Mục lục
Ta Cùng Vai Ác Sống Nương Tựa Lẫn Nhau
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một ít người đến xem quần áo bị trận cãi vả khi nãy làm cho hoảng sợ không dám đến, lúc này lại thấy Tô Nguyên Nguyên đáng yêu liền chịu không nổi, cười nể tình qua xem một chút.

Cả Lưu Tiểu Quang thấy cô bé cũng được chữa khỏi một chút, hừ thật mạnh một tiếng: "Nếu không phải bé ở đây, em nhất định hung hăng đánh bọn họ một trận rồi."

Hoắc Cần vỗ vỗ vai hắn.

Chờ quầy hàng không còn khách, Lưu Tiểu Quang liền đem tình huống một lần nữa nói lại cho Hoắc Cần.

Tô Nguyên Nguyên cũng nghe.

Nguyên lai là, lần này Hoắc Cần bận lo chuyện nhà cửa, quản lý chuyện buôn bán ít đi. Hơn nữa Hoắc Cần luôn rất tín nhiệm bọn họ, không gạt họ chuyện gì. Cho nên lưu trình buôn bán như thế nào bọn họ đều biết.

Bọn họ đi theo Hoắc Cần cùng nhau kiếm tiền, hiện giờ cũng đã có vốn buôn bán, hơn nữa cũng biết lưu trình buôn bán, liền suy nghĩ nếu bản thân ra làm riêng thì kiếm được càng nhiều tiền hơn. Cho nên liền tự làm một mình, lại còn kéo người khác làm như mình. Liền ở bên trong chợ làm một quầy hàng như vậy.

"Anh Hoắc, anh thật quá tín nhiệm bọn họ. Sớm biết vậy đã không cho bọn họ biết rồi. Hiện giờ sinh ý của chúng ta không bằng trước đó. Hơn nữa bọn họ còn bán giá thấp hơn chúng ta, hiện giờ mọi người đều mua của bọn họ."

Đây mới là thứ khiến hắn tức giận như vậy. Không chỉ đoạt sinh ý còn cố ý hạ thấp giá hàng.

Tô Nguyên Nguyên cũng rất tức giận, bọn họ muốn làm riêng thì cứ làm đi sao lại có thể tuyệt tình đến như vậy. Cố tình chuyện như vậy lại không trái pháp luật.

Tô Nguyên Nguyên đột nhiên xúc động muốn đánh người.

"Cảnh cáo cảnh cáo, ký chủ có khuynh hướng hắc hóa." 888 đột nhiên lên tiếng cảnh cáo.

Tô Nguyên Nguyên: "..."

Hoắc Cần bên cạnh thấy cô phình mặt ra thì cười nhéo mặt cô: "Bé nhà ta mặt đều tức giận thành như vậy đâu."

Lưu Tiểu Quang trợn trắng mắt: "Anh, lúc này không phải lúc chơi giỡn a, sinh ý này chúng ta sắp hết làm nổi rồi. Nếu không chúng ta cũng giảm giá đi, chúng ta kiếm ít tiền lại một chút cũng được nếu không tiếp tục như vậy có khi sẽ lỗ vốn."

Hoắc Cần nói: "Không có việc gì, ta sớm đã có tính toán. Quay về ta lại nói."

Nghe hắn nói vậy, Tô Nguyên Nguyên cùng Lưu Tiểu Quang đầy chờ mong nhìn hắn.

Buổi chiều dọn quán xong, vài người đến nhà Hoắc Cần thương lượng.

Tô Nguyên Nguyên an tĩnh ngồi trong lòng Hoắc Cần, nghiêm túc nghe bọn họ thương lượng đại sự.

"Buôn bán quần áo, về sau liền sẽ bị người ta học theo. Bọn họ không làm như vậy thì cũng có người khác làm. Công việc này làm không được lâu dài. Ta cũng không chuẩn bị vẫn luôn kinh doanh quần áo."

"Anh Hoắc, việc này đang làm khá tốt sao lại không làm tiếp?" Lưu Tiểu Quang nhưng thật ra cảm thấy bán quần áo khá tốt.

Hoắc Cần nói: "Ta chuẩn bị tiếp một ít công trình để làm. Chúng ta là đàn ông làm cái này tương đối tốt."

"Công trình gì?" Mấy người khác nhìn về phía hắn.

"Chính là tiếp một số công trình chính phủ. Lần trước ta nghe mấy người bên quản lý chợ có nói, bên chợ chúng ta sẽ được xây lại, đến lúc đó muốn nhận người làm cái này.

" Ta chuẩn bị tiếp một bộ phận công trình. Lần này có đội ngũ công trình của chính phủ cũng theo làm, chờ chúng ta quen thuộc là có thể tự làm thành đội công trình của chúng ta. Chờ đến khi có tiền, chúng ta tự mình mua xây nhà bán. "

Mấy người nghe trợn mắt há mồm, cảm thấy lão đại nhà mình tâm tư cũng thật quá lớn.

Từ kinh doanh quần áo sang kinh doanh nhà ở.

" Anh.. Chúng ta sẽ thành công sao? "

" Chỉ cần chúng ta làm tốt, không có chuyện gì là làm không được. "Hoắc Cần tự tin nói.

Kỳ thực lúc xây nhà, hắn đã có một ít ý tưởng về việc này. Sau khi xây nhà hoàn thành, hắn cũng hoàn toàn suy xét xong vấn đề này.

Hiện tại trong thành, nhà ở ngày càng không đủ, ở phương nam đã bắt đầu xây dựng các khu chung cư, về sau huyện thành cùng thành phố khẳng định cũng sẽ xây như vậy.

Đội ngũ công trình chính phủ căn bản là không đủ người, về sau bọn họ là không thiếu việc để làm.

Cu li đương nhiên không thể làm mãi, chờ có kinh nghiệm là có thể tự mình nhận công trình làm.

Hoắc Cần đem tình huống phân tích cho bọn họ nghe, Tô Nguyên Nguyên nghe mắt đều sáng lên.

Mấy người Lưu Tiểu Quang đều dần dần nở nụ cười.

" Được a, mấy nhãi ranh kia đi như vậy lại tốt! "Lưu Tiểu Quang cao hứng vỗ bàn nói.

Tô Nguyên Nguyên nghe một lát, liền có chút mệt. Rời khỏi Hoắc Cần, sau đó bảo hệ thống phát hai tập phim hoạt hình cho cô, cô liền ngủ một giấc.

Chờ Tô Nguyên Nguyên đi rồi, trên mặt Hoắc Cần tươi cười liền biến mất:" Buổi tối nay ra ngoài một chuyến. "

" Anh, để làm gì? "Lưu Tiểu Quang hỏi.

Hoắc Cần nhìn hắn nói:" Ngươi nói thử xem? "

Lưu Tiểu Quang phản ứng lại, sau đó vui cười hớn hở:" Em liền nói, anh Hoắc đâu phải dạng người chịu hại, hai nhãi ranh kia lần này chúng ta nhất định trả về cho chúng một trận. Làm cho bọn họ biết, chúng ta không dễ chọc! "

Tô Nguyên Nguyên ngủ đến nửa đêm liền mơ thấy ác mộng. Mơ thấy anh hai nhà mình mang theo mấy người Lưu Tiểu Quang ở một vùng hoang vu rừng rậm đem hai người chùm bao tải đánh một trận.

Đánh xong thì kéo hai người đó ra khỏi bao, sau đó không màng bọn họ xin tha, chân dẫm tay đánh về phía hai người đó.

Dẫm bọn họ đến máu văng tung tóe.

" Đó là kết cục cho kẻ phản đồ! "Anh hai cô vẻ mặt lạnh lẽo nói với hai người đó. Bộ dạng khác hoàn toàn với ngày thường thiếu niên luôn đối với cô cười ấm áp như gió xuân.

Giấc mộng này dọa Tô Nguyên Nguyên sợ đến tỉnh dậy, trán thấm đẫm mồ hôi.

Phát hiện mình còn ở trong phòng, vừa rồi chỉ là giấc mộng, tâm tình liền thả lỏng:" Ai da má ơi, giấc mộng vừa rồi dọa ta sợ muốn chết. "

" Kia không phải mơ, là bổn hệ thống phát video cho ngươi xem đó. "

Tô Nguyên Nguyên bị hệ thống đột nhiên nói như vậy liền kinh ngạc một chút, sờ sờ trái tim đang đập loạn của mình:" Đừng nói bừa nữa, anh hai ta còn đang ngủ đâu, trước khi ngủ còn chúc ngủ ngon với ta. Sao có thể chạy ra ngoài đánh người đâu? "

Vai ác anh hai của cô hiện giờ thiện lương như vậy, có đôi khi nửa đường gặp người già trong thôn còn vui vẻ lấy xe đạp chở người ta cùng về thôn đâu.

Nhiệt tình vô cùng.

888 phát một cái mỉm cười:" Ngươi tự mình đi xem đi. "

Tô Nguyên Nguyên liền bật đèn rời giường.

Phòng anh hai cô ở ngay bên cạnh, duỗi tay bật đèn trong phòng liền sáng lên. Mở cửa ra, bên ngoài có tối. Cô có chút sợ:" Hệ thống, ta sợ. "

" Có hệ thống ta đây ở, ngươi sợ cái gì? "

" Sợ bóng tối. "

888:".. Ngươi lại không đi, mỗi tối ta đều phát cái video kia cho ngươi xem. "

Tô Nguyên Nguyên sợ liền chạy nhanh đi, sau đó đẩy cửa phòng anh cô. Anh cô nói, buổi tối hắn sẽ không khóa cửa để thuận tiện cho cô có việc qua tìm hắn.

Cửa được mở. Tô Nguyên Nguyên vào phòng liền lén lút đi đến mép giường. Cô cảm thấy mình lén lút như vậy, lát nữa anh cô tỉnh dậy phải viện lý do như thế nào. Kết quả đi đến mép giường, giường đệm của anh cô đều chỉnh tề không ai nằm trên đó.

Tô Nguyên Nguyên kinh ngạc:" 888, anh hai của ta chạy đi đâu rồi? "

" Ngươi nói xem có thể đi nơi nào? "

" Đi ăn trộm sao? "

Tô Nguyên Nguyên trừng mắt:" Chúng ta hiện giờ cũng không có nghèo, là nhà giàu số một thôn Lý Tử đó! Hắn có thể đi ăn trộm nhà ai? "

888 liên tục phát mấy cái xem thường đến.

Nó gào lên:" Đi đánh nhau a, đánh người khác đó hiểu hay không, chính là giống như trong video ngươi xem, ấn người khác xuống đất mà đánh đó! Thuận tiện còn dẫm lên tay họ nữa. "

Tô Nguyên Nguyên chân đều nhũn ra:" Làm sao bây giờ? Ta cũng không cứu người được. Hơn nửa đêm rồi, ta không dám ra ngoài. Lỡ gặp ma rồi sao? "

888 vẫn luôn cảm thấy may mắn khi tìm được ký chủ như vậy, một ký chủ hoàn toàn đủ tư cách trở thành con chồng trước, mà vẫn có thể hoàn mỹ chấp hành nhiệm vụ. Nhưng hiện tại mới phát hiện, nói chuyện với con chồng trước thực khó khăn.

Khó trách trên tổng bộ của nó có nói, ký chủ này chính là ngu xuẩn chết người.

Ngay lúc một người một hệ thống đang khó khăn giao lưu thì dưới lầu có tiếng vang, sau đó có tiếng bước chân lên cầu thang.

Tô Nguyên Nguyên tức khắc nhớ đến mấy bộ phim điện ảnh kinh dị đa phần đều sẽ xuất hiện những tiếng lạ ở phía cầu thang, cô liền run bần bật.

888:"... "

Sau đó cửa được mở ra. Đứng trước cửa là một thân ảnh mơ hồ cao khoảng 1m8.

Tiếp theo đèn được bật sáng lên.

" Bé? "

Nhìn thấy bóng dáng nhỏ xuất hiện, Hoắc Cần cũng giật mình.

Tô Nguyên Nguyên rốt cuộc hết sợ, thấy Hoắc Cần liền tiến đến ôm đùi hắn:" Anh hai, anh đi đâu vậy? Làm em sợ muốn chết. "

Vừa nghe thấy cô ồn ào, Hoắc Cần liền sốt ruột, ngồi xổm xuống nhìn cô:" Làm sao vậy, tối rồi sao lại qua bên đây? "

" Em.. mơ thấy ác mộng. Thật đáng sợ! "Tô Nguyên Nguyên nghiêm túc nói. Sau đó nhìn chằm chằm Hoắc Cần, thấy trên người hắn không có bị thương. Xác định lần này không có đánh nhau mà là đơn phương anh hai cô đánh đối phương.

Hoắc Cần cười vỗ lưng cô:" Được rồi, mơ thôi mà, không cần sợ. Có anh hai ở đây mà, muốn hay không ngủ cùng anh hai? "

Tô Nguyên Nguyên vừa định gật đầu nhưng nhớ đến hình ảnh trong video vừa rồi, cô lập tức lắc đầu. Sau đó mặt nghiêm túc hỏi:" Anh hai, anh sao không hỏi em mơ thấy gì? "

" Em còn nhớ rõ bản thân mơ thấy gì sau? "Hoắc Cần tò mò hỏi. Hắn còn nghĩ đến cô gái nhỏ này còn đang sợ nên khẳng định không muốn nhắc đến.

" Ừm, em mơ thấy anh đánh nhau với người khác, bộ dạng lúc đó thật đáng sợ. "

Hoắc Cần cười ôn nhu nói:" Sao có thể chứ, anh hai không phải đã nói không đánh nhau nữa sao? "

" Anh hai, thật vậy chăng? "Ngươi cái tên đại lừa đảo này!

" Thật sự. "Đại lừa đảo Hoắc Cần tiếp tục mở mắt nói dối.

