thế tiểu thư, đề nghị của Tiếu Hoa có được không?
Tiếu Hoa thần thái sáng lạng hỏi.Thấy vậy cô híp mắt miễng cưỡng trả lời:
trong lúc này bãn tiểu thư chưa nghĩ ra, chờ lúc khác ta nghĩ kĩ rồi bàn tiếp
dạ, tiểu thư nghĩ kĩ đi ạ, người nhất định phải nghĩ phương pháp thú vị một chút, Tiếu Hoa chờ người sử lý ả hồ ly tinh ấy
Cô ta nịnh hót che miệng cười, vẻ mặt cười khoa trương. Dạ Hàn Lâm Tuyết nhìn vào Tiếu Hoa đoán chừng nàng ta cho rằng cô đang nghĩ những phương pháp biến thái nào đónhu7 trước kia liền thở một hơi dài. Trong lòng buồn bã lớn: ' mẹ nó, đây là cái kiểu nữ phụ tiểu thư độc ác sao?'
Dạ Hàn Lâm Tuyết nhìn quanh căn ngủ phòng lớn của mình, cảm thấy không muốn thấy đám xấu nữ nhân này nữa vì vậy nhẹ giọng nói với Tiếu Hoa:
Tiếu Hoa, bảo các nàng về hết đi, cả ngươi nữa đi luôn cũng được.
Xoa trán, cô yếu ớt nói, thân thể mệt mỏi ngã nhào lên chiếc giường lờn đằng sau. Thấy vậy Tiếu Hoa âm thầm cắn răng trong lòng nhưng thấy Dạ Hàn Lâm Tuyết nằm đó không dám nói, chỉ có thể cắn răng đuổi hết bước ra ngoài:
đi, đi hết xuống đi, Dạ tiểu thư cần nghỉ ngơi
dạ
Đám xấu nữ nhân đồng loạt hạ thấp người, trả lời xong liền xoay người ra ngoài. Hai,..... khẽ thở hơi, cô thầm nghĩ
' cuối cùng cũng được yên tĩnh'.
Nhắm mắt tĩnh tâm nhớ lại chuyện của nữ phụ này và cuốn truyện cẩu huyết đó.