• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một tuần sau, thời điểm trọng án đã tới ả ta bước vào toà án với tâm thế tự tin vì đã làm mất hết tất cả các chứng cứ

Ả ngồi vào ghế bị can nhìn toà nói

Mộng Liên Hoa:"Thưa toà, chồng tôi đã gửi tất cả lời xin lỗi đến mọi người vì trò diễn quá lố của mình"

Luyên Luyên ngồi trêи toà kế bên thẩm phán nói

Luyên Luyên:"Sao cô cứ chắc là họ đã nhận lỗi vậy, như thể cô đã đi sớm hơn chúng tôi một bước vậy cô gái"

Nghe tiếng quen thuộc, ả ta không khỏi ngạc nhiên mà nội tâm

Liên Hoa:"Làm...làm sao mà Luyên Luyên đó lại là phụ toà cơ chứ, không sao mình chắc chắn thoát được thôi"

Nhưng không để ả ta đắc ý Luyên Luyên nhanh chóng nói với toà trọng án rằng

Luyên Luyên:"Thưa toà, tôi có bằng chứng cho thấy thân chủ của tôi nói đúng sự thật"

Luyên Luyên:"Thưa toà cho tôi được trình chiếu"

Ả ta phản đối nhưng trọng án chính lại bác bỏ ả ta nên đã cho phép cô trình bằng chứng lên

Luyên Luyên gõ mã rất nhanh, sau đó ánh sáng trình chiếu được chiếu lên tường và tất cả những hình ảnh ả ta làm trong quá khứ lẫn cha ả ta làm điều có ở đó

Mộng Liên Hoa không thể tin được vào con mắt của chính mình mà nội tâm

Liên Hoa:"Làm...làm sao mà họ vẫn còn bản sao vậy, chẳng phải là lấy hết rồi sao"

Mộng Liên Hoa run bần bật, nhưng cũng cố gắng khuyên mình đừng mất bình tĩnh nhân chứng không hề có ở đây nên ả ta đã mạnh dạng nói

Mộng Liên Hoa:"Thưa toà, không nhân chứng thì những bằng chứng này cũng chẳng có ích gì đâu ạ"

Luyên Luyên nói:"Ỏ bằng chứng chưa đủ còn muốn nhân chứng, được thôi, vậy toà cho tôi mời thân chủ của mình ra được chứ"

Toà án chính gật đầu Luyên Luyên nói thì từ cánh cửa xuất hiện cậu cùng các công đi vào bên trong, ả ta nhìn thấy nói

Mộng Liên Hoa:"Không...không thể nào chẳng phải các người đã chết rồi sao, chẳng phải bị mấy tên kia đánh chết rồi sao có ma a a a a "

Gia Nhi nhanh chóng lên tiếng

Gia Nhi:"Làm sao cô biết được rằng họ bị đám côn đồ đánh chứ, trừ khi cô chính là người đã mướn đám côn đồ đó"

Gia Nhi:"Thưa toà chúng tôi chính là nhân chứng cũng là bị hại mà cô ta đã làm nên, mời toà xem đoạn clip mà chúng tôi xin được từ camera ẩn"

Ngay lập tức tin nhắn được gửi vào Luyên Luyên, Luyên Luyên nhanh chóng chiếu toàn bộ vụ việc của ả ta cho toà trọng án xem

Trọng án:"Sao cô còn gì để nói không, những thứ như bằng chứng và nhân chứng cũng đã đủ cả rồi, cô còn muốn nói gì không

Ả ta chỉ cười:"Ha ha ha ha ha không ngờ ha ha ha ha lũ đó bị bắt chưa"

Gia Nhi:"Họ đã bị cảnh sát bắt lâu rồi giờ chỉ còn cô thôi đó"

Mộng Liên Hoa lại cười rồi nhanh chóng rút dao ra nói:"Hôm nay mày phải chết cùng tao Gia Nhi, thứ tao không có được thì mày cũng đừng hòng có được"

Rồi ả ta nhanh chóng lao tới cậu, được các công bảo vệ nhưng ả có học võ nên đã đẩy ngã họ một cách nhanh chóng do ả ta cầm dao đâm mạnh vào chân từng người nói

Mộng Liên Hoa:"Các anh ngoan một chút, em giết nó xong rồi về với các anh, các anh đợi em nhé, Trần Gia Nhi mày đi chết đi"

Luyên Luyên từ đâu xông ra bảo vệ cậu, bị ả đâm cho một nhát vào tim mà gục xuống hộc máu, trọng án bắt đầu lên tiếng

Trọng án:"Mau bắt cô ta lại tống vào nhà giam ngay"

Rất nhanh những cảnh sát được đẩy bật cửa ra xông vào bắt ả ta lại

Gia Nhi:"Luyên Luyên cậu không sao chứ, Luyên Luyên mau tỉnh dậy đi"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK