“Đúng, cùng Hoàng tổng quản đi ra khỏi cửa ,hình như là hồi tướng quân phủ đi.”
“Tốt lắm, đứng canh ngoài cửa lớn cho ta, nếu nhìn thấy cỗ kiệu của Hạ thiếu gia trở về,thì chạy nhanh vào hậu viện cho ta biết.”
“Dạ!”
Nha hoàn lui xuống,Lâm Doanh Quân liền đứng dậy, hướng về phía phòng của tỷ muội khác mà đi,cô nên tận dụng thời cơ này thật tốt.
※※※
Hạ Ngạn Quân về đến tướng quân phủ,khi nhìn thấy một đôi nam nữ dung mạo xuất chúng còn có chút giống như đã từng quen biết, cho nên sau khi nghe hắn giới thiệu, hắn đã hiểu vì sao thấy bọn họ nhìn quen mắt như vậy, thì ra bọn họ là người một nhà của Hạ Vũ Lâm.
Mà Hạ Ái Lâm cũng không nghĩ tới Hạ Ngạn Quân là đẹp như mỹ nam tử quan ngọc, hơn nữa trên người hắn có chứa một khí thế vô cùng kêu ngạo, cùng ca ca nàng công chính và khiêm tốn thật là bất đồng.
Không biết sao? Trong lòng nàng như nai con thẳng thắn kinh hoàng.
Hạ Ngạn Quân cũng không chú ý tới nàng đỏ bừng hai gò má, đôi mắt tỏa sáng, bởi vì hắn cảm thấy bất an, huynh muội Hạ gia tại sao tìm được tới nhà hắn?
Bất quá Hạ Thành Hữu cẩn thận ra chú ý tới vẻ mặt của muội muội mình. Lập tức mỉm cười,chuyến đi tìm Vũ Lâm này chậm chạp không có tiến triển, nhưng nếu thay Ái Lâm kết một đoạn nhân duyên, cha mẹ hẳn là cũng cảm thấy trấn an, thậm chí nhờ niềm vui này mang đến vận may,gia đình họ sẽ tìm được Vũ Lâm nha.
“Ack – Các người đến đây làm gì? Là có chuyện gì sao……” Hạ Ngạn Quân nhìn Hạ Thành Hữu đang mỉm cười, hắn xem ra không giống như là có chuyện quan trọng .
“Bọn họ là tới tìm muội muội Hạ Vũ Lâm, nàng rời nhà đã ba tháng .” Hạ Quan Đình trả lời thay.
Hắn hít một ngụm khí lạnh, sắc mặt hơi đổi, bất quá người đang ngồi đối diện cũng không có nghĩ nhiều, cho rằng hắn nghe thấy tin tức này có chút kinh ngạc thôi.
“Chuyện này không nên lan truyền ra ngoài, ngay tại nhà này chỉ có bốn người chúng ta biết được, tất cả là vì thanh bạch của tiểu thư Hạ Vũ Lâm nha — Ngạn Quân!” Hạ Quan Đình nghiêm túc nhìn đứa con,“ Huynh muội Hạ gia chỉ ở nam xương này tám chin ngày để điều tra tin tức của Hạ Vũ Lâm, trong khoảng thời gian này con phải giúp bọn họ tìm chung quanh thử xem, hiểu chưa?”
Hạ Quan Đình đối với Hạ Ái Lâm xinh đẹp như hoa lại rất có lễ nghĩa cho nên có hảo cảm, bởi vậy hắn đương nhiên mong đợi đứa con có thể cùng nàng trở thành một đôi, cho nên đối với chuyện Tụ Hoa Quán hắn ngậm miệng không nói , để tránh cho huynh muội Hạ gia không có ấn tượng tốt đối với con mình.
Hạ Ngạn Quân sửng sốt một hồi lâu, mới hồi phục tinh thần lại trả lời,“Dạ, đương nhiên là được.” Như vậy hắn còn có thể giám thị bọn họ,để cho bọn họ đừng đi đến Tụ Hoa Quán!
“Nhưng không biết các ngươi có manh mối gì?”
“Có,” Hạ Thành Hữu đem manh mối tra được ở Hán Khẩu báo cho phụ tử Hạ Quan Đình biết, còn đem chuyện muội muội có thể bị bán tới thanh lâu hoặc phú hào làm thiếp toàn bộ đều báo cáo hết, vừa bào Ái Lâm đem bức họa tiểu muội Hạ Vũ Lâm giao cho bọn họ xem qua.
Tim của Hạ Ngạn Quân lo sợ bất an, chỉ sợ cha hắn đem chuyện hắn và nữ tử chôn cùng ở một nơi nói ra hết, như vậy thì rắc rối lắm.
Hạ Quan Đình tinh tế nhìn người trong bức tranh,Hạ Ngạn Quân thấy thế kinh hồn bạt vía, nhưng mà thỉnh thoảng trấn an chính mình, ngày đó mặt Hạ Vũ Lâm trang điểm thật đậm, cùng người thanh lệ thoát tục trong bức tranh hoàn toàn khác nhau, cho nên cha hắn không thể nhận ra được .
Sau một lúc lâu Hạ Quan Đình lắc đầu,“Chưa thấy qua.”
Thấy cha mình trả lời như vậy, Hạ Ngạn Quân mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
“Ngươi đâu? Hạ thiếu gia?”
“Ack — ta cũng chưa thấy qua.” Hắn đương nhiên là trợn mắt nói dối .
Hạ Quan Đình thấy vẻ mặt thất vọng của Hạ Thành Hữu, nhịn không được an ủi nói:“Lệnh muội mất tích hơn ba tháng, thời gia dài như thế muốn tìm con bé càng không dễ, các ngươi nên kiên nhẫn thêm.”
“Ta biết, Hạ lão tướng quân,nhưng mà……” Hắn than thở một tiếng.
“Nhưng mà gì nha?”
“Cha ta đã xem Vũ Lâm gả cho con của phụ quốc công Chu Triết Nho, trong khoảng thời gian này gia đình cháu đã nói với Chu gia là thân thể muội muội không khoẻ, cho nên đến am ni cô ở Hàng Châu nơi có phong cảnh xinh đẹp để dưỡng bệnh,nhưng Chu thiếu gia thấy Vũ Lâm lâu như vậy không có quay về Kim Lăng,cho nên đã đến thỉnh cầu cha mẹ ta đến am ni cô thăm hỏi, cha mẹ ta tuy rằng nói am ni cô yên tĩnh làm nguyên nhân , nhưng mà không biết có thể kéo dài bao lâu, cha mẹ lo lắng mất đi mối nhân duyên tốt này của Vũ Lâm.”
Vừa nghe đến nàng đã có hôn phối, Hạ Ngạn Quân nhíu lại mày rậm, nói như thế hắn càng phải giấu nàng thật kỹ,nàng là của hắn, tuyệt đối không thể gả cho người tên Chu Triết Nho kia!
Hạ Quan Đình vuốt râu nhìn Hạ Thành Hữu nói:“Hạ Vương gia là lo lắng Vũ Lâm mất tích trong lúc này sẽ hao tổn đến danh dự, Chu công tử sẽ từ hôn?”
“Dạ”
“Chuyện này vô cùng có thể nha.”
“Cho nên chuyện tìm Vũ Lâm chỉ có thể âm thầm tiến hành.”
“Ta hiểu được, Ngạn Quân –” Hắn nhìn về phía đứa con, lúc này mới chú ý tới hắn không yên lòng,“Con đang suy nghĩ cái gì?”
“Không, không có, con suy nghĩ làm sao mới có thể tìm được Hạ Vũ Lâm.”
“Vậy là tốt rồi.” Hắn gật gật đầu, chỉ sợ đứa con đang ở đây như tim lại đặt trên người nữ tử chôn cùng ở Tụ Hoa Quán……
Hắn nhíu lại mày rậm, nữ tử chôn cùng cũng có nha hoàn, cũng là bị người xấu bán vào kỹ viện, không phải là rất trùng hợp sao, nữ tử chôn cùng kia chính là Hạ Vũ Lâm sao?
Không! Không thể, hắn đã từng ở chung một nhà với Hạ Vũ Lâm một thời gian,mặt con bé đẹp như điêu khắc sau khi lớn lên nhất định giống Hạ Ái Lâm là tuyệt thế giai nhân khuynh quốc khuynh thành giống như tranh kia, đâu có thể nào là ngươi tô son trét phấn kia chứ?
Nhất định là ông suy nghĩ nhiều quá!
Bỏ suy nghĩ qua một bên, ông nhìn Hạ Ái Lâm lại nhìn đứa con,“Tìm con trở về còn có thêm một chuyện khác, đó là hôn sự của con và Ái Lâm.”
“Con và nàng ta sao?”
“Đúng vậy, tuy rằng bàn chuyện này vào lúc này thời cơ có chút không đúng, nhưng ta cảm thấy đó là duyên phận, hôn nhân này là do cha mẹ làm chủ, con chắc không có ý kiến gì chứ?”
“Con…… Cha……” Vẻ mặt hắn khó xử vội vàng đứng dậy, đem phụ thân kéo sang một bên, hạ giọng nói:“Con không muốn cưới vợ.”
Nét mặt già nua của ông trầm xuống,“Hạ Ái Lâm chẳng lẽ kéo nữ tử ở Tụ Hoa Quán sao?”
“Nhưng……”
“Việc này là cha quyết định, không phải do con!” Ông tức giận liếc đứa con một cái,“Còn có, mấy ngày nay không cho con quay về Tụ Hoa Quán, lại càng không cho phép con ở trước huynh muội bọn họ nhắc đến Tụ Hoa Quán.”
Hạ Ngạn Quân nhếch miệng, hắn sẽ không nói nhưng việc thành thân này hắn cũng không nguyện thỏa hiệp, hắn đã có người trong lòng , nhưng tin tức nàng đã có hôn phối thật sự làm hắn hoang mang.
“Cha, con sẽ không lấy nàng.”
“Chẳng lẽ con muốn lấy đám kỹ nữ đó sao?” Hắn cắn răng phụt ra.
“Nhưng mà……”
“Đừng ép cha đi ‘Xử lý’ đám kỹ nữ đó, khi đó cha sẽ đem các nàng đưa đến một nơi rất xa, cho con tìm cũng tìm không được.”
Hắn nghẹn lời, phụ thân cũng không nói lời nói nặng, nhưng xem ra lần này là thật .
Hạ Quan Đình thấy con mình không hề bác bỏ cho nên nghĩ hắn đã khuất phục ,sau đó ông đi đến trước mặt huynh muội Hạ gia,“Hôn sự này,Ngạn Quân rất thích ý, ta cũng sẽ phái khoái mã thông tri Hạ Vương gia tin tức tốt này, nếu hắn không có dị nghị chúng ta vừa có thể tìm Vũ Lâm vừa có thể chuẩn bị hôn sự.”
“Tốt lắm, cha mẹ cháu biết việc này nhất định sẽ rất vui vẻ .”
“Huynh…huynh cũng chưa hỏi muội, huynh đã thay cha ra quyết định.” Mặt Hạ Ái Lâm có chút ngượng ngùng.
“Trưởng huynh như cha, huống chi huynh tin tưởng cha cũng sẽ đồng ý hôn sự này, về phần hắn –” Hắn cười cười,“Hẳn là càng không có dị nghị nha………”
“Huynh!” Cô cúi đầu xuống, hai má đỏ hồng.
“Được, tốt lắm, bảo Ngạn Quân đưa hai cháu đi chung quanh tham tham, xem có tra được Vũ Lâm ở đâu không.” Hạ Quan Đình vui mừng gật đầu.
“Cám ơn Hạ lão tướng quân,” Hạ Thành Hữu hướng hắn gật đầu sau đó đem ánh mắt dừng ở trên người Hạ Ngạn Quân,“Phiền Hạ huynh đệ .”
“Ack — không có gì!” Trong lòng hắn thầm than một tiếng,phối hợp ra khỏi ngoài phòng, hắn lập tức theo kịp huynh muội Hạ Thành Hữu,trong lòng hắn thật sự là cảm thấy rất phiền nha !
Mà ở Tụ Hoa Quán,Lâm Doanh Quân,Vương Ý Như và Hoàng Phương Y chờ hơn mười danh kĩ thanh lâu ninh đẹp, hài lòng nhìn hai mươi người theo bảo vệ kia ngủ say.
“Các ngươi có thể đi lên bắt người .” Lâm Doanh Quân lạnh lùng liếc mắt nhìn trên lầu các một cái.
“Ta rất thích đi trước.” Vương Ý Như chạy lên đầu tiên,mặt khác các tỷ muội vốn tích tụ đầy lửa giận cũng đi theo lên lầu các, chỉ chốc lát sau đã đem chủ tớ Hạ Vũ Lâm sợ tới mức sắc mặt tái nhợt kéo xuống dưới.
“Các ngươi muốn làm gì?” Uyển Lăng tuy rằng cũng thực sợ hãi, nhưng nàng có thói quen bảo hộ chủ tử, vội vàng mở miệng mắng.
Hoàng Phương Y lập tức giơ tay quặc cho nàng một cái tát,“ Một nha hoàn nho nhỏ, khí thế thật không nhỏ a?”
“Ngươi — các ngươi rốt cuộc muốn làm gì?” Hạ Vũ Lâm nhát gan thật ra càng sợ hãi, nàng biết tất cả mỹ nhân này đều là kỹ nữ, cho nên tuy rằng Hạ Ngạn Quân đem Tụ Hoa Quán phân bên đông sương độc lập, hạn chế các nàng tiếp cận,ngoài ra còn để cho nàng có thể đi dạo chung quanh trong ngoài đông sương, nhưng nàng vẫn lựa chọn i ở lầu các.
Bởi vì nàng không muốn tiếp xúc với các cô gái thanh lâu, thứ nhất là khi nhìn đến các nàng, nàng sẽ nghĩ đến Hạ Ngạn Quân và tất cả các nàng từng có chung đụng da thịt,như vậy nàng sẽ rất khổ sở.
Lâm Doanh Quân ngưng mắt nhìn mỹ nhân dung mạo như tiên này, đây là nữ tử bị đem đi chôn sao? Nhưng ngày đó Hạ Ngạn Quân đưa ra rõ ràng là nữ tử vô cùng xấu xí, chẳng lẽ là hắn cố ý ?
“Đại tỷ, không nghĩ tới dung mạo nàng bất phàm như vậy.” Vương Ý Như nói nhỏ vào bên tai nàng.
“Vậy thì sao? Đừng lãng phí thời gian ,đưa nàng đến hậu viện đi.”
“Dạ!” Hai người kỹ nữ bắt tay kéo hai chủ tớ ra phía sau hành lang dài.
Những người khác nối đuôi nhau theo sát ở sau người.
“Tiểu thư –” Mặt của Uyển Lăng lộ vẻ lo sợ, trên mặt những nữ nhân này không phải lạnh băng thì chính là tràn ngập lửa giận, xem ra thật đáng sợ.
Hạ Vũ Lâm cũng là liên tiếp nuốt nước miếng, nàng tuy rằng đã có thay đổi, nhưng cũng không có kinh nghiệm bị hơn mười nữ nhân đố kị vây quanh, nàng bây giờ sợ tới mức mặt như thổ bụi.
Lâm Doanh Quân liếc mắt nhìn cây đại thụ cao ngất trời ở phía sau viện, nàng nhìn sang một kỹ nữ khác gật đầu, kỹ nữ kia cầm một sợi dây thừng, đem dây thừng ném lên sau thân cây to,sau đó đi đến Hạ Vũ Lâm,còn người còn lại thì trói chặt cô, còn dùng miếng vải đen nhét vào trong miệng nàng,mấy kỹ nữ khác bắt đầu kéo dây,Hạ Vũ Lâm cứ như vậy từng chút từng chút bị kéo cách mặt đất……
Không, không được!“Ưm…… ưm.” Mặt của Hạ Vũ Lâm tái nhợt, nàng sợ nhất là độ cao a!
Mà đồng thời tay chân Uyển Lăng cũng bị người khác dùng dây thừng trói lại, cả người ngồi chồm hỗm trên mặt đất.
“Van cầu các ngươi, tiểu thư nhà ta rất sợ cao, đừng –”
“Bốp!” Một tiếng Uyển lăng lại bị Lâm Doanh Quân cho một cái cái tát, nàng liếc mắt nhìn một cái,“Đem vải nhét vào miệng nha hoàn,đúng là ồn chết người!”
“Không, các ngươi không thể vô lễ với tiểu thư nhà ta, nàng là thiên kim Hạ Vương gia ở Kim Lăng!” Uyển Lăng dưới tình thế cấp bách, hô to ra tiếng.
“HƯm!” Lâm Doanh Quân cười lạnh một tiếng,“Nếu nàng là thiên kim Vương gia vậy ta đây chính là đương kim công chúa!”
“Không, là thật –” Miệng Uyển Lăng phút chốc bị người ta nhét vải bố vào, chỉ có thể bất lực nhìn mặt chủ tử không có chút máu bị treo lên cây.
Lâm Doanh Quân đi đến trước mặt Uyển Lăng, lạnh lùng nói:“Đừng cho là nhóm chúng ta là đều kỹ nữ giai cấp bình dân, ta cũng từng là thiên kim nhà giàu,ta biết một tiểu thư khuê các không ra không bao giờ bước chân ra khỏi cửa lớn, mà chủ tớ các người rời nhà xa như vậy để đến đây, ta nghĩ,đây không phải là một chuyện thiên kim Vương gia có thể làm.”
Là thật nha ! Miệng không thể nói,Uyển Lăng chỉ có thể liều mình gật đầu, miệng phát ra thanh âm ô ô ừ.
“Nói lại, có thiên kim Vương gia nào không biết liêm sỉ giống như đám kỹ nữ chúng ta hầu hạ nam nhân.”
Nàng cười lạnh một tiếng, liếc tỷ muội một bên,“Đồ vật kia đâu?”
“Này.” Hoàng Phương Y cầm lấy một sợi roi giao cho nàng,sau đó khó hiểu hỏi,“Vì sao đánh nha hoàn? Mà không phải đánh nữ tử chán ghét kia?”
“Ngốc! Hạ thiếu gia sẽ kiểm tra thân nha hoàn thể sao?” Nàng chẳng lẽ không không muốn giáo huấn nàng kia sao? Nhưng mà nếu để cho Hạ Ngạn Quân biết nàng bị thương, thì các nàng có thể sẽ bị đuổi ra khỏi Tụ Hoa Quán.
Nói xong, vẻ mặt băng sương quay qua giơ tay vung roi, dùng sức đánh lên lưng Uyển Lăng,“Bốp!” Một tiếng,da thịt trên lưng Uyển Lăng như tróc ra,trên roi còn dính một vết máu, cả người nàng run rẩy, mặt không có chút máu.
Mà Hạ Vũ Lâm bị trói trên cây thấy một màn như vậy ngây người, choáng váng, nhưng nháy mắt toàn bộ cảm giác của nàng quay trở về, một loại rợn tóc gáy từ sống lưng truyền thẳng vào tim, nàng dường như muốn ngất……
“Bốp!” Lại là một tiếng, lần này là Vương Ý Như đánh một roi khác, Uyển Lăng đau đến nước mắt rơi như mưa thừa nhận không chịu được đau đớn, nằm trên mặt đất.
Hạ Vũ Lâm lệ nóng doanh tròng, trong lòng hô to đừng đánh nàng , đừng đánh , van cầu các ngươi……
Nhưng không ai nghe được trong lòng nàng la lên, nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn từng người kỹ nữ tàn nhẫn từng roi từng roi đánh lên người Uyển Lăng,lưng của nàng chảy đầy máu tươi, nàng cũng không giãy dụa tránh né giống như đã chết giống, cũng không nhúc nhích để các nàng tùy ý đánh từng roi từng roi ở trên người nàng…..
Khuôn mặt của Hạ Vũ Lâm đầy nước mắt, rơi lệ không ngừng, nàng biết Uyển Lăng đang chịu tội thay nàng !
Nhưng vì cái gì? Đến tột cùng vì cái gì? Các nàng tại sao có thể tàn nhẫn như thế?
“Tốt lắm, đủ rồi,nếu đánh tiếp sẽ gây ra án mạng !” Lâm Doanh Quân đột nhiên lên tiếng, mọi người đem roi ném xuốngtrên mặt đất.
Nàng ngửa đầu nhìn chăm chú vào khuôn mặt đầy nước mắt của nữ tử kia lạnh lùng nói:“Đây là hậu quả ngươi độc chiếm Hạ thiếu gia, đương nhiên, nếu ngươi dám để cho Hạ thiếu gia biết việc này, ngày tiếp theo chúng ta sẽ trực tiếp đưa nàng đi gặp diêm vương.Trước khi cáo trạng ,ngươi tốt nhất nên hiểu rõ!”
Nói xong, nàng nhìn rồi gật đầu với đám nữ tử mặt đầy oán khí kia,“Thả cô ta xuống dưới, đưa hai người đó quay về lầu các Đông sương đi.”
Mọi người vui vẻ gật đầu, trải qua đợt giáo huấn này, các nàng tin tưởng nữ tử chôn cùng hẳn là hiểu được nên làm như thế nào .