• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

[C: Chắc chắn chỗ dựa của cô ta rất vững, hẳn đoạn video kia cũng là thật. Chỗ dựa của cô ta nghĩ cách đè tin tức xuống nên đến người như Triệu Mộng Khởi cũng phải nhường đường. Ôm Văn Văn đi đây, không đắc tội được, không đắc tội được đâu.]

Ngoài mấy lời này thì còn rất nhiều rất bình luận khó nghe khác, thâm chí có người còn đến weibo của Ngu Ninh mắng mỏ đủ kiểu.

Nếu không phải Amy ra tay trước, mấy người Triệu Mộng Khởi đều đã đăng hình chụp chung trên weibo thì sợ rằng bên phía Triệu Mộng Khởi cũng sẽ thêm mắm dặm muối, sau đó thì lại hắt nước bẩn lên người Ngu Ninh.

Ngu Ninh cũng xem weibo, ăn một miếng bánh kem thơm ngon: “Chị nói xem, có phải lúc cô Triệu nhìn thấy cái này sẽ rất tức giận không?”

Với tình hình hiện giờ, Triệu Mộng Khởi bắt buộc phải nói giúp Ngu Ninh, giúp Ngu Ninh chứng minh cô là vô tội, nếu không thì tất cả những gì cô ta thể hiện ra trước giờ đều trở nên vô nghĩa.

Tiểu Trương nghĩ ngợi một chút, không nhịn được bật cười.

Amy lướt một lượt, sau đó bỏ điện thoại sang một bên rồi nói: “Chậc, đợi bên phía Trần Văn Văn ra tay tiếp.”

Đang nói thì chuông điện thoại của Amy vang lên. Liếc mắt thấy là người đại diện của Triệu Mộng Khởi, chị bèn nhận điện thoại. Truyện được dịch mới nhất tại webtruyen.com Đợi đầu bên kia nói xong, Amy mới mở miệng nói: “Đúng rồi, đạo diễn Chung rất xem trọng Tiểu Ngu. Được, vậy cảm ơn Mộng Khởi giúp tôi nhé. Được, sau này có cơ hội thì chúng ta vẫn sẽ hợp tác.”

Cúp điện thoại xong, không cần Ngu Ninh hỏi thì Amy đã nói: “Fan của Trần Văn Văn ồn ào dưới weibo của mấy người Triệu Mộng Khởi. Người đại diện của Triệu Mộng Khởi đã bảo bọn họ trực tiếp bình luận phản bác lại đám fan đang tức giận đó, chắc chắn chuyện này là do Trần Ni làm.”

Tiểu Trương hiểu được: “Trong chuyện này thì bọn họ chỉ có thể làm như thế. Mà bọn họ chủ động làm đồng nghĩa với việc cho chúng ta một ân tình.”

Amy ừm một tiếng: “Tạm thời chúng ta cũng không định trở mặt với bọn họ. Mọi người đều ở trên một chiếc thuyền, đâm sau lưng nhau cũng không tốt.”

Ngu Ninh đang xem weibo, nói: “Chị Amy, người đại diện của Trần Văn Văn đăng bài trên weibo rồi.”

Amy nhướng mày: “Nóng nảy như vậy sao?”

Tuy nói vậy nhưng Amy vẫn cầm điện thoại lên xem.

[Người đại diện của Trần Văn Văn: Hôm nay đúng là Văn Văn đã đi thử vai Nguyệt Dao, nhưng mà lại không thành công nên đã phụ lòng mong đợi của mọi người đối với Văn Văn rồi. Về chuyện cuối cùng nhân vật này do một người mới diễn xuất, có lẽ là vì đoàn phim có suy nghĩ và nỗi niềm khó xử riêng mình, cảm ơn mọi người quan tâm. Truyện được dịch mới nhất tại webtruyen.com Vì chuẩn bị thử vai, Văn Văn chỉ có thể tranh thủ chợp mắt một chút trên máy bay, bây giờ còn đang nghỉ ngơi. Đợi Văn Văn tỉnh rồi, tôi sẽ nói cho cô ấy biết sự quan tâm của mọi người dành cho cô ấy.]

Nghệ sĩ sợ nhất là điều gì? Sợ nhất không phải là tin tức xấu về mình mà là sợ không còn nổi tiếng. Có một ngày khi không còn một ai đưa tin xấu về bạn nữa, lúc đó mới thật sự cảm thấy sợ hãi và bi ai.

Tuy biết rằng nghệ sĩ nhà mình rất thông minh, nhưng rốt cuộc vẫn còn quá nhỏ nên Amy cũng sợ cô bị những chuyện kia ảnh hưởng: “Tuy chuyện về video khiến cho em có thêm được vài người hâm mộ, thế nhưng độ hot của em vẫn chưa đủ cao. Trần Văn Văn tự đưa mình tới cửa, không cần phải khách sáo với cô ta.”

Ngu Ninh ngoan ngoãn gật đầu: “Boss nhỏ tặng kinh nghiệm. Tuy rằng nhất định sẽ bị thương nhưng có thể lên cấp.”

Amy cảm thấy nói như vậy cũng không sai.

Tuy rằng người đại diện của Trần Văn Văn không nhắc đến Ngu Ninh, nhưng ý tứ trong câu nói lại rất rõ ràng. Truyện được dịch mới nhất tại webtruyen.com Kể từ đó liền khiến cho fan của Trần Văn Văn tức giận, đẩy hashtag # Ngu Ninh cút khỏi giới giải trí # lên hotsearch.

Ngu Ninh vẫn chưa có tác phẩm, đương nhiên là không kéo được fan trung thành. Tuy mấy người Trần Mộng Khởi có nói giúp nhưng cũng không ăn thua, thế nên trên mạng hầu như chỉ có người công kích Ngu Ninh.

Amy dặn dò: “Buổi tối em cứ nghỉ ngơi thật tốt, đừng phát biểu bất cứ điều gì biết không?”

Ngu Ninh đồng ý: “Ngày mai em có thể ra ngoài không?”

Amy hỏi: “Em còn thiếu cái gì à?”

“Em muốn mua mấy cuốn tài liệu ôn tập.” Có rất nhiều chuyện không phải cứ không muốn đối mặt thì sẽ không phải đối mặt, ví dụ như việc học tập. Trong mắt Ngu Ninh, Trần Văn Văn chỉ là điểm kinh nghiệm, mà học tập mới thật sự là rắc rối: “Em phải cố gắng học hành.”

Amy bị chọc cười: “Được, chị mong đợi ngày em thi đỗ vào trường đại học B hoặc đại học Q. Ngày mai cũng không có việc gì của em, nhưng mà ngày kia chị đã sắp sếp nhà tạo mẫu, thiết kế cho em mấy kiểu tạo hình.”

Ngu Ninh gật đầu. Chuyện này rất quan trọng, liên quan đến tài nguyên thời trang. Nếu như phối đồ không tốt, khiến cho người ta cảm thấy không có thẩm mỹ thì rất khó tiếp cận với tạp chí thời thượng, hoặc làm đại diện cho các thương hiệu cao cấp. Kiếp trước Ngu Ninh đã từng chịu thiệt, tốn rất nhiều thời gian và công sức mới có thể đảo ngược tình thế lúc đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK