Mục lục
Trùng Sinh Chi Nha Nội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Húc vốn không định tới tìm Cù Hạo Cẩm, gặp phải khó khăn liền đi tìm lãnh đạo kể khổ không phải là thỏi quen của Hàn Húc.

Hàn Húc bỉết rằng chuyện như thế này làm một hai lần không sao, làm nhiều lần, sớm muộn cũng tạo thành ấn tượng vô dụng trong mắt lãnh đạo.

Hàn Húc là người kiêu ngạo, hắn không chịu nổi điều đó.

Có điều Hàn Húc không đi triệu kiến Cù Hạo Cẩm, không đại biểu Cù Hạo Cẩm không triệu kiến hắn.

Thật ra Cù Hạo Cẩm cũng đang lấy làm lạ, vốn cho rằng sau cuộc họp ở Hồng Sơn, Hàn Húc nhất định sẽ tìm mình, không ngờ đợi hai ngày trời cũng không thấy có chút động tĩnh nào, Cù Hạo Cẩm suy nghĩ rồi hiểu ra nguyên nhân trong đó, liền chủ động triệu kiến Hàn Húc.

Bất kể như thế nào, Hàn Húc là do ông ta đích danh chọn, hiện giờ ở Tiềm Châu tình cảnh khó khăn, bị Liễu Tuấn chèn ép cho không còn sức đánh trả, ông ta không ra mặt cổ vũ cho Hàn Húc, sợ là không hợp lý.

Đối với Hàn Húc, Cù Hạo Cảm không chơi trò triệu kiến lúc 8h, đề Hàn bí thư ôm một bụng tức nửa đêm chạy tới tỉnh thành, thư ký gọi điện thoại thông báo, nói với Hàn Húc tới lúc nào, Cù bí thư sẽ tiếp lúc đó.

Đãi ngộ này là rất cao rồi, chẳng khác khì Cù Hạo Cẩm ngồi đợi Hàn Húc, cho dù Hàn Húc biết mình được Cù Hạo Cẩm coi trong, nhưng có được vinh dự này là vì mình chịu thiệt thòi lớn, Cù Hạo Cẩm dùng phương thức khéo léo ấy để an ủi mình. Nói ra Cù Hạo Cẩm nổi tiếng mạnh mẽ, suy nghĩ chu đáo như thế đúng là không dễ, trong lòng Hàn Húc đúng là dễ chịu hơn nhiều.

Hàn Húc làm quan lâu năm, ở địa phương thời gian dài, kinh nghiệm làm việc ở cơ quan quốc gia cũng rất phông phú, tinh thông đạo thăng tiến, biết rằng cho dù làm việc ở Tiềm Châu không tốt, nhưng chỉ cần trong mắt lãnh đạo địa vị không giảm, là ảnh hưởng không lớn, tới lúc thích hợp lãnh đạo sẽ có bồi thường, nói không chừng thăng tiến còn nhanh hơn cả làm ra thành tích chói lọi.

Cân nhắc rõ ràng, tâm tình vốn buồn bực của Hàn Húc tốt hẳn lên, thậm chí khi ngồi trong xe nhắm mắt dưỡng thần, khóe miệng còn lộ ra nụ cười, thư ký nhìn thấy cảnh này qua gương chiếu hậu thầm bội phục, Hàn bí thư quả nhiên tu dưỡng tốt, nếu như đổi lại là người khác mà bị người cộng sự chèn ép như vậy, lại chẳng nổi trận lôi đình.

Lãnh đạo là phải khác với người thường.

Hàn Húc tới tỉnh ủy lúc 4h chiều , khi xe sắp tới nơi Hàn Húc gọi điện cho văn phòng bí thư, thư kỳ rất khách khí nói với hắn: Cù bí thư đang đợi.

Xem ra Cù Hạo Cẩm đúng là đã đẩy các chuyện khác sang, chuyên môn cấp cho hắn một thể diện lớn.

- Xin chào Cù bí thư.

Đi vào văn phòng, Hàn Húc chào hỏi rất đúng chừng mừng, cung kính nhưng không nịnh bợ, biểu hiện này làm Cù Hạo Cẩm rất hài lòng.

Còn có thể bình tâm như vậy, là có khí độ của người đứng đầu.

- Hàn Húc tới rồi à... Ngồi đi.

Gặp mặt rồi, Cù Hạo Cẩm không cấp cho hắn đãi ngộ phá cách nào nữa, không đứng dậy bắt tay, chỉ tùy ý bảo hẳn ngồi xuống. Hàn Húc cũng biết thói quen của Cù Hạo Cẩm, trước mặt người thân cận, Cù Hạo Cẩm không chú ý tới lễ tiết rườm rà.

- Cãi nhau với Liễu Tuấn rồi hả?

Thư ký đưa trà lên, vừa lui ra Cù Hạo Cẩm liền đi thẳng vào vấn đề, sắc mặt khá quan tâm.

Hàn Húc cười khổ gật đầu:
- Vâng thưa Cù bì thư, cãi nhau không vui vẻ gì.

Hẳn là chuyện Liễu Tuấn ra sức phản đối hạng mục đầu tư 24 tỷ đã truyền khắp quan trường rồi, dù sao đây cũng là chuyện hết sức kỳ quái mà. Cù Hạo Cẩm bế ngoài tạm thời không hỏi tới chuyện ở Tiềm Châu, nhưng thực tế theo dõi sát sao, với tính cách Cù Hạo Cẩm tuyệt đối không phải kẻ hèn yếu dễ bị dọa dẫm.

- Cái công ty Vĩ Phong kia phải chăng có vấn đề thật?

Hàn Húc không ngờ Cù Hạo Cẩm lại hỏi như thế.

- Cù bí thư....
Hàn Húc kinh ngạc.

Cù Hạo Cẩm khoát tay:
- Tính cách Liễu Tuấn mạnh mẽ một chút, nhưng đúng là có tài kiến thiết kinh tế, cứ nhìn công ty Trường Phong và khu Trường Hà hiện nay là biết. Nếu như Cty Vĩ Phong không có vấn đề ý, hẳn y sẽ không như thế.

Không ngờ Cù Hạo Cẩm lại có bình phẩm cao với Liễu Tuấn như vậy, Hà Húc rất ngạc nhiên. Những lời này không những thừa nhận năng lực mà cả phẩm cách của Liễu Tuấn. Trong chớp mắt Hàn Húc nhận ra, nếu bỏ đi phe phái, Liễu Tuấn nhất định là loại cán bộ mà Cù Hạo Cẩm thích nhất.

Nghĩ tới tác phong nhất quán của Cù Hạo Cẩm, Hàn Húc liền bình thường trở lại, đạo dùng người của Cù Hạo Cẩm đúng là như thế.

- Cù bí thư, công ty Vi Phong khẳng định không có vấn đề gì, tôi có thể đảm bảo, tôi quen biết Lạc Vĩ Phong không phải mới chỉ một hai năm nữa.

Hàn Húc không cần vòng vo gì với Cù Hạo Cẩm, hắn vốn là một trong số thân tín của Cù Hạo Cẩm.

Cù Hạo Cẩm cau mày:
- Nói như thế Liễu Tuấn thực sự cho rằng hạng mục này có nguy hiểm rồi.

Hàn Húc không nghĩ thế, trong lòng không khỏi chửi rủa mấy câu, không cần phải khen Liễu Tuấn trước mặt tôi mấy lần như thế chứ, tôi là quân của Cù bí thư ông cơ mà.

- Cù bí thư, làm gì cũng có nguy hiểm, nói gì tới một hạng mục đầu tư tren 24 tỷ, sao có thể không có chút nguy hiểm nào? Còn về ổn định vĩ mô, nhà nước năm nào chả ổn định vĩ mô? Nếu chỉ riêng vào sợ nó mà từ bỏ hạng mục lớn như thế, nới thật, Cù bí thư, tôi không có rằng đó là cách làm khôn ngoan.

Cù Hạo Cẩm bình thản nói:
- Vậy cậu nói lý do Liễu Tuấn phản đối cho tôi nghe xem.

Kỳ thực những lý do đó Cù Hạo Cẩm đã biết đại khái, nhưng nếu đã triệu kiến Hàn Húc, nên do hắn đích thân báo cáo, tin tức mới đáng tin hơn.

Hàn Húc trầm ngâm một lúc rồi thuật lại lý do Liễu Tuấn phản đối, cơ bản là nguyên văn lời của Liễu Tuấn, rất khách quan. Tới vị trí như Cù Hào Cẩm, đều có thể xuyên qua hiện tượng nhìn thấu bản chất, nếu quá ngả về cảm thụ của mình, không khỏi có hiểm nghi "lừa dối" lãnh đạo, có thể khiến Cù Hạo Cẩm không vui.

Cù Hạo Cẩm nghi rất nghiêm túc, mày nhíu chặt không nói, Hàn Húc báo cáo xong, ông ta không tỏ thái độ mà rời vào trầm tư.

Hàn Húc tĩnh lặng, không dám quấy nhiễu suy nghĩ của Cù Hạo Cẩm.

Một lát sau, Cù Hạo Cẩm chậm rãi nói:
- Cậu đứng ở lập trưởng khách quan phân tích xem, lý do của Liễu Tuấn có đầy đủ không?

Hàn Húc ngẩn ra, cũng không lập tức trả lời, nghĩ một lúc mới nói:
- Nếu thuần túy cầu ổn định, tôi cũng ngả về phía Liễu Tuấn, dù sao kế hoạch này của Cty Vĩ Phong có nguy hiểm nhất định. Có điều một cơ hội lớn như thế, nếu mặc cho nó trôi qua trước mắt thì thật đáng tiếc.

Cù Hạo Cẩm mỉm cười gật gù:
- Cậu nói được như thế là đầu óc còn tỉnh táo, rất tốt, là lãnh đạo lúc nào cũng phải giữ đầu óc sáng suốt, lỡ chẳng may Liễu Tuấn dự đoán chuẩn xác, nhà nước tiến hàn ổn định ngành sắp thép thì sao?

Hàn Húc cười giảo hoạt:
- Cù bí thư, nếu như thị trưởng Tiềm Châu không phải là Liễu Tuấn tôi cũng không kiên trì hạng mục này.

Cù Hạo Cẩm rõ ràng khựng lại, nhìn Hàn Húc chăm chú, Hàn Húc gật đầu khẳng định, Cù Hạo Cẩm cười phá lên.

- Xem ra cậu cũng chẳng phải hạng tốt lành gì cả.

Hàn Húc cười:
- Cù bí thư, ổn định vĩ mô không thể bao chùm 100% được, thế nào cũng có cá lọt lưới, thú vị là những con cá lọt lưới này về sau đều phát triển cao tốc, quy mô mở rộng kinh người.

Điều này cũng dễ lý giải, dù sao tránh được "thiên kiếp" là tu thành chính quả. Orn định vĩ mô suy yếu thậm chí đóng cửa một số đối thủ cạnh tranh, dưới hoàn cảnh như thế, kẻ "sóng sót" phát triển nhảy vọt là đương nhiên.

Cha của Liễu Tuấn là phó thủ tướng chủ quản kinh tế, bản thân Liễu Tuấn tựa hồ cũng khá được Hồng thủ tướng coi trọng, nếu như nói trong nước còn có thành phố nào có thể tránh được ổn định vĩ mô, thì chắc chắn phải là Tiềm Châu, trước khi ổn định, Liễu Tuấn sẽ là người biết tin trước tiên, sẽ có nhiều cách né tránh nguy hiểm này, chỉ cần vượt qua nó là trời cao đất rộng rồi.

Đây chính là nguyên nhân Lạc Vĩ Phong bất chấp bị Liễu Tuấn "xua đuổi", nhiều lần thương thảo với Hàn Húc, nhất định phải mở công ty thép ở Tiềm Châu. Vì có Liễu Tuấn ở đây là bằng với việc mua bảo hiểm cho công ty Vĩ Phong mà.

- Hàn Húc, suy nghĩ của cậu là đúng. Có điều hình như cậu quên mất một điều, điều cậu nghĩ tới, Liễu Tuấn cũng có thể nghĩ tới.

Cù Hạo Cẩm nhắc nhở.

Cậu muốn lợi dụng Liễu Tuấn, thậm chí là lợi dụng thế lực lớn đằng sau Liễu Tuấn làm bảo hiểm cho bạn bè cậu, đồng thời kiếm thánh tích chọi lọi cho bản thân thì phải xem Liễu Tuấn có vui hay không chứ.

Hàn Húc biến sắc, nhưng lập tức nghiêm mặt nói:
- Cù bí thư, đây không phải là chuyện của riêng tôi, mà còn có lợi cho cả Tiềm Châu, vứt bỏ một cơ hội như thế thì thật đáng tiếc.

Cù Hạo Cẩm khoát tay:
- Phương diện công tác kiến thiết kinh tế nên để chính phủ là chủ đạo, thành phố như thế, tỉnh cũng như thế... Cậu thân là bí thư thành ủy, hãy để sức lực đặt trên phương diện kiến thiết đảng, hiểu chưa?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK