• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 11: Anh trai


Trong thang máy


Âu Thiển Thiển ngửa đầu, hai tròng mắt trực tiếp nhìn vào mặt hắn, nhíu mày, suy nghĩ!


“Cô nhìn chằm chằm vào khuôn mặt tôi như vậy, yêu thích khuôn mặt này rồi sao?” Hàn Đông Liệt đột nhiên lên tiếng, không có bất kỳ động tác nào, cũng không có nhìn cô.


Thôi đi, Âu Thiển Thiển khinh thường, “Tôi chỉ là hiếu kỳ, vì cái gì ông trời cho anh một gương mặt chết người không đền mạng, nhưng là anh lại thích đàn ông, đàn ông có gì tốt, hấp dẫn anh ở chổ nào?” Thật sự rất không hiểu nổi suy nghĩ của gay.


“A…” Hàn Đông Liệt phát ra một tiếng cười khinh miệt, sau đó quay đầu nhìn về phía cô, hai mắt mang theo đùa giỡn, “Nếu cô đối với tôi hứng thú như vậy, không bằng thử làm tôi thay đổi xem, tôi cũng rất muốn biết…” Hắn đột nhiên dừng lại, đem cô ép vào bức tường trong thang máy, bàn tay lớn ôm eo của cô làm cho cô phài bám chặt lấy chính mình, tà mị mở miệng, “Thích phụ nữ cảm giác sẽ như thế nào?”


“Đinh —” Ngay khi hắn dứt lời thang máy đồng thời mở ra, một vài nữ nhân viên chứng kiến hai người tư thế mập mờ trong thang máy, đều thẹn thùng cúi đầu, do dự kêu lên, “Hàn, Hàn tổng!”


Hàn Đông Liệt khẽ hôn một cái vào trán của cô, sau đó dắt tay cô, tiêu sái đi ra thang máy.


Âu Thiển Thiển quay đầu lại nhìn mấy nhân viên nữ, trên mặt xinh đẹp có kinh ngạc, có hâm mộ, có ghen ghét. Cô khẽ thở dài một hơi, không thể không bội phục, năng lực diễn kịch của tên gay này quá mạnh mẽ, tuyệt đối có thể sánh ngang với nam chính xuất sắt nhất của giải Kim Chung*! Bỗng nhiên, nghĩ đến lời hắn vừa mới nói “Không bằng thử làm hắn thay đổi…”


*Giải thưởng liên hoan phim truyền hình Đài Loan.


Thay đổi a… Ha ha, cô đang có ý này!


Đi theo Hàn Đông Liệt vừa ra thang máy, liền thấy Giang Minh Húc vẻ mặt bất cần đời đâm đầu đi tới, như là nhìn thấy bạn cũ cười hì hì mà nói, “Này, King, chào buổi trưa! Thư ký Âu, hoan nghênh cô vào Hàn Thiên làm việc!” Nhớ tới hiểu lầm ở trên xe ngày hôm qua, hắn không khỏi che miệng cười trộm.


Hàn Đông Liệt không quan tâm đến hắn, tiếp tục đi, Âu Thiển Thiển nhìn hắn mỉm cười.


Giang Minh Húc vẻ mặt giống như bị vua thất sủng đi theo bên cạnh của hắn, nói, “King, không cần lạnh lùng như vậy, tớ tớ có chuyện khẩn cấp báo cáo!”


“Nói!” Ngữ khí lạnh lùng, cùng vừa rồi trong thang máy hoàn toàn khác nhau.


Giang Minh Húc thở dài, đứng đắn mà nói, “Một giờ trước tập đoàn Lam thị Lam tổng đã đến, nói là muốn gặp cậu cùng Âu thư ký, hiện tại họ đang ở phòng làm việc của cậu!”


“Lam tổng?”


“Lam tổng?”


Hàn Đông Liệt cùng Âu Thiển Thiển hai miệng một lời, nhưng là một người biểu lộ hưng phấn, một người lại nhíu mày.


“Thật tốt quá, anh ấy đến rồi!” Âu Thiển Thiển vui vẻ nói xong, liền nhanh chóng chạy về hướng văn phòng tổng giám đốc. Hàn Đông Liệt nhìn bóng lưng vội vàng của cô, mắt lộ sát khí.


Trong văn phòng, một người đàn ông mặc âu phục màu trắng tao nhã ngồi ở trên ghế sa lon, tóc của hắn hơi dài, vừa chạm vào bả vai, ngón tay thon dài vuốt càm, dường như đang đợi người nào đó, đen trắng rõ ràng hai con mắt sáng bóng nhu hòa, giống như là một khối ngọc ấm áp xinh đẹp… Bỗng nhiên, đôi môi dày cân xứng mở ra một nụ cười dịu dàng!


Đến rồi!


Quả nhiên, cửa đóng chặt bị “Phanh” một tiếng đẩy ra, Âu Thiển Thiển vui vẻ bổ nhào vào trên người của hắn, nhiệt tình ôm cổ hắn, thân mật gọi, “Anh trai ~~~” âm cuối kéo dài nũng nịu ~




Chương 12: Ba viên thuốc


Three dịu dàng đẩy cô ra, cầm lấy bó hoa bách hợp màu trắng luôn đặt ở bên người, dịu dàng cười cười nói, “Tặng cho em, chúc mừng em được thăng chức làm thư ký của Hàn tổng!”


“Ồ? Làm sao anh biết em lên làm thư ký?” Âu Thiển Thiển hiếu kỳ, chuyện này rõ ràng là buổi sáng hôm nay mới quyết định.


Bàn tay lớn của Three ấm áp vuốt vuốt đỉnh đầu của cô, đúng lý hợp tình nói, “Bởi vì anh là anh họ của em!”


Âu Thiển Thiển cong miệng lên, lầm bầm nói, “Là anh họ thì hay lắm sao, là anh họ thì cái gì cũng biết sao?” Hắn giống như thần thánh, nhất định như thế, làm như không có hắn thì mình không được tích sự gì.


“Ha ha…” Three yêu thương nhìn cô cười, dịu dàng như cơn gió mát.


Lúc này, cửa lớn lại bị mở ra một lần nữa, Hàn Đông Liệt đứng tại cửa ra vào, nhìn hai người bọn họ ở đằng kia anh anh em em, khó chịu đi nhanh đi tới xử lý công việc, ngồi vào ghế khinh khỉnh nhìn bọn họn, lạnh lùng nói, “Thư ký Âu, đi pha hai ly cà phê mang đến đây!”


“À? À…” Cô thiếu chút nữa thì quên, mình bây giờ đã là thư ký của hắn rồi!


Nhanh nhẹn đứng lên tươi cười nhìn hắn, một tay ôm bó hoa, tay kia cầm bình hoa trên bàn, nói, “Tôi đi pha cà phê đây, thuận tiện cắm hoa vào bình, hai người từ từ trò chuyện!”


“Ừ đi đi!” Three dịu dàng nhìn cô rời đi, ánh mắt lưu luyến không muốn rời.


Nhìn ánh mắt lưu luyến của hắn nhìn cô, Hàn Đông Liệt cảm thấy cực kỳ khó chịu, người phụ nữ kia, hiện tại đã là vợ của hắn! ( không cho phép nhìn)


“Lam tổng, tìm tôi có việc gì?” Thanh âm của hắn cực lạnh, rõ ràng có chứa địch ý.


Trên mặt Three vẫn mỉm cười như trước, đi đến cái ghế phía trước bàn làm việc của Hàn Đông Liệt ngồi xuống, nói, “Xin chào, Hàn tổng! Tôi là anh trai Thiển Thiển, mới nhậm chức tổng giám đốc của tập đoàn Lam thị, cậu có thể gọi tôi là Three!” Hắn vươn tay, lịch sự lễ độ!


Three?


Vừa nghe đến cái tên tiếng Anh này, hai chân mày của Hàn Đông Liệt có chút u ám. Thì ra người gọi điện thoại cho cô ấy tối hôm qua là người này, bộ dáng cũng chả có gì đặc biệt! Còn nói là anh họ của cô ấy? Thực sự là đơn giản như vậy sao?


“Ừh, tốt!” Hai chữ đơn giản thể hiện sự liều lĩnh của hắn, tay vẫn không duỗi ra để bắt tay hắn, một thái độ cao ngạo.





Trong phòng vệ sinh.


Đôi mắt linh hoạt không ngừng chuyển động của Âu Thiển Thiển, nhìn trái nhìn phải, sau khi xác định không có người, mới đặt bó hoa trên bồn rửa tay, sau đó mở từng bông hoa bách hợp tìm kiếm thứ gì đó.


“Đâu rồi, đâu rồi…. … Sao không thấy nhỉ… ?” Cô có chút vội vàng, “YEAH…..! Tìm thấy rồi!”


Vẻ mặt cô vui vẻ nhìn vào chính giữa nhụy hoa, một cái túi nhựa nhỏ xíu trong suốt nằm yên ở bên trong, cô cẩn thận dùng ngón tay nhẹ nhàn lấy cái túi nhựa ra, ánh mắt giang tà nhìn chằm chằm vào ba viên thuốc “Đỏ, trắng, lam” ở bên trong! … Hàn Đông Liệt, để xem lần này tôi xử lý anh thế nào!


Cẩn thận đem thuốc bỏ vào túi, sau đó cấm hoa vào bình, bắt đầu triển khai hành động!


“Bệnh viện XX ở Đài Loan, phòng bệnh số 403!”


Hai mắt cô nhắm lại tập trung tư tưởng suy nghĩ, liếc sơ hàng chữ trên bịt thuốc, đặt thuốc vào trong miệng nhai kỹ, sau đó nuốt xuống!


Cô nhìn hình ảnh của mình phản chiếu trong gương! Lần đầu tiên, cô đối diện với bản chất thật của gương mặt xinh đẹp này, một bản chất mà cô luôn ẩn nó đi, cô lúc này giống như một đóa hoa hồng nở trong đêm, xinh đẹp, thần bí, kiên nghị, nhưng lại tà ác và đầy gai nhọn!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK