5 doanh này bao gồm Tỵ Thủy, Đông Pha, Cự Kình, U Đông và Kim Tiên căn cứ, phân biệt là các con em Tưởng gia, Tưởng Hà Đông, Tưởng Hà Tây, Tưởng Hà Nam là anh em cùng cha khác mẹ của Tưởng Hà Bác. Tiếp theo đó là Tưởng Giang Tô và Tưởng Giang Chính. 5 doanh này chính là thuộc phe chú chiến luôn đối đầu với phe chủ thủ.
6 cái doanh trại này chính là thuộc thân huynh đệ, đám người này chính là một đám tạp ngư ngưu tầm ngưu mã tầm mà, chuyên phá hoại bại gia tử không ai không biết tại Bắc Kinh.
Sau khi nhận được “tin tức” mật báo thừ Tưởng Hà Bắc, thì cả đám thân huynh đệ này trong mắt cho đây chính là một cơi hội trời cho để trở mình trong mắt cái vị lão đại trong gia tộc. từ đó địa vị của bản thân trong gia tộc sẽ đề cao thành một mãng, đến lúc đó với lượng tiền tài và tài nguyên dồi dào sẽ cũng cho bọn chúng một bước lên mây, sẽ vượt bậc so với các thể hệ trẻ cùng tuổi.
Trong phòng họp tối mật, bên trong có tổng cộng 11 người bao gồm 5 huynh đệ Tưởng gia cùng 5 tên tướng lãnh trung thành dưới trứng. ngoài ra còn một một tên đội trưởng, khí độ trầm ổn, đôi mắt phát sáng tinh quang giống như một thanh lợi khí ra khỏi vỏ. Vị đội trưởng này chính là người truyền tinh cho 5 trại kia.
“ Tứ đệ lần này! Xem ra lặp được đại công lớn! hắc Hắc! chỉ cần chúng ta tiêu diệt được đội quân đánh lén này, từ đó đám người huynh đệ chúng ta coi như là một bước lên mây! Ha ha ha “ Tưởng Hà Đông cười lớn tiếng nói.
“ hắc hắc Đông Ca nói thật là chí phải, tiểu đệ sẽ dồn hết binh lực của mình đi đối phó đám tạp mao đó!” Tưởng Giang Tô vuốt mông ngựa nói.
“ mấy đại ca cũng không được bỏ đệ a!” trong tay đệ có 2000 quân chính qui. Trong đó còn có 100 kỵ binh.” Tưởng Gianh Chính tranh mồm, giống như là mình không được tham gai vào chiến trận này.
Đứng đầu đám người này chính là Tưởng Hà Nam, tên này cũng được xem như là có một chút uy vọng và thực lực, được xưng là đại ca của tứ đại ăn chơi Tưởng Gia. Hiện tại trong căn cứ của hắn có 3000 quân, trong đó có 500 kỵ binh cùng 1000 cung binh, thực lực hơn hẳn những tên tiểu đệ.
Hắn ngồi tại vị trí chủ vị ánh mắt chăm chú quan sát từng thái đội của từng người trong phòng họp này. Đặc biệt là cái tên đội trưởng của Hà Bắc kia.
Nhận được ánh mắt khác thường của Hà Nam, Sát Nhất trong nội tâm có một chút rung động, thế nhưng ngay lập tức hắn trở lại trạng thái trầm tỉnh như trước, một mực cuối đầu tỏ vẽ phục tùng mệnh lệnh.
“ngươi gọi là gì! Phục vụ cho doanh nào!” Hà Nam bất chợt hỏi.
“ bẩm đại nhân, tiểu nhân là đội trưởng cận về của đại nhân, ngay được đại nhân giao trọng trách thông báo tin sức quân tình cho các vị đại nhân” Sát Nhất cung kính nói.
“ Hà Bắc đâu?”
“ dạ đại nhân! Chủ công công đang chuẩn bị để phục kích địch nhân, hiện tại địch nhân, theo tin tức, địch nhân mang đến đây 30 chiến thuyền Mông Đồng trung cấp, ước tính thực lực địch nhân khoảng 2500 – 3500 quân. Đa phần là bộ binh, kèm theo đó là khoàng 200 cung binh.”
“ vì thực lực địch nhân hơn hẳn Thiểm Ưng doanh, nên đại nhân không dám tự chủ trương, nên sai thuộc hạ bẩm báo cho các vị đại nhân!” Sát Nhất lộ ra vẽ mặt thành cần nói với Hà Nam.
Quan sát toàn diện lại một lần nữa Hà Nam càng thêm có lòng với cái tên đội trưởng này, nhìn khi độ, tư chất, co đến cách ăn nói, xem ra tên này chính là một tên có tư chất vỏ tướng rất cao.đồng thời trí lực cũng không phải thấp, nếu chu cấp cho tên này một lượng tài nguyên cùng trang bị tốt, thì tên này hẳn sẽ trỡ thành một tên võ tướng cường đại. hắn có cảm giác tên này có tư chất còn cao hơn Phí Chí Nghĩa cao cấp võ tướng của Tưởng Gia nữa.
Lòng ái tài đã quyết Tưởng Hà Nam nhẹ giọng nói. “ vị đội trưởng này! Xem ra ngươi đã nắm bắt được tình địch nhân khá là rõ ràng! Ngươi có ý kiến gì không?” giọng Tưởng Hà Nam nhanh chóng biến đổi, trở thành một tên có khí độ trầm ổn, tinh tế, thế nhưng lại không kém phầm uy nghiêm. Tuy có một chút giả tạo, thế nhưng trong mắt mấy tên đàn em lêu lỏng ăn chơi thì đã là một trời một vực rồi.
“ đại nhân! Xem! Sát Nhất liền bước tới địa đồ tại trung tâm phòng họp.
“ các vị đại nhân nhìn xem! Sau khi địch nhân vòng qua chỗ này bọn chúng ẩn nấp tại chổ này gần 1 giờ, sau đó lợi dụng lúc mặt trời phản xạ, chúng vòng quan eo biển chổ này, trực tiếp tiếng nhập đảo. thế nhưng tại khu vực nơi này có tậm trung không ít thủ vệ và thám bảo. nên tình hình của bọn chúng luôn nằm trong tầm tay của chúng ta.
“các vị xem! Còn đây là thung lũng, nơi này rất là nhiều cây cối rậm rạm rất thích hợp cho quân ta phục kích. Chỉ cần đem địch nhân dụ vào đây, hẳn là kỳ tử của bọn chúng.” Sát Nhất cực kỳ hảo hứng nói.
“ thế nhưng so dụ địch nhân vào chỗ này!” Tưởng Hà Nam hỏi.
“ không phải trong quân quanh chúng ta vừa vặn có 600 kỵ binh hay sao! Chúng ta giả vờ đi tuần tra, khi bọn chúng phát hiện, ắt là phải cho quân truy đuổi, chỉ cần bọn chúng phân kia lực lượng truy đuổi, thì đó chính là kỳ tử của bọn chúng.”
“ đám man di này trang bị cực kỳ tốt, toàn bộ là trang bị tinh phẩm lục trang, ngay cả trang bị hoàng kim cũng có vài chục món, chỉ cần chúng ta phục kích tiêu diệt 2000 quân trong số đó cũng đủ kiếm lời!” Sát Nhất lại tung ra một quả hồng cực ngon cho đám phế vật này.
Tưởng Hà Nam suy nghĩ trong chốc lát ánh mắt liên tục quan sát thần sắc của mọi người. hắn trầm ngâm một hồi lâu sau đó rau quyết định “ tất cả tập hợp tất cả binh lực chia làm hai đội, một đội tiến hành bao vây đam khốn nạn kia. Một nhóm tiến hành kế hoạch mai phục.”
“ đại ca Tất cả quân hả! đại ca!” Tưởng Hà Tây hỏi.
“ đúng! Đám man di này có thực lực cực kỳ ghê gớm, chúng ta không nên khinh thường bọn chúng, phãi tập trung lực lượng mạnh nhất, hùng hậu nhất, một kích tất sát, chúng ta mới có cơ hội thắng!” Tưởng Hà Nam cực kỳ tự tin.
“ thế nhưng doanh trại như thế nào, chúng ta chẳng lẻ để trống không!” Tưởng Hà Tây có chút không cam.
“ hừ! ngươi theo đại ca bao lâu rồi! ngươi còn không biết tính khí của đại ca như thế nào! Đại ca không thích nhiều lời! nếu ngươi không mang hết quân tới, thì đừng có nhì mặt đại ca nữa!” Tưởng Hà Tây hùng hổ mắng chửi Tưởng Hà Tây đồng thơi trắng trợn vuốt mông ngựa Tưởng Hà Nam.
Lúc này khóe liệng Sát Nhất có chút nhếch lên, sau đó ngay lập tực trở lại vị trí hư ban đầu. một mực kinh kính với Tưởng Hà Nam.
“ ngươi tên gì! Ngươi có nguyên ý theo ta lăn lộn hay không?” Tưởng Hà Nam chợt hỏi với Sát Nhất.
“ tiểu nhân gọi là Sát Nhất! tiểu nhân chỉ là một tên tiểu đội trưởng nhỏ nhoi, làm gì có ý định một bước trèo cao, nhưng chỉ cần chủ công đồng ý thì tiểu nhân nguyện ý!” Sát Nhất lộ ra sự mừng rỡ trên khuôn mặt, thế nhưng trong ánh mắt lại khinh thị những cái tên tạp mao này.
“ hừ! cái thứ vế vật như nhà ngươi mà còn đòi so sánh với chủ công nhà ta! Để ta xem cái mạnh nhỏ của các ngươi sẽ được thêm được bao lâu.” Sát Nhất thầm nói trong lòng, nhưng thái độ lại như thường.
Hình thái độ trầm ổn của Sát Nhất, khiến cho Tưởng Hà Nam càng thêm chú trọng cái NPC này.
Nửa giờ sau 1 vạn 3 ngàn quân đã được tập hợp trong cánh rừng thưa. Đứng đầu là Tưởng Hà Nam theo sau hắn chính là một vị võ tướng mới lần đầu tiên xuất hiện, Sát Nhất.
Đại quân theo lệnh của sát nhất chia là hai hướng, một hướng là phục kích tại thung lũng. Một cái còn lại là đi đến điểm cao Thiểm Ưng hội họp cùng Tưởng Hà Bắc, một mực đột phát doanh trại đồn trú của địch nhân.
Đại quân phục kích do tự thân Tưởng Hà Nam Chỉ huy, theo sau hắn chính là 20 tên hộ vệ do Sát Nhất là chủ. Đồng thời còn cò có 5 cái võ tướng theo sau. Tất cả là 4500 bộ binh, cung binh, thương binh cát loại. Nõ Pháo Xa cũng được vận dụng, dùng để khắc chế kỵ binh địch nhân.
Số còn lại là do 4 anh em phế vật kia thống lãnh, một mực di chuyển đến Thiểm Ưng căn cứ.
Đường đến Thiểm Ưng cũng không tín là khó khắn, đi chừng 2 giờ là tới. xung quanh đều được canh phòng cẩn mật, và tất cả đều trong trạng thái chiến đấu, sĩ khí trùng thiên. Nhìn thấy chi đội quân này tức thời Tưởng Hà Tây có cảm giác bất an, doanh trại của Hà Bắc không phải hắn chưa từng đi qua, doanh trại của tên gia hảo này cực kỳ tồi tệ, hầu như tất cả tinh lực của hắn đều đặt ở việc trên giường. quân doanh giao cho mấy tên thủ hạ xử lý.
Nhưng hôm nay lại cực kỳ khác hẳn, quân doanh cực kỳ sâm nghiêm, hơn nữa tinh thần, thái độ, khí chất của những binh sĩ này lại cực kỳ khác hẳn ngày thường, giống như là một trời một vực, không thuộc một phạm trù mà có thể so sánh