Mục lục
Chuyến Xe Bus Số 14
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

(Nghĩa đầu đề :Vua của loài trai)


Loan đao bay nhanh chớp mắt là đến Quỷ Băng đeo mặt nạ màu vàng rõ ràng chấn động thân thể vội vã nghiêng người tránh thoát


Ông Nhị sử dụng chiêu này tự nhiên có bước thứ hai dự định của ông ấy , loan đao kia ở trên không xoay một vòng lại lần nữa từ phía sau Quỷ Băng tập kích.


Quỷ Băng giơ tay vứt ra mấy cái kim may đánh vào trên loan đao phụt ra từng đoá từng đoá tia lửa.


Ông Nhị nhún người nhảy lên, một phát bắt được loan đao sau khi rơi xuống đất lạnh lùng nói : Năm lần bảy lượt phá rối ta hôm nay ta không thể tha cho ngươi!


Tiếng nói của Quỷ Băng như chuông đồng cười nói : Ông xác thực lợi hại nhưng muốn giết tôi sợ rằng còn có chút khó đi?


Tôi và chú com lê biết, Quỷ Băng giống với ba con rối còn lại, thể chất đặc thù , bọn họ không phải người không phải quỷ không phải cương thi nếu như dùng phương pháp đuổi quỷ bình thường để áp chế sợ rằng khó mà đạt hiệu quả.


Ông Nhị không nhiều lời ngược lại nhấc loan đao liền xông lên, ở trong màn đêm xẹt qua một cái bóng mờ sau một khắc liền xông đến trước mặt Quỷ Băng .


Tốc độ của ông Nhị quá nhanh, đây cơ hồ liền chớp mắt là đến cũng không biết căn cơ võ học của ông Nhị đến tột cùng mạnh nhường nào mắt thấy một đao này của ông Nhị liền muốn quệt ở trên cổ Quỷ Băng ai biết Quỷ Băng bỗng nhiên bóng người lóe lên biến mất không thấy.


"Ông Nhị cẩn thận!" Chú com lê xông lên quát to một tiếng cùng lúc từ dây lưng bên hông rút ra một thanh nhuyễn kiếm (kiếm mềm, có thể uốn cong làm thắt lưng)!


Tôi cũng vội vàng rút dao găm xông lên ai biết còn không vọt tới trước mặt, ông Nhị đầu cũng không quay quát to một tiếng : Đều đừng tới đây!


Chú com lê hai chúng tôi sững sờ tại chỗ, ông Nhị dặn dò chúng tôi không dám chống đối.


Quỷ Băng sau một khắc ở chỗ cách ông Nhị 3m xa xuất hiện ,cô ta cười xinh đẹp nói : Tôi đánh không lại ông, ông cũng giết không được tôi ,vì sao chúng ta không cân nhắc hợp tác một chút đây?


Tôi cắn răng nói : Ông Nhị đừng tin cô ta!


Quỷ Băng không nói lúc này ngồi xếp bằng ở trên tảng đá to của vách núi trong tay thong thả xuất hiện một chiếc đàn tỳ bà màu xanh bắt đầu chậm rãi diễn tấu (đánh đàn) Cao Sơn Lưu Thủy (tri âm tri kỷ).


Ông Nhị nghe vậy thu hồi loan đao nói : Hợp tác như nào?


Quỷ Băng vừa gảy tỳ bà vừa nói : Đơn giản, các ông không phải vì tìm kiếm mắt quỷ sao? Tôi cũng vậy cũng là vì tìm kiếm mắt quỷ.


"Nhưng mắt quỷ chúng tôi là sẽ không cho cô." Ông Nhị lãnh đạm nói.


Quỷ Băng phì một tiếng cười nói : Tôi cũng không nói nhất định phải cho tôi đi?


Mọi người đều là trầm mặc, tôi và chú com lê liếc mắt nhìn nhau cũng không biết trong hồ lô của ông Nhị bán là thuốc gì (thành ngữ ý là không biết muốn làm gì ,có mưu kế gì).


Một khúc Cao Sơn Lưu Thủy của Quỷ Băng ở đêm khuya trên đảo quỷ gảy đến say mê, gió biển thổi mỗi người chúng tôi càng thổi bay tóc dài và quần áo của Quỷ Băng.


Chẳng biết vì sao, tôi nhìn chằm chằm hai con mắt của Quỷ Băng cảm thấy đôi mắt này rất quen thuộc tựa hồ ở nơi nào từng thấy.


Tôi rất muốn tháo mặt nạ của cô ấy xuống xem xem khuôn mặt dưới mặt nạ đó đến tột cùng trông như thế nào.


"Chàng trai này có được mắt quỷ, có thể thăm dò quá khứ tương lai mà tôi có được mắt quỷ liền là vì tìm kiếm quá khứ và tương lai của tôi, tôi là một con rối không có sinh mệnh, tôi chỉ muốn biết quá khứ của tôi và tương lai của tôi."


Lúc Quỷ Băng nói câu nói này rất là thương cảm.


Chú com lê nói : Cô sẽ không có quá khứ bởi vì cô là con rối mà người khác chế tạo ra ,cô cũng sẽ không có tương lai bởi vì đêm nay cô chạy không thoát.


Ngón tay mảnh khảnh của Quỷ Băng gảy mấy lần dây đàn nhẹ giọng thở dài : Tôi liền là muốn biết đến tột cùng là ai tạo ra chúng tôi .


Quỷ Băng mới vừa nói ra câu nói này trong đầu tôi lập tức xẹt qua một tia chớp!


Nghịch Thiên Thần đã từng đều là đang lừa tôi !


Câu chuyện của Bạch Vũ Điệp và truyền thuyết đều là chính miệng Nghịch Thiên Thần nói, cái này tôi nhớ rất rõ ràng nhưng nếu như nói bốn con rối bọn họ đều là Bạch Vũ Điệp tạo ra như vậy Quỷ Băng làm sao sẽ không biết?


Vấn đề mấu chốt nhất là Bạch Vũ Điệp vốn là nhân vật không tồn tại, tôi vốn cho là kẻ chủ mưu cuối cùng phía sau chính là Mộ Dung Hải Đường ai biết cô ta cũng là một con rối bị thao túng.


Trong 4 con rối , tu vi cao nhất nên chính là Quỷ Băng và Nghịch Thiên Thần thế nhưng hai người ai càng cao hơn một bậc tạm thời còn không rõ ràng lắm, Nghịch Thiên Thần nói bốn con rối là Bạch Vũ Điệp tạo ra đây nhất định là giả.


Quỷ Băng nói không biết bị ai tạo ra nhưng rất muốn biết tính chân thực tuy rằng có nhưng phần lớn tỷ lệ còn là giả!


Vì lẽ đó, lời này không thể tin!


Tôi đi tới tức giận quát lên một câu : Không cần lại lừa dối bất luận người nào nữa đã không ai tin cô rồi!


Quỷ Băng khẽ cười một tiếng cũng không trả lời tiếp tục tự cố (không quan tâm ai) tự đàn tỳ bà.


Tay trái ông Nhị đặt phía sau vẫy vẫy tôi ra hiệu không cho tôi xen mồm sau đó lại hỏi Quỷ Băng : Nếu như cô có thể giúp chúng tôi tìm được hai mắt Âm Dương, tôi ngược lại cũng có thể cho cô mượn cô dùng .


Cái gì?


Tôi và chú com lê liếc mắt nhìn nhau đồng thời khiếp sợ không thôi ông Nhị dĩ nhiên có dự định hợp tác?


Bốn con rối tuyệt đối không phải người lương thiện , tôi hiện tại là đánh chết cũng không tin bọn họ nhưng ông Nhị làm sao sẽ làm ra dự định kiểu này? Điều này làm cho tôi và chú com lê không nghĩ ra.


Nhưng mà lại vào lúc này, bên hông phía sau ông Nhị bỗng nhiên sáng lên một chùm tia sáng, tia sáng này vừa mới bắt đầu rất nhỏ sau đó chậm rãi trở nên mạnh hơn chậm rãi nở rộ liền như là một chiếc đèn chính đang từ từ tăng lớn công suất .


Tôi nhìn kỹ lại, tia sáng kia phát ra từ trong tay trái mà ông Nhị đặt ở phía sau , trong tay trái ông Nhị cầm một thứ màu đỏ thẫm , bên ngoài xem ra rất giống là vỏ sò!


Tia sáng càng ngày càng mạnh, Quỷ Băng tựa hồ cũng chú ý tới cô ta chính đang đàn tỳ bà bỗng nhiên hoảng sợ lập tức đứng lên hỏi : Trong tay ông cầm thứ gì? !


Ông Nhị cao giọng cười to nói : Tuổi của lão phu đã hơn năm mươi, ma quỷ yêu tinh gì chưa từng thấy? Chỉ bằng cô cũng muốn lừa gạt tôi ? Còn non lắm! Nếu như vừa nãy lúc nhìn thấy tôi cô bỏ chạy có lẽ còn có cơ hội để sống, hiện tại? Muộn rồi!


Vừa dứt lời, ông Nhị duỗi tay trái phía sau lên phía trước trong nháy mắt mở lòng bàn tay mọi người xem rõ ràng rồi.


Trong tay trái ông Nhị cầm một vỏ sò hoa văn quái dị ! Vỏ sò kia chỉ to bằng nắm đấm của trẻ con nhưng mà toàn thân đỏ thẫm, lúc vỏ sò chậm rãi mở ra , thịt bên trong vỏ sò dĩ nhiên như là một đống thịt tươi mới vừa cắt xuống không chỉ đỏ tươi như máu hơn nữa đang chầm chậm ngọ nguậy!


"Vua trai ở biển lửa?" Vẻ mặt chú com lê kinh sợ đi về phía trước một bước.


Quỷ Băng biết mình trúng kế rồi, vừa nãy ông Nhị lạt mềm buộc chặt (giả vờ tha để bắt), dáng vẻ nguyên bản giả bộ không muốn kéo dài thời gian nhưng lại trong lúc vô tình tiến hành thỏa hiệp, mục đích chính là vì chờ đợi vua trai ở biển lửa mở vỏ sò ra!


Lúc này vua trai ở biển lửa mở vỏ sò ra, tia sáng từ bên trong thịt trai đỏ thẫm tỏa ra ánh lửa đỏ , bóng dáng của Quỷ Băng biến mất không thấy nhìn dáng dấp là muốn chạy trốn .


Ông Nhị cười lạnh một tiếng : Tôi xem cô chạy đi đâu!


Bỗng nhiên, Quỷ Băng kêu to một tiếng a, âm thanh xuất hiện ở góc đông bắc của trận pháp bốn phía máu dương , Quỷ Băng chưa từ bỏ ý định bóng người lại lần nữa biến mất không thấy, lần này lại a một tiếng kêu đau , thanh âm của Quỷ Băng xuất hiện ở hướng chính nam của trận pháp bốn phía máu dương .


Tôi nhìn kĩ lại bỗng nhiên tỉnh ngộ.


Xung quanh của trận pháp bốn phía máu dương này bị ông Nhị rắc một vòng tro đen, thứ đồ chơi kia tôi từng thấy nên chính là tro nồi , thứ chí dương mà trải qua hàng vạn ngọn lửa thiêu cháy !


Nhưng lúc chúng tôi rời đỉnh núi của đảo quỷ cũng không có chú ý tới ai rải tro nồi ở đây cả?


Lẽ nào là ông Nhị cố ý ? Ông ấy chính là cố ý trước tiên tách rời khỏi chúng tôi sau đó chính mình vội vàng đi tới phía trên hòn đảo rắc tro nồi?


Mà nguyên nhân làm như thế chính là bởi vì Quỷ Băng lúc đó cũng ở trong biển theo dõi chúng tôi ?


Nghĩ như vậy ngược lại có khả năng này.


Lúc này ông Nhị rải một vòng tro nồi dưới đất có thể nói là nhà giam trên không nhốt Quỷ Băng ở chỗ này không thoát ra được .


"Chú, vua trai ở biển lửa trong tay ông Nhị là từ đâu đến?" Tôi nhỏ giọng hỏi một câu.


Chú com lê nói : Vật ấy có nghe nói sinh trưởng ở gần miệng biển lửa (chắc gần miệng núi lửa dưới biển) , vật chí dương , tràn đầy tính nóng, ở thời kì Tùy Đường từng có phương sĩ cố ý xuống biển Nam tìm kiếm vật ấy cung phụng cho Hoàng Đế, nghe nói sau khi ăn có thể đêm ngủ mười phụ nữ.


Vừa nghe chú com lê giải thích, tôi suýt chút nữa nằm xuống đất thầm nghĩ ông Nhị lấy thứ đồ này làm gì?


Chú com lê nhìn thấy vẻ mặt của tôi liền vội vàng nói : Cậu đừng nghĩ bậy, ông Nhị tuổi này trong lòng đã sớm không còn ý nghĩ xấu (chỉ chuyện trai gái), một loại cách dùng khác của vật ấy nghe nói là tinh luyện lửa, lấy lửa này có thể hạn chế trăm bệnh, hàng (diệt quỷ) trăm quỷ!


Nói như thế tôi liền đã hiểu rồi, ông Nhị phỏng chừng đang trên đường liền vẫn suy tư làm sao đối phó Quỷ Băng.


Tù Long chết đi chính là thân thể bằng tượng đất, nước khắc đất, cho nên lúc trước trên tiền đồng mà ông Nhị vứt khẳng định dùng cách gì có liên quan tới nước .


Mà Cửu Đầu Nha là người gốm sứ nghiêm ngặt mà nói cũng là gạch đất nung thành dùng nước cũng có thể khắc chế.


Còn Quỷ Băng, cô ta là con rối bằng vải vì lẽ đó dùng lửa mới có thể khắc chế!


Ông Nhị từ trong lòng rút ra một tấm bùa chú khắc ở trên vỏ sò của vua trai ở biển lửa, lửa trên vỏ sò châm bùa chú oanh một cái! Ông Nhị quát lên : Để mạng lại!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK