Mục lục
TA DỰA VÀO ÁC ĐỘC TRỞ THÀNH HẮC NGUYỆT QUANG CỦA LỤC GIỚI
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ân Yểu Yểu không để ý tới hắn, tiếp tục thì thầm với Ân Nghiệt: "Trên đường đi đến Quỷ giới, chúng ta nên dẫn theo vài trưởng lão nhằm thăm dò, đồng thời bên trong Ma cung hạ một chú thuật giám sát, chúng ta có thể núp trong tối mà quan sát một phen."
Nàng dù bám dính vào hắn mà thầm thì bên tai, nhưng khi nhắc đến hai chữ Quỷ giới, lại cố ý nói to một chút, vừa vặn có thể khiến đám trưởng lão đứng túm tụm gần đấy có thể nghe thấy.
Tu Lệ nghe thấy nàng cố ý nâng cao âm lượng, thế là truyền mật âm cho nàng: "Tâm cơ!"
Giọng điệu hắn có chút chua chua: "Hiện tại những trưởng lão kia đang lo muốn chết, sợ Ân Nghiệt điều tra ra việc bọn hắn cấu kết với tiên giới, ngươi còn cố ý để bọn hắn nghe thấy hai chữ Quỷ giới này, không phải là cho bọn chúng một cơ hội để nói lảng sang chuyện khác sao."
Hắn nói gần nói xa, giọng điệu quái đản: "Ngươi thuyết phục Ân Nghiệt cùng đi đến Quỷ giới là do ngươi sợ tự bản thân đi sẽ gặp nạn trên đường, còn biết kéo thêm người làm đệm lưng cơ đấy."


Ân Yểu Yểu căn bản không để ý đến hắn, tựa như bỏ ngoài tai những lời hắn vừa nói, chỉ ngẩng mặt ánh mắt đầy mong đợi nhìn Ân Nghiệt. Ân Nghiệt nghiền ngẫm nhếch môi: "Quỷ giới?"
Lời này của hắn không hề hạ giọng, âm lượng rất bình thường, người bên ngoài đều có thể nghe thấy.
Có một trưởng lão đứng ra do dự nói: "Tôn thượng, nhắc đến quỷ giới, bọn chúng gần đây nhiều lần xâm phạm vào biên giới khu vực Ma tộc chúng ta, còn giết rất nhiều ma tướng. Hạ nhân Ma cung đều đồn rằng quỷ quân Yến Ngô muốn ra oai phủ đầu với Ma tộc, quả thực là khinh người quá đáng!"
Hắn càng nói càng oán giận, sắc mặt đỏ bừng: "Tôn thượng, những kẻ Quỷ giới kia rõ ràng là không đem ngài để vào mắt, đúng lúc ngài vừa quay trở về, không bằng đi một chuyến đến Quỷ giới, ra oai trước Yến Ngô kia một phen, để bọn chó sủa bậy đấy nhìn rõ xem ai mới là chủ nhân chân chính của lục giới!"


Hắn vừa dứt lời, nam tử sắc mặt âm lãnh đứng bên cạnh hừ lạnh hỏi: "Cửu trưởng lão vội vã nói sang chuyện khác làm gì? Ai mà không biết mấy năm nay Quỷ giới có một thần khí có thể quay lại thời gian, nhìn thấy quá khứ? Hiện tại lục giới có rất nhiều người đều đang đổ xô về Quỷ giới hòng tìm được thần khí, đang trong thời điểm hỗn loạn, một đám lính quèn của Quỷ giới còn có thể tạo nên sóng gió gì ư?"
Cửu trưởng lão nhíu mày: "Lời này của Tả sứ đại nhân có ý gì?!"
Tả sứ vẫn giữ vẻ mặt lạnh như băng, ngón tay hắn miết lên thanh linh kiếm đang ôm trong ngực: "Không có ý gì, ngược lại ngươi nên suy nghĩ lại, vừa nhắc đến sự việc cấu kết với tiên giới, ngươi đã vội vã lảng sang nói chuyện khác khuyên tôn thương đi Quỷ giới là như thế nào?"
Cửu trưởng lão hất tay áo, không muốn tiếp tục nói chuyện với Tả sứ, quay ra Ân Nghiệt nói: "Tôn thượng, thập nhất trưởng lão đã cấu kết với tiên giới vạn năm nay, những phản đồ còn lại kia hẳn là có căn cơ thâm hậu, nhất thời không tra ra thêm được gì, hôm nay đã đả thảo kinh xà, khiến bọn chúng thêm phần cảnh giác, bây giờ chúng ta đánh phủ đầu bọn phía Quỷ giới há được lợi nhiều hơn hay sao?"


Ân Nghiệt im lặng, giống như căn bản không nghe hắn nói chuyện, một tay quấn lấy lọn tóc của Ân Yểu Yểu mà vuốt ve.
Ân Yểu Yểu có chút cà nhắc, tiến đến bên tai hắn nhỏ giọng hỏi: "Ca ca, thần khí quay lại quá khứ kia liệu có thể giúp huynh tìm lại được ký ức?"
Ân Nghiệt vô cảm hỏi lại: "Làm sao?"
Ân Yểu Yểu giả vờ như đang vì hắn mà suy nghĩ: "Thập nhất trưởng lão có nói muốn huynh quay lại nơi huynh sinh ra lúc đầu, nhưng ca ca hiện tại có nhiều chuyện không nhớ rõ, nói không chừng thần khí của Quỷ giới có chỗ hữu dụng, mà lần này còn có thể tìm ra kẻ nào phản bội..."
Nàng còn chưa dứt lời, Ân Nghiệt đang ngắm nhìn tóc nagf bỗng động tay một cái, sau đó một đạo phi cực phóng ra từ đầu ngón tay hắn đã đánh úp về phía cửu trưởng lão!


Ánh mắt nàng theo đạo phi cực kia mà nhìn lại, bắt gặp cửu trưởng lão toàn thân thối rữa té ngã dưới đất, miệng hàm hồ phát ra tiếng rên nhẹ đầy thống khổ.
Ân Nghiệt chậm rãi tiến đến gần cửu trưởng lão, nâng vạt áo lên ngồi xuống, mỉm cười hỏi cửu trưởng lão: "Ngươi vừa rồi muốn hạ độc câm lên Tả sứ?"


Thân thể cửu trưởng lão thối rữa từng chút từng chút một, toàn thân thịt nát toát ra mùi hôi thối, thậm chí còn có giòi trắng nhúc nhích bò ra khỏi vết thương của hắn.
Lão thần sắc thống khổ, thở gấp mà giải thích: "Tôn thượng, thuộc hạ đây là suy nghĩ thay tôn thượng, Tả sứ đại nhân nhiều lần lặp đi lặp lại cản trở ngài đi giáo huấn bọn cẩu tặc Quỷ giới, nếu hắn cùng Quỷ giới có cấu kết chẳng phải là hỏng hết việc hay sao, thuộc hạ muốn thay ngài giết...A! A..a.."
Lời còn chưa dứt, vùng đan điền của lão đột nhiên đau đớn khôn cùng! "Xuỵt"
Ân Nghiệt đưa tay ra hiệu giữ im lặng, một tay khác điều khiển phi cực đánh vào đan điền của lão, chậm rãi tra tấn không khác gì xé đan điền lão ra từng chút từng chút: "Bản tôn từ trước đến nay đều không thích người ngoài thay bản tôn quyết định, cửu trưởng lão đi quá giới hạn rồi."


Sắc mặt cửu trưởng lão trắng bệch, từng giọt mồ hôi lạnh trên trán lăn xuống: "Tôn, tôn thượng..."
Ban đầu Ân Nghiệt còn chậm rãi mổ đan điền hắn ra, nhưng bị hắn gọi một tiếng, bỗng dưng như mất kiên nhẫn, trực tiếp xé toang đan điền hắn trong chớp mắt. Cửu trưởng lão còn chưa kịp nói hết câu, tay hắn đã rủ xuống vô lực, đầu cũng ngúc ngắc vài cái rồi đập xuống đất, thậm chí đôi mắt già nua đục ngầu còn không nhắm lại, nhìn chằm chằm Ân Nghiệt đầy phẫn uất.
Ân Nghiệt thu hồi nguyên đan của cửu trưởng lão, đặt lên tay mà thưởng thức, sau đó nhìn về phía thi thể không nhắm mắt của cửu trưởng lão, nhếch môi cười: "Thật là trùng hợp!"


Hắn lại bóp nát viên nguyên đan kia, sau đó thi triển tẩy thuật làm sạch tay, ánh mắt u ám.
Ân Yểu Yểu nhìn viên nguyên đan, nhỏ giọng thì thầm: "Lại là thập giới chú?"
Nàng xích lại gần Ân Nghiệt, giật nhẹ góc tay áo hắn: "Ca ca, trong vòng một ngày có thể tìm ra hai trưởng lão bị hạ thập giới chú của Tiên tộc, chúng tỏ trong Ma cung có rất nhiều người cùng tiên giới cấu kết, bây giờ bọn chúng đều nảy sinh cảnh giác, chi bằng..."
Ân Nghiệt quay sang nhìn nàng, nhẹ giọng nói tiếp: "Chi bằng đi Quỷ giới, không chỉ có thể tìm được Thần khí quay về quá khứ, còn có thể khiến lũ phản bội buông lỏng cảnh giác, lộ ra chân tướng?"
Ân Yểu Yểu gật gù. Ân Nghiệt nhếch mày, hắn vươn tay nắm lấy chiếc cằm nhỏ nhắn của nàng, ngón cái khẽ nhúc nhích, cọ qua cọ lại lau đi vết máu còn dính trên đó.
Giọng hắn mang hàm ý cảnh cáo: "Muội muội rất muốn đi cùng bản tôn đến Quỷ giới sao?"
Ân Yểu Yểu chớp mắt, giọng điệu chân thành: "Yểu Yểu chỉ là muốn từng giờ từng phút đều ở cùng một chỗ với ca ca, bây giờ chân Yểu Yểu đã lành rồi, thân thể khỏe mạnh, ca ca muốn đi nơi nào, Yểu Yểu liền theo ca ca đến đấy!"


"Thân thể khỏe mạnh?" Ân Nghiệt bật cười.
Tay hắn nhẹ nhàng dời từ cổ nàng hướng về phía sau vai, sau đó tựa như đang dịu dàng vỗ về vai nàng, nhưng thực chất trong tay lại đánh một đạo linh lực vào trong cơ thể nàng! Ân Yểu Yểu tái mặt, chau mày, trực tiếp phun ra một búng máu.
Nàng mở miệng thở hổn hển, sau đó trưng ra vẻ mặt đầy ủy khuất, giọng điệu lộ vẻ khó tin: "Ca ca?"
Ngón tay Ân Nghiệt cọ xát bờ môi nàng, ngón tay dùng sức làm vết máu trên môi càng loang ra: "Làm sao bây giờ, lại bị thương rồi."
Đôi huyết đồng tử nhìn sâu vào mắt nàng, giọng điệu có chút tiếc nuối, nhẹ nhàng nói: "Xem ra muội muội chỉ có thể ở lại Ma cung dưỡng thương, ca ca sẽ rất nhớ Yểu Yểu, cố gắng đi nhanh về nhanh."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang