"Đến rồi!" Cố Hạo Khương vừa cởi dây an toàn cho cô vừa nói.
Vân Nghê ngơ ngác nhìn vào ngôi biệt thự siêu to mà có chút rối mù, đây là tiệm váy cưới sao? To quá đi! Biệt thự của Vân Gia cũng to nhưng so với nơi này thì thật kém xa, lại thêm lối thiết kế vô cùng sang trọng bắt mắt, thật làm cô muốn chụp lại vài bức!
Thấy vợ yêu ngơ ngác nhìn cơ ngơi của mình, Cố Hạo Khương lại muốn trêu trọc rồi, nhưng mà hắn muốn là việc khác cơ.
"Đi thôi vợ nhỏ!"
"Ai là vợ anh? Mà đây là đâu vậy?"
"Nhà của hai chúng ta!"
Vân Nghê há hốc mồm, nhà của hắn? Cô còn tưởng là cung điện hoàng gia hay đại sứ quán gì đó nữa chứ! Mà sao hắn đáng ghét quá vậy? Chưa cưới mà vợ gì chứ?
Vân Nghê chưa biết, bất ngờ còn ở phía sau...
---------------------
"Đừng nói đây đều là váy cưới của tôi nha!"
"Đương nhiên đều là của em rồi!"
Vân Nghê nghe hắn nói mà đứng không vững, cũng may Cố Hạo Khương luôn ở kế bên mà ôm eo cô, nếu không thì cô thật sự ngã mất!
Căn phòng cực lớn hiện tại chỉ thấy một màu trắng xóa do chỉ toàn váy cưới là váy cưới! Vân Gia tuy giàu thật, nhưng cô chưa bao giờ nghĩ có ngày mình lại được ở trong căn phòng toàn váy cưới đẹp như mơ thế này! Sao giống trong phim quá vậy?
Thế là từ bất ngờ, Vân Nghê chuyển sang vui thích, đôi chân bắt đầu di chuyển đến gần hơn, bàn tay không kìm được mà đưa lên chạm thử. Lại vui vẻ mà cười rạng rỡ với Cố Hạo Khương.
Hắn thấy thế thì hài lòng không thôi! Quyết định đưa cô xem hết mấy bộ sưu tập này đúng là sáng suốt mà!
Toàn bộ chỗ này đều là những nhà thiết kế hàng đầu thế giới đặc biệt may riêng theo số đo của cô. Từ dạng váy xòe, đuôi cá, hay những bộ váy cổ điển được cách tân sang trọng đều có cả! Vốn chỉ định bảo mỗi người may ra một bộ váy tâm đắc nhất, nhưng nghĩ lại vẫn là bảo họ thiết kế càng nhiều càng tốt, như thế Vân Nghê của hắn mới tha hồ lựa chọn.
Nhưng mà tha hồ lựa thì có đấy, còn chọn thì cô vẫn chưa chọn được bộ nào hết! Cái nào cũng đẹp hết á, đột nhiên cảm thấy muốn mỗi ngày đều là ngày cưới để cô có thể diện hết chúng! Con gái mà, cô thật sự rất thích cái đẹp.
"Cố Hạo Khương... Cái nào cũng đẹp hết! Thật khó chọn mà! Chọn được cái này thì mấy cái kia sẽ không được mặc!"
Cô thở dài mà giương mắt ra nhìn cái người kia. Ai dè lại tạo cơ hội cho hắn bẹo má vài cái:
"Tất cả đều là của em! Dù chọn được bộ ưng ý nhất thì chỗ còn lại vẫn là của em! Ngày nào thích thì mặc cho anh xem!"
Ra tất cả đều là của cô sao? Nhưng nhiều như thế, lãng phí a~
"Không cần đâu! Vài bộ được rồi! Còn lại đem làm từ thiện cũng tốt!"