Đi đến một tửu lâu đằng trước, hắn ngưng lại.
“Đến, Đường tiểu thư, chủ tử nhà ta đang ở phía trên chờ ngươi.” Lần này, trong giọng nói của hắn, thiếu vài phần lạnh lùng cứng rắn, tựa hồ nhiều thêm vài phần tán thưởng…
“Khước Hoặc tửu lầu?” Đường Nhược Ảnh nâng mi, có chút ngoài ý muốn, nàng thật không ngờ, hắn sẽ mang nàng đến tửu lâu, mời nàng đến tửu lâu ăn cơm?
Người ở chỗ này nàng quen biết cũng không nhiều nha, rốt cuộc sẽ là ai?
Bất quá, thật ra giờ phút này nàng có thể khẳng định sẽ không phải là Mộ Dung Lăng Thiên, bỡi vì, nàng biết nếu Mộ Dung Lăng Thiên biết hết thảy đều là do nàng làm, tuyệt đối sẽ không thỉnh nàng đến tửu lâu như thế này.
Hơi dừng một chút, nàng liền cất bước đi vào, nếu là nơi khác, nói không chừng nàng còn có thể phòng bị một chút, nhưng tại đây là tửu lầu, nàng liền hoàn toàn có thể yên tâm.
Lên lầu, đôi mắt khẽ nâng lên, khi nhìn thấy nam tử ngồi gần cửa sổ, Đường Nhược Ảnh kinh sợ, nàng thế nào cũng không ngờ sẽ là hắn???
Nhị vương gia - Quân Vô Ngân.
Ngày hôm qua sau khi từ hoàng cung trở về, nàng liền hỏi thăm lai lịch cùng tiểu sử của hắn.
Dù sao khi ở trong hoàng cung, hắn làm cho nàng có một loại cảm giác áp bách.
Quân Vô Ngân, mỗi người ở Vân quốc đều kính sợ, lại là người làm cho địch nhân nghe tên đã sợ mất mật, có thể nói là văn võ song toàn. Nghe nói hắn ở trên chiến trường chưa bao giờ gặp được đối thủ, mà ở trong triều, lại xử sự rất chu mật, không người không phục.
Ngay cả Hoàng Thượng cũng kính hắn ba phần, nhường nhịn hắn ba phần.
Chỉ là, còn nghe nói, hắn trừ bỏ ở trên chiến trường, trong triều sự, những chuyện khá cũng rất hiếm khi có thể lọt vào mắt hắn, càng rất ít người hoặc chuyện gì đó có thể khiến cho hắn hứng thú...
Cho nên sau khi nàng nghe được chuyện về hắn, liền nhẹ nhàng thở ra, dù sao, hành động ngày hôm qua của nàng, cũng sẽ khiến cho hắn chú ý.
Nhưng mà, thật không ngờ, hôm nay thế nhưng hắn lại mời nàng đến tửu lâu.
Người có thể làm cho nhị vương gia mời đến tửu lâu, nàng chỉ sợ là người đầu tiên đi? Nếu để cho người khác biết được, không biết có khiến họ kinh ngạc đến mức hai mắt đều trợn trừng lên không.
Bất quá cũng hay, chỗ này của tửu lâu ngoại trừ hắn, cũng không có người nào khác…
“Được vương gia mời đến tửu lâu, ta hẳn là nên thụ sủng nhược kinh nha.” Nếu hắn đã mời nàng tới chỗ này, vậy đại biểu cho ngày hôm qua hắn nhất định đã phát hiện được cái gì đó, cho nên Đường Nhược Ảnh cũng không tiếp tục nguỵ trang nữa. Thực tự nhiên ngồi ở đối diện hắn.
Người khôn khéo giống như hắn, muốn lừa, chỉ sợ không đơn giản như vậy, còn không bằng thản nhiên đối diện thì hơn.
“Ngươi??” Hơi nhíu mày, đối với phản ứng của nàng, hình như cũng không có nhiều ngoài ý muốn cho lắm, trong con ngươi lại có thêm vài phần hiểu rõ, khoé môi nhếch lên:”Vậy sao?” Ngữ khí giống như nghi vấn, nhưng căn bản lại không cần câu trả lời của nàng.
“Ha ha..” Đường Nhược Ảnh thấp giọng cười khẽ, quả nhiên, hắn thật sự đã phát hiện được gì rồi, cho nên mời dễ dàng phát hiện được nàng nguỵ trang.
“Vương gia phát hiện khi nào?” Đối với vấn đề này, Đường Nhược Ảnh thật nghĩ không ra, vào cung, nàng tựa hồ chỉ nhìn thấy mỗi Từ Ninh cung, hơn nữa so với hắn nàng đến còn sớm hơn, không có lý do gì, mọi chuyện nàng làm ở từ ninh cung hết thảy đều đã gạt được mọi người, bao gồm cả Hoàng Thượng, cũng không có lừa gạt một mình hắn nha, cho nên, nàng dám khẳng định, nhất định không phải ở Từ Ninh cung.
Nhớ lại lúc hắn vừa mới đi vào Từ Ninh cung, ánh mắt đầu tiên nhìn nàng rất lợi hại, nàng càng thêm khẳng định suy nghĩ này, chỉ là, lúc trước, nàng chưa từng gặp hắn nha.
Quân Vô Ngân lại nhíu mày, nữ nhân này quả thực đủ thôgn minh, hơn nữa cũng đủ ngay thẳng. Tính cách như vậy, không tệ…
“Đường tiểu thư cảm thấy cảnh sắc trong hoàng cung như thế nào?” Bạc môi khẽ nhúc nhích, gợi lên độ công khác thường, hắn thực sự muốn biết, sau khi nàng nhìn cảnh sắc trong cung rốt cuộc sẽ suy nghĩ cái gì? Rốt cuộc là cái gì làm cho nàng cười lạnh?
Khẽ giật mình, Đường Nhược Ảnh rốt cuộc hiểu được, trong lòng thầm ảo não, bản thân sơ suất quá, chỗ đó là hoàng cung nha, sao nàng lại có thể phạm vào sai lầm như vậy chứ.
Trong lòng âm thầm suy nghĩ, phải trả lời vấn đề của hắn như thế nào, đúng vào lúc này, trên thang lầu truyền đến tiếng bước chân. Đường Nhược Ảnh cùng Quân Vô Ngân đều không có để ý tới.
Hai người ngồi tương đối gần, bốn mắt nhìn nhau, đánh giá, nghiên cừu tìm tòi.
Mà khi Phong Dật Hiên đi lên lầu, nhìn thấy Quân Vô Ngân cùng nàng ngồi gần nhau, nụ cười trên mặt, nháy mắt liền biến mắt.