ông có cặp mông khá thon gọn đều trông bắt mắt hơn rất nhiều so với những người phụ nữ, và Zach chắc chắn nằm trong top 10 những người đó. Chết tiệt thật. Đừng có nhìn, cô tự nhủ với bản thân trong lúc bước tới chỗ hai hộp thức ăn. “Jerome đã chuẩn bị tất cả các đồ ăn mà chúng ta đã bàn để nếm thử. Dĩ nhiên là chúng sẽ không được tươi mới như lúc bữa tiệc diễn ra, vì thế ta nên tính đến điều đó nữa. Thêm nữa, những đĩa đồ ăn này cũng không được bày biện gì cả.”

Cô bắt đầu mở các gói bọc bằng giấy bạc ra. Zach đặt hai hộp Styrofoam lên trên bàn. Khi đồ ăn đã được bày ra, cô lôi vài tờ giấy khổ rộng được gấp lại từ trong cặp táp. Cô mở chúng ra để chỉ cho anh thấy mô hình sắp đặt đồ ăn thức uống. Trong lúc Zach nếm thử, cô giải thích cho anh loại thức ăn nào sẽ được đặt ở đâu và sẽ được phục vụ như thế nào.

“Một vài loại kabobs sẽ được nấu từ trước,” Cô nói với anh, “nhưng những thứ khác sẽ đòi hỏi tinh thần sẵn sàng tham gia của các vị khách. Ngoài ra, chúng ra sẽ có một quầy bao gồm toàn thịt nhập ngoại, và những quầy chứa đồ ăn chay cho những người thích những thể loại như thế.”

“Ăn đậu phụ với một cái xiên à?” Anh đùa.

Cô bật cười. “Em hi vọng nó sẽ thú vị hơn thế, nhưng đúng thế.”

Cô chỉ cho anh xem những thiết kế đồ hoạ trên máy tính về các loại lều rạp dành cho lễ hội khác nhau, rồi cất giấy tờ của mình trở lại vào trong cặp và tự lấy cho mình một ít đồ ăn. Họ thảo luận về các thành phần thức ăn khác nhau, xếp loại những món mà họ cảm thấy thích, và rút gọn thực đơn xuống gần giống như là bản thực đơn cuối cùng. Katie hoàn thành việc ghi chép trong lúc Zach pha cà phê.

“Giá như em có thể làm cho anh quan tâm nhiều thế này đến việc lựa chọn khăn ăn.” Cô trêu anh khi anh lấy ra hai chiếc ca từ trong tủ chén.

“Đừng có mơ.”

“Em cũng đoán thế.”

Cô lôi ra một chiếc hộp nhựa nhẵn nhụi từ trong cặp. Trước khi cô có thể mở nó ra, Zach đã bước quay trở lại bàn và đặt tách cà phê trước mặt cô, rồi anh cầm lấy chiếc hộp và mở nó ra. Vào đúng giây phút đó cô nhận ra là cô đã không suy nghĩ thấu đáo. Xâu hạt đăng ten trước sự có mặt của người đang quyết tâm ngăn chặn lễ cưới diễn ra thì không thể nào tránh được sự phản đối.

Zach cầm bông hoa đăng ten đang xâu dở từ trong chiếc hộp và lật lật nó trên tay mình. “Em làm mọi việc thật tuyệt.” Anh nói, giọng nói của anh không cho biết anh đang có cảm giác như thế nào. Nhưng rồi cô cũng biết được anh đang nghĩ gì trong đầu. “Anh đã làm không được tốt lắm trong việc thuyết phục em nhìn nhận mọi việc theo quan điểm của anh.” Anh nói với cô.

“Đâu phải là anh không cố gắng. Anh đã đe dọa em, nói lý lẽ với em và rồi quyến rũ em. Tiếp theo sẽ là gì đây? Tiền ư?”

Anh đặt bông hoa trở lại trong hộp. “Katie, đó chỉ là một nụ hôn. Nếu anh thực sự cố gắng quyến rũ em thì mọi chuyện sẽ không dừng lại ở đó đâu.”

Phải làm thế nào để anh ta bớt cái kiểu cao ngạo đó đi mới được. “Anh giả thiết nhiều quá.”

Đôi mắt sẫm màu của anh khóa chặt lấy cô. “Anh biết.”

Hơi nóng sục sôi lên giữa họ. Katie không muốn là người chớp mắt trước, nhưng cô có thể cảm thấy mình đang trôi tuột đi trước ánh mắt thôi miên của anh. Tốt nhất là hãy rút lui và sống sót để còn có thể chiến đấu vào một lúc khác còn hơn là đầu hàng một cách đáng thương theo kiểu ‘Hãy chiếm lấy em đi, em là của anh.’

“Tại sao anh không cân nhắc đến khả năng là anh đã sai về chuyện David và Mia?” Cô hỏi với một nỗ lực yếu ớt nhằm hạ nhiệt độ trong phòng xuống.

“Bởi vì anh không sai. Điều duy nhất anh cảm thấy thôi thúc anh hơn chuyện ngăn chặn không cho David làm đám cưới với Mia vào tháng Bảy này là chuyện ngăn nó không bỏ trốn đi cùng con bé. Nó đủ ngang bướng để làm điều đó. Anh vẫn đang tìm lý do để thuyết phục nó, và một khi anh đã có đủ mọi lý lẽ trong tay, anh sẽ mở mắt cho nó.”

“Em biết anh yêu con trai anh. Nhưng Mia rất chắc chắn về David, và nó rất ít khi đưa ra những quyết định sai lầm. Anh không thể tin tưởng nó được hay sao?”

“Không.”

Không có gì ngạc nhiên. Có lẽ đã đến lúc khôn ngoan thay đổi chủ đề rồi. “Em nói chuyện với má sáng nay. Mọi người trong nhà thực sự ấn tượng với cái cách mà anh xử lý vụ ly dị của Brenna.”

“Chỉ là công việc của anh thôi.” Anh nhún vai thờ ơ.

“Họ cũng nổi điên lên vì Jeff. Em không thể tin được hắn lại có ý tưởng ngớ ngẩn là theo đuổi nhà máy rượu. Em nửa mong sao nội Tessa sẽ đọc một lời nguyền Italy cổ xưa nào đó nguyền rủa hắn ta.”

Zach cười khúc khích. “Một kế hoạch thú vị. Anh thì thích tấn công bằng luật pháp hơn, làm cho hắn phải chảy máu mỗi tháng khi hắn bắt buộc phải viết cho Brenna một tờ séc béo bở.”

“Đây có phải là nơi em được ngâm nga bài hát chủ đề của phim Jaws không nhỉ?”

(Jaws: một bộ phim kinh dị của Mỹ về một con cá mập nanh trắng khổng lồ sản xuất năm 1975. Poster của nó: )

“Nếu điều đó làm em thấy vui vẻ.”

Cô liếc nhìn anh. “Vậy là chuyện em nghĩ anh là một con cá mập không làm anh khó chịu?”

“Anh luôn là anh. Những gì anh nghĩ sẽ không thay đổi được quan điểm của em.”

“Đúng thế, nhưng hai bà nhà em ngưỡng mộ anh.”

“Họ là những người phụ nữ tốt bụng với khẩu vị tuyệt vời.”

“Thế còn cái vụ véo má thì thế nào?”

Anh nhăn nhó. “Cái đó không phải là chuyện anh thích thú.”

“Em thì quen với kiểu của gia đình em, nhưng em có thể đoán được anh cảm thấy mọi người hơi quá khích một chút.” Cô đặt bông hoa đăng ten trở lại vào trong hộp. “Chiếc váy cuối cùng em tham gia may là chiếc váy của Brenna. À, của Brenna và Francesca. Bọn nó tổ chức lễ cưới đôi. Chồng Francesca chết vài năm sau đó, điều đó làm Brenna trở thành người duy nhất trong bốn chị em em có chồng. Ông nội Lorenzo liên tục giục nó sinh con. Và bây giờ thì nó đang chuẩn bị ly dị.” Cô nhấp một chút cà phê.

“Vẫn còn có những điều tồi tệ hơn.” Zach chỉ ra.

“Nhưng không phải trong gia đình em. Brenna sẽ cảm thấy có lỗi rất nhiều về tất cả những chuyện này.”

“Chuyện ly dị không phải lỗi của cô ấy. Jeff là người đã bỏ đi. Từ những gì anh có thể nói, Brenna đã sẵn sàng cố gắng chịu đựng, ngay cả nếu mọi việc ở nhà cô ấy có trở nên không hoàn hảo đi chăng nữa.”

Điều đó làm cô ngạc nhiên. “Nó thừa nhận là đã có vấn đề trục trặc ư?”

“Không, nhưng cô ấy không cần phải làm thế. Những cuộc hôn nhân hạnh phúc không kết thúc bằng một vụ ly dị.”

“Em cũng nghĩ thế, nhưng cho dù vấn đề trục trặc có là gì đi chăng nữa thì chúng ta sẽ không bao giờ được biết. Tất cả mọi người đều yêu quý Jeff, điều đó làm cho sự ra đi của hắn trở thành một cú shock.” Cô thở dài. “Tội nghiệp Brenna. Nó phải tự mình chịu đựng sự đau khổ trong lúc ý thức được rằng đây là vụ ly dị đầu tiên trong gia đình Marcelli từ trước đến giờ.”

“Cô ấy sẽ hồi phục thôi.”

“Em đoán là người ta không có cơ hội. Chuyện này sẽ thực sự khó khăn với bọn trẻ. Không phải anh nói rằng bố mẹ anh cũng ly dị sao? Hay điều đó quá riêng tư không thể hỏi được?”

Zach ngả người ra sau ghế. “Katie, vài ngày trước đây lưỡi anh đã nằm trong miệng em. Chuyện đó không có gì là quá riêng tư cả.”

Cô nuốt khan. Cô đã có thái độ rất tốt, cảm thấy bình thường thoải mái ở bên cạnh Zach, vậy mà chỉ với một câu nói anh đã làm cho cô lại nhận thấy sự có mặt của anh.

