nam nhân kia thấy vậy mỉm cười giả tạo, nhưng sao cô thấy nó khang khác:
- tiểu thư, người đã không còn gì đáng ngại, người tính sao với Hoa Tử Lạt, cô ta làm người bị té đập đầu xuống đất...
lại nữa hả, sao các người mở miệng là hỏi chuyện đó vậy, hết chuyện nói rồi hả. đúng là cái nữ phụ độc ác, hung tàn mà, hở tý là đánh, giết người... rõ ràng cô ta là người sai trước mà. nhìn lén người ta tắm rửa, bị người khác phát hiện, Hao Mạt Ly kia thấy vậy không giết cô ta mà chỉ kêu cô ta một cái, bị doạ đến nhảy dựng đập đầu xuống đất la chuyện bình thường. nhưng mà đập đầu lần này khiến cô ta chết không đúng lúc thôi, làm gì mà hỏi lắm thế. Dạ Hàn Lâm Tuyết thầm nghĩ, thật ra cô đâu biết rằng thật tâm mà nói thì tất cả mọi người trong căn biệt thự này không ai muốn Hoa Tử Lạt bị trừng phạt. chỉ là họ biết tính tình vị tiểu thư này không tốt, tỉnh lại là muốn trừng phạt những người hại mình, vậy nên mọi người thuận theo ý nàng, giả bộ như không biết gì hết. thấy Dạ Hàn Lâm Tuyết không nói gì, nam nhân đứng trước mặt nàng hỏi lại lần nữa:
- tiểu thư, người tính phạt Hoa Tử Lạt kia như thế nào?
cô nhìn hắn, nhẹ nhàng lạnh nhạt trả lời:
- lần này cô ta hại chết ta, ta muốn nghĩ biện pháp thật ''ngoan độc'' tra tấn cô ta, tạm thời không động đến cô ta.
nam nhân kia khi nghe nói đến từ ngoan độc thì trên mặt lộ rõ vẻ chán ghét nhưng sau đó nhanh chóng biến mất như lần trước. ánh mắt cùng vẻ mặt chán ghét kia không qua khỏi mắt cô, trong lòng cảm thấy buồn bực, thở dài một hơi, thầm nghĩ: ' Dạ Hàn Lâm Tuyết ơi Dạ Hàn Lâm Tuyết, cô đúng là một nữ phụ độc ác nhất mà ta công nhận từ trước đến nay.
- không còn gì nữa, tôi xin lui ra, tiểu thư người mau chóng khoẻ.
vẻ mặt bình tĩnh lạnh lùng, xoay người bước ra cửa, biến mất sau cánh cửa, không thèm liếc Dạ Hàn Lâm Tuyết một cái. cô nhìn theo bóng hắn biến sau cánh cửa, cô nheo mắt thầm nghĩ đến cuốn đó, trong truyện, người thân cận nhất của Dạ Hàn Lâm Tuyết trong truyện chỉ có
- là hắn cận vệ của Dạ Hàn Lâm Tuyết ' LĂNG TRIỆT'