Nói xong, Ngu Ninh lấy chiếc điện thoại mới mua ra rồi nói: “Trong đây có đoạn ghi âm chị Trần nói về đoạn video.”
Amy không gấp rút lấy để nghe mà lại hỏi rằng: “Nếu như em không hài lòng với câu trả lời lúc nãy của chị, có phải là em sẽ không lấy đoạn ghi âm này ra không?”
Ngu Ninh không trả lời mà bật đoạn ghi âm.
Trong lòng Amy đã có câu trả lời rồi, chỉ là chị không biết nói gì mới tốt, mắng Ngu Ninh đến bây giờ vẫn kiên trì nguyên tắc làm theo ý tốt hay sao?
Đúng là rất ngu ngốc, nhưng lại ngu ngốc đến mức khiến người ta cảm thấy yên tâm. Đợi đến khi nghe xong ghi âm, Amy hỏi: “Bây giờ hợp đồng của em vẫn là hợp đồng của thực tập sinh đúng không?”
Ngu Ninh khẽ gật đầu.
Amy cầm ly cà phê lên nhấp một ngụm rồi nói: “Nếu hợp tác thì chị cũng nói rõ cho em nghe, trong nhóm nhạc nữ đã không còn vị trí của em nữa.”
Ngu Ninh trả lời: “Em biết.”
Amy đặt ly cà phê xuống: “Em còn muốn làm nghệ sĩ không?”
Ngu Ninh nói với ánh mắt kiên định: “Em muốn, em muốn đóng phim.”
“Vậy được.” Amy khá là thích Ngu Ninh: “Chị có thể ký ngay với em, còn có hai con đường để em chọn. Thứ nhất là dùng đoạn ghi âm này để uy hiếp Trần Ni, những chuyện còn lại sẽ không còn liên quan đến em nữa; thứ hai là giữ im lặng trước, đợi vụ việc phát triển đến một mức độ nhất định mới tung chứng cứ ra. Cả hai con đường này đều có lợi có hại, nhưng em yên tâm, dù em chọn con đường nào cũng sẽ không ảnh hưởng đến tương lai của em.”
Ngu Ninh yên lặng một hồi rồi hỏi: “Không phải em, chị Trần vẫn sẽ chọn người khác đúng không?”
Amy gật đầu: “Tìm người gánh tội là cách giải quyết nhanh nhất.
Ngu Ninh hít một hơi thật sâu, nói: “Em chọn con đường thứ hai.”
Sắc mặt của Amy có chút quái lạ, chị cất tiếng hỏi: “Có ai từng nói với em rằng thông thường lương thiện quá mức sẽ không có kết quả tốt không?”
Ngu Ninh đáp: “Nếu em chọn con đường thứ hai thì sau khi sự thật được công bố, trước đó em bị chửi dữ dội đến mức nào thì về sau sẽ được đồng cảm bù lại đến mức đó, đến lúc đó cũng sẽ tăng nhiều fan hâm mộ.”
Amy gật đầu. Chị không phủ nhận mà kéo ngăn kéo ra, lấy phần hợp đồng đặt ở dưới đưa cho Ngu Ninh: “Đây là hợp đồng mới của em, em đọc đi, có gì không hài lòng thì nói ra. Nếu vẫn không yên tâm thì em có thể gọi một luật sư đến đây, xác định không có vấn đề rồi mới ký tên.”
Ngu Ninh nhận lấy rồi đọc qua, trong lòng cảm thấy khá kinh ngạc vì Amy lại đưa cho cô hợp đồng loại B.
Việc ký hợp đồng với các nghệ sĩ thường sẽ chia làm mấy cấp bậc, đương nhiên loại B không phải là loại tốt nhất, nhưng thông thường cũng sẽ không đến lượt những người chưa được ra mắt như cô, không lẽ là có âm mưu gì?
Ngu Ninh lật xem kỹ lưỡng, xác định hợp đồng không có vấn đề, chỉ hơi do dự về thời hạn trên hợp đồng nên hỏi: “Ba năm có được không? Còn những thứ như Weibo có thể để em nắm không?”
Amy giải thích: “Chị có thể hứa về sau những thứ như Weibo sẽ nằm trong tay em, nếu như em không yên tâm cũng có thể thêm vào trong hợp đồng. Về vấn đề ba năm này, nếu như em lo lắng về vấn đề đãi ngộ sau này, trên hợp đồng cũng đã có ghi chỉ cần em nổi tiếng hơn thì sẽ thay đổi cấp bậc của hợp đồng.”
Ngu Ninh chỉ thử đưa ra những yêu cầu như vậy xem sao, bây giờ nghe thấy Amy nói thế có nghĩa là còn có thể thương lượng thêm: “Em thấy hơi sợ, em có thể lấy ít phần trăm lợi nhuận hơn, nhưng em…”
Amy trầm mặc, thở một hơi dài rồi nói: “Được, lợi nhuận vẫn sẽ phân chia theo hợp đồng, nhưng phải thêm một điều, trong trường hợp có điều kiện ngang nhau thì em phải ưu tiên gia hạn hợp đồng với công ty giải trí Vĩnh Gia.”
Ngu Ninh nói với ánh mắt kiên định: “Được.”
Amy gọi trợ lý đến, đem phần hợp đồng đi chỉnh sửa. Đợi sau khi Ngu Ninh xem qua một lần nữa, hai người ký tên xong thì chị mới nói: “Em tạm thời đừng quay về ký túc xá nữa, chị sẽ sắp xếp khách sạn cho em, tạm thời ở khách sạn sẽ an toàn hơn cho em.”
Tiếng gõ cửa cắt ngang lời của Amy, trợ lý của Amy bước vào nói: “Chị Amy, Trần Ni đã dùng Weibo của Ngu Ninh đăng bài xin lỗi công khai. Triệu Mộng Khởi, Châu San San, Tống Tinh và một số nghệ sĩ dưới trướng Trần Ni đều chia sẻ cả rồi.”
Amy cười lạnh, đúng là gấp rút thật đấy: “Dạo gần đây em đừng lên mạng, cũng đừng xem những lời bình luận đó, có cần phải báo cho ba mẹ của em trước không?”
Ngu Ninh trả lời: “Bọn họ không lên mạng.”
Amy cũng biết được một ít về chuyện của Ngu Ninh: “Em gửi cho chị một bản ghi âm, Tiểu Trương sẽ đưa em đến khách sạn. Có chuyện gì thì liên hệ với Tiểu Trương, trên tấm danh thiếp này có số điện thoại và số Wechat của chị, em chỉnh xong điện thoại của em thì thêm bạn với chị.”