Mọi người đều tán thành mục đích của phương án này, chủ yếu chia rẽ ở nguồn tài chính và phương án phần thưởng.
Chương Tầh Văn khá dân chủ, sau khi nhận được phương án, mời Tằng Hiểu Tùng và Liễu Tuấn cùng thảo luận trong phạm vi nhỏ rồi quyết định mở cuộc họp ban bí thư thảo luận chi tiết hơn.
Ban bí thư TW đoàn tính cả Liễu Tuấn tổng cộng có 7 bí thư.
Trong phòng hội nghị Chương Thần Văn giữ nụ cười nhất quán trình bày đơn giản chủ đề cuộc họp lần này, thường thì cuộc họp ban bí thư có quy định mở theo thông lệ, trừ khi có chuyện khẩn cấp mới họp lâm thời, lần này phá lệ mở cuộc họp ban bí thư là để biểu thị coi trọng với chuyện này.
Đương nhiên cũng có một bộ phận đồng chí cho rằng đây là do Chương bí thư tôn trọng Liễu bí thư.
Liễu Tuấn từ khi nhậm chức tới nay chỉ quản lý việc trong phận sự không đề xuất việc điều chỉnh cán bộ, điều này làm các đồng chí khác đều rất hài lòng.
Lời đồn Liễu Tuấn là một vị nha nội mạnh mẽ đi tới đâu cũng có huyết chiến, hiện giờ xem ra lời đồn chưa chắc đã đúng.
Nghe nói trước đó Liễu Tuấn tham gia vào việc con trai Hà bộ trưởng vì gỡ thể diện với đám hoàn khố Cao lão nhị mà dùng tới cả bộ đội đặc chủng.
Những thư ký coi đây như chuyện tán gẫu lúc rảnh rỗi, chỉ cười trừ.
Chuyện đám nha nội thủ đô đấu đá nghe quá nhiều rồi, chỉ cần không liên quan tới mình thì chẳng ai thèm để ý.
- Sáng kiến của đồng chí Liễu Tuấn là như thế, mời các đồng chí nghe đồng chí Liễu Tuấn nói rõ hơn.
Giới thiệu đơn giản xong, Chương Thần Văn mỉm cười nói với Liễu Tuấn.
Liễu Tuấn gật đầu.
Các bí thư vừa lật xem phương án trong tay vừa nghe Liễu bí thư giới thiệu mô hình thao tác và đường lối cơ bản, Liễu Tuấn giải thích gọn gàng không có lời phù phiếm dư thừa đi vào trọng điểm, chỉ chừng 20 phút là kết liễu phát ngôn.
Đây là tác phong nhất quán của Liễu Tuân, bất kể là hội nghị nào cũng như thế, mặc dù y nhậm chức chưa lâu nhưng mọi người quen rồi, hơn nữa dần bị ảnh hưởng của Liễu Tuấn ngả theo khuynh hướng rút gọn thời gian.
Điều này rất kỳ diệu.
Liễu Tuấn chẳng hề biểu hiện ra ngoài chút mạnh mẽ nào, nhưng mọi người đều bất giác bị ảnh hưởng.
Chương Thần Văn suy nghĩ thế nào về hiện tượng này thì không biết, ít nhất bên ngoài tỏ ra như không hề có chuyện gì xảy ra.
- Các đồng chí có cái nhìn và kiến nghị gì về phương án này thì cùng trao đổi nào.
Chương Thần Văn mỉm cười ánh mắt liếc qua mọi người rồi dừng ở Ôn Khắc Lương.
Ôn Khắc Lương xếp ngay sau Liễu Tuấn, trẻ hơn Chương Thần Văn và Tằng Hiều Tùng, chừng 36 tuổi, người rất gầy, nổi tiếng thẳng thắng nghiêm khắc, khi ban bí thư thảo luận vấn đề, Chương Thần Văn đều như vô ý nghe hắn pháo biểu trước tiên.
Các đồng chí tựa hồ cũng thói quen Ôn Khắc Lương khai pháo, nên bình thường đều đợi hắn nói trước.
Lần này Ông Khắc Lương kỳ thực không muốn đánh trận đầu, nguyên nhân vì hắn tạm thời còn chưa hiểu được thái độ của Chương Thần Văn trong chuyện này, theo tin đồn Chương Thần Văn và Liễu Tuấn có quan hệ rất tốt.
Có điều rất nhiều thứ không thể cứ lấy vẻ bề ngoài ra mà suy đoán, cho dù hai người này ở phương hướng lớn nhất trí, nhưng cụ thể tới kế hoạch bảo vệ môi trường này thì chưa chắc.
Nguyên nhân là ba năm trước chính Chương Thần Văn đề xuất ra hành động môi trưởng bảo vệ đất mẹ, được khen ngợi rất cao trong nước, trở thành "chiêu bài" của TW đoàn sau công trình hi vọng, Liễu Tuấn hiện giờ đề xuất quỹ bảo vệ môi trường tựa hồ có chút trùng lặp với hành động môi trường của Chương Thần Văn, hơn nữa từ kế hoạch này của Liễu Tuấn một khi thực thi khẳng định có thể mang tới oanh động cực lớn.
Mỗi năm toàn quốc chọn 100 thanh niên mỗi người trọng thưởng 100.000, chẳng phải vì hành động bình thường, nhất là số tiền này sẽ làm rất nhiều người khát vọng đồng thời dân tới nhiều suy đoán và nghị luận.
Một khi thao tác thành công tựa hồ che lấp hào quang của hành động môi trường, còn một khi thất bại sai lầm của người theo tác tất nhiên bị cao tầng phê bình thậm chí chỉ trích.
Nhưng phủ quyết kế hoạch này là đồng nghĩa với gây chuyện với Liễu nha nội, bất kể dưới tình huống nào đắc tội với Liễu Tuấn tựa hồ không phải hành vi đáng tán thưởng.
Trầm ngâm chốc lát, Ôn Khắc Lương gật đầu với Chương Thần Văn nói:
- Chương bí thư các đồng chí, tôi nói một chút ý kiến cá nhân của mình vậy, phương án này về tổng thể có tác dụng xúc tiến nhất định ý thức bảo vệ môi trường của người dân trọng nước. Hơn nữa gom tiền tài trợ nhất định có tác dụng rõ ràng cải thiện môi trường, các đồng chí quỹ thanh thiếu niên dám dẫn đầu thiên hạ là đáng được khẳng định, có điều tôi có cái nhìn khác với phạm vi gom góp phần thưởng và mức độ tiền thưởng.
Nói tới đây Ôn Khắc Lương dừng lại một chút uống trà, lén quan sát sắc mặt của Chương Thần Văn và Liễu Tuấn, mong nhìn ra manh mối, nhưng hắn thất vọng.
Chương Thần Văn và Liễu Tuấn mặt cười ôn hòa, tâm tình không có chút biến hóa nào.
Chương Thần văn là người đứng đầu luôn trầm ổn là điều hợp lý, Liễu Tuấn còn trẻ mà cũng trầm ổn như thế làm trong lòng Ôn Khắc Lương sinh ra chút khẩn trương.
Có điều bất kể như thế nào hắn cũng phải nói hết ý kiến của mình.
- Nhưng tôi cho rằng, mỗi năm chọn 100 thanh niên ưu tú là hợp lý, nhưng thưởng 100.000 tiền mặt thì phải chăng là quá nhiều? Hà hà đây là khoản tiền lớn, tôi cho rằng phần thưởng nên lấy cổ vũ tinh thần là chính, vật chất là phụ, nếu không tôi lo nó sẽ biết thành chuyện tranh công danh lợi lộc, một phần thưởng bằng mấy năm thu nhập của công chức phổ thông có sức hút rất lớn.
Ôn Khắc Lương vừa nói vừa cười để cho không khí cuộc họp nhẹ nhàng một chút.
Lời này vừa nói ra mấy vị bí thư cũng cười ha hả tựa hồ đồng ý với lời này của Ôn Khắc Lương, trước kia sự thực chứng minh rất nhiều cuộc bình chọn ở cơ sở xuất hiện trò méo mó không phù hợp với tư tưởng ban đầu. Dù sao vinh dự và phần thưởng với với người giành được mà nói là một món tài phủ không nhỏ, có thể nói thu hoạch lớn cả vật chất và tinh thần. Mà TW đoàn không thể tham gia vào bình chọn cơ sở, tối đa chỉ có thể phúc thẩm xét duyệt, dù là như thế không thể đảm bảo được khi xét duyệt có thể hoàn toàn làm tới nơi tới chốn, ai đám bảo bản thân không thân bằng cố hữu quan hệ? Nếu như cuộc bình chọn này trở thành tranh chấp thì sẽ dẫn tới lời xì xào bàn tán.
- …Cho nên tôi đề nghị thưởng ít một chút.
Ôn Khắc Lương nói:
Chương Thần Văn mỉm cười hỏi:
- Đồng chí Khắc Lương cho rằng thương bao nhiêu thì phù hợp.
Ôn Khắc Lương trầm ngâm rồi nói:
- Tôi thấy chừng 10.000 tới 20.000 là hợp lý, phần thưởng lấy tinh thần làm chủ.
Chương Thần Văn gật đầu gật gù không tỏ thái độ, ánh mắt quét qua phòng hội nghị nói:
- Các đồng chí có ý kiến gì đưa ra thảo luận tiếp thu ý kiến hữu ích mà.
- Chương bí thư, các đồng chí tôi phát biểu ý kiến của mình vậy.
Một giọng nữ ưu nhã vang lên.
Ánh mắt của mọi người đổ dồn vào Âu Dương Hoa Đồng, đồng chí nữ duy nhất của ban bí thư, cô ta mặt mũi thanh tú, điềm đạm đeo kính, khí chất nữ trí thức cao cấp lộ ra rõ ràng. Âu Dương Hoa còn nhiều hơn Chương Thần Văn hai tuổi là chị cả thực sự của những người ngồi đây.
Chương Thần Văn mỉm cười:
- Mời đồng chí Hoa Đồng nói.
Âu Dương Hoa Đồng đưa ngón tay thon thả vén mái tóc ngắn , mỉm cười nói:
- Cơ bản tôi tán thành ý kiến của đồng chí Khắc Lương, đây là chuyện tốt, vấn đề môi trường trước kia chúng ta không đủ coi trọng, bao nhiêu sơn thanh thủy tú bị địa phương mù quáng khai tháng mà không còn nhận ra được nữa. Chính vì thế ba năm trước Chương bí thư đưa ra hành động môi trường thu được hiệu quả rõ ràng, kiến nghị này của quỹ thanh thi niên là sự bộ sung hữu hiệu cho hành động môi trường, đường lối này đáng được khẳng định.
Chương Thần Văn và Liễu Tuấn gần đầu.
Âu Dương Hoa Đồng và Ôn Khắc Lương đều không đem phương án này tính lên đầu Liễu Tuấn, nếu như cuối cùng nó không được thông qua ít nhất giữ cho Liễu bí thư được chút thể diện