Tư Quân Thành cười ranh mãnh, anh ôm chặt Hạ Khúc Yên vào lòng, dịu dàng hôn lên tóc cô.
- Ngủ ngon, tiểu yêu tinh của anh!
Sau một lúc, Tư Quân Thành cũng chìm vào giấc ngủ bình yên.
Ting Ting ~
Tin nhắn của Đông Hạo- Người anh em của Tư Quân Thành hiện lên trên điện thoại anh.
" Tư Quân Thành, Thẩm Niệm Tuyết về nước rồi "
...
Sáng hôm sau, Hạ Khúc Yên chớp chớp mắt dậy.
Trời sáng rồi sao?
- Á!
Cả người Hạ Khúc Yên đau nhức, cô ôm eo mình mà xuýt xoa.
Đêm qua anh hành cô đến khi bản thân không chịu được mà ngất đi.
Đúng là đồ cầm thú!
Tiếng " Á " của Hạ Khúc Yên sáng sớm đã làm Tư Quân Thành thức giấc, anh khó chịu mở mắt ra, tay vòng qua eo Hạ Khúc Yên mà đẩy xuống.
- Á, ui.
Hạ Khúc Yên kêu đau một tiếng, quay sang trừng cái người đang mơ màng kia.
Một phát đẩy của Tư Quân Thành khiến cô muốn liệt eo rồi.
Hạ Khúc Yên đưa tay đẩy Tư Quân Thành ra thì anh lại ôm chặt hơn.
- Anh buông ra.
- Hạ Khúc Yên, em ngủ thêm chút nữa đi.
- Không muốn.
Hạ Khúc Yên hết sức đẩy Tư Quân Thành mặc dù cái eo đã bất bình phản chủ.
Bất lực, cô mặc cho anh ôm.
Sau một khoảng thời gian, Tư Quân Thành mới tỉnh dậy, quay sang đã nhìn thấy khuôn mặt không xanh chín của cô.
- Sao thế? Em khó chịu à?
Hạ Khúc Yên lườm anh.
- Tư cầm thú!
- Cầm thú?
Tư Quân Thành cười xòa, tay véo nhẹ lên mũi Hạ Khúc Yên.
- Vợ à, hôm qua trong em hưởng thụ lắm! Còn bám lấy anh không rời.
Bộp!
Hạ Khúc Yên đỏ mặt, cô ném chiếc gối đang ôm trên tay mình vào người Tư Quân Thành.
- Vô sỉ!
...
Hạ Khúc Yên vác cái thân đau nhức đến công ty cùng Tư Quân Thành.
Cô ôm eo của mình mà đi, không ngừng rủa cái tên cầm thú vừa được ăn thịt kia.
- Hạ Khúc Yên, Tư tổng gọi cô.
Hạ Khúc Yên vẻ mặt hiện lên tia bất mãn, cô lê cái thân lên phòng giám đốc
Bước vào phòng, Tư Quân Thành ngồi yên vị trên ghế, bên ghế sofa đối diện là Tư Thiếu Kiệt.
Tư Thiếu Kiệt nhìn thấy cô, vẻ mặt không khỏi mừng rỡ.
Tư Quân Thành mỉm cười nhìn cô.
- Lại đây.
- Lại gần thêm chút nữa.
Tư Quân Thành không ngừng hối thúc.
Hạ Khúc Yên lười biếng mà nhích lại gần.
- Á!
Thoáng cái, Hạ Khúc Yên đã ngồi yên vị trên đùi Tư Quân Thành.
- Nghe bảo sáng nay em đau eo, lại đây anh xoa cho.
Tư Quân Thành đưa tay lên eo Hạ Khúc Yên, xoa nhẹ, còn không quên tựa vào người cô.
Chọc tức Tư Thiếu Kiệt cũng là thú vui của Tư Quân Thành nhỉ?
Tư Thiếu Kiệt nhìn thấy một màn tương thân tương ai của hai vợ chồng nhà chú út thì đầu không khỏi bốc lửa,răng nghiến chặt tạo ra tiếng ken két.
Tư Quân Thành đương nhiên nhìn ra đối phương bực tức thế nào, anh hắng giọng.
- Cậu cứ việc nói tiếp, không cần quan tâm vợ chồng tôi ân ái
Tư Thiếu Kiệt: "..."
Hạ Khúc Yên: "..."
Ai đó cứu cô khỏi cái phòng này được không?
..
Chiều tà, nhân viên đã tan làm gần hết, Tư Quân Thành có việc nên Hạ Khúc Yên cô chuồn trước.
- Chị Hạ, chị với Tư tổng có quan hệ gì không?
Doãn Tiểu Vy, nhân viên trẻ tuổi nhất bộ phận của cô chạy lại đi bên cạnh cô.
Khuôn mặt cô bé long lanh, hiện lên tia hóng hớt.
- Không có.
Doãn Tiểu Vy vẻ mặt có chút hụt hẫng.
- Em thấy Tư tổng quan tâm chị nhiều lắm, cứ tưởng hai người là người yêu.
Hạ Khúc Yên chỉ cười rồi đánh trống lảng sang chuyện khác.
Bất chợt, Doãn Tiểu Vy kéo lấy áo cô, chỉ về phía trước.
- Chị Hạ, chị nhìn xem, đó có phải là bạn gái của Tư tổng không?