Bến cảng đã hoàn toàn bị phá nát, hơn 30 chiến thuyền bị tiêu hủy hoàn toàn. Tại bên kia vịnh có một con quái thú khổng lồ, thân hình nó dài hơn 20m, toàn thân đen sì, đôi mắt hung tợn đỏ thẫm tràn ngập sát khí.
Nó đứng sững người lên, cao đến 5m. từ xa có thể nhìn thấy dưới bụng nó có hai cái chân 3 ngón. Đây chính là con thuồng luồn quái vật lĩnh chủ Bạch Long Sơn.
Phía sau nó là hơn ngàn con Hắc Thủy xà và vô số hung thú khác đang tụ tập ở phía sau, đám hung thú này đang chờ tới lượt mình vượt biển đánh vào Bạch Long Thành.
Trên người con Thuồng Luồng kia quát ra một quang mang màu tím quỉ dị, khí tức khiến cho những hung thú xung quanh không chịu nổi khí tức bức người đó mà ngã khuỵu xuống đất không ngừng run rẩy.
Bên kia chiến tuyến thống lĩnh vệ binh thủ thành Bạch Long là Hồ Trác hắn là võ tướng bộ binh cấp 4 chuyên chức kim bộ có lực chiến đấu cực kỳ cường hãn và chỉ số mưu công cũng khá là cao nên hắn được Hải Long tin tưởng và giao trọng trách quan trọng phòng thủ Bạch Long thành.
Hôm nay hắn phải đối đầu với một trận chiến mà trước đây chưa từng có quái vật cấp lĩnh chủ Thuồng Luồng trực tiếp dẫn quân tấn công điều mà trước nay chưa từng có. Nếu vào lúc cường thịnh với 1000 bộ binh cấp 4 và hơn vạn quân binh cấp 3 thì cái đám súc sinh này không có nghĩa lý gì cả, thế nhưng hôm nay thực lực Bạch Long Thành bị suy giảm 2/3 chỉ còn 400 bộ binh cấp 4 và 2000 quân cấp 3 thủ thành. Số quân này chỉ đủ phòng thủ cho những đợt tấn công vào những đợt trăng tròn mà thôi.
Đây là một vấn đề nan giải của Hồ Trác. Trước khi đi Hải Long đã giao trách nhiệm phòng thủ Bạch Long Thành bằng mọi giá. Nhưng tình hình hiện tại bây giờ cho dù hắn có tử chiến thì hi vọng cũng vô cùng mong manh.
Trong lúc hắn đang trầm tư thì đợt hắc thủy xà thứ hai đã xông lên lần này số lượng lên đến 1000 con hơn nữa phía trên bầu trời còn có vô số ưng biển lao đến tấn công, mục tiêu của bọn chúng là quấy rối đám cung thủ. Trận thế như thế này chứng minh thủ lĩnh quái vật lĩnh chủ Thuồng Luồng đã có linh trí và tấn công theo trận pháp.
“ Kim Hộ Vệ giữ vững trận hình, trường cung tấn công những mục tiêu trên không, hỏa cung tiếp tục công kích. Dùng dầu cá đổ xuống thành hôm nay lão tử nhất định phải nướng chín đám súc sinh này!” Hồ Trác gầm lớn mang theo một cỗ nhiệt khí làm tăng sĩ khí cho quân đội.
[ Hổ Khiếu ] gầm thét gia tăng sĩ khí cùng sức tấn công của quân đồng minh đồng thời giảm 34 sĩ khí quân địch khiến cho bọn chúng lâm vào trạng thái hoảng sợ.
Đây là kỹ năng đặc thù của: Trương Bao, Phan Chương, Tào Nhân. Kỹ năng đặc thù của ba tưỡng lãnh quan trọng trong tam quốc Thục, Ngụy, Ngô. Vậy mà một tên tướng lãnh quân hải tặc lại có, cho thấy Bạch Long Thành có sức chiến đấu khủng bố đến như thế nào.
Tiếng gầm thét vang lên như lôi minh giữa trời thanh. Thế công đám hung thú bất chợt dừng lại, đám ưng biển không một chút chống cự thân hình từ trên thiên không lao xuống biển ầm ầm số khác không may mắn thì rớt xuống đất biến thành một bãi máu.
Đám hắc thủy xà cũng dừng hẳn tấn công ánh mắt hung lệ nay đã không còn thay vào đó là sự sợ hãi, một số con không nhịn được mà quay đầu bỏ chạy quay về mặt biển.
Cảm giác được mình đã đẩy lui được đàn hung thú, Hồ Trác không ngừng cười ha hả ra lệnh cho đại quân tiếp tục đồ sát. Thế nhưng vọng tưởng của hắn vừa mới bắt đầu nay đã kết thúc. Ở phía bên kia vịnh Bạch Long quái vật lĩnh chủ thuồng luồng tử quang càng thịnh. Nó há mồm thật lớn để lộ ra cắp răng nanh sắt nhọn và hung tợn, cái miệng đỏ lòm như chậu máu hơi thở đầy mùi hôi thối. Trong cái miệng âm u dần dần hình thành một quả cầu ánh sáng màu tím lúc đầu chỉ to bằng nắm tay trẻ em sau đó lớn dần thành cái đấu cuối cùng là to bằng một cái bánh xe bò. Quang mang đại thịnh, quả cầu lao nhanh bay qua vịnh Bạch Long đập thẳng vào tường thành tạo ra một vụ nổ kinh hoàng.
Tại trung tâm vụ nổ tạo thành một cái hố đường kính 2m, xung quanh gạch vụn văng tứ tung. Những đường nứt rộng đến một tấc, chỉ cần một cú đánh thì cũng đủ làm cho tường thành sụp đổ 1/4. Đây là một công kích cực kỳ hung liệt, có sát thương cực kỳ lớn tương tự như kỹ năng bắn pháo nước của kim quy nhà ta.
Hồ Trác trơ mắt nhìn từng tên thủ hạ bị tan biến thành mây khói trong lòng quặn đau như cắt từng khúc ruột. Quả cầu màu tím đã lấy đi hai mươi tên kim hộ vệ và hơn 100 tên cung thủ.Với số lượng tử vong này cũng khống đáng ngại cho mấy, thế nhưng tường thành bị thủng một lỗ càng khiến cho công việc thủ thành đã khó khăn nay còn khó khăn hơn.
Cá chết thì lưới cũng rách hắn không còn con đường nào cả quyết chí tử chiến tới cùng để xốc dậy tinh thần cùng sĩ khí quân ta hắn một mình xông xuống tường thành trấn thủ trước cái lỗ hổng khủng bố ấy.
Đám hung thú lúc này như được bơm chất kích thích chiến đấu ngày càng hung liệt, bọn chúng liều mạng không sợ cái chết mà điên cuồng lao vào. Con thuồng luồng bên kia vịnh lúc này không còn khả năng công kích kỹ năng như lúc nãy nhưng nó lại cuồng rống giống như cổ vũ sĩ khí cho thủ hạ của nó. Trận chiến đầy tính dã man và đẫm máu diễn ra không hồi kết, ánh lửa ngập trời mùi máu xông thiên, tiếng rống tiếng la thảm thiết vang lên dậy trời.
Tại một hướng khác, đây là cửa vào thứ hai Bạch Long Thành. Nơi đây hầu như an tĩnh và vắng lặng không một bóng người. Bởi vì toàn bộ quân lính Bạch Long Thành đang tập trung phòng thủ phia bên vịnh Bạch Long.
Một toán quân khoảng chừng 200 tên, trong đó có hơn 10 tên sát thủ chỉ huy đám này đương nhiên là Hoàng Kỳ Phương, kế bên nàng còn có Lê Giang, Sát Nhất và Sát Nhị. Nhánh quân đội này có thể nói là tinh anh trong tinh anh. Tất cả đều max cấp 80, trang bị cực phẩm 100% là trang bị hoàng kim có sức chiến đầu kinh người.
Nhiệm vụ lần này không phải là bình định quần đảo Bạch Long Vĩ mà là cố gắng tiêu diệt thật nhiều sinh lực địch cũng như căn cơ hải tặc Bạch Long mới là mục tiêu chính, vào lúc này thự lực của nàng không thể nào làm chủ được Bạch Long Vĩ quần đảo. bời vì chúng quá lờn hơn nữa chủ nhà đi vắng còn chưa trở về, một khi chúng trở về thì nàng sẽ nhận lại sự tấn công điên cuồng và mãnh liệt từ băng hải tặc Bạch Long này.
Chính vì vậy tại chiến trường này nàng chủ trương cướp bóc và phá hoại. đội quân của nàng đã đi khắm 136 đảo lớn nhỏ trên quần đảo Bạch Long, tiêu diệt vô số căn cứ hải tặc, và đây chính là mục tiêu cuối cùng, thành Bạch Long.
Đây chính là căn cơ của hải tặc Bạch Long, chỉ cần tiêu diệt khu căn cứ này thì những rối loạn tại vùng biển Cát Bà sẽ giảm đi phần nào.
Mà mục tiêu trong chiến dịch lần này không phải là phủ thành chủ, phủ thành chủ nàng công vào không nỗi, hơn nữa một khi công chiếm vào phủ thành chủ sẽ gây phát động nhiệm vụ công phòng thủ, lúc đó quân thủ thành sẽ đi vào tình trạng cuồng chiến, sức chiến đấu tăng gấp đôi. Đây là điều nàng không hề mong muốn chút nào.
Mục tiêu của nàng chính là Thái Miếu, nơi thờ phụng thần linh là căn cơ của thành trì. Chỉ cần công chiếm nơi đây, thu thập thần hồn thì thành trì sẽ tự động hạ cấp, từ tiều thành cấp 1 xuống hương trấn cấp 3.
200 người đi vào thành như chốn không ngưởi. mà quả thật là chốn không người, chưa đến 30 phút đám người đi đến mộ khối kiến trúc cổ kính. Tuy không được trang trí cầu kỳ mỹ lệ, thế nhưng mang đầy khí chất trang nghiêm, khiến cho linh hồn người xem phải trở nên nghiêm nghị.
“ thì ra đây là Thái Miếu linh hồn của một tòa thành!” Hoàng Kỳ Phương thều thào.
Phía trước cửa Thái Miếu có 4 tên thủ vệ mặc trang phục cổ xưa có thêu hoa văn hình thần long hoàng kim. Kèm theo đó là là hai tượng đá hình kim quy khổng lồ. hai con rùa đá này cao ít nhất cũng 2m, chiếc mai đá khổng lồ củng rộng đến 3m. đây cũng có thể xem là phiên bản thu nhỏ của tiểu Kim.
Nhưng khí chất của hai con rùa đá này là không bằng tiểu Kim 1 phần nghìn, nhưng cũn đủ tạo cho tòa Thái Miếu thêm một chút uy nghiêm cổ kính.
Bất chợ cánh của Thái Miếu mở ra, đi ra là một lão già râu tóc bạc phơ, khí chất phiêu dật như một lão thần tiên à không ông Bụt.
“ mời vào!” lão già nói một câu ngắn gọn nhưng đầy sự uy nghiêm khiến cho người nghe phải tuân theo mệnh lệnh.
Hoàng Kỳ Phương củng bước vào theo lão già, phía sau 200 tên binh sĩ vẫn đứng yên chờ lệnh, còn Lê Giang thì trong lòng có chút cuống lên, hắn một mực trung tâm sợ chủ công mình gặp bất lợi.
Thế nhưng Hoàng Kỳ Phương đã mệnh lệnh cho hăn không được đi vào trừ khi nàng ra lệnh, điều này khiến hắn vô cùng bức bối, không chỗ phát tiết nên đôi mắt hung lệ nhìn chằm chằm 4 tên hộ vệ kia sát khí ngút trờ.
Bên trong Thái Miếu lão già cùng Hoàng Kỳ Phương đang ngồi đối diện nhau, hương khói nghi ngút, chính giữa đại diện là một cái bình đài, bên trên có một hòn ngọc màu hoàng kim không ngừng phát kim quang, tạo cho người nhìn một loại cảm giác tông kính đến tận xương tủy, đó chính là Long Châu.