Lý Nhiễm cũng biết chuyện cô từng yêu thầm Trác Yến Thừa. Ban đầu việc cô tỏ tình với Trác Yến Thừa cũng là vì cô nàng cổ vũ.
"Cho nên, cậu còn thích anh ta không?"
Qua nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên Lý Nhiễm hỏi cô vấn đề này.
Cô nhẹ cười: "Mình cũng không nói rõ được."
Lý Nhiễm cau mày lại: "Cậu đang trách anh ta năm đó không nói một lời liền đi mất à?"
Cô lắc đầu.
Cũng không phải là trách, chỉ là đã nhìn rõ được mà thôi.
Nếu đã như vậy, cô còn vướng mắc điều gì chứ?
Thực ra....cô đã buông bỏ rồi.
.......
Sang ngày thứ hai cô chính thức đi làm.
Lãnh đạo các cô là tổng giám đốc công ty, còn ông chủ lớn bên trên thì vô cùng thần bí, nghe nói chưa ai từng gặp qua vị này.
Tổng giám đốc tên là Thẩm Hạ Dương, chỉ lớn hơn cô vài tuổi, vô cùng đẹp trai. Ngoại trừ quản lý công ty, anh ấy còn là idol mạng, có hạng mục quay CP cố định riêng.
Cô vừa tới đã bị anh gọi vào phòng làm việc: "Biên kịch lúc trước phụ trách cho tôi đã từ chức rồi, tôi hy vọng cô có thể lập tức đảm nhận."
Cô gật gật đầu: "Vâng, thưa giám đốc."
Thẩm Hạ Dương cười cười: "Gọi tôi anh Dương là được rồi, bọn họ đều gọi như vậy cả. Đã hiểu rõ về công ty rồi chứ? Hôm qua đã đưa cô đi làm quen rồi, vậy cô còn có nhu cầu gì không? Thử nói tôi nghe xem."
Cô nghĩ nghĩ: "Anh Dương, nếu tôi thông qua thời gian thực tập này, liệu công ty có cung cấp cho tôi kí túc xá không?"
Thẩm Hạ Dương chỉ hơi dừng lại rồi lập tức đáp ứng: "Tất nhiên, bây giờ cũng có thể cho cô ở kí túc xá luôn."
Cô không khỏi bất ngờ, đãi ngộ của công ty này quả thực quá tốt, có chết cô cũng phải bám vào chỗ này.
Lúc công ty sắp xếp kí túc xá, cô đã quyết định rồi, kiếp sau cô nhất định sẽ đi tìm công ty này, tiếp tục bán sức lao động của mình.
Chỗ này...là nơi một người mới như cô có thể sống sao?
Ở 'vùng đất hoàng kim' không nói, còn là căn hộ lớn hơn 300 mét vuông. Hơn nữa....không có bạn ghép phòng!
Cô hoàn toàn ngốc luôn rồi, ngỡ ngàng nhìn Thẩm Hạ Dương - người đã dẫn cô đến: "Đây....thật sự là kí túc xá sao?"
Thẩm Hạ Dương nhẹ cười: "Ừ, cô trước tiên cứ ở đây. Đây vốn là kí túc xá của tôi, nhưng tôi bây giờ đã mua nhà rồi, nên chỗ này giờ thành phòng trống."
Cô thực vô cùng cảm kích: "Cảm ơn giám đốc, vậy tôi....tôi mời anh ăn cơm nhé."
"Để hôm khác đi, hôm nay tôi có việc rồi, tôi đi trước đây." Thẩm Hạ Dương xua tay về phía cô, sau đó rời đi.
Cô tiễn anh tới thang máy, đến khi cửa thang máy đóng lại trên mặt mặt cô vẫn niềm nở tươi cười.
Lúc này cửa thang máy bên cạnh mở ra. Trong tầm nhìn của cô bỗng xuất hiện một thân ảnh cao lớn, nhìn tiếp, khuôn mặt kia cũng thuộc dạng anh tuấn tiêu sái, lại vừa phong lưu tà tứ, trông rất giống.....Trác Yến Thừa.