Một thân tơ lụa màu xanh Hạ Ngạn Quân vẽ mặt không vui đi vào quý phủ Hạ Vương gia, hắn lần này là lần thứ năm đến ngủ cầu hôn, mà hắn cũng quyết định , nếu nữ nhân được hắn cứu hai lần còn không chịu gật đầu,vậy thì hắn trực tiếp đoạt lấy,bắt nàng quay về Tụ Hoa Quán, thẳng đến nàng giúp hắn sinh một đứa bé mập mạp, hắn mới cho nàng tự do!
Phụ Tử Tần Thịnh đồng mưu chỉ thị Tào Tông Lệ sát hại Hạ Vũ Lâm tất cả đều bị bắt,người bắt những nữ tử bán vào lầu xanh cũng bị bắt, hiện tại đều nhốt vào trong đại lao.
Mà Hạ Vũ Lâm sau khi nuốt viên thuốc hắn đem về cho đến giờ ước một tháng thời gian, thị lực và tứ chi tê liệt cũng đã hoàn toàn phục hồi như cũ,nhưng tiểu mỹ nhân trải qua sống chết trước mắt, lại còn nói nàng rất yêu hắn, nhưng nàng không muốn gả sớm, nàng sống ở bên cạnh hắn một khoảng thời gian……
Cái gì nha! Hắn cứu nàng, nàng không có lấy thân báo đáp thì thôi còn kéo dài hôn kỳ là sao?
Huống chi, người nhà họ Hạ đối với việc hôn nhân này hoàn toàn giơ hai tay tán thành, mà phụ thân hắn sau khi biết thay đổi con dâu cũng không để ý, ngược lại rất vui vẻ,ông vẫn cảm thấy được ông và Vũ Lâm rất có duyên phận, hơn nữa tất cả sính lễ sớm đều chất đống ở quý phủ Hạ Vương gia, hắn không biết tiểu mỹ nhân còn t cự tuyệt cái gì?
Suy nghĩ trăm chuyển hắn thẳng đến sau hoa viên sương phòng, bất quá, đi lên cầu cửu khúc liền nhìn thấy Hạ Vũ Lâm và Uyển Lăng ở đình trên đài.
Hắn bĩu môi sừng, đi nhanh đến phía trước.
Uyển Lăng vừa thấy khuôn mặt tuấn tú của hắn có chút không vui,nàng thấp giọng bên tai Hạ Vũ Lâm nói:“Tiểu thư, lần này tiểu thư sẽ không cự tuyệt hắn nửa chứ? Đại tiểu thư đã có hôn sự nha.”
Nàng mỉm cười cười,“Lắm miệng, đi xuống trước đi.”
“Dạ!” Nàng ngọt ngào cười, trước khi đi còn rót hai chén trà mời hai người.
Hạ Ngạn Quân ngồi xuống bên người, đưa mắt nhìn Hạ Vũ Lâm một thân phấn hồng động lòng người, lúc này đây hắn vừa vặn mang theo “Ám khí”, nếu lại cầu hôn không thành, hắn khẳng định ném “Ám khí”, xem nàng có đáp ứng hay không!
“Vũ Lâm, ta nói phía trước, nàng hôm nay nếu dám cự tuyệt ta nữa……”
“Gả! Ta gả cho chàng! Nàng cười khanh khách cắt lời hắn muốn nói.
Hắn vừa nhíu mày rậm, khuôn mặt tuấn tú thượng cũng không tự chủ được lộ ra một nụ cười đắt ý,“Như thế nào? Nghĩ thông suốt rồi sao ?“
“Kỳ thật ta rất nguyện ý gả cho chàng, cũng rất muốn mỗi ngày ở bên người chàng, chẳng qua ta vẫn cảm thấy mình đã đoạt đi hạnh phúc của tỷ tỷ.”
“Quả thực bậy bạ!”
“Không! Lúc ta bị mù tứ chi tê liệt chỉ có thể nằm ở trên giường, ta tuy rằng không nhìn thấy vẻ mặt các ngươi, nhưng ta biết mỗi người đều lo lắng cầu nguyện cho ta, nhất là tỷ tỷ,Uyển Lăng nói nước mắt của tỷ ấy dường như không có ngừng, lúc ấy ta liền âm thầm thề, nhất định phải để tỷ tỷ có hạnh phúc của mình, ta mới đáp ứng gả cho chàng.”
Nghe vậy hắn bừng tỉnh đại ngộ,“Cho nên ngày hôm qua Hoàng Thượng tứ hôn cho tỷ nàng với vương tôn công tử,cho nên hôm nay nàng liền nguyện ý gả cho ta ?”
Nàng gật gật đầu,“Âu Dương công tử là người tốt, hắn cùng tỷ tỷ kết giao, trên mặt tỷ tỷ sáng rọi nói cho ta biết,tỷ ấy thực thích hắn .”
Hắn bĩu môi sừng,“Thì ra ta xếp hàng sau tỷ tỷ nàng, nàng lo lắng cho nàng ấy trước sau đó mới lo lắng cho ta.”
“Ngạn Quân, chàng không nên ăn giấm chua chuyện của ta và tỷ tỷ,tỷ ấy vẫn khuyên ta nên đáp ứng lời cầu hôn của chàng nha.“
,“Nàng trở nên rất hiểu chuyện nha,không giống như lúc trước động chút là thét chói tai, té xỉu, sợ tới mức toàn thân phát run cách xa bây giờ vạn dặm nha.”
Nàng tươi cười,“Là chàng cải biến ta.”
Hắn lắc đầu,“Là do nàng tự mình trốn nhà, rời khỏi vương phủ luôn bảo vệ nàng, cho nên mới có cơ hội cho nàng gặp ta, làm cho ta thay đổi nàng, làm cho chúng ta yêu thương lẫn nhau.”
“Nhưng nếu để cho ta lựa chọn lần nửa, ta không muốn rời nhà , bên ngoài những mưa gió làm cho lòng ta run sợ, cũng không thể cho ta cảm ác ấm áp trân trọng như người nhà đối ta.”
“Nghe nàng nói như vậy, ta an tâm.” Trên khuôn mặt tuấn mỹ của hắn tràn đầy ý cười.
Nàng cười cười nhìn hắn,“Có ý gì nhà?”
“Nàng không hề rời nhà , mà nàng sau này ở chung nhà với ta, lúc đầu ta đương nhiên lo lắng nàng sẽ làm một ‘Thê tử rời nhà’ .” Hắn dịu dàng ôm nàng vào trong ngực,“Nói thực ra, nàng trở nên dũng cảm, ta thật sự nhớ đến tiếng thét chói tai của nàng lúc trước nha.”
“Chàng sẽ không có cơ hội nghe được, không gặp chuyện thì không khôn ra, trừ lần đó ra lá gan của ra đã được chàng huấn luyện thành lớn .”
“Thật sự?”
“Thật sự!”
“Vậy nàng tốt nhất nên xem mấy thứ đen sẫm trên chân nàng làcái gì?” Trong con ngươi của hắn chợt lóe lên một trò đùa dai, một bên theo trong tay áo xuất ra một “Ám khí”, vứt xuống trên mặt đất.
Nàng theo trực giác cúi đầu, nhìn thấy có mấy con gián bò qua lại ở mép váy của nàng, một tiếng thét chói tai bật ra, nàng sợ tới kéo váy lên cao chạy đi như điên.
Hạ Ngạn Quân ngửa đầu phát ra tiếng cười lớn, quả nhiên! Ở phương diện nào đó tiểu mỹ nhân của hắn vẫn rất nhát gan , mà có một thê tử có thể tùy thời trêu cợt chọc cười,sau này nhất định phấn khích vô cùng……