81
Rõ ràng, mối quan tâm của tôi rất dư thừa.
Lâu Thư Mặc nói, anh thấy tôi hôm qua không đến câu lạc bộ, hôm nay cũng không đi học, gọi điện thoại cũng không nghe máy, liền vội vàng chạy tới chỗ tôi, sợ tôi xảy ra chuyện gì đó.
82
Tôi rất muốn hỏi, sao anh biết tôi đã không đi đến lớp học, tôi mở miệng nhưng không thể hỏi.
Tôi sợ phải nghe điều gì đó mà tôi không nên nghe.
Vì vậy, tôi chỉ có thể nói: "Xin lỗi đàn anh, ngày hôm qua thức cả đêm bị cảm, trong người không khỏe nên tới lớp, vừa rồi ngủ say quá, không nghe thấy anh gọi."
83
Anh vừa nghe xong thì sờ trán tôi, nói, “Vậy em về giường nghỉ ngơi đi, uống thuốc chưa? Ăn sáng chưa?”
"Ừm, ăn xong rồi, bây giờ đỡ hơn rồi, cám ơn đàn anh quan tâm." Thật ra tôi còn chưa ăn, đói sắp chết rồi, tôi muốn chờ anh đi thì đánh một bữa no nê.
"Buổi sáng em mới ăn, bây giờ hẳn là đói rồi, anh nấu cho em chút cháo kê đi, em ở đây chờ anh, anh về nhà lấy nguyên liệu nấu ăn." Lâu Thư Mặc dùng giọng điệu không thể từ chối nói, trên mặt còn có thêm vài phần đau lòng.
Tôi muốn nói, tôi gọi đồ ăn giao tới rồi, anh không cần phải nấu ăn cho tôi, nhưng tôi đã nói tôi không xem điện thoại, vậy chẳng phải là lừa đảo sao?
Mẹ kiếp, tôi phải làm gì đây?
84
"Đàn anh, vẫn là không nhọc anh phí tâm, lát nữa em gọi đồ ăn giao tới là được rồi." Tôi khéo léo nói.
"Ăn nhiều đồ ăn bên ngoài không tốt cho cơ thể, chờ anh một chút, mở cửa cho anh.” Lâu Thư Mặc nói xong, chân dài chạy đi.
Anh vừa đi tôi vội vàng hủy bỏ đơn đặt hàng giao tới, may mắn cửa hàng này luôn rất chậm, còn chưa bắt đầu làm.
Chẳng mấy chốc Lâu Thư Mặc đã trở lại, sau khi mở cửa thì tôi chạy bay lên giường giả vờ ngủ, còn anh bắt đầu bận rộn trong phòng bếp của tôi.
Trong khoảng thời gian đó, đầu bếp Lâu đang chờ cháo đến thăm tôi vài lần, tôi đều nhắm chặt mắt, không muốn nói chuyện với anh.
Nhưng tôi không ngờ, cái tên đàn ông trong nóng ngoài lạnh này thật sự cho rằng tôi đã ngủ, thế mà muốn vươn tay sờ tóc tôi, mẹ kiếp!
86
Để không bị chấm mút, tôi giả vờ quay lại, sau đó mở mắt nhìn anh.
Không ngờ, Lâu Thư Mặc bị tôi phá cũng không cảm thấy xấu hổ, ngược lại rất tự nhiên hỏi: "Em tỉnh rồi à? Cháo gần xong rồi, ngồi dậy đi, anh bưng cho em."
"Không cần đâu đàn anh, em có thể ăn trên bàn." Tôi nói xong, lập tức đứng dậy đi đến bàn ăn.
Lâu Thư Mặc thấy tôi nhanh như vậy, cũng không nói gì, chỉ trở lại phòng bếp.
87
Sau 10 phút, đầu bếp Lâu bận rộn cả tiếng đồng hồ cuối cùng cũng ra khỏi bếp.
Bên tôi thật sự đói dẹp lép cả bụng rồi, nhưng cũng may bụng tôi không kêu lên.
Lâu Thư Mặc lúc đầu nói muốn đút tôi ăn, nhưng tôi cảm thấy hơi quá, liều mạng lắc đầu từ chối, đoạt lấy chén cháo từ trong tay anh, sau đó múc một thìa, thổi thổi rồi đút vào miệng.
"Ngon quá!" Tôi bất giác thốt lên, Lâu Thư Mặc này thật đúng là biết cách làm, làm gì cũng giỏi như vậy, loại đàn ông tuyệt hảo này sao lại là gay chứ?
Làm cho tôi không lịch sự vừa húp cháo vừa nhìn anh.
88
"Hợp khẩu vị của em là tốt rồi, đúng rồi, Tiểu Vũ, anh có một chuyện rất tò mò." Trên mặt Lâu Thư Mặc có biểu tình phức tạp tôi không hiểu.
"Hả? Có chuyện gì vậy? Anh nói đi. "Tôi hơi bối rối hỏi.
"Em có người yêu chưa?" Lâu Thư Mặc nhíu mày, có chút xấu hổ nói: " Anh thấy trong phòng tắm của em có một đống…bao cao su."
Mẹ kiếp! Anh không nói tôi cũng quên đống bao cao su kia, xong đời, anh tới quá đột ngột, tôi còn chưa kịp nghĩ cách giấu chúng đi.
89
Giờ phút này chắc mặt tôi toát mồ hôi rất khó coi, tôi rất muốn nói tôi có người yêu để Lâu Thư Mặc hết hy vọng với tôi, nhưng loại lời nói dối què quặt này tôi không nói ra được.
Vì vậy, tôi suy nghĩ lại, quyết định nói như sau: "Không có người yêu, em mua là vì nghiên cứu của Có Cầu Tất Ứng, nghĩ mình làm, nhưng chưa sử dụng, cảm thấy có hơi khó khăn."
"Ồ? Vậy tại sao lại mua nhiều như vậy? Lâu Thư Mặc nhíu mày.
Mẹ kiếp, loại giọng điệu nghi ngờ này của anh là sao vậy?
"Bởi vì lúc ấy đang có khuyến mãi, nên mua nhiều..." Tôi tùy tiện đưa ra một lý do.
Lâu Thư Mặc nghe xong có vẻ nhẹ nhõm, dùng ngón tay khớp xương rõ ràng gõ gõ lên mặt bàn, sau đó nhìn thẳng vào tôi nói: “Vậy đợi khi em khỏi bệnh, chúng ta cùng nghiên cứu nhé.”
90
“?” Tôi nghi ngờ nhìn anh, ý anh là muốn cùng nhau nghiên cứu cảm giác dùng bao cao su sao?! Giọng điệu này tự nhiên đến mức giống như đang hỏi các bạn có rảnh chơi bóng rổ với nhau không, hay là tôi nghĩ sai?
Lâu Thư Mặc thấy tôi nhìn anh như vậy, ho một tiếng nói: "Anh cảm thấy một mình nghiên cứu có chút không đạt yêu cầu, nếu hai người cùng nhau nghiên cứu, hiệu quả có lẽ sẽ tốt, nếu…nếu em muốn."
Danh Sách Chương: