Huyền Băng Kiếm Quang Phù phát ra tiếng rít thê lương và chói tai, Mông Tiểu Nguyệt kinh hô một tiếng.
Khí tức lực lượng của Thanh Nguyên Tử Tình Hổ Địa giai thượng phẩm tăng vọt, Lục La kéo trảo của nó trở về, không cho nó tấn công.
Yêu hổ lập tức tấn công Lục La.
Lục La lần lượt dùng phù quang kiềm chế Thanh Nguyên Tử Tình Hổ, trước mặt Thanh Nguyên Tử Tình Hổ đã gia tăng lực lượng lên Địa giai thượng phẩm, phù quang giống như viên pháp, rốt cuộc không thể tạo thành uy hiếp với Thanh Nguyên Tử Tình Hổ.
Bởi vì bí thuật Nam Man Linh Sư, Thanh Nguyên Tử Tình Hổ cũng khát máu tới cực hạn, nó dùng tư thế săn mồi đè đầu Lục La, nó há to miệng muốn nuốt sống Lục La.
Lui không thể lui, tránh cũng không thể tránh, linh lực toàn thân Lục La bộc phát đến cực hạn, đôi mắt xinh đẹp nhắm lại... có lẽ chết trong miệng thú còn tốt hơn rơi vào tay người Nam Man...
Vào lúc này, Huyền Băng Kiếm Quang Phù phá không chém xuống, uy lực cường đại chém Nam Man Linh Sư thành hai nửa.
Phanh phanh phanh phanh!
Trong nháy mắt Nam Man Linh Sư bị giết, bốn Yêu bộc của Nam Man Linh Sư, cho dù là Thanh Nguyên Tử Tình Hổ hay ba con Yêu thú vây công Diệp Chân đều nổ đầu như dưa hấu.
Một màn này, thấy Diệp Chân ngẩn người.
- Lục La tỷ, mau tránh ra, nhanh!
Nhìn thấy biến hóa, Mông Tiểu Nguyệt kinh hô.
- Hả?
Lục La trợn mắt, nàng nhìn thấy xác hổ không đầu rơi xuống người mình. Giật mình kêu to một tiếng, nàng vội vàng tránh ra.
Ầm!
Thi thể Thanh Nguyên Tử Tình Hổ rơi xuống đất tạo thành hố to. Lục La cả kinh vỗ ngực, nếu không tránh kịp, nàng không chết cũng trọng thương.
Nhưng vì sao đầu của Thanh Nguyên Tử Tình Hổ và vài Yêu thú khác nổ tung?
Kỳ thật vấn đề này cũng làm Diệp Chân buồn bực.
Hụ khụ khụ khụ!
Giải quyết xong con Vạn Lý Truy Phong Khuyển, Diệp Chân ho kịch liệt, sau khi trải qua trận chiến này, hắn bị thương không nhẹ, nhất là bị ba con Yêu thú giáp công.
Nếu không có linh phù hộ thể của Lục La ngăn cản một chút, chỉ dựa vào Bách Điệp Chân Cương của Diệp Chân, có khả năng Diệp Chân đã mất mạng.
Nhớ lại, trận chiến ngày hôm này, Lục La luyện chế ngọc phù sinh ra tác dụng rất lớn.
Tu vi Lục La chỉ là Dẫn Linh đỉnh phong. Cũng làm ngọc phù tiêu hao rất lớn, khi đó mới thành công kiềm chế Thanh Nguyên Tử Tình Hổ thay Diệp Chân.
Trong lúc vô hình, Diệp Chân sinh ra hứng thú lớn với luyện phù.
- Diệp Chân, thương thế của ngươi như thế nào? Đây là đan dược chữa thương, ngươi nhanh dùng đi.
Lục La vẫn chưa tỉnh hồn, nàng đi tới và nói.
- Tạm được, nội phủ bị chấn động. Dưỡng thương ba bốn ngày là khỏi.
- Đến, ta đến xem, trên người Nam Man Linh tu có đồ tốt gì?
Vừa ho khan, Diệp Chân vừa tìm kiếm trên mấy thi thể kia.
Lục La lại nhìn chằm chằm vào năm bộ thi thể trên mặt đất. Đột nhiên ý thức được, năm Nam Man Linh tu. Tất cả đều là Diệp Chân giết chết, trong đó còn có một Nam Man Linh Sư Hóa Linh cảnh.
- Diệp Chân, đột nhiên ta hoài nghi, giữa ta và ngươi, ai mới là Chân Nguyên ngũ trọng, ai là Dẫn Linh đỉnh phong? Một đạo kiếm quang cuối cùng quá kinh khủng, ngươi làm thế nào?
Lục La kinh ngạc nói.
Diệp Chân giải thích một câu, Lục La lập tức hờn dỗi.
