• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô đang gõ bài, bỗng nghe thấy Trác Yến Thừa gọi.

"Tinh Tinh!"

Anh sao lại lắm chuyện như vậy?

Cô đi ra, đứng bên ngoài phòng tắm kêu một tiếng: "Làm sao?"

Trác Yến Thừa: "Không có khăn tắm."

"...."

Cô vào nhà tắm trong phòng ngủ lấy một chiếc khăn mới tinh đem đến ngoài cửa nhà tắm: "Cầm lấy."

Cửa nhà tắm mở ra, một cách tay ướt dầm dề thò ra, huơ huơ nắm lấy một hồi, khiến cánh tay cô bị làm cho nóng lên.

Cô đem khăn tắm nhét vào tay anh, trở về phòng.

Lại qua một lúc, tiếng gõ cửa vang lên.

Cô đỡ trán, chuẩn bị đi ra nói rõ với anh rằng cô không muốn đến nhà anh ăn nữa, anh cũng đừng đến nhà cô tắm nhờ.

Hàng xóm gì mà cần tương thân tương ái, cô không cần.

Kết quả cửa vừa mở...hô...bức tranh mỹ nam vừa bước ra khỏi bồn tắm có phải quá đẹp rồi không!

Thân hình Trác Yến Thừa đẹp như vậy sao?

Cơ ngực, cơ bụng, đường nhân ngư....có đủ hết.

Cô nhịn không được nuốt nước bọt.

Càng muốn mạng chính là, tên yêu nghiệt này lại lộ ra nụ cười tà tứ: "Thật sự không muốn ăn?"

"!!!"

Cái tên này thật sự....

"Trác Yến Thừa, muốn giở trò lưu manh thì cút ra ngoài mà làm."

Trác Yến Thừa biểu tình vô tội, cùng với bộ mặt yêu nghiệt kia của anh một chút cũng không ăn khớp: "Ăn khuya sao lại thành giở trò lưu manh rồi?"

"...."

Được rồi, là cô nghĩ nhiều rồi, cô nghĩ rằng anh nói ăn là ăn.....anh ta.

"Tôi không ăn, không đói."

Cô chỉ là có hơi khát, đầu lưỡi đều khô hết rồi.

Cô đi vòng qua anh đi ra ngoài rót cốc nước.

Trác Yến Thừa đi theo sau: "Công việc này của em còn cần phải tăng ca? Sao vẫn chưa đi ngủ?"

"Liên quan gì đến anh? Tắm xong rồi thì mời anh đi nhanh."

Giọng cô vô cùng lạnh lùng, ý tứ muốn người rời đi vô cùng rõ ràng.

Tên mặt dày Trác Yến Thừa này, vậy mà còn dám tiến sát lại, dùng thanh âm đầy mê hoặc hỏi cô: "Thực sự cứ để anh đi như vậy à? Em cam tâm sao?"

Cô mạnh mẽ quay đầu, ánh mắt phẫn nộ rơi trên người anh.

Trác Yến Thừa lập tức vươn vai: "Anh đi đây, lập tức đi."

Anh nói xong liền đi ra ngoài, chỉ là trên eo vẫn đang quấn khăn tắm.

Tên đàn ông thối không biết xấu hổ này!

Cô lại uống một cốc nước lớn, trở về tiếp tục viết bài......

Còn viết được cái gì nữa?

Anh đã khuấy đảo tim cô như vậy rồi, cô còn làm việc thế nào nữa?

Cô bây giờ chỉ cần nhắm mắt thì trước mắt liền xuất hiện thân hình gợi cảm của Trác Yến Thừa.

Mấy người thử nói xem, cái khăn tắm kia sao nó lại không rơi xuống chứ?

Aaaaaa.........

Ninh Tinh, mày là cái đồ lưu manh!

.......

Trác Yến Thừa có lẽ biết Lý Nhiễm đi rồi nên những ngày sau đó lại càng càn rỡ.

Sáng sớm hôm sau, anh ta lấy cớ quần áo vẫn chưa lấy về, lúc vào phòng lấy quần áo thì đem bữa sáng đã chuẩn bị đặt trên bàn trà nhà cô.

Buổi tối trở về lại đưa cơm cho cô, cô nói không ăn, anh cứ nói vứt đi thì lãng phí, càng có lỗi với Viên gia gia*.

(*Tên thật là Viên Long Bình, quê ở Đức An, tỉnh Giang Tây, là chuyên gia lai tạo giống lúa lai Trung Quốc, viện sĩ Học viện Kỹ thuật Trung Quốc và viện sĩ nước ngoài của Viện Hàn lâm Khoa học Hoa Kỳ, ông nghiên cứu về các giống lúa lai từ những năm 1960 đến những năm 1970, làm tăng sản lượng ngũ cốc ở Trung Quốc đại lục và trên thế giới, và được mệnh danh là "cha đẻ của lúa lai".)

Còn cái bình nóng lạnh nhà anh, ba ngày thì hai ngày hỏng, lại cứ đến nhà cô tắm nhờ.

Một tổng tài lão đại như anh, nói không có tiền đổi một cái bình nóng lạnh mới cô còn lâu mới tin.

Cô biết, Trác Yến Thừa chính là đang giở trò vô lại, đây ngược lại rất phù hợp với tính cách của anh.

Còn có.....

Anh chắc không phải muốn dùng nhan sắc dụ cô đấy chứ?

Anh có dùng sắc dụ hay không cô không biết, dù sao cô cũng đã bị mê hoặc rồi. Đêm nào cũng xuất hiện mộng xuân, tức chết cô rồi!

Cô rốt cuộc cũng đem kịch bản viết đến sau khi nam chính xuất ngoại. Cô đưa cho giám đốc xem, anh vô cùng hài lòng với câu chuyện này, nhưng mà....

"Cái đó, Tinh Tinh à, cô xem.....hay là cốt truyện này để người khác quay đi."

Sự thất vọng cực đại bỗng bao trùm lấy cô.

"Tại sao? Giám đốc, anh không phải đã nói hình tượng của tôi phù hợp sao?"

Thẩm Hạ Dương nhìn có vẻ khó xử: "Thực ra....nhưng mà....chỗ này của cô,cảnh thân mật có chút...."

Cái này có vấn đề gì sao?

"Giám đốc, anh cứ nói thẳng, có phải người diễn nam chính không muốn quay cảnh thân mật với tôi không?"

Thẩm Hạ Dương: "...."

Anh ta không nói cô lại càng gấp gáp.

"Giám đốc?"

Thẩm Hạ Dương ho nhẹ một tiếng: "Hay là....cô đem mấy cảnh thân mật...xóa đi?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK