- Trần sư đệ, bất luận chúng ta có thể đuổi bắt được tặc này hay không. Chuyện xác nhận Vô Gian Đạo Tặc là Lữ Tam Thông cũng rất phức tạp, toàn bộ Sở quốc này, thật đúng là không có người dám động đến hắn.
Phương Hạo Phi nói.
Toàn bộ Sở quốc, không có người nào dám động đến hắn?
Trần Vũ thật sự giật mình, hỏi:
- Lữ Tam Thông có lai lịch gì?
Cho dù là Dịch Vân Phi, thân là con ruột của Thủy Nguyệt tông chủ, e rằng cũng không có lực uy hiếp lớn như vậy.
- Chuyện này phải đề cập tới gia gia của Lữ Tam Thông. Người này là Thái Thượng trưởng lão của Thiết Kiếm môn, tên là Lữ Thiên Thông, biệt hiệu Lữ Thiết Tổ.
Bùi sư huynh nghiêm mặt nói.
- Thái Thượng trưởng lão... Lữ Thiết Tổ?
Trần Vũ chấn động.
Hắn hiển nhiên cũng ở trong tông môn vài năm, ít nhiều cũng nghe qua vài lời đồn.
- Lữ Thiết Tổ là tôn xưng người đời dành cho hắn. Bản thân Lữ Thiên Thông vốn là đại năng Quy Nguyên cảnh, tọa trấn chức vị Thái Thượng trưởng lão của Thiết Kiếm môn.
- Trước khi Cốt Ma Cung xuất thế, Lữ Thiên Thông chính là người đứng đầu tam tông Sở quốc. Hơn nữa, hiện nay hắn còn là vương bài đối kháng Cốt Ma Cung, không có hắn trấn giữ, e rằng ba tông đã sớm bại.
Mấy người lần lượt nói, trong ngữ khí tràn ngập kính phục.
Quy Nguyên cảnh... Thái Thượng trưởng lão... Lữ Thiết Tổ... Người đứng đầu ba tông Sở quốc.
Một chuỗi danh hiệu này đều bao phủ trên thân một người, có thể thấy được địa vị siêu nhiên đáng sợ của Lữ Thiên Thông.
- Thì ra là vậy.
Trần Vũ hít một hơi thật sâu, khó trách mọi người sau khi xác nhận được thân phận của Lữ Tam Thông đều chần chờ, thậm chí từ bỏ ý đồ đuổi giết.
Không có biện pháp, bối cảnh của Lữ Tam Thông quả thật quá đáng sợ, nếu so sánh thì hạng người như Dịch Vân Phi chẳng khác gì tiểu vu gặp đại vu (*).
(*) người giỏi có người giỏi hơn.
- Trước đây, Lữ Tam Thông từng cưỡng hiếp một nữ đệ tử, bị một vị trưởng lão Hóa Khí cảnh của Thủy Nguyệt phái bắt được. Thế nhưng, tên trưởng lão Hóa Khí cảnh kia cũng chỉ có thể giáo huấn hắn một chút mà thôi.
Côn Lăng cười một tiếng cay đắng.
Ngay cả trưởng lão Hóa Khí cảnh cũng chỉ có thể ra tay giáo huấn hắn một chút.
- Chuyện này cực kỳ trọng đại, chúng ta chỉ có thể thông báo cho cao tầng tông môn, nhiệm vụ lần này, tạm thời kết thúc.
Côn Lăng và Tạ Tĩnh liếc nhìn nhau, trên mặt tràn ngập vẻ bất đắc dĩ.
Đám người Trần Vũ cũng không có bất kỳ tổn thất nào, thậm chí còn tiêu diệt được tên chấp sự áo đen, xem như lập đại công.
Nhưng nhiệm vụ của hai người thì xem như thất bại.
- Được rồi, trong phòng kia...
Tạ Tĩnh đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, mang theo mọi người tiến vào gian phòng của Yến phu nhân.
Rất nhanh, mọi người đã giải cứu Mục Tuyết Tình và mẹ con Yến phu nhân bị nhốt trong sương phòng ra.
Sau khi biết được thế cục của Yến Gia Bảo đã ổn định, toàn bộ địch nhân Cốt Ma Cung cũng bị diệt thì mẹ con Yến phu nhân đều mừng rỡ vô cùng.
- Lữ Tam Thông làm ra loại chuyện thương thiên hại lý như vậy mà vẫn phải bỏ qua cho hắn?
Mục Tuyết Tình lạnh lùng nói, trên mặt tràn ngập phẫn hận.
Thiếu chút nữa là nàng đã bị Lữ Tam Thông này vũ nhục.
Mà Yến phu nhân cũng bị tặc tử này nhiều lần khi nhục đùa giỡn, người nào sẽ lấy lại công đạo cho nàng?
- Chuyện này cứ để lộ ra ngoài ánh sáng, thông qua cao tầng tông môn, để Thái Thượng trưởng lão của bổn tông tiến hành gây áp lực nhất định với Thiết Kiếm môn.
Bùi sư huynh khẽ thở dài.
Có thể đoán được, cho dù nắm giữ chứng cứ vô cùng xác thực, nhưng nếu Lữ Thiết Tổ một lòng bao che thì Vân Nhạc môn cũng không làm gì được Lữ Tam Thông.
Cùng ngày hôm đó, Côn Lăng và Tạ Tĩnh rời khỏi Yến Gia Bảo, lên đường trở về tông môn.
Trước khi rời đi, hai người cũng báo cho mọi người tình huống chiến trường.
- Cách đây không lâu, trong một hồi đụng độ, ba tông đại bại! Hai vị Hóa Khí Tiên Thiên bỏ mình. Một người trong đó là trưởng lão Hóa Khí cảnh của Vân Nhạc môn.
Tin tức này lập tức khiến đám người Trần Vũ chấn động.
Trưởng lão vẫn lạc!
Có thể thấy được, ba tông chiến đấu với Cốt Ma Cung đã bước vào giai đoạn quyết chiến.
- Toàn bộ vận mệnh tông môn Sở quốc, có lẽ sẽ có một câu trả lời quyết định vào nửa năm sau.
Phương Hạo Phi ngưng trọng nói.
Một khi đại chiến chân chính bộc phát, đám đệ tử thế hệ mới như Trần Vũ, Phương Hạo Phi, Đồng Ngọc Linh, Mục Tuyết Tình đều phải ra chiến trường.
Suy cho cùng, đây cũng là thời khắc then chốt sinh tử tồn vong của tông môn.
Đến tối, Trần Vũ, Phương Hạo Phi, Mục Tuyết Tình và bốn người Bùi sư huynh, Đồng Ngọc Linh bắt đầu cùng nhau phân phối chiến lợi phẩm.
Lần này, mặc dù mọi người không bắt giết được Vô Gian Đạo Tặc, nhưng lại chém giết được thành viên và chấp sự của Cốt Ma Cung, chiến lợi phẩm tương đối phong phú.
- Giết chết sáu tên Luyện Tạng kỳ Cốt Ma Cung. Thu hoạch được năm kiện Bảo Khí, trong đó quải trượng của tên lão giả áo đen là tinh phẩm trong Bảo Khí hạ phẩm. Những thứ khác, bao gồm Bán Bảo Khí, sài lang ma hóa,... tương đương 14 vạn Nguyên thạch thứ phẩm...
Bùi sư huynh cho ra tổng kết.
Phân phối công lao lần này, Bùi sư huynh cho rằng ba người Trần Vũ nên chiếm công đầu.
Nhất là Trần Vũ, không thể không kể công.
Bùi sư huynh quyết định tặng cho Trần Vũ cái quải trượng của lão giả áo đen, cộng thêm 2 vạn Nguyên thạch thứ phẩm.
Có lẽ, quải trượng này có giá trị còn gấp ba lần Bảo Khí bình thường.
Bên cạnh đó.
Phía Bùi sư huynh cũng hao tổn một thành viên Luyện Tạng kỳ, cần phải bỏ ra một kiện Bảo Khí và 2 vạn Nguyên thạch thứ phẩm để trợ cấp.
Người xuất lực lớn nhất đã được khen thưởng, người hi sinh cũng được trợ cấp bồi thường.
Mọi người cũng không hề có ý kiến gì đối với việc phân phối như vậy.
Cứ như vậy, Trần Vũ nhận được cái quải trượng này, lúc chạm vào, liền mơ hồ cảm thấy một luồng nhiệt lưu nóng bỏng.
Một kiện tinh phẩm Bảo Khí hạ phẩm, cộng thêm hai vạn Nguyên thạch thứ phẩm.
Trần Vũ cảm thấy như vậy là đủ rồi.
Ngoài những chiến lợi phẩm này, hắn còn nhận được hối lộ từ chỗ Yến Hồng và đồ bồi thường khi hợp tác với gia tộc của Sở Phong Vân.
Bên cạnh đó, bản thân nhiệm vụ lần này cũng được khen thưởng thù lao nhất định.
Có thể nói, trong nhiệm vụ lần này, Trần Vũ đã kiếm được đầy bồn đầy bát.
Mấy ngày sau đó...
Ba người Trần Vũ và đám người Bùi sư huynh cũng đi tới hai nhà Ngô Lâm, tiến hành chỉnh đốn, lúc soát quét sạch cứ điểm và dư nghiệt Cốt Ma Cung.
Bên phía Yến Gia Bảo này sẽ do Trần Vũ toàn quyền quyết định.
Cuối cùng, thiếu bảo chủ Yến Phi kế thừa chức vị Bảo chủ, còn Yến phu nhân và Yến Vũ Tích sẽ trợ giúp phụ tá.
Qua mười mấy ngày chỉnh đốn, khu vực Yến Gia Bảo đã ổn định trở lại.
Lúc này, bên phía Vân Nhạc môn cũng phái người truyền tin đến, thúc giục ba người Trần Vũ mau chóng trở về tông môn.
Ba người Trần Vũ không dám lưu lại, hôm sau lập tức khởi hành.
Ba người một nhà Yến phu nhân nhìn theo ba vị thượng sứ tông môn rời đi, trong mắt tràn ngập cảm kích.
- Mẹ, tỷ tỷ, ta cũng muốn tiến vào thế giới tông môn.
Thiếu bảo chủ Yến Phi quyết tâm nói, trong mắt tràn ngập chờ mong.
- Phi nhi, bây giờ giới tông môn hỗn loạn vô cùng, nguy cơ tứ phía. Ngươi có Linh Thể hạ phẩm, tư chất không yếu, làm tốt Bảo chủ thì ngày sau cũng có thể danh chấn một phương.
Yến phu nhân trìu mến nói.
...
Ba ngày sau.
Ba người Trần Vũ trở lại Vân Nhạc môn, đi tới Tông Vụ Đường giao trả nhiệm vụ, đồng thời nhận khen thưởng nhiệm vụ.
Làm lĩnh đội, Trần Vũ thu được 6000, 7000 điểm cống hiến, 2000 Nguyên thạch thứ phẩm làm thù lao.
Trong Tông Vụ Đường, ba người Trần Vũ được Lâm đường chủ tiếp kiến.
- Sau nhiệm vụ lần này, các ngươi có thể nghỉ ngơi tối đa mười ngày, sau đó sẽ bị phái đến chiến trường tiền tuyến.
Lâm đường chủ nghiêm túc nói.
Bây giờ là thời khắc sinh tử tồn vong của ba tông. Thành viên của Vân Nhạc môn, từ trưởng lão cho tới đệ tử ngoại môn đều phải cùng tồn vong với tông môn, bỏ ra một phần sức lực.
Ba người Trần Vũ đã sớm dự liệu được việc này.
- Bây giờ ta đã tấn thăng đến xương đồng tiểu thành, chỉ cần phục dụng Uẩn Thể đan thượng phẩm là tùy thời có thể tấn thăng đến Luyện Tạng kỳ, lúc đấy năng lực tự vệ cũng sẽ tăng nhiều.
Trong lòng Trần Vũ vẫn trấn định.
Hắn đã sớm ý thức được sự gian nan trong tràng hạo kiếp chiến tranh tông môn Sở quốc, cho nên vẫn luôn chuyên tâm tu hành, tích súc thực lực.
Lâm đường chủ mỉm cười bổ sung:
- Ba người các ngươi đều là tinh anh nội môn, hơn nữa thân phận bối cảnh không tầm thường. Đến lúc đó, có lẽ nhiệm vụ trên chiến trường đều là phòng thủ hoặc hậu cần mà thôi. Nhưng nếu chiến cuộc quá hung hiểm thì vẫn có khả năng phải đi tiền tuyến, chính diện đối kháng.
Sau khi trở về nơi ở, Trần Vũ tiếp tục sưu tập tài liệu phương thuốc “linh tham mật rắn”, đồng thời bắt đầu mua một ít trân khoáng luyện khí.
Một ngày nọ, Trần Vũ đi tìm sư tôn.
Mao trưởng lão vừa vặn ở trong phủ đệ, sau khi từ tiền tuyến trở về không lâu, rõ ràng trên mặt hắn đã có chút tiều tụy.
- Ngươi có chuyện gì thì nói nhanh lên, vi sư sẽ lập tức triệu tập một nhóm đệ tử thành viên mới đi trợ giúp tiền tuyến.
Mao trưởng lão than thở một tiếng.
Đây là lần đầu tiên Trần Vũ nhìn thấy vài phần sốt ruột lo lắng trên mặt sư tôn.
- Lần này đệ tử đến đây là vì hai chuyện...
Trần Vũ đơn giản nói.
Chuyện thứ nhất: chuyện Vô Gian Đạo Tặc là Lữ Tam Thông.
Suy cho cùng, trong ngày quần ẩu hôm đó, Trần Vũ chính là người đã đánh chết con quạ đen trân cầm của Lữ Tam Thông.
- Chuyện Lữ Tam Thông là Vô Gian Đạo Tặc thì trước đây cũng từng có người suy đoán. Về việc này, ta sẽ nhờ Thái Thượng sư thúc của bổn tông tỏ thái độ, để cho Lữ Thiết Tổ quản giáo cháu trai của hắn một chút.
Mao trưởng lão nói, trong ngữ khí có chút bất mãn.
Nghe vậy, Trần Vũ mới thở phào một hơi, mặc dù không làm gì được Lữ Tam Thông, chẳng qua, sau chuyện này, ít nhất cũng có thể khiến cho hắn thu liễm khiêm tốn một đoạn thời gian.
- Chuyện thứ hai: Đệ tử muốn trước khi ra chiến trường, tinh luyện vũ khí một chút, dung nhập trân khoáng như Nguyệt Linh khoáng vào Huyền Trọng kiếm.
Trần Vũ tiếp tục nói.
Chuyện thứ hai mới là mục đích chủ yếu của hắn.
Tại phương diện tu vi, Trần Vũ tùy thời có thể tấn thăng Luyện Tạng kỳ, cho nên hắn cũng không quá lo lắng.
Bây giờ hắn muốn tinh luyện Bảo Khí, tốt nhất là có thể đến Sở gia một chuyến.
- Sở gia? Bổn tông đang muốn Sở gia phái một ít viện binh đến tiền tuyến chống đỡ Cốt Ma Cung.
Ánh mắt Mao trưởng lão sáng lên.
- Tìm Sở gia cầu viện binh?
Trần Vũ thoáng rùng mình.
Sở gia là thế lực gia tộc phụ cận Vân Nhạc môn, nhưng cũng không hoàn toàn phụ thuộc vào Vân Nhạc môn giống Yến Gia Bảo.
Bây giờ, Vân Nhạc môn tìm Sở gia cầu viện binh, có thể thấy được thế cục tương đối gấp gáp.
- Chuyện này tông chủ sẽ nói chuyện với lão tổ Sở gia, ngày mai ngươi hãy theo thủ tịch đệ tử Tông Thiên Thần đến Sở gia một chuyến.
Mao trưởng lão nói.
- Làm phiền sư tôn.
Trần Vũ biểu đạt cảm tạ.
Với tình huống hiện tại, đệ tử muốn ra ngoài cũng không đơn giản.
- Được rồi, việc tinh luyện vũ khí cần không ít trân khoáng. Kiện vũ khí ngươi muốn tinh luyện cần tài liệu linh khoáng gì, vi sư có thể cho ngươi tham khảo.
Mao trưởng lão bỗng nhiên lộ vẻ hứng thú.
Trần Vũ phỏng đoán: có lẽ Mao trưởng lão lại muốn giao dịch một ít Nguyệt Linh khoáng của mình.
Đây cũng là một cơ hội.
Trần Vũ muốn nghe một ít ý kiến của Mao trưởng lão, thuận tiện giao dịch một ít trân tài luyện khí từ chỗ hắn.
Cứ như vậy, hắn lấy ra Huyền Trọng kiếm và Ám Xà kiếm, đặt trước mặt Mao trưởng lão, thi triển một chút, chỉ phát huy sáu, bảy phần mười thực lực.
- Huyền Trọng kiếm này ngươi dựa vào ưu thế lực lượng, miễn cưỡng có thể phát uy được phần lớn uy năng. Chất liệu và phẩm cấp của kiếm này không tệ, nhưng tiêu hao khá lớn, tạm thời không thích hợp đề thăng. Hơn nữa, muốn tinh luyện trọng kiếm cũng cần tốn hao tài liệu luyện khí gấp vài lần vũ khí bình thường.
Mao trưởng lão trầm ngâm nói.
- Ngược lại Ám Xà kiếm này, kiếm càng ngắn nhỏ thì có thể tinh luyện đề thăng đến Bảo Khí trung phẩm, trả giá không nhiều. Mặc dù Bảo Khí trung phẩm thích hợp với Hóa Khí cảnh, sợ rằng Luyện Tạng kỳ cũng không duy trì được bao lâu. Nhưng ngươi đề thăng đoản kiếm này tới cấp bậc Bảo Khí trung phẩm, vào thời khắc mấu chốt dùng làm đòn sát thủ, kết hợp với ưu thế cận chiến, trong nháy mắt bạo phát, e rằng dưới Hóa Khí cảnh cũng không mấy người có thể ngăn cản được ngươi.
Mao trưởng lão vui vẻ nói, dường như đã tưởng tượng được tình cảnh như vậy.