Chị Amy hiểu ra, bật cười chế nhạo: “Cô gái này thật quá lương thiện.”
Nghe hiểu được ý trêu chọc của Amy, Ngu Ninh không để bụng mà nói tiếp: “Về sau lại xuất hiện những vụ tai tiếng thế này thì dân mạng sẽ suy nghĩ thế nào?”
Amy chậc chậc hai tiếng: “Được rồi, chị đã biết.”
Ngu Ninh rũ mắt. Cô đã lộ bộ vuốt ra, bây giờ đã đến lúc tỏ vẻ yếu đuối: “Em không thể luôn được may mắn như vậy, nếu như không có bản ghi âm này, không có chị Amy… Em muốn đóng phim, em muốn làm diễn viên giỏi, em muốn kiếm tiền, em còn muốn làm nhiều chuyện lắm nhưng lại không muốn đối mặt với những thứ này. Em sợ em sẽ không chịu đựng nổi.”
Amy ngậm điếu thuốc rất lâu rồi mới hít một hơi, sau đó thổi ra một vòng khói: “Có một chương trình và hai kịch bản, chị gửi cho Tiểu Trương rồi, em tự chọn đi. Đúng rồi, em biết Sở Mông không?”
Ngu Ninh chớp chớp mắt mình: “Dạ không biết.”
“Trần Ni đã đề nghị với công ty cho Sở Mông thay thế vị trí của em trong nhóm nhạc nữ.” Amy gõ gõ điếu thuốc: “Chị sẽ sắp xếp mấy giáo viên cho em, em theo học cho đàng hoàng. Nếu như muốn làm diễn viên thì phải kiên nhẫn luyện tập khả năng diễn xuất của mình, em biết chưa?”
Giọng điệu của Ngu Ninh rất trịnh trọng: “Chị Amy yên tâm.”
Amy cúp điện thoại, biểu cảm khá là rối rắm. Thật sự không thể trách chị thiên vị, quả thực là điểm nào của Ngu Ninh cũng phù hợp với thẩm mỹ của chị, giống như con mèo ba tư chị từng nuôi trước kia vậy. Sau khi hút xong một điếu thuốc, Amy gửi hết cả ba tài nguyên vào mail của Tiểu Trương: “Sắc đẹp hại người mà.”
Tiểu Trương đang làm việc, nhanh chóng nhận được tin tức này. Sau khi xem xong, chị ấy cũng không nhịn được mà hít vào một hơi. Tiểu Trương quay đầu nhìn Ngu Ninh rồi lại nhìn ba tài nguyên đó, cuối cùng nhìn sang tin nhắn Amy gửi đến trong Wechat: “Tiểu Ngu, chị Amy bảo em thử có muốn nhận chương trình này không, còn hai kịch bản này thì em chọn một cái.”
Ngu Ninh đặt máy tính lên bàn trà, sau đó đi đôi dép của khách sạn đến.
Tiểu Trương nhường chỗ ngồi của mình ra, cuối cùng vẫn không nhịn được hỏi: “Tiểu Ngu, trước đó em có quen với chị Amy không?”
Ngu Ninh hơi khó hiểu nhìn sang Tiểu Trương.
Tiểu Trương cũng cảm thấy mình hỏi một câu rất ngốc, bởi lẽ hồ sơ của Ngu Ninh là do chị ấy sắp xếp lại rồi đưa cho Amy: “Ba tài nguyên này là chị Amy cố giữ cho em đấy, còn được xem là tài nguyên bậc nhất trong tay chị Amy. Không ít nghệ sĩ đều tìm chị Amy xin lấy nó, không ngờ chị Amy lại cho em hết, còn cho em lựa chọn nữa.”
Ngu Ninh chớp chớp mắt, trông cực kỳ vô tội: “Chị Amy là người tốt, chắc là chị ấy thấy em quá đáng thương.”
Tiểu Trương: “…”
Chương trình Amy chọn cho cô là loại chương trình PK diễn xuất, sẽ bốc thăm ngẫu nhiên những đoạn phim kinh điển ở trong phim điện ảnh, để những nghệ sĩ tham gia chương trình diễn lại nó.
Mỗi nhóm có năm nghệ sĩ được ban giám khảo chấm điểm, chỉ có hai người điểm cao nhất mới có thể bước vào vòng tiếp theo, trước khi ghi hình lần tiếp theo sẽ lại tuyển thêm ba người bổ sung vào trong đó. Cứ mỗi một vòng thi như vậy, người hạng nhất sẽ có hai điểm, người hạng hai sẽ có một điểm, chỉ cần tích đủ năm điểm thì có tư cách tham gia vòng chung kết.
Chỉ cần có một vòng không thể trên hạng hai, thế thì cho dù trong tay có bốn điểm vẫn sẽ bị loại.
Và chỉ có năm người có thể vào được vòng chung kết, khi đủ vị trí rồi sẽ trực tiếp tạm dừng vòng loại.
Tiểu Trương uống một ngụm nước, liếc nhìn nói: “Khi thi đấu sẽ được phát sóng trực tiếp, người được mời tham gia chương trình cũng toàn là những diễn viên kì cựu, đã có ba người được vào vòng trong rồi. Mà hai tuyển thủ còn lại, một người được bốn điểm có thực lực rất mạnh, tiến vào vòng chung kết là không thành vấn đề, còn người kia chỉ có một điểm.”
Ngu Ninh tính toán trong lòng: “Nói một cách bảo thủ thì chỉ còn có một vị trí thôi?”
“Đúng.” Tiểu Trương đáp: “Người vào vòng kế tiếp đã được xác định rồi. Nhân phẩm của Dương Vũ không tốt, nhưng kỹ thuật diễn xuất của cô ta lại rất mạnh, đã từng diễn qua rất nhiều nhân vật phụ. Nếu không có chuyện ngoài ý muốn thì chắc vị trí thứ năm sẽ là của cô ta.”
Ngu Ninh mở chai nước suối ra, cầm trong tay nhưng không uống: “Cũng tức là nói những người tham gia sau chỉ xuất hiện cho mọi người quen mặt thôi?”