Chương 11
Về tới Cố gia , Lộ Khiết đã thấy quản gia , cô đi đến bên cạnh quản gia hỏi .
" Cố Duật đã về nhà chưa ạ ? "
" Thiếu gia đang ở trên thư phòng , thiếu gia có nói phu nhân về rồi thì lên thư phòng gặp thiếu gia "
Quản gia báo lại cho Lộ Khiết sau đó ông xin phép vào nhà bếp , Lộ Khiết gật đầu , bước chân đi đến thư phòng , đứng trước cửa , cô không tự chủ mà hít sâu , dù sao chuyện gì nên đến thì cũng sẽ đến , đối mặt vẫn là cách tốt nhất .
Lộ Khiết đưa tay gõ cửa , bên trong truyền ra giọng nói lạnh nhạt , trầm thấp .
" Vào đi "
Lộ Khiết đi vào đứng đối diện bàn làm việc của Cố Duật nhìn chằm chằm anh , Cố Duật không bận tâm , ánh mắt vẫn hướng về phía máy tính , tay nhịp nhàng lưu loát gõ trên bàn phím .
1 phút
2 phút
3 phút
" Tại sao anh lại làm vậy ? "
Lộ Khiết mở lời trước , vừa cô đã suy nghĩ rất kĩ , để không tổn hại đến Thẩm gia cô nguyện lấy bản thân mình che chắn .
" Tại sao tôi không được làm vậy ? "
Đôi tay gõ bàn phím ngừng lại , anh dựa người ra ngoài sau ghế , nâng ánh mắt lạnh nhạt lên nhìn cô đáp .
" Thẩm thị là cả sự nghiệp của Thẩm gia "
Lộ Khiết nhíu mày , giọng không nhanh không chậm nói , trong lòng cô hiểu rõ anh vốn dĩ muốn Thẩm gia tan nhà nát cửa mới vừa lòng .
" Vì nó là cả sự nghiệp của Thẩm gia nên tôi càng phải phá hủy nó "
Ánh mắt Cố Duật trở nên sắc bén , giọng cũng lạnh đi , Thẩm thị đáng phải nhận kết cục như vậy , còn chưa kết thúc đâu , Thẩm gia các người từng người từng người một sẽ chết dưới tay tôi .
" Nó cũng là sự nghiệp của ba vợ anh , sao anh lại nhẫn tâm như vậy ? "
" Ha , hay cho từ " ba vợ " , " ba vợ " từ miệng của cô nói ra cũng chính là người giết ba mẹ chồng cô đó "
Tiếng nói rít qua từng kẻ răng , lạnh lẽo đến tột độ , " ba vợ " sao ? Người đã từng dùng thủ đoạn giết ba mẹ anh , đáng để được anh xem là " ba vợ " sao?
" Cố Duật , đến cuối cùng trong anh có bao nhiêu thù hận mới không thể buông xuống như vậy "
Lộ Khiết nắm chặt tay , giọng nói ẩn nhẫn bi thương , đến tột cùng trong anh có bao nhiêu thù hận mới có thể tàn nhẫn vô tâm như vậy ?
Cố Duật đứng dậy , từng bước đi đến trước mặt cô , bàn tay to lớn thô ráp nắm lấy cái cằm mảnh khảnh của cô , đôi mắt đen láy của anh nhìn thẳng vào đôi mắt quật cường của cô .
" Cho đến khi Thẩm gia không còn một niềm hy vọng nào cả "
" Cố Duật , tha cho người của Thẩm gia đi , nếu muốn trả thù , chỉ cần trả thù tôi là được , đừng đụng đến họ "
Lộ Khiết ánh mắt quật cường nói , trong lòng bình tĩnh lạ thường , nếu anh đã muốn trả thù , vậy thì chỉ cần trả thù một mình cô thôi , đừng liên lụy người khác , mọi chuyện cô đều gánh được .
" Hừ , trả thù cô sao ? Đừng thách thức tôi , Cố Duật tôi tới lúc chơi chán thì Thẩm gia các người đã không còn mẫu xương nào "
Cố Duật dùng lực tay như muốn bóp nát cằm của Lộ Khiết , khiến cô đau phải nhíu mày , nhưng ánh mắt vẫn quật cường chống trả lại anh .
" Ác quỷ đội lớp người "
" Hừ , tôi chính là ác quỷ , mà ác quỷ là đến từ địa ngục , xem đi tôi sẽ kéo cô xuống địa ngục cùng tôi "
Dứt lời , Cố Duật kéo Lộ Khiết tới phòng ngủ , bỗng kí ức đêm hôm đó ùa về , cô sợ hãi hét toáng lên
" Buông tôi ra , buông ra khốn khiếp "
Quản gia nghe được từ dưới nhà chạy lên , vừa đúng lúc thấy Cố Duật kéo Lộ Khiết vào phòng ngủ .
" Thiếu gia buông phu nhân ra có gì từ từ nói "
Cố Duật dừng chân ánh mắt sắc lạnh , hạ giọng lên tiếng .
" Không phải việc của ông , không cho bất cứ ai đến gần phòng ngủ "
" Thả tôi ra , thả ra "
Lộ Khiết bị kéo vào phòng ngủ , ánh mắt hoảng loạn nhìn quản gia như cầu cứu nhưng chỉ đổi lại cái cụp mắt của ông .
" Cô nói chỉ cần trả thù cô là được , tại sao bây giờ lại sợ hãi như vậy "
Cố Duật vừa nói vừa lấy hai sợi dây xích , định hình khóa chân cô lại , tay vuốt ve bàn chân cô rồi nói tiếp .
" Dường như đôi chân này tôi thả ra cũng khá lâu rồi "
" Cố Duật anh đã thay đổi thật rồi "
Lộ Khiết bần thần nhìn Cố Duật , ánh mặt giờ đây ẩn nhẫn đau xót , lòng ngực trái như có hàng ngàn con kiến gặm cắn , anh thay đổi thật rồi , không còn là Cố Duật ngày xưa nữa , Cố Duật đã từng nói yêu thương cô , đã từng hứa không tổn thương cô , giờ đây đang từng chút từng chút hành hạ cô .
Cố Duật gầm lên nói , trán nổi đầy gần xanh , mắt vì tức giận đã đỏ lên , bàn tay bóp chặt cổ cô , siết chặt đến mức mặt cô trắng bệch không còn khí huyết .
" Đúng tôi đã thay đổi , thay đổi từ khi biết cô là con của kẻ giết ba mẹ tôi . "
VÌ HẬN CŨNG VÌ YÊU ( HOÀN )
Chương 12
" Cố ... Duật "
Lộ Khiết khuôn mặt trắng bệch không một chút khí huyết cố gắng lấy hơi kêu .
Cố Duật như tỉnh lại buông bàn tay ở trên cổ cô ra , chưa để cô lấy hơi liền áp đôi môi của mình lên đôi môi cô , điên cuồng gặm mút , bàn tay bóp cằm cô , để cô hé răng , chiếc lưỡi của anh chui vào khoang miệng càn quét mọi nơi .
Cho đến khi cô sắp thở không được nữa , anh buông đôi môi cô ra , rút xuống cổ gặm cắn .
" Cố Duật , dừng lại "
Lộ Khiết biết anh muốn gì , vừa hét vừa vùng vẫy , cổ bị anh gặm cắn chả khác nào ma cà rồng hút máu , đau đớn đến khó chịu .
" Cô muốn dừng , tôi càng không dừng "
Cố Duật bá đạo ương ngạnh lên tiếng , tay định hình bàn tay đang vùng vẫy của cô .
" Tôi muốn cho cô biết cảm giác vừa thống khổ vừa sung sướng là như thế nào "
Nói xong không ngần ngại xé chiếc áo kín của cô , lộ ra cảnh xuân trước mắt làm dục vọng của anh sôi sục .
Giữ chặt thân thể cô , anh với tay tới cái tủ cạnh giường , mở tủ ra lấy sợi dây dài cột chặt tay cô lên đầu giường .
" Cố Duật , anh làm gì vậy , anh đừng dùng cách này hành hạ tôi được không ? "
Nước mắt đã đọng ở khóe mắt , tâm can giằng xé , anh lại dùng cách bạo lực của anh mà hành hạ cô , thà rằng anh dùng roi hành hạ cô , cô cũng cam tâm , nhưng anh dùng cách này không chỉ hành hạ ở thể xác , mà còn hành hạ cả tâm hồn cô .
Dường như cô cảm thấy từng cái động chạm của anh ghê tởm đến chừng nào , anh quan hệ với nhiều cô gái khác , dùng đôi môi này hôn biết bao nhiêu cô gái , giờ lại dùng nó hôn lên môi cô , thân thể của anh đã hoan ái với biết bao nhiêu người , giờ anh lại dùng nó hành hạ cô , sự ghê tởm chán ghét của cô đối với anh dâng đầy trong lòng .
" Cô ghê tởm sao ? Tôi muốn cho cô cảm nhận tôi trong cơ thể cô ghê tởm đến mức nào "
Cố Duật dường như đọc được suy nghĩ của cô , đắc ý trong lòng , không khúc dạo đầu đâm thẳng vào bên trong người cô .
" Aaa "
Tiếng hét thất thanh thê lương của cô , nước mắt không chịu được nữa rơi xuống , đau quá , cảm giác giống như anh muốn đâm nát tử cung của cô . Đây không phải là lần đầu bị anh cưỡng bức , mỗi lần anh cùng cô quan hệ , anh chưa bao giờ thể hiện một chút dịu dàng với cô , anh xem cô như những ả tình nhân khác mà phát tiết rồi thỏa mãn dục vọng của mình .
" Hét lên đi , rên lên đi , tôi muốn cô ở dưới thân tôi mà rên rỉ "
Cố Duật thở hổn hển nói , phía dưới điên cuồng ma sát , dường như không quan tâm đến sự đau đớn của cô , cô ghê tởm tôi sao ? Tôi sẽ cho cô cảm nhận được sự ghê tởm bên trong cơ thể cô , cho cô biết vừa đau khổ vừa sung sướng là như thế nào .
" Đồ ... hèn ... ưm ... hạ "
Lộ Khiết cố gắng không để mình rên rỉ dưới thân anh , từng chữ cô nói rít qua từng kẻ răng , anh chính là đang phát tiết , càng muốn cô rên rỉ cô sẽ càng ngậm miệng .
" Đúng tôi hèn hạ , cô cũng đang nằm dưới thân một kẻ hèn hạ đó "
Cố Duật nhếch môi , từng cú thúc càng nhanh hơn , đôi tay cột ở đầu giường đã bị bầm vì do xiết chặt , đôi bàn chân bị hai sợi dây xích còng lại hết sức khó chịu , bên trên anh luận động điên cuồng , thân thể cô bây giờ thật thê thảm , muốn chống cự cũng không thể chống cự , muốn vùng vẫy cùng không còn sức lực .
Lộ Khiết dùng ánh mắt chán ghét nhìn anh , đôi môi bị cắn mạnh đến bật máu , cố gắng không phát ra tiếng rên rỉ nói .
" Anh đừng ... để ... tôi phải hận anh "
" Tôi đang chờ cô hận tôi đây "
Cố Duật kiêu ngạo lên tiếng , hận anh ? Cô có tư cách để hận anh sao ? Đến cả tư cách để được anh yêu thương cũng không có , đừng nói đến hận anh . Trong phòng một mảnh hoan ái điên cuồng , kẻ phát tiết người thống khổ .
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ta không biết viết H huhu :
VÌ HẬN CŨNG VÌ YÊU ( HOÀN )
Chương 13
Ánh bình minh len lỏi vào căn phòng , nhẹ nhàng chiếu lên thân thể nhỏ nhắn đầy rẫy vết thương nằm trên giường , vết bầm dấu hôn dày đặc là minh chứng của một cuộc hoan ái điên cuồng .
" Ưm "
Lộ Khiết nặng nề mở đôi mắt ra , phía dưới đau đớn như bị xé rách , cổ tay mỏi nhừ , thắt lưng như bị một cỗ xe cán qua , đôi chân được anh thả tự do nhưng lại nhức như bị gãy , nhớ về buổi tối hôm qua trong lòng liền đau khổ uất ức .
Đến cuối cùng cô vẫn không thể mạnh mẽ chống lại anh ta , vì cái gì trái tim cứ lì lợm mà dung túng cho anh làm bừa ? Vì cái gì cho dù lý trí có cứng rắng đến đâu cũng không thể thắng nổi trái tim ? Rốt cuộc là vì cái gì ? .
Gắng gượng ngồi dậy , ánh mắt nhìn phía bên cạnh , có lẽ anh đã đi từ sớm rồi , một chút hơi ấm cũng không còn . Vừa bước xuống giường hai chân đã khụy xuống sàn nhà .
" Aaa "
Đau đớn từ phía dưới truyền lên làm cô không thể trụ được , phía dưới chắc chắn đã bị rách rồi , đêm qua anh điên cuồng như vậy cơ mà .
Cố gắng vệ sinh cá nhân xong , lựa chọn một bộ đồ khá kín rồi lại nhẹ nhàng bước xuống lầu . Quản gia thấy cô liền gọi .
" Phu nhân , cô đến đây dùng bữa sáng đi "
Lộ Khiết mỉm cười rồi gật đầu , đến bàn ăn im lặng dùng bữa sáng . Bữa sáng như vậy cô đã quen , từng có lúc cô đã tưởng tượng ra một khung cảnh cùng anh ăn sáng , rồi lại cùng anh bên cạnh nhau . Nhưng những thứ cô tưởng tượng lại không có cơ hội thực hiện .
" Bác cháu có việc đi ra ngoài , cháu sẽ về sớm "
Lộ Khiết dùng xong buổi sáng , nhẹ nhàng thông báo cho quản gia biết .
" Không được đâu phu nhân , phu nhân đi rồi tôi sợ thiếu gia biết lại mệt cho cô "
Quản gia bất ngờ nói , cái đêm phu nhân bị hành hạ người không ra người ma không ra ma ông đã rất hoảng loạn , ông không muốn đêm đó lại xảy ra với phu nhân thêm một lần nữa .
" Cháu sẽ về sớm trước khi Cố Duật về , bác đừng lo "
" Nhưng mà ..."
" Bác đừng lo cháu hứa sẽ về sớm "
Lộ Khiết thở dài khẳng định , rồi đứng dậy đi ra khỏi biệt thự . Quản gia chỉ biết đứng lắc đầu .
Tại bệnh viện
Lộ Khiết thẫn thờ đi giữa hành lang nhớ lại đoạn kí ức vừa rồi cô vừa gặp bác sĩ .
" Tử cung của cô bị xay xước , phần bên ngoài bị rách nhẹ , nên cô mới của thấy đau như vậy "
Đêm qua quả thật anh đã dùng mọi thứ thù hận hành hạ cô , anh phát tiết , anh chà đạp không những thân thể này mà còn chà đạp lên lòng tự trọng của cô , khiến cô không thể không cảm thấy nhục nhã .
Bước chân không tự chủ đi đến phòng bệnh của Thẩm lão gia . Vừa đến phòng bệnh đã nghe tiếng của máy đo nhịp tim .
" Tít........."
Một tiếng " tít " kéo dài , kéo dài đến vô tận , dường như âm thanh đó muốn làm trái tim cô chết đứng theo , cô hoảng loạn chạy vô phòng bệnh , đã thấy Thẩm phu nhân kêu gào đau đớn .
" Lão gia , ông tỉnh dậy , tỉnh dậy , tại sao ông lại bỏ rơi tôi ? Còn cả Lộ Khiết con bé vẫn cần đến ông mà , lão gia aaa "
" Ba , ba ơi ba , tỉnh dậy đi ba , ba ơi , cứu , cứu ba tôi đi , các người đừng trơ ở đó làm cái gì mau cứu người đi "
Lộ Khiết hoảng loạn chạy đến bên giường bệnh điên cuồng hét lên , quên cả đau đớn của bản thân , nước mắt ướt đẫm khuôn mặt cô , không thể nào , hôm qua bác sĩ còn bảo ba cô chỉ hôn mê vài giờ là tỉnh , hôm qua ba cô vẫn còn kia mà , tại sao ? Tại sao mọi chuyện lại đổ dồn vào một lúc như vậy .
" Thẩm tiểu thư , chúng tôi đã cố gắng hết sức , hôm qua ca phẫu thuật thật sự đã thành công , nhưng tôi không ngờ ý chí sống của bệnh nhân quá thấp , vì vậy chúng tôi rất tiếc với gia đình "
" Lão gia ơi ông nhẫn tâm để mẹ con tôi ở lại nơi này sao ? Thẩm thị mất thì sao ? Chúng ta có thể gầy dựng lại , sao ông tàn nhẫn như vậy. Lão gia ơi "
Thẩm phu nhân khóc nấc thành tiếng gào thét đến đau lòng . Lộ Khiết bên cạnh đỡ Thẩm phu nhân , là do ba không còn muốn sống nữa sao ? Ba nhẫn tâm vì Thẩm thị phá sản mà vứt bỏ mẹ con cô , ba ơi ba tại sao ba lại tàn nhẫn như vậy .
" Aa , mẹ .. "
Lộ Khiết hét lên đỡ Thẩm phu nhân đã ngất xỉu , mấy cô y tá đứng gần đó đưa Thẩm phu nhân đến phòng hồi sức . Mọi chuyện dường như đã đi quá giới hạn của cô rồi , cô sắp kiệt sức rồi .
Thẩm gia đến cuối cùng đã mất đi người đứng đầu rồi . Cố Duật , anh đã vừa lòng chưa ? Đã thỏa mãn thù hận tàn nhẫn trong anh chưa ?
VÌ HẬN CŨNG VÌ YÊU ( HOÀN )
Chương 14
Đã một tuần Lộ Khiết không quay về Cố gia , Cố Duật cũng không tìm đến cô , tâm tư của cô cũng chẳng bận tâm đến việc đó , một tuần qua cô tất bật bận bịu an táng Thẩm lão gia .
Thẩm gia một mảnh tang thương hoàn cảnh giống hệt như năm ấy lúc nhị lão gia qua đời , mọi chuyện trong Thẩm gia rối tung hết cả lên , một mình cô lo liệu , còn phải bên cạnh chăm sóc Thẩm phu nhân , bà vì chuyện Thẩm lão gia qua đời mà cũng lâm bệnh ngất lên ngất xuống , cô biết hiện tại mình phải mãnh mẽ , yếu đuối rồi thì làm gì có chỗ dựa cho cô , cô còn phải làm chỗ dựa cho Thẩm phu nhân còn cả Thẩm gia rất cần cô .
Thông tin Thẩm lão gia qua đời đột ngột vì Thẩm thị phá sản tràn ngập khác các mặt báo , các toàn soạn tranh nhau tung tin , hiện tại mọi chuyện đều rối loạn lên cô cũng không bận tâm đến chuyện đó .
Cố Duật thảnh thơi đọc báo tại phòng tổng giám đốc , anh quăng tờ báo lên bàn , người dựa ra ngoài sau , ánh mắt lãnh đạm nhìn người đàn ông đang đứng đối diện .
" Cố tổng , chúng ta có cần chặn những thông tin này lại không ? "
Người đàn ông cung kính nói là trợ lý Bạch của anh , đi theo anh bao nhiêu năm , trên người anh ta cũng toát lên vẻ lãnh đạm .
" Tại sao phải chặn "
Ngón tay anh gõ nhẹ theo tiết tấu lên bàn làm việc rồi hỏi trợ lý Bạch .
" Tôi sợ sẽ ảnh hưởng đến cố phiếu của Cố Thị "
" Không ảnh hưởng , không nên làm những chuyện không đâu "
Cố Duật nhếch môi nói , tại sao phải chặn ? Thẩm gia mất đi người đứng đầu trước sau gì cũng tan nát mà thôi , báo đưa tin thì sao ? Anh càng muốn đưa tin lớn hơn .
Trợ lí Bạch gật đầu rồi xin phép rời đi , anh không hiểu rõ ràng Cố tổng và Thẩm tiểu thư là vợ chồng , nhưng tại sao Cố tổng muốn chặt đứt hết mọi đường sống của Thẩm tiểu thư ? .
Cố Duật thẫn thờ cánh cửa vừa đóng lại , Thẩm gia cuối cùng cũng mất đi người đỡ đầu rồi , người giết ba mẹ anh cũng đã mất rồi , tại sao trong tim anh lại trống rỗng như vậy ? Dường như thiếu cái gì đó mà anh không thể nhận ra , đến cuối cùng là cái gì ?
Tại Thẩm gia
Lộ Khiết an táng cho Thẩm lão gia xong cũng đã kiệt sức , đang ngồi suy tư trên ghế sofa thì Thẩm phu nhân từ đâu đi đến đưa cô một bản hợp đồng.
" Đây là gì ạ ? "
Lộ Khiết dùng ánh mắt khó hiểu hỏi Thẩm phu nhân .
" Đây là bản di chúc , lão gia đều sang tên con , con ký tên đi "
Thẩm phu nhân khuôn mặt hốc hác yếu ớt lên tiếng .
" Con sẽ không nhận , người giữ lại bên mình đi , cần gì thì dùng đến "
Cô biết mình không phải là con ruột của họ , tài sản của Thẩm gia cô cũng không muốn nhận , cô thương cả hai rất nhiều , đây là tình thương thuần khiết , là tình thương của con cái dành cho cha mẹ , cho dù họ có ra sao như thế nào cô vẫn sẽ mãi yêu thương họ như vậy , tài sản của Thẩm gia cô chắc chắn sẽ không nhận .
" Khiết nhi , con nghe mẹ nói , ba con qua đời , mẹ đã rất đau lòng , hiện tại chỉ còn một mình con làm chỗ dựa cho mẹ , tài sản của Thẩm gia chuyển sang tên con là vì khi con gặp khó khăn gì thì có thể dùng tới "
" Mẹ , con sẽ không nhận cho dù như thế nào đi nữa , mẹ cứ giữ đi , mọi chuyện có con bên cạnh , mẹ đừng đau buồn nữa có được không ? Mẹ đau buồn con cũng sẽ đau buồn theo "
Lộ Khiết đứng dậy đi đến bên cạnh ôm bà , đôi mắt vì mấy ngày qua khóc đã sưng lên , nhẹ nhàng vuốt vai an ủi bà . Cũng đang tự an ủi bản thân , thật không ngờ mọi chuyện lại trở nên tồi tệ như vậy .
" Khiết nhi con gái của mẹ , ba con đi rồi mẹ phải làm sao đây huhu "
Thẩm phu nhân như vỡ òa khóc như một đứa trẻ bất lực , lão gia ra đi như vậy bà không thể nào tiếp nhận , lòng bà đau đớn thống khổ biết bao nhiêu , ông ấy đi cũng mang theo trái tim mà , có một khắc bà muốn chết theo ông ấy nhưng lại không nỡ để con gái một mình ở trần đời này để tên cầm thú kia hành hạ .
" Mẹ , mẹ đừng như vậy con đau lòng lắm , mọi chuyện sẽ qua thôi "
Lộ Khiết rưng rưng kiềm nén nước mắt an ủi Thẩm phu nhân . Cố Duật nếu anh đã vô tình nhẫn tâm như vậy thì tôi cũng không còn gì luyến tiếc anh .
Từ bây giờ giữa tôi và anh chấm dứt , hai chúng ta không còn quan hệ gì cả , chính anh đã giết chết trái tim tôi , chính anh đã đẩy tôi ra xa anh , Cố Duật đời này kiếp này tôi và anh không đội trời chung .
VÌ HẬN CŨNG VÌ YÊU ( HOÀN )
Chương 15
Rời khỏi Thẩm gia , cô quay về Cố gia kèm theo tờ đơn ly hôn , mọi chuyện đã đi đến bước này rồi không thể cứu vãn được nữa .
Cô không thể chung sống với kẻ đã gián tiếp giết ba mình , hận thù năm xưa rõ ràng không phải do ba cô làm , tại sao hiện tại lại do ba cô gánh ? Tại sao phải bắt người Thẩm gia gánh ?
Về tới Cố gia đã là buổi tối , trong phòng khách không một bóng đèn tối om , không khí lạnh lẽo âm u , căn nhà vốn dĩ chưa từng ấm áp , nó chỉ chứa đầy thù hận lòng nham hiểm của con người .
" Cô biết về rồi sao ? "
Cố Duật một thân chìm trong bóng tối lẳng lặng ngôi trên sofa , giọng nói lạnh lẽo tột độ .
" Tôi đi đâu không tới lượt anh quản "
Lộ Khiết lẳng lặng đứng trong bóng tối quật cường nói .
" Hừ , gan của cô cũng càng ngày càng lớn "
" Phải đó , tôi chính là gan lớn , anh làm gì được tôi ? Định gián tiếp giết tôi như cách anh giết ba tôi à ? "
Lộ Khiết ánh mắt quật cường hét lên , trong lòng vừa đau vừa hận , đau thay cho tình yêu cô dành cho anh , cho dù cô cố gắng đâu anh cũng có lý do đẩy cô ra xa , hận vì anh đã vô tình vô nghĩa mà gián tiếp giết ba cô .
Tiếng hét vang vọng khắp phòng khách , chỉ đổi lại một mảnh im lặng , dường như nghe được tiếng hít thở của nhau , tiếng hít thở sắp bùng nổ của Cố Duật , cô cảm nhận được chứ , nhưng mà bây giờ còn cái gì mà cô phải nhún nhường để anh làm bừa nữa ? .
" Ký tên lên tờ giấy ly hôn đi , chúng ta kết thúc "
Lộ Khiết bình tĩnh lại , lấy tờ giấy ly hôn để lên bàn trà , cô lấy trong túi xách một cây bút để bên cạnh tiếp tục nói .
" Tài sản của Cố gia , tôi sẽ không lấy bất cứ thứ gì , ký đi , giữa chúng ta sẽ không còn mối quan hệ nào cả , tôi và anh nên ... buông tha cho nhau rồi "
Hai từ " buông tha " từ miệng cô thoát ra bỗng làm trái tim anh co rút , lòng ngực từng hồi nhói lên , không thể nào buông tha dễ dàng cho cô như vậy được , cô có mơ cũng đừng hòng thoát khỏi anh , anh sẽ giam cầm cô suốt đời .
" Cô đừng mơ tôi sẽ ký , cô cũng đừng hòng thoát khỏi tôi "
" Cố Duật , người anh gián tiếp hại chết là ba tôi , nhưng ông ấy không hề hại ba mẹ anh , mà người hại chết đó là chú tôi , anh em song sinh với ba tôi .
Anh biết không ? Chú tôi đã chết sau khi ba mẹ anh mất , rõ ràng người hại cũng đã bị ông trời phạt , rõ ràng ba tôi là người thế thân , sao anh có thể tàn nhẫn như vậy ? Nếu anh đã muốn trả thù rồi tại sao không tìm hiểu kĩ ? Rõ ràng là chính bản thân anh ích kỷ chỉ nghĩ đến bản thân mình , chỉ nhìn thấy nỗi đau của bản thân mình "
Lộ Khiết hét lên ánh mặt quật cường giờ đây đã có hơi nước đọng ở khóe mắt , quật cường không chịu rơi , trái tim này đã sớm bị anh giết chết rồi , bên cạnh anh cô chỉ nhận toàn nỗi đau cùng hận thù .
Nếu có thể quay lại quá khứ cô nguyện sống trong quá khứ , cùng anh bình bình thản thản sống qua ngày , cùng chàng trai thư sinh ôn nhu dịu dàng mà yêu đương , không giống bây giờ , giữa cô và anh đã tạo khoảng cách quá xa rồi không thể cứu vãn được nữa .
" Cho dù là chú cô thì ông ấy cũng là người của Thẩm gia , tôi đã nói người của Thẩm gia đáng chết "
Cố Duật khi nghe thấy Lộ Khiết hét lên , cả người cứng ngắc , chính anh cũng không thể ngờ mọi chuyện còn ẩn ý , nhưng miệng vẫn ích kỷ biện lý do .
" Anh thật sự ... rất ích kỷ , tờ đơn ly hôn nếu anh không ký , tôi sẽ đơn phương ly hôn , trên luật pháp nếu như tôi không cùng anh sống chung 2 năm , thì tôi sẽ được ly hôn , cho nên từ ngày hôm nay tôi sẽ dọn khỏi Cố gia "
Lộ Khiết lửa giận hừng hực , không quan tâm sắc mặt Cố Duật đã thay đổi , ánh mắt muốn giết người của anh , cô cũng chẳng còn bận tâm nữa , suy nghĩ trong đầu cô chính là rời khỏi Cố gia , rời khỏi kẻ giết người tàn nhẫn này .
" Lộ Khiết ... cô đang chọc điên tôi , ngoan ngoãn ở cạnh tôi , tôi sẽ không hại người của Thẩm gia , ngoan đừng cãi lời tôi được không ? "
Lần đầu anh hạ giọng như có như không cầu xin cô , khi nghe cô nói cô muốn ly hôn , cô muốn buông tha cuộc hôn nhân này , lòng anh như cuốn cuồn lên , lòng ngực co rút nhức nhối , anh biết mình vẫn còn yêu cô , anh muốn tìm lý do gì đó để giữ cô lại . Lý do chính là không hại người Thẩm gia nữa .
Lộ Khiết cười khinh , ánh mắt đã không còn tình cảm như xưa nữa , đôi mắt từng có lúc yêu thương nhìn anh , đôi mắt từng có lúc đau đớn xin anh đừng làm cô đau , đôi mắt từng có rất nhiều cảm xúc , nhưng hiện tại chính anh nhìn vào đôi mắt đó ngoài lạnh nhạt chính là bất cần .
" Hừ , Cố Duật , anh đừng lấy Thẩm gia ra hù dọa tôi , chính anh là kẻ đã tạo khoảng cách với tôi , tôi bước gần anh một bước , anh lại lùi một bước , một lý do để tôi đến gần anh thì không có nhưng anh lại có hàng ngàn hàng vạn lý do để đẩy tôi ra xa " .
VÌ HẬN CŨNG VÌ YÊU ( HOÀN )
Chương 16
Khi Lộ Khiết dứt lời cả căn phòng chìm trong im lặng , bóng tối bao trùm hai con người , kẻ bất cần người suy tư .
Không khí áp bức đến mức khó thở , làm cổ họng của Cố Duật như có thứ gì đó chặn lại , lòng ngực ứ nghẹn , là do anh không cho cô lý do đến gần sao ? Vậy bây giờ anh mở lòng có lẽ mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn ?
" Vậy em ... có thể ... đến bên cạnh anh "
Cổ họng khô khốc , giọng nói khàn khàn , quả thật những lời này đối với anh rất khó nói .
" Ha , Cố Duật , là do anh ngu xuẩn hay tự cho là mình thông minh ? Hiện tại trong mắt tôi anh không phải là một người chồng , càng không phải là người tôi yêu sâu đậm , vậy anh lấy tư cách gì mà dám nói tôi có thể đến bên cạnh anh ? "
Lộ Khiết cười đểu đáp , khi mọi chuyện còn trong tầm với thì anh lại vô tâm hất hủi, trong lòng cô anh đã không còn là chàng trai năm xưa nữa , hiện tại anh vốn dĩ không có tư cách đó .
" Lộ Khiết em dường như không xem tôi ra gì nữa rồi "
Cố Duật nắm chặt tay lại , ánh mặt tối lại nhìn Lộ Khiết , tại sao cô lại quật cường như vậy ? Ngoan ngoãn nghe lời anh không phải tốt hơn sao ?
" Đúng , tôi chính là không xem anh ra gì , hay là nên nói tôi phải xem trọng người đã nhẫn tâm gián tiếp giết chết ba tôi ? Anh của hiện tại trong mắt tôi đến hạt cát cũng không bằng "
Lộ Khiết trừng mắt như có như không thách thức anh , nên nói cô phải xem trọng người đã gián tiếp giết chết ba cô sao ? Cái suy nghĩ ngu xuẩn của anh thật sự rất buồn cười , quả thật rất buồn cười .
" Lộ Khiết , không chỉnh em , em liền xem tôi không ra gì "
Cố Duật đứng dậy đi đến đối diện cô , bàn tay to lớn nắm tóc cô giật về phía sau , để ánh mắt cô đối diện với ánh mắt của anh .
Cho dù da đầu bị nắm đến đau đớn cô vẫn quật cường không phát ra tiếng nào , chỉ đổi lại giọng nói vừa lạnh nhạt vừa xa cách .
" Phải , anh có ngon thì nên một lần giết chết tôi đi "
" Khiết nhi a , em nghĩ rằng tôi không dám giết em ? Nhưng mà thay vì giết em , tôi còn có trò vui mới "
Cố Duật buông bàn tay đang nắm tóc cô ra , vuốt ve khuôn mặt cô , lại vỗ nhẹ , khuôn mặt nở nụ cười quỷ quyệt .
" Anh định làm gì ? Muốn gì thì cứ hành hạ tôi , tôi cấm anh đụng vào người thân của tôi "
Lộ Khiết như hiểu được ý định của anh , trong lòng hoảng loạn , mẹ chính là điểm nguyệt của cô , nếu mẹ không còn nữa thì hy vọng sống cuối cùng của cô cũng dập tắt , cô không thể nào cho anh đụng đến mẹ cô .
" Đã lâu rồi , chưa hỏi " Mẹ vợ " nhỉ ? " Cũng phải dành một chút thời gian đi hỏi thăm Thẩm phu nhân "
Cố Duật cười quỷ quyệt , nhấn mạnh từ "Thẩm phu nhân" , cũng như muốn nhắc nhở cô , người của Thẩm gia vẫn còn tồn tại , anh chưa buông tha đâu .
Lộ Khiết trừng mắt , thân thể vì tức giận mà không ngừng run rẩy , ánh mắt nếu có giết người thì Cố Duật là người chết đầu tiên .
" Anh , nếu dám làm gì mẹ tôi thì cả đời này đừng mong tôi tha thứ cho anh " .
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Sắp ngược nam aaa :
VÌ HẬN CŨNG VÌ YÊU ( HOÀN )
Chương 17
Cố Duật nghiêm mặt nhíu mày , ánh mắt nhìn cô lại suy tư , cô có phải thật sự đã chán ghét anh ? Có phải anh thật sự đã làm cô tổn thương ?
" Cố Duật , tôi cảnh cáo anh , nếu người của Thẩm gia có mệnh hệ gì , thì Lộ Khiết trước mặt anh đây , mãi mãi cũng sẽ biến mất "
Lộ Khiết kéo Cố Duật ra khỏi đống suy nghĩ hỗn độn , ánh mắt cô nhìn anh giờ đây chỉ còn sự lạnh nhạt cùng chán ghét .
Nói xong , cô định quay người rời đi , bất ngờ Cố Duật kéo tay cô khiến thân thể cô được ôm trọn dưới cánh tay anh .
Đầu của anh chôn sâu vào hõm cổ của cô , âm thanh ma mị truyền đến bên tai .
" Khiết nhi , ngoan ngoãn ở lại cạnh tôi , tôi sẽ không làm bất cứ thứ gì tổn hại đến em "
Khi nghe cô nói không tha thứ cho anh , anh lại nhớ về quá khứ , cô gái nhỏ nhắn ánh mắt trong trẻo cũng đã từng nói với anh " nếu anh làm tổn thương em thì đừng mong em tha thứ cho anh đó " , nhớ đến quá khứ đó , nhớ đến những lời cô nói sẽ không tha thứ cho anh , khiến anh bất lực , lần đầu tiên anh bất lực .
Trái tim vốn dĩ rất lụy tình , nhưng lý trí lại mạnh mẽ không cho anh đến gần cô , ngay lúc này anh chỉ muốn ôm cô vào lòng xoa dịu nỗi khó chịu nơi ngực trái mà thôi .
" Cố Duật , phải chi lúc trước anh nói lời này thì hay biết mấy , có thể tôi sẽ ngoan ngoãn nghe theo , còn bây giờ anh đừng hòng mà nghĩ tới "
Lộ Khiết cố sức vùng vẫy thoát khỏi cánh tay anh , ở cạnh anh sao ? Không phải cô không biết bên cạnh anh chính là địa ngục , lúc trước do cô mù quáng vẫn một mực yêu anh .
Nhưng cái chết của ba cô đã chứng minh rằng , anh vốn dĩ đã không còn tính người , anh ích kỷ tự cho bản thân là đúng , anh hèn mọn chỉ nhìn nỗi đau của bản thân , còn nỗi đau của người khác anh cho là đáng phải nhận .
" Lộ Khiết chính em bắt tôi phải tàn nhẫn , đừng trách tôi "
Lửa giận bùng nổ , anh không còn quan tâm đến những lời níu kéo trước đó , cái gì tình yêu , cái gì tha thứ , nếu đã muốn đối đầu với anh thì chỉ đổi lại sự hành hạ mà thôi .
" Buông ra , đừng đụng cánh tay dơ bẩn đó vào người tôi "
Lộ Khiết cố thoát khỏi cánh tay của anh , miệng không ngừng chửi rủa , cho cô là gan lớn cũng được , hay ngang bướng cũng được , cô giờ đây đối với anh chỉ có chán ghét mà thôi .
" Dơ bẩn ? Em dám nói tôi dơ bẩn ? Chết tiệt , tôi quả thật phải chỉnh chết em "
Nói xong , Cố Duật ôm cô đặt lên vai bước lên lầu , đi nhanh đến phòng ngủ , mặc cô la hét vùng vẫy , anh không thương tiếc quăng thẳng cô xuống giường .
Tiếng la hét vang vọng khắp căn biệt thự , nhưng cho dù có gan lớn đám người hầu và quản gia cũng không dám ra xem chuyện gì .
" Ích kỷ , hèn mọn , dơ bẩn , tàn nhẫn chính là anh "
Lộ Khiết bị quăng xuống , nội tạng muốn nhào hết cả lên nhưng miệng vẫn không ngừng chửi rủa .
" Chát "
Tiếng tát vang vọng khắp phòng ngủ , đổi lại một khoảng không gian im lặng .
Cố Duật mạnh tay tát thẳng lên má phải của Lộ Khiết , làm cô xoay đầu qua một bên , khóe môi rịn máu , mái tóc che đi một bên má , không thể nhìn rõ cảm xúc thay đổi trong đôi mắt cô .
" Em câm miệng "
Ích kỷ ? Hèn mọn ? Dơ bẩn ? Tàn nhẫn ? Từ khi nào anh trở thành người như cô nói ? Rõ ràng ai đã làm anh thay đổi ? , rõ ràng là người của Thẩm gia đã làm anh thay đổi , vậy mà hiện tại cô dám nói anh vậy sao ?
" Hừ , tôi chính là muốn nói , anh cản được tôi sao ? Chính anh đã thay đổi tôi "
Cô lau nhẹ khóe miệng , ừm có một chút máu , nhưng mà bao nhiêu đây làm sao đau bằng trong tim ? Trong tim máu chảy rất nhiều , rất đau , đau đến mức cô chỉ muốn moi nó ra xem tại sao lại đau như vậy .
Cố Duật im lặng nhìn khóe môi đang chảy máu của cô , bàn tay lặng lẽ nắm chặt , lúc nãy quả thật anh rất mạnh tay , tức giận vì lời nói từ miệng cô nói ra khiến tim anh đau nhói , khiến tâm cam anh khó chịu .
" Cảm thấy tội lỗi hay hối hận ? Cố Duật đâu rồi ? Sao không hiện nguyên hình ? "
Lộ Khiết cười khinh nói tiếp , chính cô đã từng nói , nếu anh làm cô tổn thương thì cô sẽ mãi không tha thứ cho anh .
Cố Duật thoát khỏi suy nghĩ , giữ chặt chân cô , lấy một sợi dây xích mới còng chân phải của cô lại , sợi này do anh đặt làm , dài hơn hai sợi lần trước rất nhiều , nhưng chỉ dài đủ trong phạm vi phòng ngủ mà thôi .
" Em ngoan ngoãn ở lại đây đi , đừng hòng thoát khỏi tôi "
Lộ Khiết không vùng vẫy nữa , gương mắt lên nhìn anh , ánh mắt khinh thường , miệng bất cần đáp .
" Hừ , lại là cái trò cầm tù này sao ? Dù sao anh vốn dĩ đã xem tôi là tù nhân của anh rồi , khóa chân tôi hay không khóa có gì khác nhau ? " .
VÌ HẬN CŨNG VÌ YÊU ( HOÀN )
Chương 20
Thân thể Cố Duật cứng ngắc , rất lâu sau đó anh mới tìm được giọng nói của mình .
Cánh tay không tự chủ mà ôm chặt cô hơn , muốn dựa vào cái ôm này để tìm hơi ấm , nhưng cuối cùng lạnh lẽo vẫn chính là lạnh lẽo .
Bão tố trong lòng như càn quét mọi thứ , có thể lừa dối người khác , cũng có thể lừa dối bản thân , nhưng tình yêu thì không thể lừa dối được .
Yêu chính là yêu , không yêu chính là không yêu , bấy lâu nay anh tự lừa dối bản thân rằng không yêu cô , tiếp cận cô chỉ để trả thù .
Nhưng rồi người tính không bằng trời tính , trái tim vốn dĩ ngu ngốc hơn lý trí , đến cuối cùng người hối hận vẫn là anh .
" Lộ Khiết , xin em ... cho anh một cơ hội "
Cổ họng của anh ứ nghẹn , như có cái gì chặn lại , lúc cất tiếng giọng thều thào đáng thương .
Nhưng truyền vào tai Lộ Khiết lại là chuyện nực cười .
" Anh lấy tư cách gì mà xin tôi ? "
" Chồng em "
" Trong mắt tôi anh đã không còn là chồng "
" Lộ Khiết , em thật sự vô tình như vậy sao ? "
" Người vô tình không phải là tôi , mà là anh , anh kêu tôi tha thứ cho anh , tha thứ cho người giết cha mình sao ?
Hay tha thứ cho người từng hành hạ đánh đập mình ? Nói tôi nghe đi "
Từng câu từng câu , Cố Duật hỏi , Lộ Khiết liền điềm tĩnh đáp lời . Muốn cho anh một cơ hội , nhưng cô hết lý do để cho anh một cơ hội nữa rồi .
Lúc trước cô có thể tìm mọi lý do khoang dung tha thứ cho anh , hiện tại đã không còn rồi , cô không còn sức để tìm lý do tha thứ cho anh .
Hiện thực chính là hiện thực , mọi thứ đã bày ra trước mắt , cô không thể lừa mình dối người được nữa .
" Anh buông tôi ra đi , hiện thực ngay trước mắt , đừng tự lừa mình dối người , giữa tôi và anh không thể cứu vãn được nữa "
Lộ Khiết đẩy Cố Duật ra , tự mình nhẹ nhàng nằm xuống giường , để lại bóng lưng trơ trọi đối diện với anh .
" Anh xin lỗi "
Lời nói của Cố Duật cất lên , làm bóng lưng của Lộ Khiết trở nên cứng ngắc , " anh xin lỗi "
Haha , phải chăng lời nói quá muộn màng ? Sóng mũi hơi cay , nước mắt nhẹ nhàng chảy xuống , cuối cùng cô vẫn yếu lòng như vậy , cô im lặng , một mực im lặng .
Cố Duật nhẹ nhàng nằm kế bên giơ tay ôm cô vào lòng , ánh mắt chuyển đến chân của cô , nhìn sợi dây xích dài ngoằn ngoèo , lòng một trận đau nhói .
Anh chỉ còn cách này , cô mới không rời xa anh , trói cô bên cạnh như vậy , anh mới thật sự an tâm .
" Khiết nhi , ngoan ngoãn ở bên anh , anh sẽ bù đắp cho em , đừng rời xa anh có được không ? "
" Ở bên anh cũng không khác địa ngục là bao , bù đắp ?
Anh nhắm bù đắp được cái gì cho tôi ? Nếu anh đã nói bù đắp vậy anh hãy làm ba tôi sống lại , làm Thẩm thị trở nên như trước , làm Thẩm gia đầm ấm hài hòa như trước đi .
Tôi không cần anh bù đắp , chỉ cần anh trả tự do cho tôi , tôi đã cảm tạ anh rất nhiều "
Cố Duật xiết chặt cánh tay ôm Lộ Khiết càng thêm chặt , giọng khàn khàn lên tiếng .
" Em càng mong tự do thì anh càng xiết chặt em , cho đến khi em bỏ đi ý nghĩ đó "
" Anh vẫn như vậy , vẫn chính là bá đạo , ích kỷ , không xem ai ra gì "
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
VÌ HẬN CŨNG VÌ YÊU ( HOÀN )
Chương 18
Cố Duật im lặng xem lời cô nói như gió thoảng qua tai , xoay người bước ra khỏi phòng ngủ .
Một mình lẳng lặng đứng ở ban công , tay cầm điếu thuốc đưa lên miệng rít một hơi , sương khói làm mờ tầm mắt anh .
Ánh mắt nhìn vào nơi xa xa vô hướng , lòng thẫn thờ suy nghĩ , chính anh cũng không nghĩ sẽ lâm vào bước đường này , chỉ một lòng trả thù mà không nghĩ đến bản thân vẫn còn rất yêu cô .
Muốn bắt cô bên cạnh nhưng rồi không tìm được lý do nào , lại ích kỷ lấy mọi thứ bên cạnh cô ra hâm dọa , anh từ khi nào đã hèn mọn như vậy ? .
Sáng hôm sau .
" Vứt hết cho tôi , các người đừng làm phiền tôi , tôi đã bảo tôi không ăn "
Lộ Khiết ngồi trên giường điên cuồng hét lên với đám người hầu .
Sáng sớm Cố Duật đã cho người chuẩn bị thức ăn cho cô , nhưng đem món nào lên thì cô lại hất món nấy , từ trước đến nay họ chưa thấy hình ảnh phu nhân như vậy bao giờ .
" Phu nhân , cô ăn đi , từ sáng tới giờ cô đã ăn gì đâu ? Phu nhân nghe lời đi , kẻo thiếu gia về lại mệt cho cô "
" Thiếu gia , thiếu gia , các người đừng lấy hắn ta ra hù dọa tôi , muốn tôi ăn sao ? Được tháo sợi dây xích dưới chân tôi ra "
Lộ Khiết chặn họng quản gia , lớn tiếng quát ông , cô từ trước đến nay luôn biết phép tắc với mọi người , nhưng vì một lòng muốn Cố Duật không yên nên mới đem suy nghĩ đập phá đồ đạc , tuyệt thực , cô sẽ quậy cho đến khi nào anh ta chịu ký tờ đơn ly hôn .
" Phu nhân cô đừng ...."
" Cút , cút hết cho tôi "
Lộ Khiết điên cuồng cầm đồ chọi đám người hầu với ông quản gia , mọi người bất lực đành lui ra .
Quản gia bất lực gọi điện cho Cố Duật báo tin .
" Thiếu gia , phu nhân không chịu ăn sáng , cô ấy từ sáng đến giờ đập phá đồ đạc trong phòng , còn muốn tuyệt thực "
Ông quả thật bất lực , hình ảnh phu nhân như vậy từ trước đến giờ ông chưa thấy qua , lại nhìn sợi dây xích dài ngoằn ngoèo được còng trên chân cô , lòng ông lại thương xót .
" Được rồi , để đó đi , tôi sẽ về sớm "
Cố Duật ở công ty xử lý tài liệu nghe quản gia báo vậy liền nhíu mày đáp , cô giờ đây muốn bày trò gì ? Muốn đối đầu với anh sao ?
_________________________________________
Lộ Khiết trên phòng ngủ đập phá đồ đạc cộng với việc từ sáng đến giờ chưa ăn gì liền mệt mỏi thiếp đi .
Tầm 7h tối , tiếng xe của Cố Duật làm cô tỉnh giấc , dù chỉ mới tỉnh ngủ nhưng ánh mắt đã có mấy phần tỉnh táo cùng cảnh giác , bụng từ sáng đến giờ trống rỗng , cô quả thật lần đầu nhịn đói như vậy , đúng là ngốc mà .
Lộ Khiết đang tự trách mình thì Cố Duật bước vào , đầu tiên là anh kinh ngạc nhìn phòng ngủ thành đống đổ nát , mềm gối tứ tung , đèn ngủ bị hất vỡ cả bóng , miễn chai đầy rẫy trên sàn .
Ánh mắt chuyển đến thủ phạm đang ngồi nhởn nhơ trên giường , đầu mày nhíu lại .
" Em còn muốn bày trò gì ? Tuyệt thực ? Đập phá đồ đạc ? Rốt cuộc em muốn cái gì "
Cố Duật đừng đi nhìn cô , đầu mày nhíu chặt , giọng nói âm trầm , trừng mắt lớn nhìn cô .
" Tôi muốn cái gì , không lẽ anh không biết , Cố Duật a , anh ngu ngốc từ khi nào vậy ? "
Lộ Khiết cười đểu đáp , biết rõ cô muốn gì còn hỏi , không biết anh giả ngốc hay là ngốc thiệt .
" Chuyện ly hôn , em đừng hòng bàn tới , nếu em đã dám đối đầu vời tôi như vậy , đừng trách tôi "
" Câm miệng , anh đừng hù dọa tôi , Lộ Khiết yếu đuối , luôn bị anh hù dọa đã chết rồi , Lộ Khiết của hiện tại không phải anh muốn hù là có thể hù đâu "
Lộ Khiết cắt đứt suy nghĩ của Cố Duật , vào thời điểm ba cô mất , mọi thứ cô đối với anh không còn như trước nữa , là do anh đã thay đổi cô .
Cố Duật mở mắt lớn nhìn Lộ Khiết , từ khi nào cô có gan lớn quát nạt anh như vậy ? Cô đã thật sự hận anh rồi sao ? Chán ghét anh thật rồi sao ?
Trái tim gào thét giống như có hàng trăm hàng vạn con dao đâm vào vậy , tâm hồn cuối cùng cũng hoá bi thương , rốt cuộc anh không mạnh mẽ đến vậy , cuối cùng anh vẫn yếu lòng trước cô .
" Em ... đã chán ghét tôi rồi đúng không ? "
" Đúng , không chỉ chán ghét mà còn rất hận anh , hận anh đã khiến tôi không còn ba , hận anh đã hất hủi tình cảm của tôi , hận anh thay đổi , hận anh thất hứa , hận anh đã chặt đứt mọi hy vọng của tôi về anh , tôi hận anh "
Cố Duật thẫn thờ , tâm can thống khổ đau đớn , cô nói cô hận anh , cô hận anh rồi , không phải lúc trước anh còn mong cô hận anh sao ? Tại sao lúc này nghe cô nói , tâm can anh đau nhói như vậy ?
" Lộ Khiết , em ..."
" Anh cút ra ngoài cho tôi , càng nhìn anh , tôi lại càng cảm thấy ánh mắt tôi sẽ bị nhiễm bẩn , cút "
Lộ Khiết lạnh lùng buông lời nói , không ngần ngại buông những lời tuyệt tình , cái gì mà hứa sẽ yêu cô , toàn là lời nói dối .
Khoảng thời gian bỏ lỡ , chính là bỏ lỡ , dù có quay đầu lại cũng đã là dĩ vãng , anh đã bỏ lỡ tình yêu của cô , vậy cô sẽ chôn sâu tình yêu này trong lòng để anh mãi mãi không nhìn thấy được .
VÌ HẬN CŨNG VÌ YÊU ( HOÀN )
Chương 19
Lời nói từ miệng cô thoát ra cứ như con dao nhắm vào tim anh mà phóng tới , hóa ra đến cuối cùng anh cũng hiểu được đau đớn cực độ là như thế nào .
Không phải phá sản , không phải không có nơi ở , không phải bị phản bội , cũng không phải bị hất hủi , mà là sự châm chọc , vô tình của người mình yêu .
Hóa ra cô đã từng đau đớn cực độ giống anh của hiện tại như vậy sao ? Hóa ra anh đã thất hứa , đã thật sự làm cô tổn thương , anh không phải đã rất quyết đoán trong mọi chuyện sao ?
Tại sao trước mặt cô , anh luôn thấy mờ mịt mất phương hướng như thế này ? .
" Khiết nhi , ngoan đừng bướng , ăn một chút đi "
Cố Duật không biết từ khi nào đem đồ ăn tối đến cho cô , mặc kệ lời cô chửi rủa anh đi đến bên giường , bưng mâm đồ ăn đưa cho cô .
" Beng "
Lộ Khiết không chần chứ , một tay hất đồ hết đồ ăn , chén bát bị hất xuống sàn vỡ không còn cái nào .
" Anh cút đi đi , đồ ăn của anh , tôi sợ ăn rồi bị nhiễm sự dơ bẩn của anh mà chết đó "
Lộ Khiết liếc ánh mắt chán ghét nhìn anh , trong lòng lại thấy áy náy , nhưng miệng vẫn quật cường nói .
Cô hiện tại chỉ muốn rời xa anh , cô sợ một ngày nào đó cô không đủ mạnh mẽ nữa mà quay lại yêu thương anh , cô sợ sẽ tới một lúc nào đó cô yếu lòng bỏ qua mọi thứ anh đã làm với cô , cô rất sợ .
" Lộ Khiết "
Cố Duật mất khống chế quát lớn tên cô , tay anh nắm chặt lại , sợ một phút không kiềm chế mà hạ tay với cô .
Nhìn khóe môi cô hôm nay vẫn còn sưng khiến anh không nỡ hạ tay , anh từ nào đã mềm lòng như vậy ? Có phải khi biết sự thật về vụ án năm xưa anh đã hối hận đúng không ?
Lộ Khiết không sợ hãi , ánh mắt bình tĩnh gương lên nhìn chằm chằm anh , như có như không thách thức .
" Ngoan ăn đi được không ? Nhịn đói thân thể sẽ sinh bệnh , anh sẽ cho người làm đồ ăn khác cho em "
Đến cuối cùng Cố Duật vẫn mềm lòng hạ nhẹ giọng nói với cô , nhìn cô vô tình lạnh nhạt như vậy khiến anh bất lực , rất bất lực .
" Hừ , từ khi nào anh lại tốt bụng như vậy ? Muốn tốt cho tôi phải không ? Được , tháo sợi dây xích ra , ký vào tờ đơn ly hôn , tôi sẽ cảm tạ anh cả đời "
Lộ Khiết vẫn không từ bỏ ý định ly hôn , lòng vẫn một mực nghĩ tới rời xa anh , chỉ có như vậy cô mới không thể đau khổ nữa .
" Em đừng hòng ly hôn anh , cũng đừng hòng rời xa anh , anh sẽ khóa em ở bên mình cả đời , đừng hòng "
Cố Duật bực bội gầm lên , cô từ đầu đến cuối vẫn một mực muốn rời xa anh , tại sao không cho anh cơ hội bù đắp chứ ? Đến cả một cơ hội cho cũng không cho .
" Anh rất ích kỉ , thật sự rất ích kỉ , anh làm tôi tổn thương , anh hành hạ thể xác lẫn tinh thần tôi , anh vui vẻ thì xem tôi là vô hình mà dắt tình nhân về đây quan hệ , anh buồn bã thì đem tôi ra hành hạ phát tiết .
Anh vô tâm vô phế hành hạ Thẩm gia mặc kệ sự cần xin của tôi , mặc kệ tôi có đau đớn hay không , đã từng có lúc chính tôi tự hỏi anh đã bao giờ xem tôi là vợ chưa ? Hay chỉ là một con búp bê tình dục cho anh phát tiết ? "
Đối lập với Cố Duật đang lửa giận hừng hực là một Lộ Khiết nhẹ nhàng điềm tĩnh , giọng nói cô không nhanh không chậm lãnh đạm nhẹ nhàng , giống như những lời nói đó cô đang nói thay người khác .
Khi con người thật sự tổn thương thì họ thật sự không cần bất cứ thứ gì nữa , cô hiện tại chỉ đang trần thuật lại quá khứ mà thôi .
" Lộ Khiết , tha thứ .... cho anh ... được không ? "
Cố Duật thân thể cứng ngắc ngồi xuống bên cạnh ôm cô vào lòng , giọng nói truyền đến tai cô có phần run rẩy , lần đầu tiên anh thật sự cầu xin cô .
Từ trước đến giờ anh chưa từng cầu xin cô gì cả chỉ mong lần này , lần này thôi cô cho anh một cơ hội .
Lộ Khiết mặc kệ Cố Duật ôm vào lòng , giọng nói lạnh nhạt , lãnh đạm cực độ . Cho anh cơ hội vậy ba cô có sống lại được không ? Tha thứ cho anh vậy mọi chuyện có thể như xưa được không ? .
" Nếu có thể quay về quá khứ , thứ tôi lựa chọn chính là đem ký ức và bao gồm cả anh không chần chừ mà xóa bỏ tất cả . "
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bổn cung đã rất siêng rồi đó :