Cảm nhận được niềm tin kiên định trên người Trần Đạo Huyền, Lạc Li đem cái đầu nhỏ chôn sâu trong ngực của hắn. Giờ khắc này, nàng cảm thấy dù có chết như vậy thì cuộc sống này cũng không hối tiếc. Trần Đạo Huyền không biết suy nghĩ trong lòng Lạc Li, tâm khí của hắn lúc này cao hơn bất cứ lúc nào trước đây. Tuy hắn vì tu sĩ Trần gia chống đỡ một mảnh trời, ở trong mắt tu sĩ gia tộc, Trần Đạo Huyền là tộc trưởng, là thần không gì không làm được!...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.