Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong mười năm ấy, rất nhiều chuyện đã xảy ra.

Nghe nói, Trình Nhu cũng đã lấy chồng, nhưng không phải là cháu trai của trưởng thôn.

Sau khi được đưa vào nhà trưởng thôn làm con dâu nuôi từ bé, nàng vẫn như trước, chỉ biết ăn ngon mặc đẹp, không chịu làm gì, chỉ thích hưởng thụ.

Lúc đầu, nhà trưởng thôn cũng không quá để ý.

Thứ nhất, nàng còn nhỏ, không ai so đo nhiều với trẻ con.

Thứ hai, nàng biết cách lấy lòng con dâu của trưởng thôn.

Người con dâu của trưởng thôn vốn không thể sinh thêm con, tự dưng có thêm một đứa trẻ làm con, lại là một đứa bé gái, nên cũng rất quý nàng.

Nhưng những thói quen lười biếng và khôn vặt của Trình Nhu dần dần lộ rõ.

Dù là ở đâu, nàng cũng muốn tranh giành sự yêu thương, thậm chí nhiều lần tỏ ra ganh đua với cháu trai của trưởng thôn.

Lâu dần, con dâu của trưởng thôn nhận ra có điều không ổn.

Từ khi Trình Nhu vào nhà, cách bà đối xử với con trai của bà không còn như trước. Đứa con trai nhỏ thường xuyên cãi vã với Trình Nhu, rồi bị mẫu thân mắng mỏ. Thậm chí, cậu bé cũng ít nói chuyện với bà hơn trước.



Những gì Trình Nhu làm, dù giỏi lấy lòng đến mấy, cũng dần khiến nhà trưởng thôn bắt đầu cảm thấy bất mãn.

Khi Trình Nhu mười ba tuổi, nàng đến tìm ta một lần.

Nàng bảo ta thu nhận nàng, nói rằng nhà trưởng thôn mấy năm gần đây ngày càng lạnh nhạt với nàng, thậm chí còn muốn gả nàng cho Nhị Ngưu trong làng, chỉ chờ hai năm nữa là sẽ tổ chức hôn sự.

Nhìn thấy sự phồn hoa nhộn nhịp ở trấn Vân Thủy, nàng càng không muốn trở về làng.

Nghe nói ta đã mua một viện nhỏ ở trấn, nàng liền tìm đến ta, nói rằng dù sao ta cũng đã lấy chồng, không cần dùng viện nhỏ đó nữa, chi bằng tặng nó làm của hồi môn cho nàng, để nàng có thể gả vào trấn và sống những ngày sung sướng.

Ta bật cười, bảo nàng đúng là nằm mơ giữa ban ngày, rồi lấy chổi lớn quét nàng đi.

Trình Trác và Trình Việt từng đến tìm ta để đòi bạc, nhưng Trình Nhu thì thậm chí còn đòi cả một viện nhỏ.

Còn về Trình Việt, cuối cùng hắn cũng thành thân với tiểu thư nhà họ Phương, giống như kiếp trước.

Nhưng khác ở chỗ, đời này hắn sớm tiêu sạch tiền bạc, ta cũng không còn giúp hắn lo liệu. Hắn không chuẩn bị được sính lễ ra hồn để cầu hôn.

Hắn bèn nghĩ ra một kế sách xấu xa, lén cùng tiểu thư họ Phương "gạo nấu thành cơm". Hắn cho rằng như vậy là xong xuôi, có thể cưới được con gái duy nhất của nhà họ Phương, từ đó hưởng toàn bộ gia tài của họ.

Nhưng Phương lão gia không phải người dễ bị qua mặt. Ông nhìn thấu con người Trình Việt, quyết không chịu gả con gái cho hắn. Nhưng con gái đã sa chân, ông còn biết phải làm gì?



Cuối cùng, Phương lão gia đồng ý, nhưng với điều kiện: Trình Việt phải làm rể nhà họ Phương. Con cái sau này sẽ mang họ Phương, hắn cũng xem như người nhà họ Phương, chịu sự ràng buộc và quản lý của họ, giống như con gái gả về nhà chồng.

Kiếp trước, Phương lão gia cũng từng yêu cầu như vậy, nhưng Trình Việt kiên quyết từ chối, nói rằng đường đường là nam nhi, sao có thể làm rể nhà người khác.

Nhưng đời này, hắn không còn lựa chọn nào khác. Không muốn cũng phải đồng ý.

Còn về Trình Trác, hắn vẫn đỗ Tú tài, nhưng không tiến xa hơn. Lúc hắn đỗ Tú tài, huyện lệnh đã đổi thành Chu Văn Uyên.

Chu Văn Uyên không giống vị huyện lệnh già yếu trước đây.

Văn Uyên còn trẻ, mọi việc đều tự mình xử lý. Bên cạnh chỉ có một vị sư gia, không tuyển thêm văn thư. Vì vậy, đời này, Trình Trác không nhận được chức vụ nào tại huyện nha.

Sau đó hắn tìm được một công việc dạy học tại một trường tư thục.

Nhưng vì quen kết giao với những kẻ ăn chơi, suốt ngày tụ tập chè chén, hắn dần cảm thấy công việc này không xứng với tài năng của mình.

Không chuyên tâm giảng dạy, hắn bị chủ viện đuổi khỏi nơi đó.

Hắn trở về làng, sống dựa vào việc viết thuê cho những người không biết chữ.

Đến các dịp lễ tết, hắn cũng từng đến gõ cửa nhà ta mong được giúp đỡ, nhưng giống như kiếp trước, ta chọn cách đóng cửa không tiếp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK