Rất nhanh, Lạc Thần Hi liền phát hiện, thần kinh của hắn không thác loạn đến nỗi ban ngày mà cũng có thể nằm mộng được.
Vật nam tính bị khoang miệng mềm mại bao vây, chỉ qua vài giây, ngay lập tức liền ngẩng đầu lên, phát ra vài tia dục khí trong miệng đối phương.
Dường như không ngờ nó có thể trở nên to lớn như thế, sắc mặt Ninh Duy Văn thoáng chốc đã cứng đờ, nhíu mày, trúc trắc vận dụng đầu lưỡi, gắng gượng liếm lên khối nam tính kia.
Thần sắc của y vẫn lạnh nhạt âm lãnh, cố gắng giả vờ như vô sự, nhưng thật ra trái tim của y đã sớm chấn động đến mức cuồng loạn, huyệt thái dương căng thẳng đập thình thịch, cả đại não đều vang lên tiếng ong ong......
Y nghĩ mình nhất định là điên rồi,mới bị nam nhân nói mấy câu trêu chọc, mà đã dám làm ra loại hành động kinh thế hãi tục như vầy.
Nhưng y thật sự không thể chịu đựng được khi nhìn thấy hắn cùng Chu Nghiên Tình ở cùng một chỗ, tuy chỉ là một hình ảnh thân mật thoáng qua, nhưng cũng đủ để cho mạch máu toàn thân của y ngưng kết lại.
Không thể tin Chu Nghiên Tình lại có thể quen nam nhân khác, nàng rõ ràng vẫn còn yêu Tưởng Tư Quân, từ nhỏ đến lớn, trong mắt nàng đều chỉ có một mình người kia, cuối cùng bọn họ còn cưới nhau nữa.
Hai người đó, trong mắt y chính là một đôi tình nhân hoàn mỹ nhất trên đời, là đôi phu thê khiến kẻ khác vô cùng hâm mộ, bọn họ yêu nhau say đắm, về điểm này thì y chưa bao giờ dám hoài nghi.
Có lẽ một ngày nào đó, nàng cũng sẽ lựa chọn một nam nhân khác, nhưng ở sâu trong nội tâm, y tin tưởng rằng, địa vị của Tưởng Tư Quân ở trong lòng Chu Nghiên Tình vẫn không thể xóa nhòa được. Vị trí này, không nên để cho nam nhân khác tham gia vào, đã vậy, nam nhân này còn là một tên ngưu lang lăng nhăng.
Chỉ cần có thể ngăn cản được chuyện này, vô luận muốn y làm cái gì, y cũng cam tâm tình nguyện.
Mang theo tâm tình phức tạp, Ninh Duy Văn vẫn cố gắng chịu đựng, chậm rãi chuyển động đầu lưỡi, cao thấp duyện liếm dị vật trong miệng.
“Nhẹ một chút...... Ai cha...... Đau quá...... Không cần dùng răng, ngươi muốn ta tuyệt tử tuyệt tôn sao?”
Tuy rằng đối phương giống như bị quỷ ảm, hoàn toàn thay đổi thành người khác, nhiệt tình phục vụ hắn, nhưng kỹ thuật của y thực sự quá dở, vài chiếc răng ngạnh ngạnh cứ đụng vào khối dục vọng của hắn, hại hắn thiếu chút nữa đã héo rút, Lạc Thần Hi cắn răng nhịn đau, kiên nhẫn chỉ dẫn cho y.
“Đây chính là nơi yếu ớt nhất của nam nhân, ngươi phải chậm rãi chuyển động đầu lưỡi, giống như ăn kẹo ấy...... Đúng...... Cứ như như vậy...... Tốt lắm......”
Lạc Thần Hi dùng tay đè lên đầu của y, năm ngón tay hãm sâu,thâm nhập vào mái tóc, người này ban nãy vừa đè hắn ra để tắm, nên trên người của y cũng dính không ít nước, mái tóc thật ẩm ướt, tạo nên một cảm giác yếu ớt ….
“Dùng đầu lưỡi trượt lên xuống...... Đúng...... Rất tuyệt......”
Lạc Thần Hi phát ra hơi thở dài thỏa mãn, đột nhiên, đối phương miễn cưỡng hút mạnh một cái, ngón tay hắn liền buộc chặt đầu y lại: “Chờ một chút, không cần hút lẹ như vậy, ngươi muốn hại ta bắn ra lúc này sao?”
Hắn luôn luôn kiêu ngạo đối với thực lực lâu bền của mình, nhưng không biết vì sao, kỹ thuật của đối phương trúc trắc như vậy, so với các thục nữ nóng bỏng xinh đẹp, càng làm cho hắn có cảm giác không thể khống chế được.
Không ngờ cái tên có nét mặt âm trầm này lại có thể trở nên mê người như thế.
Hai hàng lông mày của y nhíu chặt lại, khuôn mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng, biểu tình cứng ngắc, lộ ra hơi thở kháng cự mãnh liệt, cùng với động tác *** đãng hiện tại hoàn toàn tương phản, hơn nữa đôi môi hơi mỏng lại đang hàm chứa thứ dục vọng của nam nhân.
Bên dưới ánh sáng màu vàng thản nhiên,đôi môi không ngừng khép mở, phun ra nuốt vào tính khí sôi sục, cảm giác áp lực và phóng đãng dung hợp cùng một chỗ, làm cho người ta mặt đỏ tim đập, hình thành một hình ảnh tình sắc đầy mâu thuẫn mà kỳ dị, đánh sâu vào trong thị giác.
Lạc Thần Hi nhất thời toàn thân nóng lên, hạ thân càng lúc càng trướng to......
Dùng miệng khẩu giao cả nửa ngày, đại khái là có chút mệt mỏi, khớp hàm đau nhức, Ninh Duy Văn không khỏi hơi nâng khóe mắt lên một chút, khi vừa nhìn thấy biểu tình của đối phương, trái tim đột nhiên có cảm giác thật kinh hoàng.
Chỉ thấy Lạc Thần Hi khép hờ hai mắt, ***g ngực phập phồng, hơi thở ồ ồ, khuôn mặt tuấn mỹ phi phàm nổi lên một mạt túy hồng như say rượu, biểu tình thoải mái đến mức tận cùng, bình thường hắn luôn lười biếng, tạo nên thần thái vô cùng thành thạo, nhưng giờ phút này đã bị vẻ khêu gợi yếu ớt thay thế......
“Ân...... Rất tuyệt......”
Hơi thở dài, nam nhân khép hờ con ngươi, cùng y tầm mắt giao triền, đưa lên một ý cười tán thưởng.
Vẻ tươi cười ôn nhu cùng hấp dẫn này,trong nháy mắt khiến cho nội tâm của Ninh Duy Văn cảm thấy thật mềm mại, lúc y cảm giác được mình vừa thất thần, lập tức hạ mí mắt, tránh đi tầm mắt của nam nhân.
‘Giống đực’ trong miệng đang không ngừng run lên, truyền đến vị xạ hương nồng đậm, sau trận ma sát, rất nhanh trong khóe miệng của y chậm rãi tràn ra một dòng dịch thể trong suốt......
Ninh Duy Văn không dám nghĩ đến bộ dạng hiện tại của mình, nhưng y biết rõ, có lẽ đó là hình ảnh hết sức khó coi.
Trong cơ thể y, dường như còn tồn tại một linh hồn hoàn toàn xa lạ.
Chẳng biết xấu hổ mà liếm lên phân thân của nam nhân, y có cảm giác,con người như vậy tuyệt đối không phải là mình, y luôn biết cách để ngăn chặn ham muốn của bản thân, thâm tâm vô cùng trong sáng.
Trái tim đập bịch bịch, đại não tựa hồ đang bị lửa thiêu đốt, vừa kinh vừa sợ, nhưng y lại không có biện pháp đình chỉ động tác,cứ giống như một người bị ma ám.
Thế giới *** tối đen, ở phía trước vỡ ra một cái động khẩu, y chỉ là thân bất do kỷ, không ngừng sa đọa tiến vào hố sâu không đáy, càng lúc càng sa đọa......
“Ngươi bây giờ, nhìn qua hoàn toàn không giống với con người bạo lực thường ngày......” Lạc Thần Hi nhẹ nhàng vuốt đầu của y: “Bất quá, ta thích bộ dáng hiện tại của ngươi hơn.”
Nhận thấy từ miệng nam nhân phát ra hơi thở ***, Ninh Duy Văn không khỏi sợ run cả người.
“Đủ rồi!”
Nếu cứ như vậy, y sẽ bạo phát mất.
Lạc Thần Hi đẩy ra đầu của Ninh Duy Văn ra, kéo y đứng lên,dùng tay mở vòi sen, không quên đổi sang chế độ nước ấm,một làn hơi nước thản nhiên từ từ tràn ra, lan tỏa khắp gian phòng.
Trang phục trên người bọn họ vừa ẩm thấp lại vừa lạnh, quần áo ướt đẫm dính sát vào cơ thể, khó chịu cực kỳ.
Sau khi thuần thục hạ hết quần áo của mình xuống, Lạc Thần Hi cũng cởi luôn quần áo của đối phương, Ninh Duy Văn vẫn cứng ngắc thân thể, không rên lên một tiếng, để tùy ý cho hắn bài bố.
Lông mi thật dài run nhẹ lên, che khuất vẻ mặt của y,thật trầm mặc khó dò.
“Tốt rồi, chúng ta cùng nhau tắm đi.”
Dùng tay đo nhiệt độ của nước, Lạc Thần Hi kéo y,cùng nhau tiến vào bên dưới vòi sen.
Không gian nhỏ hẹp, lại chất chứa đến hai đại nam nhân, bọn họ chỉ còn cách đứng dính sát vào nhau.
Ninh Duy Văn vô thố đứng dưới vòi sen, hai tay đặt trên cửa thủy tinh, lưng trần trụi kề sát với ***g ngực ấm áp của đối phương, cảm thụ được ngực của người kia hơi hơi phập phồng......
Dòng nước ở bên tai tạo nên âm thanh tác hưởng hoa hoa, thập phần chảy xiết,tạp âm tràn ngập trong suy nghĩ của y......
Chiều cao của y so với Lạc Thần Hi thì thấp hơn một chút, mông cũng vừa tầm đụng vào một cây vừa cứng vừa nóng gì đó, loại tiếp xúc trắng trợn này, làm cho trái tim của y lại nảy lên một trận kinh hoàng.
Không cần quay đầu lại xem thì cũng biết, đây đúng là ‘hung khí’ vừa rồi đã tàn sát bừa bãi trong miệng y, không hổ là tên đứng đầu bảng ngưu lang, vô luận hình dạng hay là độ cứng, đều xứng đáng để cho người khác không thể bỏ qua sự tồn tại của nó.
“Da của ngươi thật là trắng a.”
Lạc Thần Hi mở hay tay ra, từ sau lưng ôm lấy cả người của Ninh Duy Văn, giống như một đôi cánh chim ấm áp, bao trùm lên trên thân hình lạnh giá của y.
Đôi tay to nhẹ nhàng dao động trước ngực, đồng thời cúi đầu, một chút lại một chút, dùng miệng tinh tế mút lấy da thịt trên đầu vai của đối phương.
Hương vị thân thể của y, cũng cho hắn cảm giác tương tự với nụ hôn đầu tiên, thật thản nhiên,thật trúc trắc, tản ra vị cỏ dại sau cơn mưa.
Cảm giác thật tươi mát.
Hắn thích y trong tình trạng này, toàn thân trần trụi, không hề phòng bị,bên dưới ánh sáng nhu hòa cùng dòng nước ấm, da thịt gần như trong suốt, lóe lên sự sáng bóng tinh khiết, tựa như một thiếu niên hồn nhiên không rành thế sự.
“Uy, ngươi muốn làm gì?”
Ninh Duy Văn có điểm luống cuống, ngón tay của Lạc Thần Hi đã một phen cầm lấy phân thân của y, phần eo cũng thập phần chấn động, vật mềm mềm nam nhân đang nắm trong tay, cũng nhanh chóng bành trướng biến hình, khiến cho y cảm thấy mình giống như một trò hề khó coi.
“Làm gì à?”
Lạc Thần Hi nhẹ nhàng nở nụ cười: “Vừa rồi ngươi đã cố sức làm đến như vậy, hiện tại ta chỉ muốn cho ngươi thưởng một chút mà thôi.”
Dứt lời, hắn cầm lấy một lọ sữa tắm, xịt một ít lên lòng bàn tay, sau đó chà lên bả vai của y, rồi lướt qua ***g ngực rắn chắc, tiếp theo là đến cái bụng bằng phẳng, phía dưới bụng dĩ nhiên là dục vọng nam tính đang hơi hơi ngẩng đầu của y,ở nơi đó,hắn bắt đầu ngang tàng hủy diệt......
“A......”
Sữa tắm thản nhiên phát ra hương thơm nhè nhẹ,tản mác trong không gian...
Tiếng rên rỉ trầm thấp như ẩn như hiện, vang lên theo âm thanh rì rì của nước.
Ninh Duy Văn gắt gao nhắm hai mắt lại, nắm chặt lấy cổ tay của nam nhân,nhưng lại không có ý cự tuyệt, tựa như đang đong đưa theo nhịp điệu của hắn.
Nơi yếu ớt nhất trên cơ thể của y hoàn toàn bị đôi tay to lớn,ấm áp của nam nhân bao lấy, âu yếm, vuốt từ đỉnh cho đến ngọn,dùng lực đạo không nặng không nhẹ mà chà xát ấn nhu......
Khoái cảm giống như đợt thủy triều, cứ ba ba nảy lên, xuyên suốt khắp toàn thân của y, đây là loại cảm giác mà y chưa bao giờ nếm qua, làm cho Ninh Duy Văn tâm hoảng ý loạn,biểu tình sắc bén thường ngày đã sớm bị biến thành nỗi sợ hãi vô cớ.
“Đừng sợ,đây là lần đầu tiên nơi này bị người khác sờ đến sao? Cảm giác thế nào, so với chính mình dùng tay thì tốt hơn nhiều lắm ha.”
Lạc Thần Hi ghé vào lỗ tai y nhẹ nhàng nói nhỏ.
Nhiệt khí từng đợt phun vào bên trong tai, không biết vì sao,cảm thấy xương cốt bỗng nhũn ra, Ninh Duy Văn vội vàng lấy tay ấn vào cửa thủy tinh, như vậy mới không bị ngã xuống đất.
“Thoải mái không?”
Lạc Thần Hi nhẹ nhàng mút lên cái cổ thon dài của y, một bàn tay thì cao thấp lộng phân thân của đối phương, tay kia thì vuốt ve trên ***g ngực, dùng đầu ngón tay chậm rãi khiêu khích nhũ tiêm nho nhỏ của nam nhân, mỗi lần gảy một cái, liền cảm nhận được thân hình của y hơi run rẩy......
Hai tay của đối phương gắt gao đặt trên cửa, đã nắm chặt thành quyền, nhưng mặc kệ muốn kháng cự như thế nào, chung quy y vẫn không thể chống lại sự hấp dẫn của ***.
Không ai có thể thoát được thủ đoạn tán tỉnh của hắn, hắn đã sớm bày ra thiên la địa võng, chỉ cần hưởng qua một lần, sẽ thực tủy biết vị, muốn ngừng mà không được.
Một nụ cười xấu xa lóe lên, ẩn hiện trên khóe môi của Lạc Thần Hi.
Động tác của hắn không kiêng nể gì,càng lúc càng nhanh hơn, bàn tay to lớn chạy dọc toàn thân Ninh Duy Văn, cảm thụ được làn da rắn chắc mà co dãn bên dưới bàn tay của mình.
Đừng nhìn thấy cơ thể y gầy teo mà nhầm, thực ra rất rắn chắc, đại khái là do đã rèn luyện nhu đạo,nên tràn ngập lực lượng nam tính, so với những nữ nhân mà hắn đã từng ôm qua thì cứng cỏi hơn nhiều, nhưng cũng thật mê người.
Xúc cảm vui vẻ, làm cho Lạc Thần Hi nghiện sờ , hắn xuất ra tất cả các thế võ, không ngừng khiêu khích thân hình ngây ngô của nam tử trong lòng,, muốn nhìn thấy bộ dáng lúc y không thể khống chế được, muốn cho y toát ra nhiều biểu tình mê loạn hơn nữa, muốn cho y lộ ra thái độ xấu hổ mà chưa người nào được nhìn thấy…..
Tuy rằng cảm thấy mình làm như vậy thì có điểm hơi xấu, giống như sắc lang đang đùa giỡn ” Con gái nhà lành”, nhưng không biết vì sao, hắn rất thích khi dễ y.
“Ngươi...... Ngươi đủ chưa vậy? Muốn làm gì thì làm đi, không cần phải bày ra nhiều trò đa dạng như vậy đâu!”
Ninh Duy Văn rốt cục nhịn không được phát ra lời kháng nghị, thanh âm đã có một tia run rẩy.
Lý trí nói cho y biết, muốn được an toàn,thì tốt nhất nên chạy thoát khỏi tên nam nhân này, nhưng thân thể lại hoàn toàn phản bội lý trí của y, hoàn toàn thần phục bên dưới ngón tay ma thuật của hắn,không ngừng sa vào lực hấp dẫn của khoái cảm.
Lạc Thần Hi cười khẽ ra tiếng: “Mới như vậy mà ngươi đã nhịn không được? Đây chỉ là khai vị thôi. Cũng tốt, cho ngươi ra trước một lần, ta sợ ngươi rất mẫn cảm, đến lúc làm thật thì lại bắn quá sớm, vậy không nên......”
“Nói đủ chưa, câm miệng cho ta!” Ninh Duy Văn gầm nhẹ nói.
Tên nam nhân này đến tột cùng có biết hổ thẹn không vậy?
Bất quá y lập tức ý thức được, hỏi một tên ngưu lang có biết hổ thẹn hay không, căn bản là làm điều thừa, đáp án đương nhiên đã quá rõ ràng.
“Buông......”