“Bố mẹ anh chia tay,” anh nói, “giống như hầu hết các đôi vợ chồng khác, họ đã gặp trục trặc nhiều năm trước đó. Anh nhớ là khi anh lên mười thì anh nhận thấy có chuyện gì đó không ổn. Anh nhìn thấy bố hôn một người đàn bà không phải là mẹ anh. Khi anh nói chuyện đó với ông, ông bảo đã đến lúc anh phải tìm hiểu về cuộc sống thực tế và rồi sau đó ông nói với anh rằng những người đàn ông biết được điều gì là tốt cho mình đều giữ một cô nhân tình bên cạnh.”

Katie cảm thấy miệng mình há hốc ra. Cô nhanh chóng ngậm lại, nhưng biết rằng vẻ mặt cô trông vô cùng ngạc nhiên giống như những gì cô đang cảm thấy. “Ông ấy nói thế ư?”

Zach gật đầu. “Ông nghĩ ông là người hợp thời. Anh bảo với ông rằng ông là đồ con hoang. Ông chỉ phá ra cười. Khi anh lên mười hai, ông bắt đầu giới thiệu anh với những cô nhân tình hàng tháng của mình. Ông không bao giờ giữ họ lại quá lâu, nhưng lúc nào cũng có một người đàn bà sẵn sàng chờ đợi ông ấy.”

Cô rùng mình. “Mẹ anh có biết không?”

“Anh không hề nói gì cả. Lúc đó anh là một đứa trẻ và anh cảm thấy sợ hãi. Nhưng có lẽ bà đã tự nhận thấy điều đó.” Anh chần chừ. “Chuyện đó cũng chẳng có ý nghĩa gì. Bố anh có tiền trong khi bà không có, vì thế ông ta có quyền lực.”

Cô nghe thấy sự cay đắng trong giọng nói của anh.

Zach cầm tách cà phê của mình lên nhưng không uống. “Ông ta không hề phải làm việc một ngày nào trong suốt cuộc đời mình. Có lẽ đó là vấn đề, ông có quá nhiều thời gian. Anh đoán chuyện bị lừa dối là cái giá mà mẹ anh phải trả để có được một cuộc sống đầy đủ. Nhưng dần dần cái giá đó trở nên quá đắt. Họ chia tay khi anh lên mười bốn.”

“Anh sống với ai?”

“Mẹ anh. Sau khi bố anh bỏ đi, tiền của ông ta cũng biến mất theo. Bà bắt đầu đi làm, đầu tiên là một việc, rồi sau đó là hai. Bà không hề đụng đến quỹ ủy thác mà bố anh để lại cho anh. Bà cứ nói rằng chỗ đó là để dành cho tương lai của anh. Trớ trêu thay, mặc dù là một triệu phú, bố anh không hề đóng góp để nuôi anh và mẹ anh cũng không kiện ông ta ra tòa để đòi ông ta thực hiện cái nghĩa vụ đó. Vì thế hai mẹ con anh đi từ giàu đến nghèo trong một thời gian rất ngắn.”

“Tại sao bà không muốn ông ấy đóng góp nuôi anh? Cái đó là dành cho anh mà?”

“Anh không biết. Lòng tự trọng? Nỗi tủi hổ? Bà đúng là một người đàn bà điển hình - luôn luôn có mặt vì anh. Khi anh có David, bà như là một tảng đá. Bà mất năm anh học năm thứ nhất ở trường luật.” Anh dừng lại, rồi nhìn quanh căn phòng bếp. “Anh ước gì bà có thể sống đủ lâu để có thể nhìn thấy tất cả những thứ này, và như thế anh sẽ có thể làm cho cuộc sống của bà dễ chịu hơn.”

“Em rất tiếc.” Katie thì thầm, không biết mình nên nói thêm điều gì nữa. Thời thơ ấu của anh như cách xa cô hàng năm ánh sáng. “Bố anh vẫn còn sống chứ?”

“Không. Ông ta chết vài năm sau đó. Hóa ra ông để lại cho David một quỹ ủy thác kha khá và tất cả số tiền còn lại để cho anh.” Anh bật cười, nhưng tiếng cười của anh không có chút hài hước nào. “Thật là chó chết đúng không? Ném những đồng tiền thối tha đó vào anh. Nhưng cuối cùng anh quay lưng lại với nó. Ông già đó đặt quá nhiều ràng buộc lên những đồng tiền của mình, và anh không cần chúng đến thế. Vì thế số tiền đó được gửi vào một quỹ từ thiện nào đó và cuối cùng anh cũng được giải thoát khỏi ông ta.”

Cho dù nó đã từng tồn tại đi chăng nữa thì lúc này không có một chút dấu hiệu đau khổ nào trong ánh mắt của anh. Cô tự hỏi liệu nó vẫn còn ở đó, hay anh đã cảm thấy yên bình để lại quá khứ sau lưng. Tất cả những suy nghĩ mà cô đã từng có về chuyện làm cho Zach đổi ý đối với chuyện kết hôn của David và Mia lúc này đã biến mất. Chả trách gì anh lại nghĩ rằng mối quan hệ đó không thể đi đến cùng.

Anh nhún vai. “Okay, đó là quá khứ khốn khổ của anh. Hãy nói về chuyện gì đó thú vị hơn đi. Lịch sử hẹn hò của em thế nào?”

Cô mỉm cười. “Tại sao đó lại là một chủ đề thú vị?”

“Chuyện em sùng bái hôn nhân sẽ gây cản trở đáng kể cho kế hoạch muốn quyến rũ em của anh.”

Katie cảm thấy may mắn vì cô đang không uống thứ gì. Nếu có, hẳn là cô đã phì ra. “Okay, được rồi. Cảm ơn vì đã nói rõ ra điều đó.”

“Không có gì. Vậy hãy kể cho anh nghe về tất cả những quý ông sai lầm của em và chuyện anh thú vị hơn họ nhiều đến mức nào đi.”

“Lại là cái tôi đó của anh. Đáng lẽ em nên mua thêm thức ăn mới phải.”

“Em đang lảng tránh vấn đề.”

“Em không có gì để kể cả. Lịch sử hẹn hò của em khá giống tất cả những người khác. Em đã hẹn hò với những người đàn ông sợ những điều ràng buộc, hoặc những người muốn ràng buộc vì một lý do vô cùng vớ vẩn, thậm chí cả những người đáng lẽ đã nên ràng buộc với em.”

“Nghe hay đấy.”

“Không hay như anh nghĩ đâu.” Cô cân nhắc về quá khứ hẹn hò của mình. “Có những anh chàng có thể làm cho em phát điên lên trong vòng ba phút và những anh chàng không có gì thú vị đối với em cũng như em không có gì thú vị đối với họ.” Cô rướn người tới phía trước và đặt cẳng tay lên mặt bàn, “Trong tất cả những người đó em chưa hề tìm thấy người nào...”

“Hoàn hảo?” Anh gợi ý.

“Em không kiếm tìm một sự hoàn hảo. Chỉ là một vài tiếng chuông thôi.”

Anh cau mày. “Gì cơ?”

“Anh biết đấy. Nghe thấy tiếng chuông hay tiếng nhạc hay cái gì đó. Một dấu hiệu đặc trưng cho thấy rằng em đã tìm thấy một người đàn ông phù hợp.”

“Em hơi quá lãng mạn đấy.”

“Em muốn thứ mà hầu hết mọi người phụ nữ đều muốn.”

“Một cuộc tình tự do với một anh chàng canh bể bơi à?”

(pool boy: thường ám chỉ những anh chàng đẹp trai, quyến rũ cung cấp dịch vụ về bể bơi, họ quản lý công việc của mình rất tốt cũng như chăm sóc các quý bà rất chu đáo)

Cô lắc đầu. “Điều đó nghe thật cay độc cho dù là phát ra từ miệng anh.”

“Okay, em nói đúng. Không phải tất cả mọi phụ nữ đều chỉ biết hưởng thụ.”

“Thay mặt cho phái yếu, cho phép em cảm thấy được tâng bốc.”

Cô đứng dậy và bước về phía bồn rửa, cô súc chiếc tách của mình. Khi cô quay lại, Zach đã đang đứng ngay phía sau lưng cô. Ánh mắt của anh gắn chặt trên gương mặt cô.

“Anh chưa bao giờ nghĩ em là người như thế,” anh nói với cô, “anh thật sự nghĩ thế. Em thuộc tuýp người cổ điển.”

“Cảm ơn anh.”

Anh đang đứng rất gần. Quá gần.

Anh đưa tay lên chạm vào má cô. Ngay lập tức hơi nóng xoáy theo hình trôn ốc xuyên qua người cô, làm cho cô cảm thấy rất khó khăn trong việc nhắc nhở bản thân về cái kế hoạch không được hưởng ứng lại trước anh. Bằng một cách nào đó mà tầm quan trọng của điều đó đã biến mất khỏi đầu óc cô.

“Em đang nghĩ gì thế?” Anh hỏi, giọng anh trầm và rất cám dỗ.

“Em, ừm, em không thực sự nghĩ bất cứ cái gì cả.”

Đó là sự thật. Cô đang tận hưởng khoảnh khắc này và lạc lối trong đôi mắt xanh thẫm, sâu thẳm của anh. Chúng có màu thật hoàn hảo, cô nghĩ. Cô cũng thích phần quai hàm sẫm màu vì râu của anh và cái cách anh...

Môi anh lướt nhẹ trên môi cô. Tất cả các giác quan của cô ngay lập tức báo động. Phần lý trí trong cô biết rằng đây thực sự là một sai lầm lớn. Nụ hôn lần trước gần như có thể coi là một tai nạn. Nhưng nếu như họ lặp lại, nó sẽ trở nên có ý nghĩa... mặc dù cô không thể nói chính xác được ý nghĩa đó là gì. Và trước khi cô có thể hình dung ra được điều đó, lưỡi anh lại lướt trên môi dưới của cô và thế là cô không còn quan tâm đến điều gì nữa.

Anh có cảm giác thật là tuyệt, cô nghĩ và đầu hàng ngay trong giây phút đó. Cánh tay cô giơ lên đặt trên vai anh trong lúc cô tiến về phía trước. Cơ thể của họ chạm vào nhau. Anh rắn chắc trong khi cô mềm mại - những bắp thịt dày dặn, căng cứng lên ở những nơi họ chạm vào nhau. Cô thích điều đó. Cô cũng thích mùi nước hoa của anh. Sự kết hợp mạnh mẽ rất đàn ông giữa làn da và một liều tiên dược độc nhất nào đó tạo ra chính con người Zach.

Anh ôm lấy gương mặt cô, rồi luồn ngón tay vào trong mái tóc của cô. Khi anh cắn nhẹ môi dưới của cô, cô khẽ thở hổn hển, tách môi ra cho anh, muốn anh trượt vào trong cô. Nhịp tim của cô dội thình thịch chờ đợi, hơi nóng như cháy bùng lên giữa hai đùi cô, và ngực cô căng lên. Tất cả những khu vực nhạy cảm trên cơ thể cô đều đã sẵn sàng để nhập tiệc. Lưỡi của họ chạm vào nhau như chào hỏi, rồi quấn lấy nhau. Cô di chuyển bàn tay xuống lưng anh, ở đó cô cảm thấy những bắp thịt của anh căng cứng. Nhiệt độ trong phòng bỗng nhiên tăng lên hay chính bản thân cô đang nóng lên? Cô có cảm giác như thể các bộ phận trong cơ thể cô đang bị nung phía trên một ngọn lửa.

Zach hẳn đã đọc được những ý nghĩ trong đầu cô bởi vì anh bắt đầu kéo mạnh mép áo của chiếc áo khoác của cô. Cô duỗi thẳng hai tay để anh có thể đẩy chiếc áo qua vai cô. Nó rơi xuống sàn không một tiếng động. Chiếc áo len cao cổ của cô đột nhiên trở nên chật chội một cách bất hợp lý. Cô đã nghĩ gì thế nhỉ? Không phải một chiếc áo hai dây bằng lụa sẽ tuyệt hơn hẳn sao? Một thứ gì đó làm bằng vải mỏng, có rất nhiều ren, và với phong cách hở hang khoe da khoe thịt. Hay tốt hơn là một...

Đầu óc cô chỉ còn có thể suy nghĩ một chiều trong lúc Zach đặt hai tay lên eo cô và bắt đầu vuốt ve lên cao hơn. Bởi vì không có nhiều sự lựa chọn lắm về đích đến của nó nên cô đã biết ngay anh sẽ tiến đến đâu. Cô cũng biết điều gì sẽ xảy ra khi anh chạm tới đó.

Nếu như nụ hôn nóng bỏng của anh là thứ gì đó mà cô có thể vượt qua, thì việc anh chạm vào cô với một sự kết hợp hoàn hảo giữa dịu dàng và thành thạo có thể cướp đi một số khả năng tự chủ quan trọng của cô. Vì thế nếu cô định dừng mọi chuyện lại, thì đây chính là thời điểm để làm điều đó. Ngay lúc này. Ngay vào giây phút này.

Các ngón tay của anh lướt nhẹ phía bên dưới hai bầu ngực của cô. Tất cả những kế hoạch thông minh mà cô đã lập ra đều biến mất, và cô không thể làm điều gì khác ngoài chuyện đầu hàng trước những cảm giác mà sự vuốt ve đầy tự tin của anh gây ra.

Anh úp hai tay lên ngực cô, rồi lướt ngón tay cái qua hai núm vú đã cương cứng. Cho dù là qua lớp áo nhưng cô vẫn vô cùng nhạy cảm, hơi thở của cô như biến mất và những bắp thịt trên hông cô thắt lại.

Trong lúc vẫn nhẹ nhàng siết nhẹ hai bầu ngực của cô, miệng anh rời khỏi miệng cô. Trước khi cô có thể phản đối, anh lướt môi qua bên dưới quai hàm của cô, rồi di chuyển thấp hơn xuống phía dưới cổ cô. Những nụ hôn mềm mại, ẩm ướt làm cô uốn cong lưng lại. Anh di chuyển đến vùng da nhạy cảm phía dưới tai cô và nhẹ nhàng nhấm nháp. Cô muốn anh tiếp tục xuống thấp hơn nữa, nhưng chiếc áo cao cổ của cô đang cản đường đi của anh.

Cô mong chờ những suy nghĩ tỉnh táo vang lên trong đầu cô và bắt cô dừng lại. Cô chờ Zach lý trí trở lại và dừng việc làm cho cô rên rỉ bằng những cái vuốt ve gợi cảm mà anh đang thực hiện trên ngực cô. Thay vào đó anh thả hai bàn tay xuống thắt lưng cô và bắt đầu kéo mạnh chiếc áo mà cô đang mặc.

Luồng không khí lạnh quét qua da cô đáng lẽ phải làm cô cân nhắc lại. Trong một hoàn cảnh khác - mặc dù cô không thể nói đó là hoàn cảnh gì - điều đó sẽ xảy ra. Thực thế. Nhưng lần này cô phát hiện ra chính bản thân cô đang giúp anh đối phó với chiếc áo len cao cổ. Cô tuột nó ra khỏi hai tay, rồi kéo thật mạnh cổ áo chật ních qua khỏi đầu.

Ngay khi cô vừa quăng chiếc áo sang một bên, miệng anh đã lại tham lam chiếm lấy miệng cô. Cô hé môi ra và anh trượt sâu vào bên trong cô. Lưỡi của họ quấn lấy nhau, mơn trớn nhau, cùng nhau khiêu vũ. Anh nhích lại gần hơn làm cho cơ thể họ tỳ sát vào nhau, thân người giữa trần trụi của cô cọ sát vào chiếc áo mềm mại của anh. Hai bàn tay anh nhẹ nhàng xoa lên tấm lưng trần của cô, rồi di chuyển lên cao hơn để tháo móc chiếc áo ngực của cô một cách thành thạo. Cô cảm thấy chiếc áo ngực lỏng ra, rồi dây áo rơi ra khỏi vai cô. Anh khẽ nhích ra chỉ đủ để trượt một bàn tay của mình vào giữa cơ thể của họ. Bàn tay rộng và ấm áp đó luồn xuống phía dưới chiếc áo ngực và nắn mạnh bầu vú bên trái đang vô cùng nhức nhối của cô.

Nỗi khát khao như cuốn phăng cô đi. Khát khao, ham muốn và đam mê làm cô ướt sũng và trở nên sẵn sàng cho anh chỉ trong một nhịp tim. Tất cả mọi cơ quan trong cơ thể cô đều đập rộn ràng, nhưng đặc biệt nhất là vùng ẩm ướt đang cuộn lên giữa hai chân cô. Cô nhanh chóng kéo chiếc áo ngực ra khỏi người và thả nó rơi xuống sàn. Bàn tay cô di chuyển không ngừng nghỉ, đầu tiên là trên vai anh, rồi xuống lưng anh nơi mà những bắp thịt khoẻ mạnh của anh co lại rồi lại giãn ra. Khi anh cúi xuống và ngậm lấy một núm vú của cô, cô bật lên rên rỉ. Khi anh búng nhẹ đầu lưỡi vào đỉnh cao cương cứng, cô đột nhiên run lẩy bẩy.

Những ngón tay của cô sờ soạng trên chiếc áo sơ mi của anh nhưng bị vướng hai cánh tay của anh. Cô chỉ có thể cố gắng kéo tung được hai chiếc cúc, và đó là tất cả. Anh liếm láp và nhấm nháp trên hai bầu vú của cô cho tới khi một nhịp điệu rộn ràng đã bắt đầu hình thành giữa hai đùi cô, và cô biết rằng cô đã đến bờ vực của sự đầu hàng.

Anh nhích ra khỏi cô vừa đủ để kéo chiếc áo sơ mi ra khỏi người và tháo giày ra khỏi chân. Cô cũng đá văng đôi giày của mình, nhưng đó là điều duy nhất cô làm được trước khi anh chiếm lại cô bằng một nụ hôn thật sâu và ướt át làm cô run rẩy sụm xuống như một người không xương.

“Anh muốn em.” Anh rì rầm trên môi cô. “Katie, anh muốn em, ngay bây giờ.”

Chỉ là những lời đơn giản, nhưng lại có tác dụng rất mãnh liệt. Anh kéo cô sát lại và ngực cô bị lèn chặt dưới bộ ngực trần của anh. Đám lông trên ngực anh làm cô cảm thấy nhồn nhột rất khêu gợi. Anh ôm lấy mông cô và siết nhẹ. Cô ưỡn người về phía trước cho đến khi bụng dưới của cô chạm vào vật cương cứng của anh.

Cả hai người họ cùng rên lên.

“Chúng ta phải lên trên lầu.” Anh nói rồi quay người và nắm lấy tay cô.

Anh dẫn đường, dừng lại giữa cầu thang để hôn lên cổ, lên vai, rồi lên ngực cô. Ngay khi lưỡi anh cuốn lấy núm vú của cô, các ngón tay của anh liền trượt vào giữa hai đùi cô và chà xát lên mu thịt căng phồng ở đó, cô đã rất ướt và đầy ham muốn. Cô ưỡn lưng tỳ sát vào người anh, chỉ cần một hoặc hai cái vuốt ve là đủ, cô nghĩ trong lúc đấu tranh với sự đói khát đến tuyệt vọng của mình.

“Lối này.” Anh nói bằng giọng khàn khàn và tiếp tục dẫn cô lên tầng hai.

Cô có một chút ấn tượng nhanh chóng về chuyện trần nhà rất cao, có những khung cửa sổ phía trên trần, và một chiếc giường cỡ cực lớn. Ánh sáng duy nhất hắt vào từ hành lang, nhưng chỉ cần thế là đủ. Cô nhìn thấy Zach với tay lên chiếc cúc phía trước chiếc quần của cô. Sau khi tháo tung được nó ra, anh kéo mạnh khoá quần xuống. Ở bên trong cô mặc một chiếc quần lót bikini và anh nhanh chóng tuột nó ra, để lại cô hoàn toàn trần truồng.

“Đẹp quá.” Anh thì thầm, rồi nhanh chóng nhẹ nhàng đẩy cô ngồi xuống. Trước khi cô hoàn toàn ngồi vững trên giường, anh quỳ xuống trên hai gối rồi cúi xuống chạm nhẹ môi mình lên vùng đất mềm mại phía bên trong giữa hai đùi cô.

Tất cả mọi chuyện đang diễn ra quá nhanh, cô lơ mơ nghĩ. Cô gần như chưa biết nhiều về Zach. Anh là khách hàng của cô. Tất cả những điều này...

Thiên đường, cô tự nhủ với bản thân khi những nụ hôn ướt át của anh di chuyển lên cao hơn. Ngu ngốc, có thể, nhưng thật sự là Thiên đường. Nỗi khao khát cuộn dâng lên trong cô hoà với nhịp tim đang ngày càng nhanh và mạnh. Cô cảm thấy vô cùng nhức nhối trong từng thớ thịt trên cơ thể mình.

Cô nằm ngửa lên giường và đặt gót chân lên mép tấm đệm. Tư thế đó làm cô phơi bày hoàn toàn trước anh và trở nên vô cùng yếu đuối, và không nghi ngờ gì - anh là tất cả những gì mà cô khao khát.

Cô không phải chờ lâu để anh đồng ý với lời mời gọi của cô. Những ngón tay ấm áp nhẹ nhàng trượt vào giữa khe nhỏ trơn trượt đang vô cùng đói khát. Anh day nhẹ ở ngay bên cạnh một điểm nhạy cảm mà không chạm thẳng vào nó, nhưng cô chỉ kịp thở hắt ra như một lời báo trước, rồi miệng anh chiếm lấy cô trong một nụ hôn thật sâu làm cho mọi tế bào trong cơ thể cô đều gào thét.

Anh chà xát lưỡi mình vào khu trung tâm vẫn đang thắt chặt của cô, vuốt ve nó thật nhịp nhàng, hết lần này đến lần khác rồi lại di chuyển vòng quanh. Anh trêu đùa, anh hứa hẹn, anh làm cô thở hổn hển, rồi cô trở nên không thể thở được nữa. Cô đầu hàng trước cuộc thám hiểm của anh vì cô không có cơ hội nào cả. Khi anh trượt một ngón tay vào trong cô và mơn trớn cô từ phía bên trong, cô bật lên kêu tên anh. Khi lưỡi anh di chuyển nhanh hơn, cô phải đấu tranh để có thể kiểm soát bản thân. Khi anh trượt thêm ngón tay thứ hai vào trong cô, cô đánh mất toàn bộ sự kiểm soát đó.

Cơn cực khoái của cô ập xuống cô bất thình lình với một cường độ mạnh mẽ. Sự thoả mãn lấp đầy lên đến tận đỉnh đầu của cô rồi tràn xuống hai bên. Từng milimet trên cơ thể cô đều tham gia vào cơn cực khoái đó, đắm chìm trong hơi nóng và sự giải toả. Cô đánh mất ý niệm về thời gian, cô đánh mất sự kiểm soát, cô đánh mất tất cả mọi thứ ngoại trừ cảm giác thoả mãn dâng tràn đang cuốn qua người cô, làm cô vỡ tan, rồi sau đó hoàn trả cô lại nguyên vẹn an toàn và lành lặn như lúc ban đầu.

Zach từ từ hạ chân cô xuống sàn, rồi hôn lên đỉnh đùi cô. Cô đánh liều mở mắt ra. Anh đang mỉm cười, một nụ cười hài lòng của một người tình vừa mới làm người yêu của mình thoả mãn.

Về đích trước làm cô cảm thấy yếu ớt và dễ vỡ. Nhưng cô lại không được lựa chọn để có thể về sau.

“Anh cảm thấy thực sự rất tuyệt.” Anh nói.

Lời anh nói làm dịu đi sự căng thẳng ở cô. Cô mỉm cười đáp lại. “Hãy hình dung xem em cảm thấy thế nào.”

“Sao em không nói cho anh biết đi.”

“Choáng ngợp.”

“Choáng ngợp hợp đấy.”

Anh đứng dậy và tháo tất, rồi nhanh chóng cởi thắt lưng và quần dài. Giây lát sau anh đã hoàn toàn trần trụi. Katie lùi lại trên giường, mắt cô không rời khỏi anh. Cô thích cơ thể anh, vùng lông sẫm màu trên ngực anh và cả dải lông hẹp chạy xuống bụng dưới dường như càng khiến cô chú ý hơn đến phần nam tính của anh. Anh đã cương cứng, sẵn sàng và đủ lớn để được thoả mãn. Mặc dù cô vừa mới trải qua một cơn cực khoái với cường độ vô cùng mạnh mẽ, nhưng chỉ cần nhìn vào phần đàn ông bị kích thích của anh cũng làm phía bên trong cô co thắt lại trong sự chờ đợi.

Anh mở ngăn kéo tủ đầu giường và lôi ra một túi bao cao su. Sau khi đã đeo vào, anh tiến đến bên giường. Cô mở rộng vòng tay đón anh, kéo anh lại gần. Vật cương cứng của anh cọ nhẹ vào đùi cô khi cô trượt vào giữa hai chân anh. Anh nâng người lên để cô choàng quanh người anh.

Một tay anh lướt dọc lưng cô trong khi tay còn lại úp lên bầu ngực cô. Vào giây phút ngón tay cái của anh quét nhẹ trên núm vú của cô, cô cảm thấy một cơn quặn thắt dâng lên ở điểm giữa hai đùi. Cô ưỡn người áp phần ẩm ướt của mình vào đùi anh.

“Lại sẵn sàng rồi ư?” Anh hỏi. “Anh có thể chờ nếu em muốn.”

“Rất đàn ông, nhưng không cần thiết đâu.”

Cô chờ đợi anh xâm nhập vào trong cô, nhưng thay vào đó anh đặt hai tay lên hông cô, và thúc chuyển cô nằm dạng trên người anh. Katie không hề chần chừ, cô di chuyển lên phía trên anh rồi dẫn anh đi vào trong cô.

Cảm giác anh đang xâm chiếm cô thật kỳ diệu. Và khi cô hạ xuống để anh có thể lấp đầy cô hoàn toàn, anh liền vươn hai tay lên ngực cô và bắt đầu nhẹ nhàng siết nhẹ hai núm vú của cô. Cử động trượt trên người anh của cô kết hợp với hành động của anh trên hai bầu ngực của cô thật quá sức tưởng tượng. Cô cảm thấy cơn co thắt đầu tiên bắt đầu gợn lên từ phía trong sâu thẳm con người cô.

Zach nín thở. Có được sự nóng ấm trơn trượt bao quanh anh là một chuyện, cảm nhận được cơn cực khoái của cô đang đến lại là một chuyện khác. Từng cơn co thắt mạnh mẽ siết chặt lấy anh từ điểm đầu đến điểm cuối và dường như đang vắt hết từng giọt tự chủ ra khỏi người anh.

“Em không dừng lại được.” Cô thở hổn hển khi một cơn co thắt khác đang rung chuyển qua người cô. “Ôi, Zach!”

Cô chuyển động trên anh, mỗi lúc một nhanh hơn. Cứ mỗi ba hay bốn lần di chuyển lại làm cô lên đỉnh thêm một lần nữa. Nhịp độ ngày càng tăng của cô đập tan sự tự chủ của anh. Chuyển động của ngực cô, vẻ khoái cảm trên gương mặt cô, mùi hương của cơ thể cô - tất cả cùng kết hợp lại làm anh càng muốn nhiều hơn nữa từ cô.

Anh thả tay xuống trên hông cô và siết chặt các ngón tay. Thúc mình vào cô sâu hơn và nhanh hơn, anh chiếm trọn lấy cô cho cơn đỉnh điểm của mình, chôn vùi anh trong cô và nổ bùng lên vì khoái cảm.

***

Katie tỉnh giấc vào một lúc nào đó sau nửa đêm. Không có một giây nào cô thắc mắc hay tự hỏi nơi cô đang ở là nơi nào. Cô biết chính xác cô đang ở đâu và thậm chí là vì sao cô lại đang trần trụi. Trong trường hợp này, sự tỉnh táo đó không phải là một điều may mắn.

Cô đã ngủ với Zach Stryker. Zach - người đã cam đoan sẽ làm bất cứ điều gì anh có thể để làm cô thay đổi quan điểm về cuộc đính hôn của Mia. Zach - khách hàng mới nhất của cô đã đem lại cho cô một hợp đồng lớn nhất mà cô chưa từng có, là luật sư thụ lý vụ ly hôn của em gái cô, và là một người thông gia tương lai trong gia đình cô. Anh là người đàn ông đã quyết tâm làm vỡ nát trái tim cô em gái út của cô.

Cô nghĩ rằng trong tất cả những việc mà cô đã lên kế hoạch cho bản thân, có lẽ đây không phải là điều thông minh nhất mà cô đã từng làm. Không hề, có lẽ nó thậm chí còn không lọt vào trong top mười điều thông minh nhất nữa kìa.

Cô quay đầu và nhìn Zach đang nằm ngủ ngay kế bên. Anh là một người tình tuyệt vời, và là một người chủ nhà chu đáo. Anh đã cho cô mượn một chiếc áo T-shirt của anh cùng một chiếc bàn chải đánh răng mới coóng, và còn hứa làm bữa sáng cho cô nữa. Một cô gái sẽ có thể quen với kiểu chiều chuộng như thế này lắm chứ.

Thế còn... “một người đàn bà”? Một người đã trưởng thành - người có thể điều khiển mối quan hệ tình dục của mình dễ dàng như điều chỉnh chút trắc trở trong thời gian biểu của công việc. Một quý bà thạo đời, người hiểu được luật lệ của trò chơi và thi thoảng uốn cong chúng vì lợi ích của bản thân mình. Ai đó am tường. Ai đó là tổng hoà của những điều trên.

Ai đó không phải là Katie.

Cảm thấy bản thân mình có thể có bất cứ phẩm chất gì ngoại trừ thạo đời và trưởng thành, Katie đã làm một việc duy nhất có ý nghĩa với cô trong hoàn cảnh này.

Chạy trốn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK