Tuy câu cửa miệng trên diễn đàn là “ Chúng tôi vô cùng quan ngại dưới động thái của người Trung Quốc.” tuy không có gây thêm gióng gió gì, nhung cũng đã thể hiện rõ tính dân tộc bắt đầu có chút liên kết với nhau. Không chỉ vì lợi ích cá nhân mà còn liên qua tới lợi ích của dân tộc nữa.
Tỷ như trên diễn đàn Con Đường Vận Mệnh luôn có những bài viết trái chiều về sự xâm lấn của người Trung Hoa, đồng thời chỉ trích nặng nề vế lối chơi bá đạo không coi chủ quyền người khác ra gì.
Mặc cho những lời chỉ trích tố cao kia không ngừng công kích các thế gia công hội, thế nhưng bọn họ vẫn đễ ngoài tai, không những vậy bọn họ còn tập trung lực lượng quân đội không ngừng gia tăng quân lính ý định chiếm đoạt Trấn Hải Thành.
Lúc này liên quân thảo phạt Trấn Hải Thành con số đã vượt qua 15 vạn quân, đa phần là cung binh, bộ binh và thương binh, còn về phần kỵ binh chỉ có 5000 Hoàng Kỵ. kỵ binh ít là vì quá trình vận chuyển từ đất liền ra biển khơi cực kỳ khó khăn, hơn nửa tình thực dụng trong chiến đấu hầu nhưng không có. Chiến đấu ngoài khơi, đa phần là thủy chiến, kỵ binh hầu như vô dụng.
Đây là đêm ngày thứ hai, trong thời hạn 3 ngày mà liên quân Tàu Khựa dành cho Trấn Hải Thành. Hôm này là cuối tháng 11, không khí trở nên lạnh lẻo, tuy không có tuyết rơi đóng băng mặt biển, thế nhưng không khí se lạnh khiến cho tâm linh người ta muốn đóng băng, hơn nữa ngoải biển khơi, gió biển luôn thổi rì rào, hình thành một cái lạnh thấu xương.
Vì số lượng quân linh cực đông lên tới 150.000 người, nên quân sĩ không thể nào đóng trên các đảo được. chính vì thế chỉ có hơn 7 vạn quân đóng trong các chiến doanh trên đất liền mà thôi, số còn lại thì tụ tập trên chiến thuyền.
Chỉ còn 1 đêm, bắt đầu đại chiến, các quân sĩ trên chiên thuyền luôn trong trạng thái nghĩ ngơi lấy sức, một chiến thuyền chỉ còn chửa lại chưa tới 10 quân lính tuần tra, anh ninh cực kỳ lõng lẻo.
Bời vì bọn chúng quan niệm nước nam là một nước nhỏ, không đáng để nhắc tới, chỉ vì bọn chúng ăn may tìm được truyền thứa bí cảnh nên mới thành lập được thành trì mà thôi.
Nếu đám man dân này biết điều chịu cống nạp ra truyền thừa thì bọn chúng sẽ chừa cho một khúc xương chó mà gặm. chỉ có những kẽ tối cao dòng dõi đại Hán mới có thể thống trị thế giới này, chiếm lĩnh tất cả tư nguyên. Bọn họ là con của chân long, con dân của Đại Hán. Là dân tộc đĩnh cao của nhân loại. chống đối với bọn họ chỉ có một con đường chết mà thôi.
Hơn nữa với ưu thế 15 vạn quân thì một cái thành trì cỏn con vừa mới thành lập làm sao có thể chống đối cho được, hẳn là mấy cái mọi rợ man di đang không ngừng co rút ở trong các thành trì, phòng thù trong sự sợ hãi.
Ngay trong đếm đó, tại trung tâm chỉ huy liên quân, 4 đại công hội lớn của trung hoa là Thế Gia, Đại Hán, Trung Hoa, Hoa Hạ. các lão đại không ngừng bàn bạc với nhau.
Không khí trong phòng họp lúc này vô cùng ngột ngạt, không phải là vì bày mưa tính trận mà là phân chia lợi ích. Ai cũng muốn thần hồn, không ai chịu nhường ai. Tiền tài, tài nguyên kinh thế, địa vị ngay cả trong chinh trị đám người này đều có phần. cái người ngươi có, ta cũng có. Bọn họ quyết không thương lượng, mà mục tiêu chỉ có mộ, Thần Hồn Trán Hải Thành.
Chưa khai chiến với địch nhân mà trong nội bộ liên minh đã bắt đầu có sự chia rẻ. mà khi đối mặt với lợi ích thì ai mà chẳng đỏ mắt. với lại cái đám Tàu Khựa này, đây chính là bản chất của bọn chúng.
Đó là chuyện của các lão đại còn các thống lĩnh, chỉ huy, võ tướng thì đang hăng say uống rượu tưng bừng, bọn họ không có một chút tâm lý nào ngày mai đi đánh trận cả, bởi vì đối thủ của bọn họ quá là yếu đuối. một thành trì vô danh tiều tốt trong một nước nhỏ bằng hạt cam. Ngay cả diện tích một cái tỉnh của bọn họ còn không bằng thì quốc lực thực lâu đâu mà chống đối với tứ đại gia tộc bọn họ.
Trận chiến ngày mai chỉ hoa thêm trên gấm cho chiến tích lẫy lừng của bọn họ mà thôi.
Lúc này trái người với liên quân Trung Hoa. Trấn Hải Thành lúc này đang trong tình trạng chiến đấu cao nhất. trong thời gian qua tổng cộng Trấn Hải thành cả có 1 vạn quân lình cấp 4. Chia là nhiều binh chủng khác nhau. Trong đó hùng mạnh nhất là do Lê Giang chỉ huy với 2000 kỵ binh Nghê Kỵ. tiếp theo đó là 1000 Hoàng Bộ, 1000 Lôi Kiếm Sĩ. 2000 Hoàng Cung cùng 1000 Diệm Cung, 1000 Hoàng Thương và 1000 thành thương. Đây chính là tất cả vôn liến mà Hoàng Kỳ Phương có.
Để có được một chi đội binh chủng cấp 4 như thế này Hoàng Kỳ Phương phải trả một cái giá cực đắt. hầu như tất cả tài nguyên đều dồn vao đội quân này.
Trung bình một quân lính cấp 4 cần 5 viên nguyên liệu ( Hoàng Châu, Diệm Châu, Ngân Châu), đồng thới phải có 5 -10 vàng làm phí. Tính cái giá sơ sơ Hoàng Kỳ Phương phải bỏ ra 70.000 vàng. Đây là một con số khùng bố như thế nào.
3/4 lương thực được tung ra thị trường, khiến giá cả lương thường từ 35 đồng 1 đơn vị lương lực chỉ còn 27 đồng 1 đơn vị.
Ngay cả trang bị tinh phẩm lục trang cũng được bán ra 2000 bộ với giá 8 vàng một bộ. chiến mã cũng được đem ra bán với số lượng lớn, Hoàng Mã giá cả thông thường là 20 vàng 1 thớt, nay chỉ còn 15 vàng 1 thớt. Phải nói Hoàng Kỳ Phương đập nồi bán sắt, tất cả chú trọng vào 1 vạn quân này.
Hoàng Thương thương binh cấp 4 năng lực tồng hợp mạnh, phòng thủ đề cao.
Thánh Thương thương binh cấp 4 năng lực tổng hợp mạnh, đề cao chiến phòng.
Lúc này cũng đã 10 giờ tối, trời đêm vô cùng thanh tĩnh, chỉ còn nghe tiếng gió thổi rì rào, đa phần quân sĩ đều đang say nồng trong giấc ngủ. trong bóng đêm mờ ào đó, một một đội quân đang từ từ rình mò tới chiến thuyền liên quân.
500 con Hắc Thiếc Qui đang chở trên mình hơn 500 tên quân sĩ. Bọn chúng mặc kệ cái lạnh gió rét đêm đen tháng 11 mà ẩn nấp dưới mặt nước biển.
Trong đó có 50 tên trang phục một màu đen tuyền toàn thân chỉ lộ ra hai con mắt tràn đầy tinh quang. Trên hai tay của những lên này là một đôi lưỡi đao dài 40cm, hơn nữa trên lưng còn có không ít công cụ dùng để leo tường vượt rào.
50 tên này chính là đội quân mạnh mẽ nhất, tinh quân trong tinh quân. 50 Ảnh Vệ chuyển chứ từ Sát Thủ binh chủng đặc biệt của cung binh.
50 tên này cấc bậc đều là võ tướng và có các kỹ năng ám sát mạnh. Như Ám Sát, Thích Sát, Xạ Sát, Mũi Nhọn, Tật Xung, Phá Phủ…. Cùng với 100 tên Hoàng Bộ, 300 tên Diệm Cung và 50 Hoàng Cung.
Diệm Cung, được chuyển chức từ Hỏa Cung binh cấp 3. Tuy sau khi thăng cấp 4, thế nhưng tốc độ bắn cũng không được gia tăng cho mấy, thế nhưng tầm xa được đề cao lên tới 250m và sát thương lữa của được đề cao 2 thành.
50 tên Ám Vệ từ dưới nước ngoi lên, như một bóng ma đi vào các khoang thuyền. không một tiếng động, ngay cả một tiếng rên thảm cũng không hề được phát, chưa đầy 10 phút, toàn bộ lính canh trên chiến thuyền Mông Đồng cao cấp đã không còn một mống.
Tiếp theo đó là 100 Hoàng bộ cũng xông lên, tiếp tục hoàn thành các công việc còn lại. trảm sát cả quân sĩ có trong khoang thuyền đang say nồng trong giấc mộng đẹp.
300 Diệm Cung cũng không có an nhàn, bọn họ không ngừng sử dụng các vật liệu dễ chảy vương vải khắp thuyền, chỉ cần một mệnh lệnh của chỉ huy thì cả chiến thuyền này sẽ trở thành tâm điểm của vùng trời đêm này.
Trong suốt 3 giờ, dưới sự phối hợp nhịp nhàng giửa các đội quân, bọn họ đã đánh chiến 6 chiến thuyền, trong đó có 1 lâu thuyền và 5 mông đồng thuyền.
Mắt thấy sắp tiếp nhận vào trung tâm doanh trại thủy quân đich, Sát Nhất thống lĩnh hạ lệnh tất cả trở về vị trí ( trên mai rùa). Sau đó hạ lệnh cho Diệm Cung bắn vào các mục tiêu đã chiếm. bất chợt 6 chiếm thuyền phía vòng ngoài quân doanh bị bốc cháy dữ dội.
Tiếng chiêng vang lên, áo hiệu địch tập, lúc này đại quân mới nháo nhào tỉnh dậy, ngay cả áo giáp cũng không kịp mặt lên, trên ngươi chỉ là một cái quần cộc, trên tay binh khí cái được cái mất, không có một chút khí khái của quân sĩ.
“ Địch tập! mau giập lửa!” một tên thống lĩnh hét lớn, hắn là chỉ huy 10 chiến thuyền vòng ngoài này, nếu có chuyện gì bất trắc thì hắn sẽ lãnh mọi hậu quả.
Tất cả binh sĩ trong vòng 20 chiến thuyền xung quanh cũng nhao nhao đem thuyền tới cứa lữa, đồng thời cũng tạo một lỗ hỗng khá lớn.
Lúc này lời dụng góc khuất không đáng chú ý. 500 quân sĩ Trấn Hải Thành đã lẻn vào trong được trung tâm doanh trại thủy quân, tuy bọn họ ẩn nấp dưới làn nước tối tăm và lạnh lẽo, thế nhưng kế hoạch ban đầu đã thành công.
Lúc này ngoài xa xa cách doanh trại liên quân Trung Hoa có hơn 30 chiến thuyền trang bị đầy đủ đang tiến lại gần.
Từ ánh lức bập bùng trong trời đêm, một số người tinh mắt trong quân doanh cũng đã nhìn thấy chiến thuyền Trấn Hải Thành.’
Tên này vội vàng hét lớn “ Thuyền Địch kéo tới! sẵng sàng tấn!” tiếng hét của hắn như sóng dậy ngoài biển khơi, lan truyền vô cùng nhanh chóng.
“ địch Tập! địch Tập! chuẩn bị tấn công!” binh sĩ liên quân nhao nhao cả lên, không có một chút nào trật tự.