Cho nên nhân số chân chính chú ý hai bài đăng này không nhiều lắm, cho dù xem rồi cũng coi như chuyện cười cho qua thôi, sau đó lại lục tục thêm mấy bài khoa trương ” Coi xong concert của chị Nhạn, tôi cảm thấy xương cốt có chút ngứa, không nghĩ tới về nhà đo một cái cư nhiên cao 5 cm, mẹ cũng không cần lại lo lắng tôi ra ngoài sẽ bị cười nhạo nữa!”, “Cảm giác làn da trắng lên rất nhiều”, “Mắt hết cận thị rồi!”……
Hay rồi, mới đầu còn hơi có một hai người cảm thấy có lẽ thật sự có chuyện này, nhưng là sau đó lại toát ra nhiều bài đăng vô lý kiểu như vậy, khiến người xem đều ê răng rồi, này tuyệt đối là xuyên tạc, đám hắc tử này có cần phải ra sức như vậy hay không?
Lê Chanh xem tình hình tiếp đó, cảm thấy hiệu quả cực kỳ tốt, cậu chính là người đầu tiên đăng bài “Xương có chút ngứa”, chủ ý là sau hai bài đăng trước đó làm lẫn lộn một chút tầm mắt của người khác, đừng đưa tầm mắt đều dồn hết trên người mình, nhưng mà cơn gió bất ngờ sau đó lại là bắt đầu, từ trước tới giờ Thiên Triều (= tung của đó) là ở trên mạng tán dóc thả rắm rãnh phát sợ, thi thoảng xem chuyện đùa như vậy liền nhịn không được cũng chen một chân vào.
Mấy ngày tiếp theo sau đó, bởi vì ở trong topic của Nghê Chỉ Nhạn đăng lên một bài tạo không khí như vậy, sau đó ca sĩ nổi tiếng tổ chức concert viết topic, cũng xuất hiện ngôn luận tương tự “Nghe xong concert, vui sướng giống như thần tiên”, từ nay về sau săn đón như vậy không hề là hắc tử, mà thành biểu đạt của nội tâm, biểu đạt nhiệt tình yêu thương đối ca sĩ mình thích.
Lê Chanh: orz
Nửa năm sau, Núi Đại Đoan tan tác sau động đất rốt cục kết xuất nhóm khoai lang đầu tiên, đồng thời hai căn cứ gieo trồng cũng đồng thời sinh sản ra hàng loạt khoai tây và đậu phộng, Lê Chanh đều thu vào ba loại này vào trong kho hàng. Bởi vì tiền bạc đầy đủ, kho hàng hiện tại còn muốn lớn gấp mười lần so với ban đầu, chứa đám lương thực này là không vấn đề, chính là phải duy trì nhiệt độ thấp trong kho hàng đồng dạng cần một khoản phí tổn không nhỏ, cho nên Đỗ Hành từng nhắc nhở Lê Chanh, cần phải nhanh chóng tống xuất đám đồ này đi.
Đương nhiên Lê Chanh cũng không cần sốt ruột chút nào, Đại Châu giới còn nhiều người muốn có mà, lấy ra quá nhiều chỉ sẽ bị người ta đỏ mắt (ganh ghét muốn cướp đoạt), ngộ nhỡ lại có kẻ không sợ chết vì những cái này mà ám sát chính mình, này nhưng liền mất nhiều hơn được.
Lê Chanh ở nhà làm một chàng trai bình thản mấy ngày, cẩn thận suy xét một hồi [giới thiệu vắn tắt dược liệu] trước đó mua được, phát hiện ngoại trừ đan dược nhất nhị cấp một hai không cần chủ dược luyện chế, chủ dược của đan phương cấp ba tới cấp chín cơ bản đều là thổ đặc sản địa cầu, trước đó ngoại trừ khoai lang, khoai tây và đậu phộng đã phát hiện, còn có cà rốt chủ dược cấp 6, khoai môn chủ dược cấp bảy, củ từ chủ cấp tám, cùng với tuyết liên quả chủ dược cấp chín.*
*Tuyết liên quả = yacón; được trồng nhiều ở vùng Andes, yacón nguyên bản trông giống như một củ khoai tây và có vị giống như táo, ngoài ra còn chế biến thành siro nghe nói có tác dụng giảm cân
còn sống nè
chín rồi nè
nấu thành món ăn nè
Bởi vậy đoán rằng, “tức nhưỡng” rất thưa thớt trong miệng người Đại Châu giới hẳn là liền tương đương với đất đai của địa cầu, cho nên mới có thể gieo trồng gieo trồng bảy loại chủ của nhu cầu luyện đan.
Để hiểu rõ những cái này, Lê Chanh trực tiếp bảo Đỗ Hành đi mua hàng loạt hạt giống, chuẩn bị gieo trồng bảy loại chủ dược này tại mảnh đất công ty thuê, ngoại trừ một điểm trồng nhân tạo, Lê Chanh chuẩn bị cử đội sưu tầm đi các nơi núi sâu thu mua chủ dược mọc hoang của người ta, mặc kệ ở địa cầu hay là Đại Châu giới, dược liệu mọc hoang trải qua gió thổi mưa xối bản thân nó liền năng lượng dồi dào, vẫn là mắc tiền hơn nhiều so với trồng nhân tạo.
Khách hàng của “Cống dược phường” đã từ trong nước kéo dài tới nước ngoài, nhưng mà giá xuất khẩu của dược hoàn phải cao gấp trăm lần so với trong nước,” Nếu một khi phát hiện có khách hàng trong nước mang ra nước ngoài kiếm chênh lệch giá, chúng tôi tuyệt không bán dược hoàn cho khách hàng này nữa”.
Dược hoàn dùng hiệu quả vô cùng tốt cùng với dược liệu cực phẩm thành lập danh tiếng làm cho “Cống dược phường” ở giới y học như mặt trời ban trưa, đồng dạng kiếm được tiền tài cực nhiều, cho dù có Từ Hoằng Nghĩa hỗ trợ che giấu, lại vẫn như cũ khiến cho không ít người chú ý.
“Ba, con dám khẳng định, Từ Hoằng Nghĩa và Cống dược phường tuyệt đối có liên hệ nào đó”.
Trong phòng khách của một biệt thự nào đó ở ngoại ô, người thanh niên mặc tây trang màu xám đậm và người trung niên nhân mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn đều là nhíu mày, trên cái bàn trước mặt hai người đặt một chồng tài liệu, có mấy tờ đang lộn xộn trải trên mặt bàn.
Thanh niên chỉ vào một tờ trong đó: “Bằng không bảo vệ Từ thị của gã tại sao rãnh rỗi như vậy? Luôn cố ý vô tình ngăn trở tai mắt theo dõi Cống dược phường của chúng ta?”.
“Ông già nhà nó hết bệnh rồi, chắc hẳn chính là Cống dược phường làm, có lẽ chính là báo ân”. Người trung niên xem tư liệu điều tra tới, khóe miệng không vui mím thành một đường thẳng: “Mặc kệ thế nào, đối chúng ta đều không là một chuyện tốt, vốn tất cả đều chuẩn bị tốt rồi, liền chờ lão già Từ chết, một mẻ hốt gọn Từ thị. Không nghĩ tới lão già này rất kiên cường, kiên trì lâu như vậy còn tìm được biện pháp giải quyết tổn thương gan cho lão…….”.
“Nói cách khác nếu muốn chèn ép nhà họ Từ, còn phải động chạm Cống dược phường?”. Thanh niên nhướn mày, đã đang suy nghĩ vận dụng lực lượng trong tay như thế nào rồi, con cá lớn Cống dược phường, nhưng người ba đối diện lại cực kỳ phản đối đối đề nghị này.
“Không được”. Người trung niên lắc lắc đầu, nhấc tách trà trong tay lên uống một ngụm: “Cống dược phường không động vào được, quan hệ nhân mạch rất đáng sợ. Từ sau khi tiếp nhận nhân mạch của ta, điểm ấy con hẳn là hiểu rồi. Cống dược phường tương đương với một cái mạng khác, không có người quyền quý nào không muốn có quan hệ tốt cùng nó, nếu không phải bởi vì nó có liên quan tới Từ thị, liền ngay cả ta cũng không ngoại lệ, muốn giao hảo cùng Cống dược phường”.
“Nhà họ Phù luôn luôn chướng mắt nhà họ Từ, năm đó khó khăn lắm mới khiến máy bay của Từ Văn Thanh rơi, hiện tại cư nhiên còn phải bị quản chế bởi cha của gã, con trai và một tiệm dược, nhà họ Phù chúng ta làm sao mới có thể có một ngày giành thắng lợi?”.
“Đừng sốt ruột, tuy rằng Từ thị và Cống dược phường, nhà họ Lê đều có bảo vệ của Từ thị, nhưng chúng ta còn có cơ hội, dù sao nhà họ Lê nhiều người, vẫn còn có một người tự do bên ngoài, đợi tới khống chế được Lê Chanh, còn sợ Cống dược phường và Từ thị là đồng lòng sao…..”. Người trung niên đặt tách trà xuống, hai tay đan xen nhau, thả lỏng dựa sát sô pha sau lưng.
Mà ánh mắt của thanh niên đối diện lại chợt sáng ngời: “Chính xác như vậy”.
Năng lực của nhà họ Phù rất lớn, đây là quyền quý thủ đô đều biết, trước kia nhà họ Từ cũng rất lợi hại, nhưng từ lúc Từ Văn Thanh gặp chuyện không may, lớp trẻ nhà họ Từ không có ai theo chính trị, lúc này mới trượt dốc rồi. Có người nói lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, ưu thế của nhà họ Từ ở chỗ ông cụ Từ còn sống, nhưng ông lão lớn tuổi rồi, vẫn có một ngày qua đời. Mà mặc dù ông cụ nhà họ Từ mất rồi, nhưng có con cháu tiếp quản, tương lai rất rộng mở.
Cho nên nhà họ Phù căn bản vẫn là hơn một chút.
Nhưng mà một ngày này sau khi cục trưởng của cục kiểm tra thương mại tỉnh Nam Giang nhận được mệnh lệnh của cấp trên, sắc mặt có chút cổ quái, nhưng vẫn là cử mấy người đi chấp hành nhiệm vụ.
Khi các chàng trai cục kiểm tra thương mại đi vào “Công ty Cực địa Lan Phương”, vừa vặn chạm mặt Lê Chanh vị chủ tịch lâu không thấy người này đi xuống từ tầng cao nhất, sau khi nói rõ mục đích tới, Lê Chanh và Đỗ Hành tự mình tiếp đón đồng chí của cục kiểm tra chất lượng này.
Lê Chanh: “Hoan nghênh, hoan nghênh”.
Đỗ Hành: “Không biết công ty chúng tôi có vấn đề gì?”.
“Chúng tôi nhận được trình báo nói da lông của công ty các người có vấn đề chất lượng”. Người của cục kiểm tra thương mại trực tiếp bảo Đỗ Hành dẫn bọn gã đi trong kho hàng dự bị kiểm tra, sau đó nói là trong chốc lát nhìn không rõ, liền đều niêm phong thùng hàng trong kho hàng, sau đó bê một thùng về kiểm tra, tỏ vẻ nếu không vấn đề lại quay lại tháo niêm phong.
Lê Chanh thấu hiểu gật gật đầu: “Cho nên ý của các anh là…….. Chỉ cần nhận được trình báo, liền phải tới niêm phong công ty chúng tôi một lần, công ty chúng tôi tốt nhất không cần làm xuất khẩu rồi”.
Người của cục kiểm tra thương mại nhìn người thiếu niên thường xuyên lên mặt báo này, nghe trong lời nói đối phương cảm giác có chút kỳ quái, nhưng cẩn thận suy nghĩ, cũng nói không ra nguyên nhân, chỉ có thể cảm giác đối phương rất không hài lòng đối hành động bên bọn gã, một nhân viên công tác kiên trì nói: “Cũng không phải ý này…….. Không có vấn đề chất lượng vẫn là có thể xuất khẩu”.
“Chất lượng công ty chúng tôi là không có vấn đề, nếu mỗi lần đều phải kiểm tra vậy rất phiền phức, tựa như bây giờ nếu không có thể bổ sung hàng, nhất định sẽ chậm thời gian giao hàng đã định ra cùng khách hàng…… Bằng không chúng tôi trực tiếp đặt công ty ở nước ngoài là được rồi, cũng đỡ phải vất vả các anh”. Lê Chanh mỉm cười, “Đồ các anh cứ việc cầm về kiểm tra, còn là phải cám ơn các anh khiến tôi kiên định cái quyết sách này.
“Kỳ thật vốn muốn nộp nhiều chút thuế cho quốc gia, dù sao đều là người Trung Quốc, nộp nhiều thuế, nhân dân tầng dưới chót cũng tốt hơn một chút”. Cậu thở dài một tiếng, xoay người đi ra ngoài.
Rất nhanh trên một số tờ báo bùng nổ tin trụ sở chính “Cực địa Lan Phương” chuyển dời tới nước Mỹ, kỳ thật Lê Chanh từ lâu liền muốn dời công ty đi rồi, thậm chí hai ngày nay một mực tự hỏi vấn đề này, cậu ở Đại Châu giới có được da thú vẫn là rất hơi chói mắt, nếu thật sự có người truy cứu lai lịch, chỉ sợ cậu căn bản không thể giải thích, cho nên rời nước là lựa chọn tốt nhất. Hiện giờ đúng lúc có cục kiểm tra thương mại ra mặt như vậy, rất rõ ràng đối phương là tới gây sự, Lê Chanh cũng không phúc hậu một hồi, vì thế chậu phân liền ném tới trên đầu cục kiểm tra thương mại.
Hai năm nay “Công ty Địa cực Lan Phương” phát triển nhanh chóng, da thú sản xuất ra, phân lượng chiếm cứ ở trong xuất khẩu mậu dịch vẫn là khá nặng, một đoạn thời gian gần đây quần áo và trang sức thịnh hành của nước ngoài dính dáng cùng “công ty Cực địa Lan Phương”, đơn đặt hàng cuồn cuộn không dứt, giá trị thị trường của công ty cũng đang nhanh chóng lên cao, thậm chí thuế một năm nay công ty nộp liền cũng là gấp hai ba lần công ty lớn hạng nhất, đủ có thể thấy được tốc triển của nó.
Nhưng mà chính là một nhà giàu nộp thuế cho cục kiểm tra thhương mại lại mất rồi, khi nhân viên của “công ty Địa cực Lan Phương” tung nguyên nhân hậu quả lên trên mạng, dân chúng mới hiểu được thì ra công ty Lan Phương cư nhiên là bị bức đi, rõ ràng một tiếng sau sẽ chở hàng hóa tới hải quan, cố tình lúc này muốn tới kiểm tra hàng hóa, còn niêm phong hàng hóa, này ai cũng không thể nhịn nha! Rõ ràng là tới gây sự nha!
Cục trưởng cũng ngẩn người rồi, hiện tại gã liền nghĩ —— đậu má, này liên quan gì tới bố mày? Tất cả đều chính là đang chấp hành mệnh lệnh!
Cụ kiểm tra thương mại nhanh chóng kiểm tra xong hàng hóa, cấp tốc trả về, nhưng lúc này công ty Lan Phương đã làm thủ tục rồi, từ nước Mỹ chọn một mảnh đất chuẩn bị xây thành cao ốc trụ sở chính, trước đó Lê Chanh cân nhắc coi như bỏ xuống hơn phân nửa, về phần có thể có người do đó xui xẻo hay không, này liền không phải chuyện của cậu.
Kẻ hại người, người tất nhiên phản kích lại.
Sau đó phía dư luận không chịu bỏ qua, chuyện này mới có được một câu trả lời trực tiếp, nghe nói là một con cháu chi thứ của nhà họ Phù ở thủ đô làm, bởi vì bạn gái đối phương cực kỳ mến mộ Lê Chanh, tên con cháu chi thứ này lòng sinh khó chịu thuận tiện dùng chức quyền tiến hành trả đũa đối Lê Chanh.
Sau khi xử lý tên con cháu chi thứ này, mọi người hy vọng công ty Lan Phương có thể bỏ đi ý niệm chuyển qua nước ngoài, nhưng công ty Lan Phương không có tiến hành trả lời đối chuyện này, ngược lại là Lê Chanh ở trên Weibo đăng một status không phải hình chụp hằng ngày.
“Công ty Lan Phương có thể sẽ không trở về nữa, nhưng chúng tôi vẫn như cũ nhiệt tình yêu thương tổ quốc, dù sao huyết mạch không thể dứt bỏ, chính phủ vẫn là tốt, nhân dân vẫn là tốt”.
Rất nhiều người chỉ cảm thấy đây là một câu khách sáo vô thưởng vô phạt, nhưng không nghĩ tới chuyện cách một tháng sau, có người hư hư thực thực nhìn thấy Lê Chanh đi mấy cô nhi viện trong thành phố, tặng đồ dùng sinh hoạt và sách vở, lúc phóng viên nghe tiếng đi phỏng vấn, viện trưởng nói người này không muốn lộ ra tên họ, mà phần lớn trẻ con của cô nhi viện cũng không biết đối phương là ai, trực tiếp gọi đối phương “Anh lớn”.
“Anh lớn có dáng dấp thế nào?”.
“Xinh đẹp!”.
“Dáng vẻ của người tốt!”.
“Rất ôn nhu”.
“Anh lớn từng ôm em……”.
“Ngón tay anh ấy rất sạch sẽ, đôi mắt đặc biệt đen……”.
“Giống mẹ nha”.
“Em, em thích anh ấy”. Cuối cùng một cô bé tóc buộc hai búi cúi đầu, ngón tay dơ dơ giống như mới vừa sờ qua bùn đất dựng thẳng trước người không dám loạn để, thì ra trên người cô bé mặc một bộ quần áo mới.
Sau khi Lê Chanh thăm qua một viện dưỡng lão cuối cùng, về tới trong nhà bắt đầu trùng mạch (đột kích kinh mạch), cậu rất nhanh sẽ đột phá tới tầng chín luyện tâm cảnh. Kỳ thật làm chuyện tốt không cần vội vàng như vậy, nhưng Lê Chanh vẫn là cảm thấy thời gian có chút không đủ dùng, cậu cần mau chóng tăng lên thực lực.
Trời biết lúc gần đây phát hiện báo hiệu biến hóa bắt đầu liên tục rụng lông, con mắt càng ngày càng sáng, sức lực rõ ràng tăng lớn của Lê Đại Mao, trong lòng cậu là rung động thế nào, nhất là sau khi chính mình vạch trần thân phận Lê Đại Mao, hành động của đối phương càng ngày càng nhân tính hóa, cùng cái loại ánh mắt nhìn qua này.
……… Cả người đều xù xù. (lông xù như cục bông ấy)