- Khá lắm, Liêu tỷ tỷ, quá thiên vị, bảo bối bảo mệnh như vậy lại không cho ta mấy tờ, hừ!
Lục soát khắp năm bộ thi thể, Diệp Chân rất buồn bực phát hiện, hắn tìm trên người Nam Man Linh Sư một cái vòng tay trữ vật, trên người của Nam Man Linh giả, bao quát Linh giả cao cấp không có thứ gì đáng giá.
Thật buồn bực chính là, vòng tay trữ vật Nam Man Linh Sư chứa đựng thịt thú vật, không có thứ nào khác.
- Đừng lật nữa, Nam Man Linh tu đều rất nghèo, tu vi càng cao sẽ càng nghèo.
Lục La nói.
- Vì cái gì?
- Nam Man Linh tu chủ chính là thần phục Yêu bộc, Yêu thú cấp bậc càng cao, khẩu vị càng lớn, yêu cầu càng cao. Như Địa giai trung phẩm thậm chí Yêu thú thượng phẩm, có đôi khi thậm chí cần Linh Tinh nuôi dưỡng.
- Một Nam Man Linh Sư, động một cái là năm sáu con Yêu thú, không ăn nghèo bọn họ mới là lạ.
Lục La nói.
- Như vậy sao...
Hắn thở dài, Diệp Chân không tin tà, hắn vẫn tìm kiếm trong vòng tay trữ vật Nam Man Linh Sư, trong vòng tay trữ vật trừ thịt thì cũng là thịt.
Thời điểm hắn buồn bực không tìm được cái gì, sau khi thanh trừ thịt thú, trong một góc lại phát hiện một quyển sách mỏng bằng da dê.
- Bách Thú Thông Linh Thuật?
Chữ nhỏ trên da dê làm Diệp Chân ngẩn người.
Lục La xem xét, sau đó nói:
- Ừm, đây chính là pháp quyết Nam Man Linh tu điều khiển Yêu thú, hơn nữa có được trên người Linh Sư, cũng tính là hàng cao cấp trong bộ lạc Nam Man.
- Thế nào, Nam Man tộc ngự thú thuật, có gì khác sao?
- Đương nhiên khác biệt, chủ lưu ngự thú pháp môn đều giống nhau, nhưng các bộ lạc đều có một ít bí thuật ngự thú.
- Như Nam Man Linh Sư vừa rồi vận dụng bí thuật giúp vài con Yêu bộc của hắn táo bạo, chiến lực trực tiếp tặng lên một giai, đây chính là bí thuật đặc thù của bộ lạc.
Nghe vậy, Diệp Chân nhanh chóng lật xem Bách Thú Thông Linh Thuật.
Quả nhiên, trang cuối Bách Thú Thông Linh Thuật chính là bí thuật làm Yêu bộc cuồng bạo.
Bí thuật cuồng bạo này giống như đúc tình hình vài con Yêu thú kia, hơn nữa còn là cấm thuật.
Sau khi thi triển bí thuật cuồng bạo, nếu thi thuật giả bị giết, Yêu bộc cũng sụp đổ thần hồn mà chết.
Nhìn thấy việc này, khi Nam Man Linh Sư chết, bốn con Yêu bộc nổ đầu, tất cả đều giải thích thỏa đáng.
- Ngươi có cần hay không?
Diệp Chân lắc lắc Bách Thú Thông Linh Thuật trong tay.
Lục La lắc đầu.
- Chúng ta không dùng được thứ này, tứ đại đế quốc Hắc Long Vực chúng ta giao chiến với bộ lạc Nam Man mấy trăm ngàn năm, đừng nói là Linh Sư. Giết chết Linh Tôn cũng có. Lấy được ngự thú thuật của bộ lạc Nam Man nhiều vô số kể, nhưng không có bất cứ võ giả nào có thể dựa vào pháp quyết thuần phục Yêu thú.
- Vì cái gì?
Lần này, Diệp Chân hiếu kỳ.
- Ta cũng không rõ ràng, nghe nói, Nam Man bộ có một loại nghi thức truyền thừa cực kỳ cổ xưa, trải qua nghi thức này mới có thể phục tùng Yêu thú làm Yêu bộc.
Lục La nói.
Diệp Chân buồn bực.
- Đồ chơi này không dùng được đúng không?
- Cũng không phải hoàn toàn không dùng được. Những ngự thú thuật này vô dụng với Yêu thú trưởng thành, nó lại hữu dụng với Yêu thú còn nhỏ.
- Nghe nói, đệ nhất cao thủ thanh niên Bộ Trường Thiên của Hắc Long Vực Huyễn Thần đế quốc chúng ta, đã từng vận khí tăng cao, lấy được một con non Yêu thú Địa giai thượng phẩm, hắn dùng ngự thú thuật của Nam Man thu phục thành Yêu bộc.
- Bây giờ, con Yêu bộc kia trở thành phụ tá đắc lực của Bộ Trường Thiên, vô cùng lợi hại.
- Nếu ngươi có vận khí tốt, có tìm được Yêu thú con non, như vậy sẽ phát đạt.
Nghe xong lời này, Diệp Chân nở nụ cười khổ.
Bởi vì đây là việc không có khả năng.
Hắn từng nghe nói chuyện Yêu thú con non.
Có lẽ bởi vì ngự thú thuật của Nam Man tràn lan, rất nhiều võ giả gia thế hùng hậu đều tìm kiếm Yêu thú con non, một con non Yêu thú Địa giai hạ phẩm có giá mười vạn lượng hoàng kim, hơn nữa có tiền mà không mua được.
Về phần Địa giai trở xuống, ngoại trừ Yêu thú đặc thù ra. Căn bản không ai muốn, bồi dưỡng cũng là phế vật.
Về phần Địa giai thượng phẩm. Căn bản không lấy được.
Tất cả Yêu thú bảo hộ con mình còn hơn cả mạng chúng. Nếu phát hiện con non của mình bị trộm, chúng sẽ liều mạng cướp về.
Loại tình huống này càng làm Yêu thú Địa giai trung phẩm liều mạng, chúng bạo phát chiến lực, ngay cả Hóa Linh cảnh tứ ngũ trọng cũng không chịu được.
Có điều, có thứ tốt như thế, tiện tay lật xem vài lần, Diệp Chân cũng thu Bách Thú Thông Linh Thuật vào trong vòng tay trữ vật.
Dầu gì cũng có bí thuật cuồng bạo, cũng có thể bán được ít bạc.
Nơi này trải qua một hồi đại chiến, tử thương vô số, ba người Diệp Chân không dám dừng lại quá lâu.
Sau khi thu thập xong, Âm Sơn sơn mạch ban đêm cực kỳ nguy hiểm, hắn vẫn nhanh chóng rời đi, nhưng lần này sẽ cẩn thận hơn rất nhiều.
May mà hắn cách mặt sau Âm Sơn Huyết Hạp không quá xa.
Sau khi tìm nơi an toàn chữa thương ba ngày, nhóm ba người Diệp Chân đã tới mặt sau Âm Sơn đại hạp cốc.
Toàn bộ Âm Sơn hạp cốc giống như bị máu bôi đỏ, cho dù vào ban đêm cũng tỏa ra huyết quang dày đặc, không hổ danh tiếng Âm Sơn Huyết Hạp.
Nhưng nơi hiểm yếu vẫn là nơi hiểm yếu.
Toàn bộ Âm Sơn Huyết Hạp giống như hình thang, phía trên nhỏ, phía dưới lớn, vách núi như dựng ngược lên. Cách không xâm nhập từ bên trên xuống.
Bởi vì chỉ cần canh giữ ở trong hạp cốc, võ giả Ly Thủy Tông ngẩng đầu cũng có thể nhìn thấy dị trạng.
Cẩn thận điều tra hai ngày, Diệp Chân và Lục La nhìn thấy trong Âm Sơn Huyết Hạp dài năm mươi dặm, phát hiện sáu điểm có đệ tử Ly Thủy Tông thủ vệ.
Trên từng điểm có sáu người, sáu người luân phiên thủ vệ, luân phiên tu luyện, thủ vệ tu luyện tạo thành một thể, xem tư thế thủ vững và tu vi đều không yếu.
Phía sau hạp cốc có khe nhỏ, không phải có võ giả Ly Thủy Tông trông coi thì cũng nằm trong tầm mắt võ giả Ly Thủy Tông thủ vệ.
Có thể thấy được, Ly Thủy Tông rất coi trọng bí mật trên người Mông Xuyên.
Trong tình huống này, muốn thuận lợi lẻn vào Âm Sơn Huyết Hạp mà không bị phát hiện, việc này quá khó khăn
- Bây giờ, muốn thuận lợi lẻn vào Âm Sơn Huyết Hạp, chỉ có một biện pháp, một biện pháp rất nguy hiểm, một khi bị phát hiện sẽ cửu tử nhất sinh!
- Biện pháp gì?
Thời điểm Lục la định mở miệng, đột nhiên thân thể Mông Tiểu Nguyệt run rẩy, chân nguyên và khí huyết toàn thân phát ra chấn động có tần suất.
- Tiểu Nguyệt, ngươi làm sao vậy?
Diệp Chân và Lục La kinh hãi!
Kỳ quái là, Mông Tiểu Nguyệt không chỉ không sợ hãi, ngược lại còn vui đến phát khóc.
- Ta cảm nhận ra rồi, khí tức phụ thân đang ở phía trước, thực sự, ta cảm nhận được khí tức của phụ thân!
Nghe vậy, Diệp Chân và Lục La bốn mắt nhìn nhau, trong ánh mắt đồng thời sinh ra thần sắc chấn kinh.