• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đây không phải là Phong Dật Hiên sao?” Khi Hoàng Thượng thất rõ bức hoạ trên quyển sách, trong đôi mắt lại tràn đầy kinh ngạc, thậm chí còn có chút hoài nghi bản thân nhìn lầm rồi, người trên mặt sách làm sao có thể là Phong Dật Hiên chứ, Phong Dật Hiên cho tới bây giờ cũng là loài người đàng hoàng, không có khả năng sẽ xuất hiện trên loại sách này nha?

“Người này… Thật đúng là rất giống Phong Dật Hiên.” Sauk hi suy tư, Hoàng Thượng lập tức sửa lại lời nói. (Vua mà z, bó khắp người…)

Khuôn mặt vốn lãnh cứng của Quân Vô Ngân lại ẩn qua vẻ cười yếu ớt như có như không, thì ra nàng hoạ Phong Dật Hiên nhiều bức như vậy chỉ dùng để kiếm tiền, chỉ là một quyển sách mà có thể bán được một vạn lượn hoàng kim, nàng thật đúng là dám làm…

“Hoàng huynh, đây vốn chính là Phong Dật Hiên.” Quân Vô Oánh hơi bĩu môi, có chút bất mãn nhắc nhở Hoàng Thượng, nếu đây không phải là Phong Dật Hiên, nàng làm sao có thể hoang phí dùng một vạn lượng hoàng kim mà mua về chứ, nàng vất vả lắm mới gôm đủ một vạn lượng hoàng kim kia nha.

“Qủa nhiên là hắn?” Hoàng Thượng lại sửng sốt, hai tròng mắt tinh tế quan sất bức hoạ trên quyển sách, thật là rất giống, rất giống, nét trích tiên phiêu dật kia, vẻ mê nguồi thần vận kia, còn có vẻ mặt cười khẽ kia, đều chứng minh người này quả thật chính là Phong Dật Hiên.

“Phong Dật Hiên làm sao có thể làm ra bản sự này?” Hoàng Thượng vẫn cứ bán tín bán nghi…

“Đương nhiên là hắn, hiện tại toàn bộ Vân quốc nơi nơi đều mua sách của hắn, bản bình thường chỉ cần một lượng bạc, quyển sách này của muội chính là số lượng có hạn, cho nên mới mất một vạn lượng hoàng kim.” Quân Vô Oánh dùng lời bên ngoài vừa mới nghe được giải thích cho Hoàng Thượng nghe, mặc dù có vài từ nàng không hiểu cho lắm, hơi hơi tạm dừng một chút, lại tiếp tục bổ sung nói:”Hiện tại Phong Dật Hiên đều đã thành người nổi tiếng, chỉ sợ toàn bộ người ở Vân quốc sẽ không có người không biết Phong Dật Hiên. Mỗi người đều sung bái hắn.”

Trong giọng nói của Quân Vô Oánh, có vài phần hưng phấn, nhưng cũng chứa chút ảo não…

“Nổi tiếng? Mỗi người đều sung bái hắn?” Sắc mặt Hoàng Thượng khẽ biến thành cứng đờ, theo bản năn lặp lại lời nói của Quân Vô Oánh, nghi hoặc vừa rồi đã hoàn toàn biến mất, đổi thành ẩn ẩn tức giận, hắn thân là vua một nước, đều không có quá nổi tiếng, đều không có được hoan nghênh như vậy, mọi người đều sung bái Phong Dật Hiên…

Sắc mặt Quân Vô Ngân cũng hơi trầm xuống, trong đôi mắt tựa hồ rất nhanh hiện lên một chút lo lắng, nữ nhân này đúng là thông minh một lúc, hồ đồ một đời mà, dù sao cũng là một nữ nhân, sẽ không nghĩ đến nhiều việc như vậy, nàng làm như vậy, nếu Hoàng Thượng tiếp tục truy cứu, không chỉ là đang hại phong Dật Hiên, nàng cũng tuyệt đối trốn không thoát có liên quan.

“Hoàng huynh, người xem thử nội dung đi, bên trong còn có đối với Phong Dật Hiên miêu tả rất cặn kẽ.” Quân Vô Oánh tuy rằng đơn thuần, nhưng được sinh ra trong hoàng thất, tự nhiên cũng hiểu được một chút nhân tình thế thái, cũng ẩn ẩn đoán được tâm tư của Hoàng Thượng, liền cẩn thận nói.

Nàng khi ấy nhìn thấy loại trường hợp này vốn cũng có chút lo lắng, nhưng sau khi nhìn đến nội dung bên trong, lại nhẹ nhàng thở ra, bên trong là miêu tả sự xuất chúng của Phong Dật Hiên, bản sắc của hắn, sẽ không cùng bất luận kẻ nào sinh ra xung đột, bao gồm cả Hoàng Thượng…

Mày Hoàng Thượng nhíu lại, trong con ngươi cũng nhiều hơn vài phần lãnh ý, nhưng lại nhịn không được tò mò trong lòng, vẫn là tiếp tục mở ra.

Chỉ là, vừa nhìn qua mấy đoạn, mày liền giãn ra, lãnh ý trên mặt cũng hoàn toàn biến mất, chậm rãi đổi thành sợ hãi than, xem đến đoạn viết phía dưới, liền càng thêm vài phần tán thưởng cùng rung động.

Xem xong toàn bộ nội dung trong sách, sẽ không làm cho người ta sinh ra nửa điểm đố kỵ, chỉ có đối với phong Dật Hiên thêm phần ngưỡng mộ, quản chi hắn thân là Hoàng Thượng, đều nhịn không được nhìn chằm chằm quyển sách không tính là hoa lệ trên tay, thậm chí tron đầu còn có chút miêu tả.

Vẻ lạnh cứng trên mặt kia của Quân Vô Ngân, cũng nhịn khọng được trồi lên một tia nghi ngờ, vốn nghĩ là Hoàng Thượng nhìn nội dung bên trong hẳn là sẽ giận dữ, nhưng lại thật không ngờ, Hoàng Thượng thế nhưng lại có loại phản ứng này, ở bên trong rốt cuộc nàng đã viết cái gì?

“Lợi hại, thật sự là lợi hại.” Hoàng Thượng xem xong, đương trường liền nhịn không được đứng lên khen ngợi:”Trẫm như thế nào không biết Vân quốc ta có nhân vật lợi hại như vậy…”

“Người kia là ai, là ai viết???” Hoàng Thượng có chút hưng phấn, cũng có chút chờ mong hỏi Quân Vô Oánh.

“Chuyện này, muội cũng khôn biết nha, muội chỉ là sai thị vệ đi mua thôi.” Quân Vô Oánh sửng sờ, lập tức có chút tránh né hốt hoảng nói, nàng mới vừa rồi là vụng trộm xuất cung mua về, nhưng mà nàng cũng không dám nói cho hoàng huynh biết, nàng quả thực cũng không biết sách này là do ai viết.

Sở dĩ nàng mua, chỉ là vì người trên mặt là Phong Dật Hiên, nàng mới không cần quản là do ai viết, là ai hoạ đâu, chuyện này cùng nàng có liên quan gì chứ?

Hoàng Thượng sửng sốt, trong ánh mắt rất nhanh hiện lên vẻ trầm tư.

Phong Dật Hiên vốn là loại người không để ý tới trần thế, vô dục vô cầu, tuyệt đối không có khả năng vì chính mình mà viết ra loại sách này, hơn nữa tranh này đặc biệt giống đến mười phần, đúng là hắn chưa từng gặp qua, lại càng sẽ không phải là do Phong Dật Hiên hoạ, cho nên, Hoàng Thượng không cần đoán cũng biết, viết sách này, tất nhiên là có một người khác.

Nhưng mà người này, rốt cuộc là ai chứ?

“Ngân, ngươi cũng nhìn xem.” Hoàng Thượng đem sách trong tay tuỳ ý đưa cho Quân Vô Ngân, nếu là bình thường, Quân Vô Ngân căn bản sẽ không để ý đến, nhưng mà lần này, hắn nghĩ cũng không them nghĩ, liền không chút do dự vươn tay ra, bỡi vì hắn cũng thực muốn biết, nàng rốt cuộc là viết Phong Dật Hiên như thế nào…

Hoàng Thượng hơi hơi sửng sốt một chút, lại cũng không có nghĩ gì nhiều.

Quân Vô Ngân mở quyển sách ra, trong con ngươi cũng lập tức hiện lên vài phần kinh ngạc, hoặc là, còn ẩn chứa một tia cười khẽ không thể nhận ra, xem ra, hắn vẫn là xem nhẹ nàng, nàng dự tính đã sớm nghĩ tới bước này, cũng vừa vặn xử lý tốt hết thảy…

Kinh ngạc chốc lát, trong lòng cũng nhịn không được sợ hãi than, nàng rốt cuộc là nữ nhân dạng gì a?

“Ngân, ngươi cũng biết người này?” Hoàng Thượn nhìn thấy biểu tình có chút khác thường của Quân Vô Ngân, khôn thể không hỏi.

“Thần đệ không biết.” Quân Vô Ngân không có chút ngẫm nghĩ liền lập tức trả lời, thậm chí có thể nói, tốc độ trả lời kia có chút quá mau đi, nhưng mà, ai cũng không thể ngờ được, đây chính là lời nói dối đầu tiên của hắn, vì nàng? Hay là vì chính hắn?

Trong lòng âm thầm nghĩ, nếu bây giờ Hoàng thượng biết được nhân vật trong miệng hắn khen ngợi là lợi hại kia, chính là người hắn đã từng nói là trơ trẽn nhất, không biết hắn sẽ có biểu tình dạng gì…

“Nga.” Hoàng Thượng sọ run một chút, kín đáo cảm giác được hôm nay Quân Vô Ngân có gì đó không thích hợp, bất quá cũng không có đi hoài nghi lời nói của hắn, dù sao thành tín lúc bình thường của Quân Vô Ngân thật sự là rất tốt đi.

“Trẫm đi tìm Phong Dật Hiên hỏi một chút, Vân quốc có được nhân tài như vậy, cũng không thể cứ như vậy liền biến mất.” Hoàng Thượng thì thào nói nhỏ, khi nhìn lại hướng của quyển sách kia, lại hiện lên vẻ hưn phấn khác thường, lập tức hô thị vệ:”Người đâu, đi thỉnh Phong Dật Hiên tiến cung.”

Một từ thỉnh, liền biểu lộ thái độ của hắn đối với Phong Dật Hiên.

Mi gíac của Quân Vô Ngân nhẹ nhàng nhướn lên một chút, hắn tin tưởng Phong Dật Hiên tuyệt đối sẽ không nói ra thân thế của nàng.

”Nhị vương huynh, người xem xong rồi chưa, xem xong rồi thì trả lại cho muội đi.” Quân Vô Oánh không ngờ lại thấy Quân Vô Ngân cầm sách của nàng lâu như thế, không có ý định buông tay, nhịn không được mở miệng, đây chính là nàng dùng vạn lượng hoàng kim mua nha, hơn nữa đây cũng chính là Phong Dật Hiên mà nàng thích nhất nha!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK