Tại sao chàng lại thắp một đôi long phụng hỉ chúc trong đêm thị tẩm Lương tần? Bởi vì năm đó Giang Uyển Nhất gả vào Đông cung với thân phận trắc phi, Lý Dực đã từng nói với nàng ta, chàng nợ nàng ta một hôn lễ.
Đôi nến này Giang Uyển Nhất đến c.h.ế.t cũng không được thắp, bây giờ lại được ban cho Lương đáp ứng.
Lý Dực nhìn Lương đáp ứng, ta nghĩ bản thân chàng cũng chưa từng tìm hiểu kỹ, sự sủng ái vô cớ của chàng đối với nữ nhân này rốt cuộc đến từ đâu.
Nhưng cũng tốt, chàng không nhìn thấu, hoặc là tự lừa dối mình cũng không sao, dù sao hai người dung mạo không hề giống nhau, chỉ cần chàng không nghĩ đến Giang Uyển Nhất, thì ai lại nhắc nhở chàng chứ? Chàng chỉ cần sủng ái Lương tần là được rồi.
Như vậy cũng không uổng công ta hao tâm tổn sức đưa Lương tần đến bên cạnh chàng.
8
Trân đáp ứng sảy thai rồi.
Mang thai sáu tháng, đứa bé đã thành hình, là một bé trai.
Nghe nói là ở Ngự hoa viên xảy ra tranh chấp với Lương tần, sau đó không biết thế nào, nàng ta và Lương tần cùng trượt chân ngã xuống Thái Yến trì. Tuy được cứu lên kịp thời, nhưng Trân đáp ứng có lẽ là bị kinh hãi, rồi động thai sảy thai.
Ngay khi tin nàng ta gặp chuyện truyền đến, ta đã dẫn người đến đó.
Lý Dực còn chưa đến, Lương tần đã quỳ gối trước cửa điện, cả người ướt sũng. Ta không nhìn nàng ta, chỉ vịn tay Xuân Lan đi thẳng vào trong.
Trân đáp ứng khóc lóc thảm thiết, cầu xin ta làm chủ cho nàng ta, muốn tru di cửu tộc Lương tần. Khóc một hồi, nàng ta liền ngất đi.
Nguyên phi và các phi tần nghe tin cũng đã đến. Thục phi không có mặt. Nguyên phi vừa nhìn thấy ta liền nghênh đón, sắc mặt trắng bệch hành lễ cáo tội: "Hoàng hậu nương nương, người giao phó việc trong cung cho thần thiếp tạm thời quản lý, xảy ra chuyện này, là thần thiếp phụ lòng tin tưởng của người."
Anan
Ta bảo nàng ta đứng dậy, hỏi rõ đầu đuôi câu chuyện.
Cung nữ của Lương tần và Trân đáp ứng đều khăng khăng nói mình đúng, nhưng tóm lại là hai người gặp nhau ở Ngự hoa viên, xảy ra tranh chấp. Người của Lương tần nói Trân đáp ứng ra tay trước, người của Trân đáp ứng nói Lương tần ra tay trước. Tóm lại là cả hai cùng rơi xuống hồ.
Ta trầm mặt lắng nghe, Nguyên phi nghe xong liền nói với ta: "Hoàng hậu nương nương, sự việc rõ ràng như ban ngày, hai người trước mặt mọi người ở Ngự hoa viên tranh chấp, Lương tần muốn chối cãi cũng không được. Trước khi người đến, thần thiếp đã phái người bẩm báo với Hoàng thượng, đoán chừng Hoàng thượng lát nữa sẽ đến. Chỉ là Lương tần... không biết nên xử trí Lương tần thế nào."
Ta ho khan hai tiếng, vẻ mặt mệt mỏi, ngẩng đầu nhìn Nguyên phi. Nàng ta xưa nay trầm ổn, nhưng lần này lại có chút nóng vội. Ta thản nhiên nói: "Đừng vội định tội cho nàng ta. Ven hồ Thái Yến trì vốn dĩ nông, lại toàn là bùn mềm. Trước đó, thái y bắt mạch cho Trân đáp ứng đều nói nàng ta thân thể khỏe mạnh. Hai người bọn họ ngã xuống, trên người ngay cả một vết xước xát cũng không có, sao có thể sảy thai được."
Ta lại ho khan hai tiếng, rồi mới nói: "Cho thái y đến hồi bẩm."
Lúc thái y đến hồi bẩm thì Lý Dực cũng vừa đến. Hắn sải bước đi vào, trên mặt lại không hề biểu lộ cảm xúc gì. Hắn chính là như vậy, càng lúc xảy ra chuyện, hắn càng không để lộ ra ngoài, tâm tư khó dò. Ngay cả thái giám tổng quản bên cạnh hắn từ nhỏ hầu hạ đôi khi cũng phải đoán ý hắn.
Ta đứng dậy hành lễ với hắn, rồi mới nhìn về phía thái y, nói: "Vừa hay Hoàng thượng cũng đã đến, ngươi hãy lặp lại những gì vừa nói một lần nữa."
Lý Dực ngồi xuống, thái y trên trán đầy mồ hôi, quỳ rạp xuống đất, nhỏ giọng nói: "Hồi bẩm Thánh thượng, thân thể Trân đáp ứng vốn khỏe mạnh, nhưng hôm nay nô tài bắt mạch cho Trân đáp ứng, phát hiện... phát hiện Trân đáp ứng dường như lâu ngày dùng đồ ăn có tính hàn, nên khi vừa hoảng sợ, liền dễ dàng sảy thai."
Lý Dực không có biểu cảm gì, giọng nói bình tĩnh hỏi ngược lại: "Vậy ý ngươi là, cho dù hôm nay nàng ta không cãi nhau với Lương tần rồi ngã xuống hồ, thì đứa bé này cũng không giữ được lâu đúng không?"
Các phi tần trong điện đều kinh ngạc nhìn về phía hắn, sau đó ánh mắt lại lặng lẽ rơi vào người ta.
Có lẽ là kinh hãi, ngay cả lúc này, phản ứng đầu tiên của Lý Dực, vậy mà lại là muốn gỡ tội cho Lương tần.