“Ngươi ...” “Ta...” Hai người đồng thanh mở miệng. Thấy thế, Lạc Li cười khúc khích, lắc lắc bàn tay nhỏ bé nói: “Ngươi nói trước đi.” “Được”, Trần Đạo Huyền lúng túng gật gật đầu, “Lần trước ta nói chuyện mua linh mễ với Lạc cô nương, bởi vì tạm thời còn chưa tìm được con đường thích hợp, cho nên việc này tạm thời phải chậm lại một chút.” Nghe vậy, Lạc Li gật gật đầu, tỏ vẻ hiểu rõ, sau đó nói: “Vũ khí kia đâu?” “Vũ khí đã được mang đến.” Nói xong, Trần Đạo Huyền...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.