Tô Nguyên Nguyên không có biện pháp. Kẻ phạm tội lại cư nhiên không thừa nhận, cô có thể làm sao, đương nhiên chỉ có thể bắt hắn hứa không có lần sau:" Vậy chúng tay ngoéo tay đi. Em không thích anh hai đánh nhau, lúc nằm mơ thấy thật đáng sợ. Em sợ mơ thấy anh hai đánh nhau. "

" Được ngoéo tay. "Hoắc Cần giống như dỗ dành tiểu đứa trẻ vươn ngón tay ra.

Tô Nguyên Nguyên liền nói:" Ngoéo tay thắt cổ một trăm năm không được thay đổi, nếu ai thay đổi sẽ.. sẽ khiến em vẫn luôn mơ thấy ác mộng, luôn mơ thấy anh hai đánh nhau. Tối ngủ không yên. "Không có biện pháp a, anh cô nếu đánh nhau, hệ thống khẳng định sẽ tiếp tục tra tấn cô như vậy.

Hoắc Cần cười cứng đờ.

" Anh hai làm sao vậy? "

" Không có gì, anh hai hứa sẽ không động thủ đánh người khác. "

Tô Nguyên Nguyên nở nụ cười, cảm thấy lần này hắn hứa là chắc chắn thực hiện, nhưng lại nghĩ đến cũng không thể quá cố chấp, lỡ như anh cô bị người ta đánh rồi sao?" Nếu người ta động thủ trước thì anh hai có thể đánh lại nha. "

" Được đều nghe theo bé. Hiện giờ bé đi ngủ được chưa? "

" Có thể rồi, anh hai cũng ngủ đi. "Tô Nguyên Nguyên xua xua tay quay về phòng mình.

Hoắc Cần cũng đi theo cô, nhìn cô lên giường, cẩn thận đắp chăn cho cô:" Nhắm mắt lại ngủ đi. "

" Dạ. "Tô Nguyên Nguyên liền nhắm mắt lại, sau đó lại đột nhiên nhớ đến một chuyện, mở to mắt ra hỏi:" Anh hai, sao khi nãy ngươi không có ở nhà? "

Hoắc Cần đang nhẹ nhàng vỗ về cô, nghe vậy lại hơi dừng một chút, sau đó mỉm cười nói:" Anh vừa xuống bếp, nghĩ xem sáng mai nên làm món ngon gì cho bé ăn. "

Đại lừa đảo, Tô Nguyên Nguyên" Dạ "một tiếng rồi nhắm mắt lại.

Không quan tâm có gạt người hay không, thì sáng hôm sau Hoắc Cần vẫn giống như không có gì nấu cơm cho Tô Nguyên Nguyên.

Tô Nguyên Nguyên vừa ăn sáng vừa hỏi 888:" Anh hai ta tình huống hiện giờ như thế nào? "

888 nói:" Hắn hiện giờ không làm việc xấu cho nên ta làm sao biết? "

" Không thể kiểm tra đo lường giá trị hắc hóa sao? "

" Ta là hệ thống của ngươi, không phải của hắn, cho nên vô pháp đo lường. Nhưng thực ra ta có thể đo lường chỉ số thông minh của ngươi, ngươi muốn biết không? "

" Thật vậy sao, vậy ngươi kiểm tra thử xem? "Tô Nguyên Nguyên cao hứng nói:" Ta nghe nói người có chỉ số EQ thấp thì chỉ số IQ đều rất cao. EQ của ta vẫn luôn không cao lắm. "

888 mỉm cười nói:" Ngươi khả năng sẽ không muốn biết kết quả đâu, lo ăn cơm sớm đi, SB (Stupid = Ngu ngốc). "

" SB? "

" Nick name của ngươi đó. "

Tô Nguyên Nguyên vừa ăn trứng gà vừa suy nghĩ về cái tên này, cuối cùng kiên định cự tuyệt:" Ngươi vẫn gọi ta là ký chủ đi, ta thích xưng hô như vậy hơn, gọi như vậy ta có cảm giác bản thân giống chủ nhân của ngươi. "

888:"..."

Ký chủ này thiệt không phải giả vờ ngu xuẩn đi?

Bởi vì muốn đổi nghề cho nên mấy người Hoắc Cần bận rộn hơn. Bọn Lưu Tiểu Quang thì mỗi ngày đều ở chợ bán quần áo, Tô Nguyên Nguyên liền ở đó hỗ trợ bọn họ, Hoắc Cần thì chạy đi tìm công trình. Chuẩn bị tiếp công trình làm.

Cho nên rất nhiều lúc Tô Nguyên Nguyên không thể trông thấy được Hoắc Cần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK